Liên Hoa Bảo Giám

Chương 457: Chương 457: Ai bảo vệ ai






Sao nhiều vậy?

Đỗ Trần sửng sốt một chút, nhưng cũng không ngẩng đầu lên, tiện tay mở tờ sơ yếu ở trên cùng, “Cascades, thất cấp đấu thần.. chín mươi sáu tuổi? “

Lão nhân già móm chỉ chỉ vào mũi mình, cười nói:

- Chính là ta!

Đỗ Trần mắt liếc qua, thấy nụ cười móm mém, tự nghĩ, ngài già thế rồi còn cười cái gì chứ? Thất cấp đấu thần chỉ sống được hơn trăm năm, nhưng người giờ đã 96, lão gia còn có thể sống được mấy năm đây? Ồn ào cái gì, định đem Duerkesi thành của ta biến ra viện dưỡng lão chắc?

Với phong cách nhất quán của đại công tước Duerkesi thành “không giận hờn, kính già yêu trẻ”, Đỗ Trần nhìn sang tờ sơ yếu thứ hai, vạn phần tôn kính cùng tiếc nuối nói:

- Thật sự xin lỗi, ngài là chuyên gia về chiến tranh thánh khí, trong khi ta lại đang khuyết nhân tài nội chính,.. a a, ở chỗ Antoine thủ tướng có lẽ thực sự cần chuyên môn của ngài!

Nói xong, Đỗ Trần đem sơ yếu lý lịch trả lại cho lão đầu, ý tứ rất rõ ràng, ta không chọn ngươi!

Trời ơi, Francis điên rồi sao?

Các đại nhân vật trên lầu hai đau đầu chóng mặt hoa mắt, Francis! Đỗ công! Ngài không biết ý nghĩa của lão nhân này sao? Hắn có thể giúp chiên tranh thánh khí của ngài trên chiến trường tăng cường tối đa năng lực, tạo thành chiến khí đại trận, bảo vệ an toàn cho ngươi, với hơn một trăm đầu thánh khí là có thể hùng phách một phương a!

Nhưng Antoine đứng sau mười người này lại giật mình kinh ngạc, Francis không cần Cascades lão tiên sinh, lại còn giao lại cho ta.. có ý tứ! Xem ra hắn là muốn hòa hoãn quan hệ cùng bệ hạ, tốt, tốt, tốt! Tổ quốc cảm ơn ngài, Đỗ công tôn quý!

Lão nhân ngây ngốc tiếp nhận lại tờ sơ yếu, sững sờ tại chỗ, nét mặt già nua nhăn nhúm...

- Ta đây Cascades là một trong tam đại chuyên gia về thánh khí đạo, thế mà, thế mà bị người đem lý lịch ném đi?

Lão đầu còn muốn nói cái gi đó, nhưng Đỗ Trần đã cúi đầu xem sang bản lý lịch thứ hai, căn bản không quan tâm tới ý tứ của lão nữa.

Bản lý lịch thứ hai thể hiện một phụ nữ nông thôn bình thường tên là Kelin, tuổi 48.. chuyên về nghề nông!

- Vị nào là Kelin phu nhân? A, là ngài a. Ta thật sự xin lỗi, Duerkesi thành thuộc vùng New Zealand nông nghiệp cực kỳ phát đạt, sợ rằng cũng không thể phát huy thêm chuyên môn sở trường của ngài nữa! Đỗ Trần cười mị mị trả lại bản sơ yếu!

- Ta, sơ yếu của ta mà cũng bị loại? Francis, ngươi liệu có biết bao nhiêu quốc vương xếp hàng đợi sơ yếu của ta không?

Kalin phu nhân đứng bên Cascades, vẻ mặt hai người chẳng biết đang khóc hay là đang cười khổ…

Trên lầu hai các đại nhân vật đột nhiên lặng yên không một tiếng động, hào khí quỷ dị khủng bố mọi người!

Lại một người nữa! Hắn lại vừa loại đi một người, đây đều là nhân tài hạng nhất, ngàn dặm phong địa cũng không đổi được a!

Đỗ Trần đã mở đến bản sơ yếu lý lịch thứ ba, dòng chuyên môn đầu tiên đập ngay vào tầm mắt “Thi nhân? Là ai vậy?”

Thanh niên vừa gọi Antoine là “tiểu tử” nhàn nhạt “ưm” lên một tiếng, xem như là chủ nhân của bản sơ yếu này.

Đỗ Trần tà nhãn ngoắc ngoắc ngón tay, gọi hắn lại gần, đem sơ yếu vỗ vào ngực hắn, nói:

- Tiểu huynh đệ, sau này học thêm về pháp điển cơ sở! Đừng tái phạm sai lầm này lần nữa – Duerkesi thành chúng ta chế độ chánh giáo hợp nhất, tín ngưỡng Đỗ Trần thần. Nghiêm cấm ngâm du thi nhân mấy người giang hồ phiến tử vào thành truyền bá dị đoan tà thuyết… đi thong thả, không tiễn!

Giang, giang hồ phiến tử?

Điên rồi, Francis nhất định là điên rồi!

Đỗ Trần vẫn còn đang tiếp tục.

- Ai da, quốc tịch của ngài là Mc Allen sao? Thật tiếc quá, ta thật sự rất ngưỡng mộ ngài rất nhiều, nhưng luật pháp Lanning không cho phép chiêu thu tốt nghiệp sinh người Mc Allen... bản lý lịch thứ tư cũng bị bỏ.

Tiếp theo là đến cái thứ năm…

Không tới nửa chung thời gian, Đỗ Trần đem trọn vẹn các lý lịch gửi trả lại chủ nhân, mười lý do đưa ra chỉ lặp lại.

Ngồi lâu cũng mỏi, Đỗ Trần đứng dậy quay ra mấy vị lãnh chúa bằng hữu:

- Xin lỗi phải để mấy vị lân bang đợi lâu. Đi thôi, chuyện vay mượn thì tới Thính Tuyết lâu ở góc thành nam chúng ta từ từ bàn, lần này để ta làm chủ mời các vị!

Lãnh chúa hùng mạnh nhất của Lanning, thần thánh liên minh nội các giáo phụ mời khách, chuyện này khiến mấy vị lãnh chúa quá mừng, đứng dậy cười ha ha ôm lấy Đỗ Trần mà kéo rời đi, chỉ là… mười vị nam nữ không được coi trọng kia vẫn còn đứng sững tại chỗ, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, người này nhìn người nọ.

Đột nhiên các đại nhân vật nhận ra, Francis có mắt không tròng chính là cơ hội của mình. Bọn họ lại xông tới, nhưng số người cũng bớt đi rất nhiều. Ít nhất cũng có hai mươi mấy người khinh thường cười nhạt, chả muốn dây dưa với mười người này nữa, mà Antoine là một trong số đó… nhưng những người này đều hiểu được đêm nay có chuyện gì xảy ra.

- Francis, chờ một chút!

Đỗ Trần đang hồ nháo với mấy vị lãnh chúa, thấy phía sau có người gọi hắn, quay đầu lại cười nói:

- Thủ tướng đại nhân, ngài cũng muốn tham dự bữa tiệc ta mời sao?

Các lãnh chúa thấy thủ tướng thị sắc mặt trầm xuống, một vị không vui hỏi:

- Thủ tướng đại nhân, người là vẫn còn vì chuyện mật chiếu mà đến sao? Đại nhân hiểu chuyện, chúng ta cũng không dối gạt làm gì, chúng ta cùng Francis huynh đệ bàn vài chuyện riêng, ngài không cần phải phí tâm tham dự!

- Các người mà cũng tính là hiểu chuyện sao? Hừ, tránh ra cho ta cùng Francis huynh đệ nói mấy câu.

Antoine nặng nề “hừ” một tiếng, uy nghiêm cùng quyền thế của thủ tướng quả nhiên bức các vị lãnh chúa mở ra một đường, hắn thấp giọng hỏi Đỗ Trần:

- Ngươi thực sự đã đắc tội với một đại nhân vật nào mà khiến lão nhân gia vận dụng cả mười đại cao thủ của chúng thần viện đến đây hãm hại ngươi?

Đỗ Trần nháy nháy mắt:

- Mười đại cao thủ? Hãm lại? Lão gia người nói cái gì ta không hiểu?

- Ngươi còn giả ngốc gạt ta sao?

Antoine trừng mắt cả giận nói:

- Trường chiêu sinh của Đấu Thần học viện chính là tầm bảo đại hội! Ngươi hôm nay dám độc chiếm bảo tàng, các nhà tầm bảo khác ngày mai sẽ hận ngươi đến tận xương tủy! Francis, ngươi giả ngốc gạt đi mười bộ lý lịch này, có phải do là lo lắng ý tứ hay không?

Đỗ Trần vuốt mũi cười cười. Đúng vậy, chính là hắn cố ý ném đi mười bộ lý lịch! Kỳ thật, với thực lực của Đỗ Trần hôm nay, tuy không thể bình phán xếp hạng được nhân tài nội chính, nhưng cũng có thể nhận ra thực lực đấu thần của ai đó! Tuyệt không thể nghi ngờ, bọn họ là cao thủ che dấu thực lực! Mười người như vậy đột nhiên lại đến chiêu sinh hội không cần tìm hiểu chế độ đãi ngộ đã chọn Đỗ Trần, bảo là bên trong không có chuyện gì.. ít nhất Đỗ Trần không tin dưới bầu trời này có chuyện như vậy!

Antoine nhíu mày nói:

- Ngươi còn cười được sao? Mười người này rõ ràng là định ban đầu tạo ra thanh thế oanh động, đẩy ngươi vào thế đối lập với các thế lực lớn, khiến cho ngươi dẫn hỏa thiêu thân! Tiếp theo, bọn họ sẽ liều chết loạn đả, nghĩ ra kế mưu chui vào Duerkesi thành của ngươi, khiến ngươi dẫn sói vào nhà! Ngươi vứt trả lại bọn họ lý lịch là đúng lắm. Nếu không,.. hừ! Cẩn thận chút đi, đây mới chỉ là bắt đầu!

Đỗ Trần cười nói:

- Thủ tướng đại nhân, có chuyện gì ngài cứ nói thẳng ra đi!

Antoine nghiêm sắc mặt:

- Rất rõ ràng, có người muốn dựa vào chiêu sinh đại hội này mà chỉnh ngươi! Hôm nay Đấu Thần đảo dựa theo địa vực mà phân chia thế phái, ngươi đừng có để chuyện ân oán tư cừu dây dưa đến Lanning hai chữ!

- Được, ta hiểu được rồi! Còn có chuyện gì nữa không?

Antoine lạnh lùng nhìn lướt qua mấy vị lãnh chúa xa xa, hạ giọng nói:

- Vừa rồi mấy lời của Thủ tướng phải nói thì đã nói rồi. Bây giờ ta nói với ngươi một câu, là của một lão nhân nói: Có người muốn đối phó với ngươi, vậy đem tinh lực đi bảo vệ người nhà của ngươi đi, giảm thiểu giao lưu với mấy lãnh chúa tư hỗn này! Hơn nữa, các đại lãnh chúa mà giao lưu mật thiết với nhau quá cũng chính là chuyện bệ hạ kiêng kỵ. Ngươi đừng tính đến chuyện dựa vào mấy khoản cho vay này mà khống chế sinh mệnh tài chính của các lãnh chúa, tăng cường sức ảnh hưởng... Bệ hạ mà biết chuyện này sẽ phẫn nộ phi thường đấy!

Đỗ Trần nhún nhún vai, quay về phủ bảo vệ người nhà? A, lần này người nhà đi cùng xem ra chẳng phải chỉ có sư đệ Chesini cần phải bảo vệ thôi sao? Nhưng giờ hai đứa con đang ở bên bảo vệ hắn, chẳng lẽ mình còn phải lo lắng thêm nữa ư?

Về phần Baergena.. trước kia Đỗ Trần cũng có chút kiêng kỵ đại quân mấy trăm vạn của Lanning đế quốc, nhưng giờ... trong tay có chiếu thư do chính tay lão Bowen thân bút, Baergena, ngươi không nên quá đáng a!

Nhạy cảm bắt được vẻ mặt đắc ý thoáng qua của Đỗ Trần, Antoine trong lòng chấn động. Cảm giác này như là bắt cóc tống tiền, con tin trong tay muốn giết lúc nào cũng được a! Nhưng nếu Francis có quân bài sát thủ chế ngự được Baergena bệ hạ, vậy sao hắn còn cố tình chịu đựng mệt nhọc?

Antoine tìm không ra đầu mối, lắc đầu xoay người rời đi!

- Ai, tiểu hồ ly này đúng là ngày càng khó đối phó!

Đỗ Trần tiếp tục câu chuyện với mấy vị lãnh chúa, tìm được Tuyết Cơ tại hoa viên trong thành khu, hai người giờ danh nghĩa là Duerkesi đại công tước và công tước phu nhân, tại Thính Tuyết lâu xa hoa nhất thành khu tiến hành tổ chức một bữa tiểu yến ăn tối sặc mùi chính trị Lanning,.. chiêu sinh đại hội liên tục 24 giờ đã giao cho người khác lo lắng.

Đấu Thần đảo ban đêm lặng yên mà bí ái, Ôn Tuyền sơn nhàn nhạt tỏa ra làn sương lam mờ ảo, toàn đảo toát ra chút thủy quang bàng bạc của ánh trăng rằm, người trong phòng đắm chìm trong huyền mỹ dạ cảnh, tân quán giữa thành nơi Đỗ Trần đang ở là một trong số đó.

Dưới nghiêm lệnh tăng cường đề phòng của Ziege, tân quán là chỗ ở của vô số đại nhân vật nên đã được tầng tầng bảo vệ. Nhưng có thể lấy Đỗ Trần làm chứng, trên thế giới tuyệt đối không tồn tại hệ thống bảo an hoàn mỹ chân chính, chỉ cần có tâm, có thực lực, khe hở sẽ luôn được phát hiện! Ví dụ như... trong hầm băng tàng trữ đồ đông lạnh dưới đất, một thân ảnh đang chậm rãi từ trong khối băng hiện ra!

Cùng lúc đó, một con dơi kỳ dị lắc mình bay vào hầm băng, tới đậu trên đầu vai bóng đen:

- Chủ nhân, ta đã điều tra xong. Francis cùng Tuyết Cơ ở Thính Tuyết lâu khai yến mời bằng hữu, bây giờ chỉ có quan môn đệ tử của lão Đại - Chesini đang bảo vệ hai đứa nhỏ của bọn họ!

Tóc tím trường bào, đúng là băng nhân hôm qua đi ra khỏi văn phòng của Ziege đối mặt với Đỗ Trần. Bất quá hắn ẩn thân trong hầm băng, dị dạng của cơ thể tự nhiên là được giấu kín.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.