Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 155: Chương 155




Hai người đồng thời ngã bệnh khiến cho Đông cung vô cùng bận rộn. Triêu Hà cùng Vãn Thu chỉ có thể tách ra, một phục vụ Thường Hy, một thế thân Thường Hy phục vụ Tiêu Vân Trác. Sự vụ trong tay Thường Hy tạm thời giao cho Vân Thanh tiếp nhận. Ngủ chừng ba bốn ngày, Thường Hy lúc này mới tỉnh lại, trừ cảm thấy choáng váng đầu một chút thì cũng không còn chỗ nào thấy khó chịu nữa.

Triêu Hà đẩy cửa đi vào, trong tay bưng một chén thuốc, đưa tay vén rèm đi vào phòng trong, lại thấy Thường Hy thế nhưng ngồi dậy, vội vàng nói: “Ngu tỷ tỷ, tỷ đã tỉnh?”

Thường Hy gật đầu một cái cười nói: “Ngủ một giấc thật là lâu. Bây giờ là giờ gì? Thái tử gia đã vào triều chưa?”

Triêu Hà nghe xong lời này thì vội nói: “Cái gì nha, tỷ ngủ cũng đến ba ngày rồi. Bây giờ là giờ tỵ, cũng đã buổi trưa rồi!” Đem thuốc đưa cho Thường Hy nói: “Tỷ tỷ tỉnh là tốt, mấy ngày nay Thái tử gia mặt đen đến dọa người, bọn muội cũng không dám tiến lên nói một câu, ngay cả như Chu tổng quản cũng bị trách cứ mấy lần. Vãn Thu vẻ mặt đau khổ, thời điểm muội cùng nàng ấy thay ca cũng lo lắng không thôi, thật là dọa chết người!”

Thường Hy bưng chén thuốc uống từng ngụm từng ngụm, thuốc này đắng đến nỗi nàng phải cau mày. Triêu Hà vội vàng cầm điểm tâm hoa hồng đưa cho nàng, Thường Hy lại uống thêm chút nước xúc miệng, lúc này mới cảm thấy khá hơn một chút, hỏi: “Có chuyện gì xảy ra à? Có phải là đại sự hay không?”

Triêu Hà chu miệng nói: “Cái này ai dám hỏi! Mặt mày Thái tử gia giống với Diêm Vương một dạng, nhìn cũng bị hù chết, chỉ chuyên tâm vào làm việc, ai còn có lòng đi hỏi một câu!”

Thường Hy cảm thấy có chút kỳ quái, chẳng lẽ chuyện điều tra lầu trúc không thuận lợi? Nghĩ tới đây Thường Hy nào còn ngồi được nữa, ngủ nhiều ngày như vậy, chỉ sợ là bên kia điều tra đã có kết quả rồi, chẳng lẽ Mị phi lại thực hiện cái gian kế gì? Đây cũng không phải không có khả năng, nữ nhân kia giảo hoạt đa đoan, lòng dạ lại vô cùng độc ác.

Thường Hy xuống giường, vừa đi vừa nói chuyện: “Biểu tiểu thư đâu? Mấy ngày nay có tới đây hay không?”

“Ngài ấy cũng ngã bệnh, biểu tiểu thư thân thể yếu hơn nên cũng uống không ít thuốc. Chỉ là tỷ cùng biểu tiểu thư không giống nhau, Ngu tỷ tỷ bị bệnh liền đi ngủ mơ mơ màng màng, cái gì cũng không biết, ngủ một cái liền qua mấy ngày. Nhưng biểu tiểu thư mỗi ngày đều tỉnh, một dạng gió rét quét tới đám nô tài bọn muội. Ngược lại Ngu tỷ tỷ còn ngủ rất an ổn đấy, Thái tử gia mấy lần hỏi thái y, thái y cũng liên tục nói không sao nhưng không thấy Thái tử gia cao hứng được một phần…”

Triêu Hà cứ thao thao bất tuyệt kể hết chuyện tình mấy ngày hôm nay. Nguyên lai trong lúc nàng ngã bệnh đã xảy ra rất nhiều chuyện, không gì khác chính là đám Phùng Lương đễ muốn thấy Tiêu Vân Trác mà không có kết quả, ở trong phòng trút giận lên đám nô tài. Ở bên kia Mạnh Điệp Vũ cũng là ốm đau bệnh tật, chốc chốc lại phái người đến đưa tin, hy vọng Tiêu Vân Trác thương hương tiếc ngọc. Triêu Hà còn nghe nói trên triều đình tựa hồ có cái tranh chấp gì đó nhưng là nàng cũng không cẩn thận đi tìm hiểu, chỉ mơ hồ biết một chút…

“Ngu tỷ tỷ, muội xem Thái tử gia đối với tỷ thật sự là rất để ý đấy!” Triêu Hà nói tới chỗ này hé miệng mà cười, mặt mày tất cả đều là ý cười.

Thường Hy vi lăng, hơi giận nói: “Noi nhăng cuội gì đó, ta chỉ là một nô tỳ. Sau này loại lời này không thể nói lung tung, truyền đi thi thanh danh của ta cũng không còn!”

“Muội nào có nói bậy, mỗi ngày Thái tử gia đều sang đây xem Ngu tỷ tỷ thế nào rồi. Vậy tỷ nói làm sao Thái tử gia biết trên đùi tỷ có thương tích mà bảo người khác đắp thuốc đây?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.