Lịch Hồng Hoang

Chương 26: Chương 26: Phát hiện mới




Dịch & Biên: No Name

“Ta đứng ngay tại đây, sẽ không lui về sau nửa bước! Nếu sử dụng hết năng lượng, ta sẽ chết ở đây! Thuốc giải ta trông đợi vào các ngươi rồi, nếu chế tạo thành công, chúng ta hãy cùng nhau sống sót, nếu chế tạo thất bại, ta sẽ đi trước một bước.”

Từ Văn cầm một cây đèn pin tử ngoại đứng ở cửa ra vào, bên trong thông đạo chỉ còn lại có mười mấy người, thành viên tiểu đội Luân Hồi thì ngoại trừ năm thành viên thâm niên, tên lính đánh thuê đã chết khi xẩy ra kịch biến, thanh niên mập mạp thì đang nằm hấp hối trên sàn nhà, hai tay hai chân của hắn đã bắt đầu mục nát, thân thể hắn mục nát chậm hơn, nhưng rõ ràng hắn vẫn đang không ngừng chậm rãi hướng về tử vong.

Năm thành viên thâm niên cũng rất thê thảm, nửa người Lạc Ti cũng bắt đầu mục nát, nhưng tốc độ mục nát của nàng tương đối chậm, chậm hơn nhiều so với người bình thường, trạng thái này đoán chừng có thể duy trì một tuần lễ, thậm chí càng lâu, nhưng đây cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì, bởi vì thân thể chậm rãi mục nát là một loại thống khổ khủng khiếp, thời gian nàng có thể duy trì càng dài, có nghĩa là càng thêm thống khổ.

Văn Trạch Đào đã lâm vào hôn mê, há hốc mồm hít vào từng ngụm không khí, hắn bị mục nát ngay tại phổi, đây là chuyện vô cùng nguy hiểm, hiện tại bất cứ lúc nào hắn cũng có thể tử vong.

Vương Vũ... Trên cơ bản dựa vào ý chí mà kiên trì, thân thể của hắn đã mục nát vô cùng nghiêm trọng, cũng chỉ còn lại có một hơi thở cuối cùng.

Chỉ có bán Elf Alphard là lông tóc không hề bị tổn thương, hắn là chủ lực nghiên cứu thuốc giải, mặc dù là không phải là Pháp Sư nghiên cứu khoa học chuyên nghiệp, nhưng mà bản thân Pháp Sư cũng là người thừa kế tri thức, hắn hiểu dược lý học, hiểu các loại phân tử nguyên tử, lại kết hợp được ma pháp cùng phù văn, tác dụng của hắn vô cùng to lớn, phối hợp với những nhà khoa học chuyên nghiệp kia, trên cơ bản có thể suy một ra ba, đặc biệt là khi kết hợp sử dụng ma pháp, việc trực tiếp chế tạo thuốc giải đều nhờ vào hắn, vì vậy hắn chính là đối tượng để các thành viên khác toàn lực bảo vệ.

Vào năm tiếng trước, một trận kịch biến phát sinh bên trong căn cứ, hai gã đàn ông bình thường đột nhiên nổi khùng phá hủy các máy phát điện cùng đèn tử ngoại. Bởi vì sự việc diễn ra một cách quá đột ngột, tất cả mọi người đều không kịp phản ứng, kết quả chỉ còn lưu lại một số ít đèn tử ngoại có thể dùng được, mà các máy phát điện đã bị phá hư hết. Bây giờ mọi người chỉ còn lại ba bóng đèn tử ngoại duy nhất, hơn nữa là chạy bằng pin năng lượng mặt trời, chỉ có thể duy trì tối đa tám tiếng đồng hồ.

Hiện tại cách hừng đông còn ít nhất năm giờ, bây giờ là mùa đông, là thời điểm mặt trời xuống sớm nhất vào buổi tối, mọc trễ nhất vào buổi sáng, và đèn tử ngoại chỉ có thể duy trì không đến ba giờ nữa, trong hai giờ còn lại, những u linh đó có thể tàn sát bọn họ một trăm lần...

Hóa ra những u linh có thể dùng một phương thức nào đó đầu độc hoặc là thôi miên người bình thường, thế mà bọn họ lại không thể phát hiện ra, nên khi kịch biến xẩy ra, bọn họ lập tức rơi vào trong tuyệt cảnh, đã không còn bất cứ biện pháp cứu vãn nào nữa, chỉ còn lại một cách duy nhất, là hoàn thành việc chế tạo thuốc giải trong vòng ba giờ.

Nhưng chế tạo thuốc giải cần ba ngày còn ít, hoàn thành trong vòng ba tiếng đơn giản là không thực tế... Một loại tuyệt vọng lan trong lòng tất cả mọi người, mà trong ý thức của các thành viên tiểu đội Luân Hồi, nhân loại của thế giới này đã chỉ còn lại có mười một vạn người, hơn nữa con số này sau mỗi giây vẫn đang không ngừng giảm xuống.

Alphard bỗng nhiên bỏ ống nghiệm trong tay xuống, hắn nói với một nhân viên nghiên cứu bên cạnh: “Các ngươi phân tích đoạn gien vừa phản ứng kia trước đi, ta đi một chút sẽ trở lại.”

Những người còn lại cho là hắn định thí nghiệm, cũng không để ý tới. Alphard lập tức đi tới một chỗ đất trống, hắn chần chờ một chút, lại quay đầu nhìn thảm trạng của các thành viên tiểu đội Luân Hồi. Lúc trước vì bảo vệ hắn, hầu như tất cả mọi người đều đã bị u linh ăn mòn thân thể, mới giúp cho hắn miễn cưỡng coi như hoàn hảo. Hắn hạ quyết tâm, bắt đầu vạch lên trên mặt đất một vài ký hiệu, hình vẽ, cùng với một trận đồ.

“Lão sư, người liên tục nhắc nhở ta, không nên tiến hành bất cứ liên hệ nào với những tồn tại có địa vị cao, những tồn tại thần bí, cùng với những tồn tại không thể biết, bởi vì cấp độ chênh lệch quá lớn, rất có thể trong nháy mắt ta sẽ bị cắn nuốt, hoặc là bị biến thành khôi lỗi vô tri vô giác... Nhưng mà bây giờ ta phải vi phạm lời dạy bảo của người rồi, cho dù như thế nào đi nữa, đây là việc mà ta nên làm.”

Alphard lặng lẽ thì thầm, sau đó hắn nhỏ máu tươi của mình xuống trận đồ, rồi thấp giọng cầu khấn.

“Thần của tri thức cùng vạn vật chung kết, ta cầu khấn ngài tại đây, cầu khấn sự đáp lại của ngài, cầu khấn đạt được công thức thuốc giải này.”

Theo lời cầu xin của Alphard, một cảm giác bên trong tối tăm chậm rãi đáp lại, ban đầu là một ít thông tin lộn xộn không trật tự, làm cho Alphard thiếu chút nữa đã hôn mê, thời gian dần qua, những tin tức này bắt đầu tự động tổ hợp thành lời nói.

“Ách, xem ta đã tìm được cái gì này, một linh hồn mới lạ và tươi tốt, ta có thể cho ngươi phương trình thuốc giải, ngươi chỉ cần trả giá linh hồn của ngươi là được, giao dịch rất đơn giản, đúng không? Đến, ta cho ngươi... Đợi, đợi một chút, quang đoàn phía bên trên ngươi là cái gì? Nhìn có chút quen thuộc... Chủ, Chủ Thần!? Ha ha ha, vận trời a, rõ ràng ta đã tìm được Chủ Thần, đây là của ta, của ta... Đợi, đợi một chút, không đúng, đây là cái gì, a, đừng ăn hệ thống thông tin bên ngoài của ta, đừng ăn của ta... Tha mạng, tha mạng, tha mạng cho...”

Trong thoáng chốc, Alphard dường như thấy được có một đoàn ánh sáng thật lớn, nó như đang hé cái miệng của mình ra rồi nuốt luôn một thứ gì đó vào, sau đó hình như còn ợ một cái...

Alphard cảm thấy khó hiểu, lại có chút buồn cười, sau đó một lượng thông tin lập tức truyền vào trong đầu hắn, khiến cho hắn choáng váng một chút, sau cả buổi mới tỉnh táo lại. Đoạn thông tin kia chính là một phương trình vô cùng phức tạp, Alphard lập tức hưng phấn, nhanh chóng chạy đến chỗ các nhân viên nghiên cứu...

............................

Sau ba ngày Ngô Minh lại tiến vào Chủ Thần Không Gian, thấy được sáu gã thành viên tiểu đội Luân Hồi xuât hiện bên trong cột sáng, bán Elf Alphard gầm lên chữa trị tất cả, điểm số ban thưởng trừ cho hắn, sau đó tất cả mọi người một lần nữa chìm trong cột sáng chữa trị của chủ thần.

Đợi cho cột sáng dừng lại, sáu người tinh thần sảng khoái đi ra, bọn họ nhìn nhau, mỗi người đều tự thở nhẹ ra một hơi, đầy vẻ sống sót sau tai nạn.

Vương Vũ dẫn đầu nói: “Alphard, lần này may mắn mà có ngươi, bất quá thứ kia rất nguy hiểm, tuy rằng ta không biết ngươi đã vượt qua như thế nào, nhưng mà những Tà Thần a, quái vật a, hoặc là những thứ không thể diễn tả đó vẫn không nên trêu vào là tốt nhất.”

Alphard chỉ gật đầu, cũng không nói thêm điều gì. Những người còn lại cũng đến cảm tạ hắn, đồng thời cũng khuyên giải hắn, nhưng chỉ có Alphard mới biết rõ, Chủ Thần này còn khủng bố hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, quyền bính cũng to lớn hơn nhiều, chỉ cần Chủ Thần vẫn ở đây, nói không chừng hắn còn có thể gài bẫy những tồn tại thần bí khác cũng nên.

Mọi người lại nói chuyện một lúc, sau đó nhìn về chỗ hoán đổi, chỉ có Ngô Minh nhất thời còn nghĩ chưa thông, không phải bọn họ tham gia không gian thí luyện Người Trong Suốt sao? Không gian thí luyện này đơn giản vô cùng a, sao lại tử thương nghiêm trọng như vậy? Hơn nữa trạng thái khi trở về của bọn họ đều là sắp chết, là đã xảy ra chuyện gì khác sao? Bản thân Ngô Minh không biết được.

Bất quá hắn cũng xem qua thử chỗ hoán đổi, thấy được khu vực vật phẩm có thêm nhiều đồ vật hoán đổi mới, phần lớn đều là tạo vật khoa học kỹ thuật thế kỷ hai mươi mốt, cấp độ hơi cao một chút, nhưng cũng không cao đến mức độ có biến đổi về chất. Chỗ đặc biệt duy nhất chính là hai vật phẩm “thuốc trong suốt” và “thuốc giải trong suốt”, hai thứ này là đắt tiền nhất, thuốc trong suốt cần ba trăm điểm số ban thưởng, thuốc giải trong suốt cần năm trăm điểm số ban thưởng, tổng cộng cần tám trăm điểm số ban thưởng.

Ngô Minh đọc kỹ ghi chú của hai loại thuốc này, công dụng thuốc trong suốt rất rõ ràng, có thể cho khiến người sử dụng hóa thành trong suốt, hơn nữa có được năng lực phi hành, xuyên thấu, cùng với thôi miên sinh vật không có sức mạnh siêu phàm, đồng thời còn có được phương thức công kích thôn phệ linh hồn của sinh vật sống. Trên phần ghi chú cũng ghi rõ tên thật của loại thuốc này, thật ra chính là “thuốc hóa u hồn“.

Những công dụng này làm cho Ngô Minh cảm thấy vô cùng hưng phấn, nếu có được những đặc tính này, hắn có thể trực tiếp đạt tới sức mạnh cấp hai, với năng lực tự vệ và công kích tăng lên khá nhiều. Đã có thứ này, hắn có thể nhẹ nhàng xuyên qua Không Môn, thậm chí còn có thể giả mạo thành sinh vật Undead, nghĩa là tăng lên khả năng có thể trà trộn vào Liên minh Thương nghiệp a!!

Nhưng ngoại trừ công dụng, thuốc này rõ ràng còn có tác dụng phụ. Tác dụng phụ rất đơn giản, bởi vì năng lượng âm xâm nhập, trừ phi sức mạnh bản thân đạt tới cấp ba, nếu không căn cứ vào thực lực của người sử dụng mà sẽ dần dần đánh mất tri giác và ký ức, biến thành u hồn thuần túy, thời gian có thể từ mấy ngày cho đến mấy năm tùy người.

Hiệu quả thuốc giải trong suốt thì đơn giản, giải trừ hiệu quả u hồn hóa, khôi phục thể chất nhân loại.

Ngô Minh nhìn hai loại thuốc mà trầm ngâm nửa ngày, trong lúc nhất thời hắn vẫn cảm thấy hài lòng, mặc dù không thể một lần vất vả suốt đời nhàn nhã giải quyết vấn đề ngụy trang Hồng Hoang Vạn Tộc, nhưng mà thuốc này tốt xấu đã cho hắn một cơ hội và biện pháp, có thể ngụy trang thành u hồn của tộc Undead trong thời gian ngắn, hơn nữa bởi vì bản chất hoàn toàn chuyển biến, cho dù là có u hồn Undead thật ở đó cũng khó có thể phân biệt được, mà một khi hắn cảm thấy tri giác và ký ức bắt đầu thất lạc, có thể lập tức uống thuốc giải để khôi phục nhân thể, vòng đi vòng lại, chỉ cần hắn chú ý cẩn thận, như vậy có thể đặt chân tại Liên minh Thương nghiệp rồi.

Hiện tại có hai vấn đề chính, một là làm sao có thể đo đạc mức độ thiếu thốn tri giác cùng ký ức của mình, dù sao một khi thiếu thốn nghiêm trọng, ngay cả chính mình cũng không nhận biết được, bởi như vậy rất có thể sẽ mất đi cơ hội uống thuốc giải, sẽ triệt để biến thành người thực vật u hồn, đây chính là coi như xong. Hai là số ban thưởng để đổi hai loại dược tề điểm vô cùng đắt đỏ, một lần đổi cần tám trăm điểm số ban thưởng, nếu trong vài ngày nhất định phải đổi một lần, hắn sẽ không có cơ hội tích lũy điểm số ban thưởng để mở ra mới không gian thí luyện, tốc độ tăng trưởng thực lực cũng sẽ chậm lại, thậm chí vạn nhất thu thập không kịp điểm số ban thưởng, hoặc là biến thành người thực vật u hồn, hoặc là biến trở về thân thể nhân loại lại bị vây giết, có rất nhiều nguy cơ lớn a.

“Xem ra cần phải suy tính kỹ hơn mới được...”

Ngay khi Ngô Minh đang suy tư về lợi và hại của việc sử dụng thuốc trong suốt, đột nhiên Alphard ngạc nhiên nói: “Ta có thêm một quyền hạng đặt biệt, chỉ cần tiêu phí một nghìn điểm số ban thưởng, ta có thể đi đến bất cứ thế giới nào của mấy người các ngươi, thời gian là ba ngày, các ngươi cũng có sao?”

Những người còn lại đều ngây ngẩn cả người, vội vàng cẩn thận tra lại thông tin từ Chủ Thần, một lát sau, tất cả bọn họ đều nhìn Alphard một cách ngạc nhiên rồi lắc đầu.

Bản thân Alphard cũng ngây ngẩn cả người, không biết tại sao chỉ có hắn đặc biệt... Chẳng lẽ có liên quan đến việc tồn tại thần bí kia bị Chủ Thần ăn mất?

Ngô Minh cũng đang bề bộn tra cứu các loại thông tin của Alphard, hắn không biết chuyện gì đã xảy ra trong không gian thí luyện, nhưng mà khi tra cứu hắn thấy ngay chỗ đặc biệt khác thường.

Alphard đã trở thành thành viên tiểu đội Luân Hồi sơ cấp!?

Hắn tự động thăng cấp!?

Chuyện rốt cuộc là như thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.