Đỗ Trần nhìn thoáng qua nữ nhi đang đi tập tễnh trên sàn thuyền, cười nói:
“Câu đầu tiên của ngươi nói không nên nói là thánh giáo có nhiệm vụ “giao cho” ta, mà là thương lượng!”
“Tiểu suất ca đáng chết, ngươi tới cùng có cái bí mật gì vậy? Thomas lão đại quá dung túng cho ngươi rồi!”
Mina nhíu mày, nói rất nhỏ:
“Tỷ tỷ nhận được tin, ba tháng sau Đấu Thần đảo sẽ triển khai đấu thần tụ hội, có rất nhiều cao nhân đến tham gia.”
Tin tưởng rằng, nếu Thomas lão đại tại đây nghe được Mina nói chuyện chắc sẽ bị dọa chết mất, dám cùng một siêu cấp cao nhân cao thâm khó lường nói chuyện như vậy, ngươi thật không muốn sống nữa sao?
“Việc này ta biết rồi, Ziege đạo sư có nhắc qua, ông ta đang lo chuyện này.”
Mina cười thần bí:
“Đây là luân phiên hội nghị, hội nghị sẽ có nhiều cao cấp đấu thần tham gia, mà mục đích tổ chức hội nghị là trao đổi đấu khí học thuật.”
Đỗ Trần không kiên nhẫn nói:
“Bớt nói nhảm đi! Mau nói vào chính sự, ta còn phải chơi với nữ nhi!”
“Ai, tiểu tử kia không có hứng thú!” Mina nhún vai:
“Hội nghị lần này vốn rất bình thường, cứ cách mấy năm Đấu Thần đảo đều tổ chức một lần đại hình học thuật hội nghị. Nhưng năm nay vì có L'Griffins tham gia nên nó lại trở nên rất cổ quái!”
Trong lòng Đỗ Trần cũng muốn biết nhiều tình báo về L'Griffins nên tập trung chăm chú lắng nghe.
“Bình thường thì hội nghị lần này hẳn là do Ziege viện trưởng tự mình chủ trì, cũng do thương vụ học viện đảm trách, nhưng L'Griffins chủ động chịu chi trả tất cả phí dụng cho hội nghị lần này, cũng bỏ ra một khoản tài trợ lớn. Khoản tiền này trong mắt tỷ tỷ là một khoản lớn không cách nào tưởng tượng nổi! Có khoản tiền này, hội nghị lần này có thể trở thành hội nghị lớn nhất trong các lần đã tổ chức.”
Đỗ Trần gật đầu:
“L'Griffins không có khả năng cho không tiền, hắn dám chắc có yêu cầu!”
“Đúng vậy! Yêu cầu của L'Griffins là nghị trình cuối cùng của hội nghị, chính là mời các cao cấp đấu thần hợp lực giúp hắn giải phá một kiện thánh khí, cứu ra một người bị nhốt ở bên trong. Hơn nữa hắn ra một giá cao khó có thể tưởng tượng nổi, hắn nói: Ai có thể phá giải thánh khí này sẽ có được một nửa tài sản của hắn! Đây là một số tiền khổng lồ cỡ nào?”
Mina chu miệng, than:
“Bởi vì với mọi người - kim tệ - thứ này ai chả muốn…”
Đỗ Trần nhìn chằm chằm Mina:
“Cho dù có một số cao cấp đấu thần khinh thường tiền bạc, nhưng chuyện phá giải thánh khí này lại đại biểu thực lực của một vị đấu thần, đấu thần thanh cao không vì lợi ích thì cũng vì danh mà tới.”
“Đúng vậy, lần này danh lợi song trọng quá sức hấp dẫn. Kết quả hội nghị lần này đang từ một cái hội nghị trao đổi học thuật nho nhỏ đã biến thành một chung cực tụ hội của cao cấp đấu thần khắp tam đại lục!”
Mina chỉ phía Ôn Tuyền sơn, nơi đó có phòng của Ziege:
“Ziege viện trưởng sỡ dĩ đáp ứng thỉnh cầu này bởi vì hắn cũng muốn làm một đại thịnh hội học thuật hội nghị. Dù sao đối với xúc tiến phát triển thực lực của Đấu thần học viện có chỗ tốt lớn lao, càng huống chi có thể giúp bằng hữu của hắn cứu người. Ngươi nghĩ có nguyên nhân khác không?”
Khóe miệng Đỗ Trần mỉm cười, đối với nguyên nhân kia trong lòng hắn biết rõ ràng nhưng còn làm bộ không biết.
Mina cười duyên nói:
“Lão ngoan cố bị kích thích rồi! Hì hì! Tại cảng Antwerp bị mất Vân Vụ Tỏa Liên nên hắn đối với chuyện phá giải thánh khí đặc biệt mẫn cảm, nói không chừng thừa dịp lần này hắn có thể có được tin tức của Vân Vụ Tỏa Liên.”
Đỗ Trần cười cười, gần nhất người bị cao thủ kích thích thì không chỉ có một Ziege. Chỉ bất quá “Ziege” là ra vẻ hồ đồ nhất.
“Tình huống ta hiểu rõ, nói một câu, thánh giáo muốn “thương lượng” với ta cái gì?”
Mina trợn mắt nhìn Đỗ Trần:
“Theo ta ngươi thật là ngốc! Không lâu trước L’G (cái này là tên viết tắt của L'Griffins) thua ngươi hơn trăm vạn kim tệ cùng sản nghiệp, còn tuyên bố ba tháng sau sẽ cùng ngươi luận bàn đổ thuật, cho nên, ngươi là người có cơ hội tiếp cận L’G lớn nhất!”
“Sau khi ta tiếp cận hắn thì sao?” - Đỗ Trần nhíu mày hỏi.
“Điều tra hết thảy! Người này quá thần bí. Mấy vị giáo phụ của thánh giáo cho rằng, lần này đấu thần tụ hội nhìn mặt ngoài cũng không đơn giản như vậy, cho nên hiểu rõ càng nhiều càng tốt!”
Đỗ Trần sờ sờ cái mũi:
“Bây giờ L’G không có mặt ở Đấu Thần đảo, nếu đợi ba tháng sau hắn trở lại ta mới có thể tiếp cận điều tra thì sợ rằng đấu thần tụ hội đã bắt đầu rồi…”
“Tiểu suất ca, ngươi lại làm tỷ tỷ choáng váng a! Tỷ tỷ có được tin tức ngươi trở thành thân truyền đệ tử của Ziege - cái lão ngoan cố cũng là bằng hữu của L’G… Còn chờ ta nói sao? Từ Ziege tra ra L’G đi!”
Một mặt nói, Mina một mặt căm tức Đỗ Trần, bất quá sự phẫn nộ của nàng với Đỗ Trần nhanh chóng chỉ còn một nửa.
Đỗ Trần cười:
“Tốt lắm, ta ghi nhớ, có tin tức gì sẽ thông tri cho ngươi.”
Đỗ Trần lại một lần sờ mũi:
“Đến bây giờ, thánh giáo đã tra ra bao nhiêu chuyện về L’G rồi? Đều nói cho ta biết đi, ta không muốn lãng phí thời gian. Hơn nữa ngươi để cho ta làm việc thì phải nói cho ta biết mục tiêu kể lại tình huống.”
Đỗ thiếu gia bắt đầu rất có kỹ xảo “Sáo thoại”.
Mina gật đầu:
“Việc này đích xác phải nói cho ngươi, bất quá thật đáng tiếc, tỷ tỷ chỉ có thể nói cho ngươi vô cùng ít!”
Nàng vươn hai ngón tay:
“Đầu tiên, L’G ba năm trước xuất hiện…”
“Hắn xuất hiện tại cảng Antwerp, sau lưng còn có một gia tộc cổ xưa.” - Đỗ Trần cắt đứt Mina - “Chuyện ngoài lề tựu không cần nói cho ta biết, nói điểm khiến ta cảm thấy hứng thú đi.”
Mina cười kiều mỵ, lại lắc đầu:
“Tiếp theo sau… tiếp theo thì không có gì cả!”
Đáng chết, tên L’G này thật là thần bí, với mạng lưới tình báo của thánh giáo mà còn tra không ra! Đỗ Trần khoát tay, ý bảo mình đã biết, Mina có thể rời đi.
Không nghĩ Mina không có rời đi mà từ túi bên hông lấy ra một khối lệnh bài, thuận tay gài lên vạt áo Đỗ Trần:
“Sao vội vã đuổi tỷ tỷ đi vậy? Còn có chuyện khác mà!”
Nàng còn vỗ vỗ bài tử trên vạt áo Đỗ Trần, nói:
“Thomas lão đại sai ta chuyển cho ngươi một câu, hắn nói tiểu tử ngươi tại Thiên Vương sơn đã làm rất tốt nên cho ngươi làm một chấp sự chủ giáo có điểm ủy khuất. Bây giờ, ta xưng hô ngươi là Francis đại giáo chủ!”
Đỗ Trần cười lạnh trong lòng. Cái gì mà xem trọng mình, chẳng qua là biết về thế lực của Bác Bì, Dịch Cốt, một lần nữa nâng cao giá trị lợi dụng bản thân, cho nên gia tăng thu phục mình.
Đỗ Trần xuất ra khối bài tử nhìn một chút, bài tử dày bằng ngón giữa, dài bằng hai ngón tay, mặt trước có khắc hình dị thú có hai cánh, mà mặt sau còn có ba dòng chữ nhỏ dùng ngôn ngữ thông dụng trên ba dại lục – Chấp Sự Chủ Giáo.
Tiện tay cất bài tử vào trong ngực, Đỗ Trần cười nói:
“Đại giáo chủ này có cấp bậc thế nào? Quyền hạn gì?”
Một mặt hỏi, Đỗ Trần một mặt thầm buồn cười. Chính mình từ nhất đẳng giáo sĩ liên tục thăng ba cấp, hôm nay lại được làm đại giáo chủ còn chưa có lợi dụng quyền lợi của thánh giáo làm sự tình gì. Hôm nào phải tìm cơ hội thử một lần.
Mina chu miệng, sau thở dài:
“Bây giờ ngươi so với tỷ tỷ thấp hơn một bậc, giờ ngươi có nhiều tiền tiêu không hết, dám chắc không để ý tới kinh phí hàng năm được bao nhiêu. Vậy nói cho ngươi một chút , nhờ thứ này ngươi có thể tùy ý giết chết một quý tộc có tước vị từ tử tước trở xuống, điều động nhân viên chức vụ thấp hơn ngươi trong thánh giáo nhưng không bao gồm chấp pháp thần điện, tài quyết thần điện ám điện cơ cấu, hơn nữa mỗi lần không điều động quá ba trăm người!”
Cảm giác có quyền lợi thật tuyệt. Trong lòng Đỗ Trần ngọt ngào, lại thuận miệng hỏi:
“Nếu ta đi trộm đồ có thể được tha tội không?”
Mina nhìn Đỗ Trần một cách quái dị, cười ngạo nghễ:
“Tiểu tử kia, đến bây giờ ngươi còn không biết quyền lực của chấp pháp thần điện sao? Việc làm của chấp pháp thần điện của chúng ta chính là pháp luật!”
………….
Tiếp đó vài ngày, Đỗ Trần một mặt tiếp tục lưu ý mấy người Jason, một mặt đắm chìm trong việc nghiên cứu bút ký của Ziege, thậm chí chuyện nghiên cứu di sản của Phillip đều gác lại sau.
Bởi vì hắn gần tấn cấp tam cấp ma đấu sĩ, mà đến bậc này thì mỗi người đều lĩnh ngộ được một độc môn chiến kĩ làm trụ cột cho đấu thần, quan hệ đến phó thuộc tính đấu khí khi tấn thăng đệ tứ cấp, đến cấp sau thì phân chức nghiệp, thậm chí nguyện chúc đấu thần càng cao cấp. Có thể nói đây là một bước trụ cốt, nếu không làm ngày sau đừng nghĩ trở thành cao cấp đấu thần.
Bởi vậy, cho dù Đỗ Trần có liên hoa nội kính nhưng cũng hết sức quan tâm tới lần tấn cấp này.
Sáng sớm, Đỗ Trần theo thói quen lấy quyển bút kí, nằm trên giường thích chí đọc bút ký của Ziege viện trưởng. Trong lúc này, “dát chi” - cửa mở, bối bối cố sức đẩy cửa ra, cười cười đi đến gần, hai cái má lúm đồng tiền bên khóe miệng nàng khiến cho người ta yêu thích, trên đầu nàng còn có một cái bàn nhỏ.
Trên bàn có hai miếng thịt.
“Ba ba, ăn điểm tâm, bối bối làm đó!”
Đỗ Trần bật mạnh khỏi giường, cảm giác hạnh phục vô cùng, cũng có vô tận nghi hoặc. Điều này… điều này sao có thể? Tiểu bối bối bây giờ mới hai ba tuổi, chỉ có thể tập tễnh đi đường, có đôi khi nói chuyện còn không sõi, nàng… nàng sao lại có thể làm điểm tâm?
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Đỗ Trần, tiểu bối bối đi tới trước giường, đặt tiểu bàn tử bên giường rồi thân thể nhỏ bé lại cố leo lên, nàng cười hì hì thân lên má Đỗ Trần một cái:
“Ba ba, thân thân, hảo ba ba!”
Nàng giơ bản tử lên đưa tới bên miệng Đỗ Trần, nâng cái bàn ăn lên quá đỉnh đầu, cái tay nhỏ lung lay hoảng hoảng:
“Ăn, bối bối làm!”
“Ai, cám ơn bảo bối nhi, ba ba… ngươi yên tâm, ba ba có no cũng muốn ăn!”
Đỗ Trần thống khổ nhìn thoáng qua hai khối thịt có vẻ có tính đột phá, yết hầu nhúc nhích, từ khối thịt có thể thấy được bối bối làm thế nào.
Dám chắc là tùy tiện tìm hai miếng thịt, sau đó dùng lửa đã đốt lão đổ quỷ cùng thầy bói để nướng, mặt trước đốt tùy ý, sau đó không cho thêm gia vị trực tiếp rắc lên mặt trước ít tiêu, mặt sau còn có máu đỏ, tiếp đó mang tới.
Ai, nói thế nào cũng là tâm ý của nữ nhi, Đỗ Trần cắn răng ăn khối thịt vào trong miệng, còn nói:
“Hừm, ngon lắm!”
“Ngon lắm? Hi! Bối bối mỗi ngày làm cho ba ba ăn nha!”
Tiểu tử kia lao vào lòng Đỗ Trần, ngẩng đầu ngây thơ nhìn hắn:
“Ba ba, bối bối đáng yêu không?”
“Đáng yêu, bối bối đáng yêu nhất!”
“Vậy ba ba nhất định không đánh bối bối, cũng sẽ không mắng bối bối chứ!”
“Đương nhiên sẽ không!”
“Tốt lắm, hắc hắc, ba ba, bối bối gây họa rồi!”
Đỗ Trần đang nuốt miếng thịt xuống, nghe thấy thế cười khổ không thôi, nhìn lại tiểu nha đầu đang nằm co trong lòng, nữ nhân cười thật xấu…
Trong lúc này, ngoài cửa có người nhỏ giọng nói:
“Tiểu thư, Harry có thể tiến vào không?”
Chờ Đỗ Trần thay nữ nhi trả lời, Tuyết Bỉ Nhân mở cửa, mỉm cười tiến tới:
“Chủ nhân, vừa rồi Harry cùng tiểu thư ra ngoài bờ sông chơi, tiểu thư nhất thời tinh nghịch… không, tiểu thư vô tâm!”
Harry không dám nhìn ánh mắt uy hiếp của bối bối, càng không dám tùy tiện nói, cúi đầu nói thẳng:
“Tiểu thư đã mang một người sống trở về, ngài đi xem sao!”