Liên Hoa Bảo Giám

Chương 437: Chương 437: Chí tôn Đổ Thần chính thức là “đổ mà không đổ”






Đánh cuộc chính thức dự định bắt đầu lúc chín giờ, Đỗ Trần đợi đến tám giờ năm chín phút, Betty mới hưng phấn chạy tới, đặt mông ngồi đối diện Đỗ Trần, vỗ bàn nói:

- Mau bắt đầu, đổ cái gì?

Những tân khách đang xem cuộc chiến không biết phu nhân Betty đều xao động, đây là phu nhân Tucker ngàn năm sao? Ngàn năm Tucker coi trọng nhất là quý tộc lễ tiết sao nhìn nàng không thấy chút gì? Bất quá người hiểu rõ phu nhân Betty đều mỉm cười, bộ dáng một “Đổ Quỷ” rốt cục không thể ẩn nhẫn.

Đỗ Trần cười ưu nhã:

- Phu nhân Betty, ngài quá nóng lòng rồi, hà quan, quy tắc, đổ cục, đây còn chưa nói rõ ràng mà.

Betty đỏ mặt cười cười, nói với người đang xem cuộc chiến:

- Kiếm Nô tiền bối, ngài là chủ sự lần này, vậy tất cả quy củ đều là ngài quyết định, chúng ta đổ theo, như vậy được không?

Phi thường công bình, Kiếm Nô thậm chí còn hiểu những lời này là ủng hộ mình, đứng dậy cười nói:

- Tốt lắm! Mục đích hôm nay là vì nghiệm chứng thân phận của Francis, nếu là đổ đơn giản, cũng khó nhìn ra kỹ thuật của hắn! Cho nên ta đề nghị các ngươi đổ ba tràng - đẩu tử, luân bàn, toa cáp! Ba trận thắng hai, quy tắc các ngươi tự định, nhưng quy củ cũng chỉ có một - không thể dụng đấu khí cùng bất kỳ phương pháp gì, toàn bằng kỹ thuật! Mà trọng tài tốt nhất là Long Tước là thích hợp nhất, bất quá để tránh hiềm nghi, để công bình, phu nhân Betty cùng Francis kia có thể lựa chọn.

Betty cười to nói:

- Không vấn đề! Luận bàn cùng toa cáp dụng không tới hà quan đến lúc đó nói tiếp! Trọng tài xin mời mọi người làm, ai phát hiện một trong chúng ta dùng tiểu xảo, chỉ cần bắt được hiện trường, lập tức bị thua.

Nàng quay đầu mừng rỡ nhìn chằm chằm Đỗ Trần:

- Ngươi nói thế nào?

Đỗ Trần mỉm cười ra ý đồng ý, thần sắc điềm đạm, ý bảo mình không có nghi vấn gì.

- Tốt!

- Ba! Ba!

Betty nhấc tay vỗ mạnh hai tay:

- Bớt nói nhảm đi, ván đều là đổ đầu tử (xúc xắc), là đổ đại hay đổ tiểu? Chi tiết ván này do ngươi định.

Đỗ Trần ngắm liếc nữ nhi quan khán, hôm nay tinh thần lực của tiểu Bối Bối đã tiến hóa lớn, hơn nữa phụ tử hai người có thể câu thông đấu hồn, cho nên tiểu nha đầu kia không cần phải ôm trong lòng Đỗ Trần mới có thể tác tệ, đang ngồi xem cuộc chiến cũng có thể! Bối Bối, ngươi nói sao?

Tiểu nha đầu kia cười khanh khách nói:

- Bối Bối là tiểu hài tử, vậy đổ tiểu.

Betty nhướng mày, đổ tiểu, tất cả mọi người đều có thực lực làm nát đầu tử, vậy một ván này chỉ có thể xem như ngang tay...

Đỗ Trần xoay lại người nhìn chằm chằm Betty:

- Đổ Tiểu, bất quá dùng cự chung...

Betty sửng sốt:

- Cự chung?

Đúng vậy, cự chung! Ta muốn đổ 18 hạt.

- Tốt! 18 hạt thì 18 hạt.

Betty nảy sinh ác độc nói:

- Con bà hắn, đánh nát 18 hạt xúc xắc thì phải có kỹ thuật cơ bắp không nhỏ a, bất quá mình có thể làm được.

Đỗ Trần tĩnh tâm chà ngón tay rồi nhìn chằm chằm ngón tay rồi nói chậm rãi:

- Ngoài điều này ra, không thể phá hư đầu tử, chỉ cần đầu tử của ai bị hỏng, vô luận bao nhiêu điểm, nhất luật bị thua.

Không thể hủy đầu tử? Betty đầu ngón tay khẽ run lên, cắn răng cười hận: “Ta hiểu được ý ngươi, thống khoái, như vậy đổ không có chút vận khí mà toàn so kỹ thuật, quả nhiên là thống khoái! Người đâu, mang đầu chung.”

Rất nhanh đầu chung được đưa lên, hai người nhẹ nhàng bắt đầu lắc, khán giả cũng vang lên tiếng nói thầm thì.

- Bá tước đại nhân, ta không quá hiểu được ý của Francis, 18 hạt đổ tiểu, còn không thể hư đầu tử. Chẳng lẽ bọn họ phải để đầu tử cùng một chỗ, hình thành một điểm nhỏ nhất?

- Hẳn là thế. 18 hạt đầu tử chồng cùng một chỗ, đây là kỹ thuật thuần túy.

Kiếm Nô cũng nghĩ vậy, nhưng Long Tước cẩn thận dụng cảm giác siêu cường của nàng nghe ngóng chốc lát, đột nhiên sắc mặt thảm biến, thấp giọng nói:

- Kiếm Nô, chuyện không hay rồi! Francis này chỉ sợ là thật.

- Làm sao vậy?

- Ta nghe được Betty đang chồng 18 hạt đầu tử xoay tròn lên nhau, như vậy tạo thành linh điểm, nhưng Francis cũng làm đồng dạng! Đổ thuật của hắn không chút kém Betty.

Kiếm Nô cả kinh, sửng sốt nhìn Đỗ Trần.

Thanh âm đầu tử vang lên, Đỗ Trần thần sắc bình thản như trước, tựa hồ từ khi đánh cuộc bắt đầu chưa từng biến hóa, mà trong lòng hắn cũng tràn ngập tự tin.

Đổ Thuật này, trong mắt người khác là so vận khí, trong mắt cao thủ là so kỹ thuật, hắn cùng Betty đã đạt tới hoặc là gần đạt tới đỉnh cao thủ của nhân loại, so nhau chính là trí tuệ cùng tâm lý.

Kỹ thuật của Betty thật sự không kém hơn Đỗ Trần bao nhiêu, kỹ thuật lắc không thể phân định thắng bại, nhưng nàng vừa tới liền nóng lòng khai đổ, tâm lý đã thua một bậc, tiếp đó Đỗ Trần yêu cầu đổ tiểu, lại ra điều kiện hà khắc đánh vào tâm lý, một câu nói ra, đồng dạng từng bước từng bước khiến tâm lý đối thủ lên lên xuống xuống...

Kể từ đó, thắng bại đã định khi bọn họ cầm lấy chung.

Đông, Đỗ Trần buông đầu chung, nhìn Betty cười khẽ, cắn răng, cũng Đông hạ xuống đầu chung, hai người đồng thời mở chung...

- Oa, hôm nay thật sự được mở mắt.

- Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được a, ta dụng đấu khí cũng không thể làm ra loại thao khống chuẩn xác vậy, bọn họ đương nhiên bằng lực cổ tay làm được...

Mọi người sợ hãi than, có mấy người hữu tâm thậm chí trong lòng rung động:

- Trước kia ta xem thường đổ thuật, nhưng... loại kỹ thuật này của họ nếu phối hợp đấu khí, vậy chẳng phải là bí pháp chiến đấu tuyệt đối tinh diệu sao?

Trên bàn, một người 18 khỏa, tổng cộng ba mươi sáu đầu tử đều đang xoay tròn, đều là linh điểm.

Ngang tay sao? Đương nhiên không! Trong loại tình huống này vẫn có biện pháp phân ra thắng bại!

Rất nhanh, lực xoay tròn của đầu tử hết, nhưng đầu tử cũng không như mọi người dự đoán, không rơi xuống lộ ra điểm số, mà là yên tĩnh dừng lại, ba mươi sáu hạt đầu tử đều đứng yên, toàn bộ dừng lại.

Hô! Betty lau mồ hôi lạnh, nở nụ cười may mắn:

- Xem ra ván đầu quân bình... lời này còn chưa dứt, sắc mặt cuồng biến, bởi vì... một viên đầu tử của nàng lung lay, rồi rơi xuống.

Đỗ Trần cười bình thản:

- Có thể bắt đầu ván thứ hai chứ?

Betty hung dữ giật tóc dài của mình, gật đầu nói:

- Đầu tử ta thua tâm phục khẩu phục, đang xem náo nhiệt, các ngươi có ai không phục sao?

Đây là kỹ thuật chính thức, không chút nào giả, kể cả Kiếm Nô cùng Long Tước, ai cũng không tìm ra một chút khác lạ, Đỗ Trần thắng, thắng sạch sẽ, quang minh chính đại.

- Lên luân bàn (rulét)! Betty phất tay kêu người hầu chuẩn bị ván này, thừa dịp hỏi Đỗ Trần:

- Thật sự là thống khoái! Từ sau khi đổ thuật của ta đại thành ta chưa bao giờ thua, ngươi là chí tôn Đổ Thần chính thức, có thể nói cho ta biết, ta sai ở chỗ nào không?

Đỗ Trần nghiêng mình nói:

- Phu nhân Betty, đổ chỉ một chữ đơn giản, gồm ba thứ - kỹ thuật, trí tuệ, còn có tâm lý! Hai dạng trước phu nhân ngài đều có, mặt bằng chung trên tam đại lục ít có người thắng được ngươi. Nhưng ta đổ cùng ngươi, ngươi muốn thắng được, phải là trí thần đổ ngoại, doanh tại đổ trung (trí thần không tham gia đổ, mà thắng trong bàn đổ.)

Trí thân đổ ngoại, doanh tại đổ trung? Betty mê mang ngẫm nghĩ lời này:

- Ý ngươi là, ta không nghĩ đến đánh bạc, quên thắng bại, cũng có thể cùng ngươi đánh một trận?

Đỗ Trần gật gật đầu:

- Đúng là như vậy, ngươi từng hỏi qua ta, vì sao ta nhiều năm qua chưa từng ra tay đổ đấu, hơn nữa ngay cả người trong nhà cũng rất ít người chịu ảnh hưởng đổ thuật của ta... bây giờ ta nói cho ngài, Đổ Thần chính thức là, “Không đổ tưởng rằng đổ”. (không đánh mà tưởng như đánh)

Betty trong mắt vẫn có vài phần mê mang như cũ, lúc này luân bàn đã được mang tới, nàng chỉ có thể cười nói:

- Đa tạ chỉ điểm, chúng ta bắt đầu trận thứ hai...

- Hừ!

Trong đám người đột nhiên vang lên một tiếng hừ tức giận, vệ binh cảnh giới như thủy triều tách ra, lão gia tử gia tộc Tucker - Junker bước vào đổ trường, tân khách vội vàng đứng đậy nghênh đón.

Junker trực tiếp đi tới trước mặt Betty, lạnh lùng nhìn nàng:

- Nói tạ làm gì? Ngươi tưởng rằng Francis thật sự chỉ điểm ngươi sao?

Betty sửng sốt nói:

- Cha, ý ngài là... Francis đang gạt ta?

Junker cởi vương bào màu tím trên người xuống, phất tay lệnh Betty đứng dậy, mà mình lại ngồi đối diện Đỗ Trần, đánh giá hắn, miệng lại trả lời thay Betty:

- Francis nói không có sai, Đổ Thần chính thức là “không đổ mà đổ”! Nhưng ngươi cũng nhớ kỹ cho ta, Đổ Thần so chiêu, tranh phong tại tâm lý! Francis đã làm tâm tình ngươi rối loạn, hắn chỉ điểm ngươi, kỳ thật là ám chỉ ngươi - Betty ngươi chỉ có thể làm đệ tử của hắn, vĩnh viễn không thắng được hắn.

Betty đột nhiên sáng sủa, hung dữ trừng mắt với Đỗ Trần:

- Cha, ta hiểu rồi, Francis này tạo áp lực với ta, mà ván thứ hai đổ luân bàn là giao phong đổ thuật kịch liệt nhất, ta có áp lực trong lòng, tuyệt đối không thắng nổi hắn.

Junker hừ một tiếng tiếng:

- Đừng oán Francis, tâm lý là một bộ phận của Đổ Thuật, ngươi không đủ tư cách, thua là thiên kinh địa nghĩa.

Ngón tay lão nhẹ nhàng chỉ Đỗ Trần:

- Ngươi xem hắn, từ lúc bắt đầu mặt hắn có biến đổi chút nào không? Ý cười trong mắt hắn có từng biến mất? Bằng điểm này, ngươi... có thể ngồi lên khán đài xem cuộc chiến rồi.

Betty vội la lên:

- Cha, còn có hai trận chưa đổ, ta xem cuộc chiến thì ai đổ đấu với Francis?

Lúc này Đỗ Trần hít sâu một hơi, hai tay mở ra:

- Lão gia tử, mới vừa rồi ván đầu là ta định, vậy ván thứ hai, quy củ luân bàn do ngài hạ.

Betty nhìn Đỗ Trần, lại nhìn Junker, cả kinh nói:

- Cha, ngài đổ cùng hắn?

Junker không để ý tới Betty, cùng ánh mắt lợi hại của Đỗ Trần đan vào cùng một chỗ:

- Đổ Thần chính thức không thua, muốn chứng minh ngươi là Francis, trước tiên thắng lão nhân ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.