Chẳng lẽ lại có án mạng, Đỗ Trần và Steven từ trên xe ngựa nhảy xuống, ở trung tâm thành St.John mà tình hình trị an sao lại tồi tệ vậy.
Chỗ này có vẻ đã trở thành thiên đường của tội ác.
Thành đông, nơi ở của quý tộc, có ba đại lộ và hơn chục con đường nhỏ tạo thành mạng lưới giao thông của nơi này. Hôm nay, tất cả các con đường lớn nhỏ đều bị phong tỏa. Ở bên trong, mấy trăm hộ cả quý tộc lẫn gia nhân đều bị bắt phải ở trong nhà, không được phép ra ngoài.
Từ các khu bên cạnh binh lính lũ lượt kéo đến, án mạng thực sự xảy ra và bị phát hiện chưa được bao lâu, bởi vì thành vệ mới nhận được tin tức.
Đỗ Trần hướng về thủ vệ nói:
“Ta là Francis của gia tộc St. Kain...”
Hắn còn chưa kịp nói xong, người lính đó đã quát:
“Chúng ta là quân thành vệ dưới sự chỉ huy của quân đoàn trưởng St. Bowen, đích thân tướng quân đã ra mệnh lệnh không cho bất kỳ ai ra vào nơi này, thỉnh Francis thiếu gia đi đường khác.”
Vừa nói, người lính vừa liếc mắt đánh giá Đỗ Trần, mấy hôm mọi người nói với hắn là "Sự sỉ nhục của gia tộc St.Kain" đã trở nên thông minh, hôm nay thấy Đỗ Trần quả nhiên không còn bộ dạng ngu ngốc.
Thấy thái độ kiên quyết của binh lính, hơn nữa lại là lệnh của đích thân quân đoàn trưởng, Đỗ Trần cũng phải nhún vai bất đắc dĩ:
“Được rồi, ta có thể đi đường khác nhưng nhà ta ở bên trong, liệu ta có thể từ đâu đi vào chứ?”
Steven tiến lên, cười nói:
“Những người lính thân mến, chúng ta là con trai của phó tổng trường thống suất bộ, hình như chức quan của cha ta so với Cristiano tướng quân còn lớn hơn một ít a? Ngươi hãy xem cái này đi.” - Steven rút từ trong người ra một lệnh bài màu đỏ, mặt trước có điêu khắc cảnh Shigeru chết trận.
Người lính ngay lập tức thi hành quân lễ.
“Bây giờ chúng ta có thể tiến vào chứ?” - Steven nhẹ nhàng đẩy thủ vệ binh, dẫn Đỗ Trần đi vào khu quý tộc, nhưng xe ngựa và xa phu thì bị chặn lại ở ngoài.
“Đại ca, lệnh bài đó để làm gì vậy?” - Đỗ Trần tò mò nhìn Steven cất lệnh bài vào trong ngực.
"Đây là tín vật của trưởng tử trong gia tộc, có chút cân lượng, khi ta cầm nó có thể đại biểu cho cả St. Kain gia tộc, tuy thế, hắc hắc, cái này dùng để đe dọa tình địch là tốt nhất.” - Steven cười, nhìn quanh bốn phía - “Quái lạ, phong tỏa cả một thành khu, có vẻ có một vị đại nhân vật mới xuất hiện.”
Trong khi hai huynh đệ bọn họ nói chuyện thì có một đội binh lính chạy tới, không phải thành vệ đội mặc đồ màu xanh đậm mà là mặc trọng giáp màu đỏ, hai tay cầm trọng thuẫn và trảm mã trường đao cũng màu đỏ nốt.
“A, thậm chí cả ngự lâm quân cũng được điều động!” - Steven khoa tay chỉ vào đội binh đó hô lớn, giải thích cho Đỗ Trần - “Bọn họ là một trong những đội quân lợi hại nhất của đế quốc, họ là ngự lâm quân, cùng với đội cuồng phong trọng binh của St. Keki gia tộc và đích thánh diễm kỵ sỹ đoàn của chúng ta được gọi là Lanning tam đại binh đoàn."
Đỗ Trần cảm thấy rùng mình, trước kia hắn mới chỉ là nghe sơ qua về việc gia tộc St. Kain cường đại cỡ nào, vinh dự cỡ nào, hôm nay hắn mới biết được quân đội của gia tộc hắn không hề thua kém quân đội của vương thất Lanning đế quốc.
Có khả năng này sao? Đỗ Trần đã quyết định rời khỏi nhà nhưng trước đấy hắn phải kiếm được khoản bồi thường lớn từ cha của Frisbie, bằng không làm sao đảm bảo được cuộc sống cho lão Fuye và Ariza?
“Ồ, có chuyện náo nhiệt rồi, ngự lâm quân thường không dễ dàng được điều động. Đệ đệ thân ái của ta, chúng ta hãy cùng đi xem náo nhiệt nào!” - Steven hưng phấn kéo Đỗ Trần theo sau đội ngự lâm quân.
Đội ngự lâm quân chạy tới bên ngoài một tòa trang viện, không lịch sự chào hỏi gì mà cứ thế phá cửa xông vào, vừa tiến vào lập tức giương trọng thuẫn bày trận phòng ngự.
Đỗ Trần gọi Ariza đi theo đến trang viện bị bao vây. Trước cửa trang viện này không có lấy một pho tượng chứng tỏ tổ tiên của gia tộc này không có vị phong hào đấu thần nào cả.
Nhìn môn bài ở trước cửa, Đỗ Trần giật mình, nơi này là nhà riêng của tài chính quan đại thần, cũng là nhà của kẻ đêm qua tập kích hắn, Frisbie.
Chẳng lẽ nơi này cũng phát sinh chuyện ngoài ý muốn sao?
“Steven, Francis sao các ngươi lại ở chỗ này?” - Lúc này, Anginus cùng vài vị quý tộc cũng đang đi đến trang viên của tài chính đại thần, quan chức của bọn họ so với quân đoàn trưởng đều cao hơn nên đương nhiên sẽ không coi lệnh cấm vào đâu cả.
Đỗ Trần im lặng nhìn thoáng qua "cha", Steven giải thích một tràng:
“Phụ thân, bên trong giáo đường St. John phát sinh chuyện ngoài muốn nhưng Ferdinand giáo phụ yêu cầu hắn giữ bí mật ...” - Tiếp đó, Steven nhìn đám quý tộc đi theo Anginus ý tứ rất rõ ràng, sau đó hạ giọng nói thầm với Anginus.
Lúc này, có một số người bị bắt rời đi chỗ khác, một số người khác quan chức cực cao cứ thể đi thẳng vào trong trang viên.
Steven nói:
“Phụ thân, Frisbie bị người khác giết mà hung thủ không làm kinh động đến bất cứ ai.”
Anginus biến sắc, hắng giọng:
“Hắn bị giết ngay trong nội đường giáo đường St. John?” - Lão liếc mắt qua những người bảo vệ trang viên của tài chánh quan - “Frisbie chết, cả nhà hắn cũng bị giết, chẳng lẽ gia đình bọn họ đã đắc tội với một vị đấu thần cường đại...”
Đột nhiên, trong số những người đi vào trang viên có một số người bưng miệng chạy ra đến ngoài thì lập tức nôn ọe:
“Đấu thần phù hộ, sao lại có thể tàn nhẫn đến mức đó được, Anginus phó tổng trường, tình hình bên trong không thích hợp để quan văn chúng ta tham dự, chỗ này giao cho võ tướng các người tiếp quản.”
Anginus quát:
“Các ngươi là đế quốc đại thần phải biết bảo vệ phong độ chứ, bên trong có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Tất cả đều chết, ngoại trừ gia nhân, cả nhà tài chính quan đại thần hai mươi bảy người toàn bộ bị giết sạch, hơn nữa còn bị... lột da.”
Đỗ Trần tim đập mạnh, bất chấp sự bất hòa với Anginus, hạ giọng nói với ông:
“Frisbie cũng là bị người ta lột da.”
"Rắc, rắc" Anginus nắm chặt nắm tay đến mức xương cốt phát âm. Mặc dù Đỗ Trần không có ấn tượng tốt với cha mình nhưng lúc này không thể không thừa nhận huyền vũ đấu thần cấp tám - Anginus có khí thế sắc bén đến mức người khác không dám trực tiếp đối mặt.
“Chuyện này quả là một sự khiêu khích với đế quốc. Hừ, Steven, ngươi đưa Francis về nhà, không có lệnh của ta không đứa nào được đến đây.”
Trong lúc Steven đưa Đỗ Trần về nhà với lão Fuye, khu quý tộc của thành St. John được nâng cao lệnh cảnh giới, trừ phi cầm trong tay mệnh lệnh thư của bệ hạ Bargnani hoặc giáo phụ Ferdinand, bất cứ ai cũng không được xâm nhập vào quý tộc khu, hơn nữa Đỗ Trần cũng bị cảnh cáo không được tiết lộ bất cứ tin tức gì.
Việc này cũng thật khó tin, đế quốc tài chính đại thần cả nhà bị diệt môn, trong đó có một người chết ở ngay nội đường giáo đường lớn nhất Iaeste đại lục của thần thánh giáo, cái này là đồng thời khiêu khích cả đế quốc và thần thánh giáo a.
Đến tối, Anginus trở lại trang viên, án mạng diệt môn không có lấy một chút tiến triển nào, điều này làm sắc mặt lão không tốt một chút nào.
……
Nửa đêm.
Một người mặc trường bào đi đến St.Kain trang viện, mũ trùm kín đầu khiến không ai biết được thân phận của người này.
“Đứng lại.”
Một võ sĩ của St. Kain gia tộc tiến lên chắn đường, người đó đưa cho hắn một lệnh bài, thấp giọng nói:
“Gọi Anginus và Francis đến gặp ta.”
Võ sĩ biến sắc khi nhìn thấy lệnh bài, ngưng trọng nói:
“Xin lỗi, mời ngài đến hậu viện chờ một lát.”
Một lúc sau, Anginus cùng người nhà đến hậu viện, Đỗ Trần cũng bị kêu đến.
Anginus bước nhanh đến trước mặt người khoác trường bào, đưa tay trái lên, ngón vô danh đặt tại ngực phải, đây là nghi lễ của đấu thần để cho thấy hắn là huyền vũ đấu thần cấp tám:
“Tôn kính giáo phụ, cảm tạ ngài đã đến St.Kain trang viện, ngài muốn tìm Francis à?”
Người khoác áo choàng hạ mũ xuống, hiện ra khuôn mặt của Ferdinand:
“Đúng vậy, trong khi điều tra án mạng ta phát hiện một số sự việc có quan hệ với Francis.”