Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Không nghĩ tới lần này Cố Thi Thi ra ngoài lại mang theo não, đúng là hiếm thầy mà.
Trong lòng An Hảo không cho là đúng, cười lạnh, ngoài mặt vẫn không có biểu cảm gì: “Cho nên cô muốn thế nào? Lại bỏ thuốc tôi nữa sao? Lại đưa tôi lên giường người đàn ông nào đó nữa sao? Dù gì thì trong mắt người khác cũng là thiên kim của Cố thị trưởng, ở sau lưng làm loại chuyện xấu xa này sẽ không sợ bị thiên lôi đánh sao?”
“À, mẹ mày là cái đồ không biết xấu hổ chạy đi làm bồ nhí của người khác, sinh ra một đứa con hoang như cô. Mẹ con bọn mày trời sinh lắm thủ đoạn. Mày nói chuyện sét đánh với tao, đợi này mày cũng đừng nghĩ ngẩng đầu lên, sớm muộn gì tao cũng sẽ nhìn mày bò quỳ khóc lóc dưới chân tao,”
Bị Cố Thi Thi nói quỳ dưới chân, không phải chưa xảy ra chuyện này, vào lúc 14, 15 tuổi, căn bản cô không có cách nào để chống cự sự bắt nạt của mẹ con họ, cô bị Cố Thi Thi giẫm dưới chân, đánh đá, cô đã âm thầm thề, sau khi lớn lên tuyệt đối sẽ không để mẹ con nhà này bắt nạt.
Nghĩ thế, An Hảo không hé răng, khách sạn này sang trọng như vậy, cô không muốn gây chuyện, xem như mấy năm nay không luyện Teawondo cũng có thể trực tiếp đánh ngã mẹ con Cố Thi Thi và Cố phu nhân, nhưng mà cô phải nhịn, nếu không không kìm được, chỉ sợ hôm nay xảy ra án mạng rồi.
Thấy An Hảo muốn rời đi, Cố Thi Thi chắn trước mặt cô: “Cứ gấp gáp rời đi như vậy? Thế nào? Không muốn gọi Tả Hàn Thành tới giúp mày sao? Loại người thấp kém như bụi bặm giống mày căn bản không lọt vào mắt xanh người ta đúng không? Ban đầu người ta đã không coi trọng mày rồi.”
“À, nhìn mày xem, thế mà lại mặc váy, vừa nãy tao còn không chú ý, chẳng lẽ Tả tổng vẽ ra một thiếu nữ như mày sao? An Hảo, Cố An Hảo, mày đứng có nằm mơ, Tả Hàn Thành tuyệt đối là đàn ông có phẩm chất tuyệt đối, chỉ có Cố Thi Thi tao mới xứng đôi thôi, còn mày, chậc chậc…”
Lúc Cố Thi Thi đang định giơ tay nâng cằm cô, An Hảo trực tiếp giữ chặt cổ tay cô ta, hận không thế ném cô ta ngã xuống đất.
Mắt thấy An Hảo muốn ra tay, Cố phu nhân nhân cơ hội đỡ Cố Thi Thi, tay đồng thời hung hăng tát An Hảo một cái.
“Bốp.” một tiếng cực vang, đánh cực kì mạnh, nửa mặt An Hảo nháy mắt sưng lên, cũng vì bạt tau này mà ngọn lửa trong lòng cô phải nhẫn nhịn xuống.
Nếu không sợ rằng cô sẽ hận không thể xé xác hai người bọn họ, cho nên đành cắn răng cố nén.
Nếu ở đây làm hai người bọn họ bị thương, bị bọn họ tóm được cơ hội, dù chỉ làm Cố Thi Thi bị thương một ngón tay thôi thì Cố gia bọn họ cũng sẽ có cách để cô ngồi tù, càng không thể thoát khỏi đám dã chủng bonjhoj.
Cố An Hảo, núi xanh còn đó, mày phải nhịn.
Cô hung hăng nắm chặt tay, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay, lý trí dần kéo về nhưng vì trong mắt lạnh lùng làm Cố Thi Thi phải đề phòng, khiêu khích thì khiêu khích nhưng bị Cố An Hảo làm cho bị thương thì mất nhiều hơn được.
Nhìn sự đề phòng trong mắt Cố Thi Thi, bỗng nhiên An Hảo cười lạnh: “Nếu ngày nào đó tôi nghĩ quẩn trong lòng, muốn ngồi tù một lần thì sẽ không để ý mà lấy hai cái mạng các người, cút.”
Rõ ràng tuổi An Hảo không lớn, lại nhỏ gầy nhưng hai câu nói đó làm cho Cố Thi Thi và Cố phu nhân nhíu mày, theo bản năng dịch ra một bước.
Rời khỏi toilet, An Hảo chỉ cảm thấy cái tát của Cố phu nhân nóng bừng, không thèm để ý người vây xem bên ngoài toilet liền trực tiếp xoay người đi vào thang máy.
Mấy nhân viên làm việc trong thang máy nhìn thấy cô gái nhỏ đỏ mắt, nửa mặt sưng lên có dấu bị người ta bạt tai.
Mỗi người đều nhìn cô, muốn quan tâm một câu nhưng phát hiện cô gái này đang co lại như kén tằm, không thèm để ý tới lời quan tâm của mọi người xung quanh.
Đợi đến khi thang máy tới tầng 1, cô trực tiếp ra ngoài.
Bên ngoài hơi ồn ào.
Phía trước đại sảnh khách sạn bỗng nhiên náo nhiệt, An Hảo bị tiếng vang lớn ở phái thang máy dành cho khách quý ở đối diện hấp dẫn tầm mắt.
Đồng thời cửa thang máy dành cho khách quý bị phóng viên bao vây dần dàn mở ra, bóng dáng Tả Hàn Thành xuất hiện trong tầm mắt mọi người, nếu không phải nhìn thấy Tả Hàn Thành vào lúc này thì An Hảo đã suýt quyên hôm nay mình tới đây làm gì.
Phóng viên nhào lên, hiển nhiên Tả Hàn Thành không đoán được sẽ có phóng viên tới khách sạn Weiss, càng không nghĩ tới hành tung của anh lại bị tiết lộ, nháy mắt đứng trong thang máy, đôi mắt trầm tình lãnh đạm nhìn đám phóng viên giơ cao máy chụp hình, đôi mắt đầy chán ghét và bất mãn.
Nhưng mà điều mọi người khiếp sợ là không phải chỉ có một mình Tả Hàn Thành ở trong thang máy.
Đi ra cùng anh còn có một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp.
Cô mặc váy lụa chiffon mỏng, gương mặt xinh đẹp như trăng, bởi vì không mặc nhiều quần áo cho nên trên người chỉ khoác một chiếc áo khoác tây, ngươc lại Tả Hàn Thành chỉ mặc một chiếc áo sơ mi, không có áo khoác, hiển nhiên áo choàng trên người cô gái là áo khoác của anh…
Càng nhìn mới thầy bàn tay của cô gái khoác lên tay Tả Hàn Thành, bên ngoài nhìn thấy cảnh trong thang máy, cô gái bị kinh hách rụt lại đằng sau, kéo cánh tay anh, tùy ý đứng sau lưng anh, trong mắt có sự câu nệ và xấu hổ, có cảm giác như đang yêu đương vụng trộm bị người ta phát hiện mà xấu hổ vậy.
Một màn này An Hảo nhìn thấy, vốn bị Cố Thi Thi và Cố phu nhân chọc giận mà bốc lửa đột nhiên bị chậu nước lạnh dập tắt.
Không biết vì sao cô cảm thấy lòng bàn chân đột nhiên lạnh lẽo, vì sao lại kinh ngạc như vậy…
Dù Tả Hàn Thành là ông xã của cô, cô tuyệt đối sẽ tin giữa anh và cô sẽ không có tình cảm chân chính.
Có lẽ vì đó là quan hệ lợi dụng và bị lợi dụng, hoặc chính là trùng hợp âm kém dương sai mà kết hôn với nhau.
Cho nên dù anh có âu yếm với người đàn bà nào ở bên ngoài cô cũng không nên kinh ngạc.
Càng không thể vì chuyện này mà không vui hoặc là ghen, tuyệt đối không thể nào.
Có lẽ là vì mb nói với cô, hth tới đây gặp một lão tổng của công ty đa quốc gia nào đó, kết quả biến thành hẹn hò với người đàn bà khác, biến đổi như vậy làm cô nhất thời không phản ứng kịp.
Nhanh chóng điều chỉnh lại tâm tình thật tốt, cũng nhớ tới bản thân tới đây làm gì.
Nhưng sao đám phóng viên đột nhiên xuất hiện, cô cũng không suy nghĩ cản thận, chắc chắn sẽ sẽ thành tiêu đề, cô cũng lười cầm điện thoại chụp hình theo bọn họ, chỉ vội vàng đi qua đại sảnh khách sạn nhanh chóng rời đi.
Nhưng mà lúc bóng dáng của An Hảo ở hành lang bước nhanh ra ngoài, qua khe hở của phóng viên đứng trước mặt mình, Tả Hàn Thành nhìn thấy bóng dáng của cô.
Đồng thời không bỏ lỡ vết màu hồng bên trái mặt cô.