Lịch Hồng Hoang

Chương 9: Chương 9: Hoán đổi




Dịch & biên: No Name

Sở dĩ đưa thứ này ra, là do Ngô Minh muốn khảo nghiệm những thành viên Luân Hồi này

Thượng Thanh Tru Tiên Công mặc dù chỉ là tàn quyển, nhưng là công pháp tu chân thực sự. Chỉ là môn công pháp này có chút đặc thù, cho nên mới là tàn quyển, đó chính là nó có thể vừa học là có thể ứng dụng ngay lập tức.

Hệ thống tu chân của chính phủ Hồng Hoang Thiên Đình cũng không phải là những thứ huyền diệu không thể giải thích đươc trong tiểu thuyết, mà lại giống như các môn ngành khoa học. Toàn bộ hệ thống tu chân chia làm rất nhiều khoa mục, hơn nữa không chỉ phụ thuộc vào một mình cái gọi là linh lực. Công pháp tu chân chính thống nhất, có thể sử dụng bất kỳ loại hình năng lượng nào, ví dụ như điện lực, ma lực, thậm chí là sức người, sức gió vân vân. Nói cách khác, môn công pháp này với bọn họ mà nói quả thực là tuyệt phối.

Sau khi ba người giới thiệu xong xuôi, liền thảo luận về công pháp có thể đổi. Trong đó Thượng Thanh chiến quyền rẻ nhất, Chủ Thần định giá là ba trăm điểm số ban thưởng; Băng Tâm công là năm trăm điểm số ban thưởng, đây là một bộ công pháp có thể rèn luyện ra nội lực; mà thứ còn lại, chính là Thượng Thanh Tru Tiên Công Tàn Thiên, định giá là một nghìn năm trăm điểm số ban thưởng.

Thư sinh vẫn như cũ còn có chút ngây ngốc, nhưng mà tráng hán cùng bán Elf nhìn Thượng Thanh Tru Tiên Công, đặc biệt là công hiệu của nó, ánh mắt hai người cũng thay đổi.

Tráng hán bản thân là một quân nhân đầy kinh nghiệm chiến trận, chiến đấu với đại quân robot không biết bao nhiêu năm tháng, hơn nữa trình độ khoa học kỹ thuật thế giới của hắn cũng cao, tuy rằng đã thất lạc rất nhiều, nhưng mà trên tổng thể vẫn cao hơn trình độ khoa học kỹ thuật của Địa Cầu thế kỷ hai mươi mốt một chút. Vũ khí năng lượng các loại cần có đều có, và ghi chú trên Thượng Thanh Tru Tiên Công nói rất rõ ràng, dùng năng lượng cấu thành bốn phù văn, tổ hợp lại có thể bộc phát ra uy lực to lớn. Về phần to lớn cỡ nào thì không có cách xác nhận, nhưng mà ít nhất đây cũng là một hy vọng phải không?

Bán Elf là Pháp Sư học đồ, cũng học qua môn học phù văn ma pháp, nhưng mà phù văn ma pháp bình thường dùng để phù phép (Enchant), phương pháp trực tiếp sử dụng phù văn để bộc phát ra uy lực to lớn, hắn thật sự là mới nghe lần đầu.

Hai người sau khi xem xong liền nhìn nhau, sau đó bọn họ đồng thời nhìn về phía thư sinh kia.

Thư sinh vẫn còn chậm chạp xem các loại hoán đổi, trong nội tâm quả thực không tin chút nào. Các loại công pháp trong tàng thư nhà hắn có nhiều, rất nhiều, nhưng đều là kiểu sách Thần Tiên chí dị, nghe nói những quan lại quyền quý triều đình phía nam đó rất tin tưởng, nhưng mà thân là người Tấn ở phương bắc căn bản không có lòng dạ thanh thản cùng tính mạng đi tin những thứ này. Nói thật, chẳng bằng đổi cho hắn một thanh cương đao cũng tốt hơn nhiều, ít nhất khi tự sát cũng sẽ nhanh gọn không đau đớn.

Giờ phút này chứng kiến hai người nhìn mình, thư sinh trong lúc nhất thời có chút co quắp, liền thở dài nói: “Hai vị tiên sinh có lời gì muốn nói với tiểu nhân sao?”

Tráng hán thấy thế bỗng nhíu mày, trực tiếp đi tới bên cạnh thư sinh, dựng cho lưng hắn thẳng lên, đồng thời nói ra: “Nghe nói người Hoa các ngươi, dù trong lịch sử có những giai đoạn rất thảm liệt, nhưng tương lai cuối cùng vẫn có một ngày phục hưng. Cho nên đứng thẳng lưng lên, đừng có khúm núm như vậy.”

Thư sinh nghe mà sững sờ, hắn nhìn tráng hán, lại nhìn bán Elf, bán Elf cũng nói: “Ngoại trừ đối với thiên địa cùng Thần Linh, chúng ta không cần tỏ ra hèn mọn đối với bất kỳ người nào, hắn nói đúng... Chúng ta có chuyện cần thương lượng với ngươi một chút.”

Tráng hán liền tiếp nhận đề tài nói: “Ta có năm trăm điểm số ban thưởng, không biết có phải hai vị cũng như vậy không?”

Bán Elf gật đầu, thư sinh cũng gật đầu theo, tráng hán tiếp tục nói:

“Nhìn ba vật phẩm có thể đổi, Thượng Thanh chiến quyền ta không biết lợi hại bao nhiêu, nhưng ta đã học qua rất nhiều kỹ thuật chiến đấu cận chiến, chắc hẳn cũng sẽ không kém hơn nhiều, vật này dùng để đối phó với đại quân robot mà nói không có chút giá trị nào, chắc chắn ta sẽ không đổi đấy. Về phần Băng Tâm công, tuy nói là có thể tu luyện ra nội lực, tạm không nói đến là thực hay giả, cho dù muốn tu luyện, cũng không phải chỉ cần một ngày hai ngày là được. Nói không dễ nghe, hiện tại ta không tin nổi Chủ thần không gian là chân thật, hay là ảo ảnh của bản thân ta, vì vậy chúng ta nên dùng phương pháp nhanh nhất để nghiệm chứng... Thượng Thanh Tru Tiên Công.”

Bán Elf cũng đồng thời nói ra:

“Ta học qua môn học ma pháp phù văn, vì vậy chỉ cần đổi ra là ta có thể lập tức biết được có thật hay không, đây là thứ nhất, thứ hai chính là như vừa nói, bốn phù văn tổ hợp có thể bộc phát ra uy lực to lớn, có thể dựa vào ngoại vật, cũng có thể dựa vào bản thân. Dựa vào ngoại vật cần phải rời khỏi nơi này mới có thể nghiệm chứng, nhưng mà dựa vào bản thân thì đơn giản rồi, ta có ma lực, lập tức có thể nghiệm chứng, hai vị tuy nhìn có vẻ không có ma lực, nhưng mà vẫn có các loại năng lượng như nhiệt năng của nhân thể, đường phân trong mạch máu, nếu lời chú thích là thật, ta có thể dùng ma lực khắc bốn phù văn này lên trên thân thể hai vị, sau đó liền có thể kiểm tra công pháp này là chân thật hay hư giả.”

Tráng hán nghe vậy liền gật đầu, tuy rằng hắn vốn không tin ma lực gì đó, nhưng để thuyết phục thư sinh, hắn cũng nói thêm: “Ta xem ngươi máu đen đầy người, nghĩ chắc là lúc trước khi vào đây đã gặp nguy hiểm đi? Thượng Thanh chiến quyền cùng Băng Tâm công đối với tình cảnh hiện giờ của người đều vô dụng, vậy tại sao không thử nghiệm một chút Thượng Thanh Tru Tiên công? Một nghìn năm trăm điểm số ban thưởng, ba người chúng ta cộng lại liền vừa đủ, một khi đổi, ba người chúng ta sẽ chia sẻ với nhau, lập tức có thể đạt được vật này, như vậy không phải ngươi cũng có cơ hội thoát ly hiểm cảnh sao?”

Thư sinh ngu ngơ nửa ngày, bỗng nhiên nói ra: “Nhưng ai trong chúng ta sẽ đổi đây?”

Thư sinh này một mực có chút ngây ngốc, nhưng mà lời nói lại đúng vào điểm chính yếu, hai người kia nhất thời trầm mặc. Một lúc sau, thư sinh mới ôm quyền nói ra: “Tại hạ bất tài, cũng đọc thuộc lòng thi thư hơn hai mươi năm, không bằng để tại hạ đổi được không? Tại hạ nhất định có thể truyền đạt kỹ càng nội dung cho nhị vị, hơn nữa tại hạ tay trói gà không chặt, bây giờ thời gian còn lại đến khi thoát khỏi chỗ này là chừng một nén nhang, nếu hai vị phát hiện ra tại hạ có bất kỳ mưu đồ gì thì cũng có thể có thể tùy thời bắt trói tại hạ. Huống hồ nhìn hai vị đều có chút đề phòng lẫn nhau, đề nghị của tại hạ hẳn là tốt nhất rồi.”

Hai người đều ngạc nhiện nhìn thư sinh, thậm chí ngay cả Ngô Minh cũng có chút lau mắt mà nhìn. Trong lúc nhất thời tráng hán cùng bán Elf đều không nói lời nào, cách chừng một phút, tráng hán mới lên tiếng: “Ta cảm thấy đề nghị này có thể thực hiện, Pháp Sư ngươi thì sao?”

Bán Elf chần chừ một chút, theo hắn biết, nhân loại mặc dù là một thành viên trong Liên minh Ánh Sáng, nhưng mà danh tiếng kỳ thật cũng không tốt, đặc biệt là quý tộc của nhân loại xảo trá vô cùng, nghe nói còn có một bộ phận quý tộc phản bội liên minh, định đầu nhập vào Liên Minh Bóng Tối. Có thể nói hắn kỳ thật không tín nhiệm nhân loại, nhưng mà trước mắt đã có hai phiếu đồng tình, trừ khi là hắn không muốn thứ này, nếu không cũng chỉ có thể đồng ý.

Sau khi hiểu rõ, bán Elf cũng gật đầu nói: “Vậy như thế đi, đánh bạc trước một lần để kiểm tra hư thực.”

Lập tức ba người đều đồng ý quyết định này, liên hợp lại đưa ý định của mình tới Chủ Thần. Chỉ sau vài giây, hư sinh trở nên ngốc trệ đứng ngay tại chỗ, một lúc sau mới lên tiếng: “Thật là lợi hại... Đến, ta nói cho nhị vị nghe.”

Lập tức thư sinh liền phác họa trên nền đát bốn phù văn, cũng truyền đạt lại nội dung toàn bộ tàn quyển cho hai người kia. Hai người đều dốc sức liều mạng nhớ kỹ lấy. Ngay khi thời gian còn lại chừng một phút, bán Elf nói:

“Ta sẽ khắc phù văn lên người hai vị. Từ nội dung bên trong công pháp, bốn phù văn này có bốn loại công dụng theo thứ tự là: hấp thu năng lượng, tập trung năng lượng, khống chế năng lượng, cùng với bộc phát năng lượng. Trong đó phù văn hấp thu năng lượng hẳn là cần khắc ở vị trí trái tim, phù văn tập trung năng lượng thì sẽ khắc ở...”

Bán Elf có ma pháp, rất nhanh đã khắc phù văn lên trên thân hai người, đồng thời cũng nói thêm: “Ma lực của ta vẫn còn rất nhỏ yếu, tối đa chỉ có thể sử dụng hai lần, hơn nữa cũng không biết tác dụng phụ là cái gì, hai vị còn cần phải cẩn thận. Thời gian còn lại không nhiều lắm, hai vị trở về thế giới của mình đi thí nghiệm là được rồi, nếu đây là chân thật, mười ngày sau chúng ta sẽ còn gặp lại.”

Tráng hán cùng thư sinh đều gật đầu, sau đó tráng hán bỗng nhiên chộp vai thư sinh mà nói:

“Ngươi là người Hoa, ngươi là người Hán, đừng nói mình là người Tấn nữa, nghe chẳng quen tai chút nào. Còn nữa, nếu có người muốn giết ngươi, ngươi phải giết trả, không được nhắm mắt chờ chết! Chỉ có sống sót mới có hy vọng, nếu chết đi thì không còn lại gì nữa rồi. Nhớ kỷ, thư sinh, ta không hy vọng là mười ngày sau trờ lại đây sẽ không còn nhìn thấy ngươi nữa.”

Thư sinh ngây ngô gật đầu, không đợi hắn phục hồi tinh thần lại để nói tiếng cám ơn, một thoáng hoảng hốt, tức thì hắn đã quay trở lại bên cạnh thi thể của thê tử mình.

“Là ta vừa làm một giấc mộng sao, hay là thật sự có Chủ Thần hiển linh? Nhưng lại không biết là vị thần linh nào, Đông Nhạc Đại Đế hay là Hạo Thiên bệ hạ...”

Thư sinh nỉ non một hồi, bỗng nhiên hắn nhìn về phía mu bàn tay của mình, chính là cái phù văn mang công dụng bộc phát năng lượng, như ẩn như hiện, phảng phất hào quang xanh biếc như màu ngọc lưu ly. Trong lúc nhất thời toàn bộ người hắn đều ngây dại.

Bỗng dưng đúng lúc này, có tiếng vó ngựa vang lên. Thư sinh lập tức kinh hoảng đứng lên, liền chứng kiến cách đó không xa có hơn mười kỵ sĩ đang tiến tới gần. Những kỵ sĩ này Từ Văn sợ là chết cũng sẽ không quên được, đúng là những kẻ đã tập kích đội ngũ của hắn.

Kỳ thật tổng cộng chỉ có hơn mười kỵ sĩ, và đội ngũ của bọn hắn đã có gần trăm người, trong đó vệ binh của gia tộc càng có hơn năm mươi người, nhưng mà... Ngoại trừ một số ít người, đa số đều không dám phản kháng a, những kỵ sĩ này nhìn trang phục đều là “Quốc nhân”, cho dù không phải “Quốc nhân” cũng là Hung Nô hoặc là tạp Hồ, xa không phải là người Tấn bọn hắn có thể so sánh, kết quả mười mấy người đã giết gần sạch toàn bộ bọn họ, chỉ có hắn may mắn thoát khỏi. Nhưng trước mắt, rút cuộc đã tránh không khỏi.

“Cũng được, chết thì chết vậy.”

Thư sinh đang định nhắm mắt chờ chết, bỗng nhiên hắn đã nghe được âm thanh hét thảm, nhìn qua, liền thấy được những kỵ sĩ đó kéo kéo theo sau lưng mười mấy người, trẻ có già có, trong đó cũng có trẻ nhỏ cỡ bốn năm tuổi, thân thể đã rách nát cả rồi, không biết là đã bị kéo đi bao lâu. Còn sống sót cũng chỉ có hai ba nam tử, nhưng nhìn bộ dạng tàn phá của họ đoán chừng cũng sẽ không sống nổi.

Những kỵ sĩ này cũng nhìn thấy thư sinh, bọn họ đều cười quái dị, có người xuất ra dây thừng, có vẻ như muốn bắt trói thư sinh lại. Thư sinh nhìn hết thảy những gì trước mắt, trong lồng ngực hắn bỗng nhiên sôi trào lên một cỗ khí chất.

“Nếu có người muốn giết ngươi, ngươi phải giết trả, không được nhắm mắt chờ chết. Chỉ có sống sót mới có hy vọng, nếu chết đi thì không còn lại gì nữa rồi...”

Tên kỵ binh du mục kia đã gần ngay trước mắt, thư sinh bỗng nhiên gào rú lên một hơi, đẩy mạnh bàn tay mình về phía phía trước, đồng thời nhớ kỹ trong đầu pháp ngôn của Thượng Thanh Tru Tiên Công.

Chỉ trong chốc lát, một cơn khí kình mãnh liệt đánh tới, trực tiếp hóa tên tạp Hồ dữ dằn cùng con ngựa của hắn thành tro bụi, kéo theo sau lưng ít nhất bảy tám tên kỵ binh phải chịu chung kết cục.

Thư sinh Từ Văn đứng vững, vài tên tạp Hồ còn lại ngây ngốc mà nhìn, tất cả bỗng trở thành một mảnh yên lặng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.