Liên Hoa Bảo Giám

Chương 402: Chương 402: Đỉnh cấp lưu manh thành thiên tài hãn thế, cố sự quá khứ của Wolfe






Một người giống ta như đúc? Chẳng lẽ là Wolfe?

Trong lòng Đỗ Trần mơ hồ, ký ức về Wolfe như một cơn sóng, không khỏi nổi dậy trong lòng…

Wolfe có ba mặt!

Tại trí nhớ của người bình thường tại thế tục, cái tên Wolfe căn bản không hề tồn tại, thậm chí ngay cả giáo hoàng cũng không biết vị Vẫn Thần tướng lĩnh này nhìn giống y như Francis.

Mà trong mắt Lucy Lily hai lão nhân thần, hắn thuộc Thương Khung chiến khu, thủ hạ Margaret dưới tay một vị chuẩn tướng, bất quá nếu dùng tính từ chính xác hơn để hình dung hắn, tỷ như lưu manh, sắc quỷ, ác bĩ, hỗn hỗn, câu đáp thiếu nữ thành niên, dẫn dụ thiếu phụ có sắc đẹp… tất cả những từ này cấu thành toàn bộ Wolfe.

Nhưng Đỗ Trần lại biết, sau khi Vẫn Thần chiến, tất cả thông tin về Wolfe đều bị xoá mất, từ vịêc thành lập giáo phái thần bí, đoạt Bi Minh Chi Lệ của Thấm Thủy Hồ, là người thành lập Da Tát thánh giáo, như bí pháp của Bác Bì, Dịch Cốt ngày hôm nay, thần lực của Mayfair cùng Bairu, về phần Phá Khí Huyền đều nghe nói mạnh mẽ khôn cùng, khiến Dịch Cốt tấn cấp phong hào sùng bái không thôi – đó chính là do chính là Da Tát thần truyền xuống.

Như vậy một kẻ tràn ngập truyền kỳ và nhân vật mang sắc thái thần bí, lại sống dưới đường hầm trong lòng đất sao?

Trống ngực Đỗ Trần đập nhanh hơn.

Tiểu Bối Bối còn nói:

- Bất quá hắn ở tuốt phía dưới mặt đất, trước khi đến chỗ đó, ba ba còn có thể thấy một ít đồ vật a!

- Vật gì vậy?

Tiểu Bối Bối lắc đầu:

- Ba ba người thật ngốc a!

Đỗ Trần chợt hiểu ra, nếu tinh thần thực của tiểu Bối Bối kiểm tra, nếu đó là “Đồ vật”, như vậy vừa rồi ai lại để tiểu Bối Bối tìm ra chúng nó ở đâu?

Tiểu tử kia chỉ có thể cảm ứng được vị trí Wolfe trước, lại có một ít vật phẩm, bây giờ dám chắc chính là, những vật phẩm này có liên quan đến Wolfe!

Thật sâu bên trong đường hầm phát ra chướng khí, đại não chợt kích thích, Đỗ Trần ôm nữ nhi bước vào địa đạo.

Quay mặt đi, hắn dùng Chỉ Gian Sa đo lường khoảng cách, rất nhanh, hắn đã đi đến đúng địa điểm.

Đây là một đại môn màu đỏ, ba thước cao, hai thước rộng, hai bên tả hữu là hai bức hoành phi phân biệt viết hai hàng chữ, nhìn qua như là đôi liễn giống như trước cửa nhà hắn.

Tả liễn viết: “Nếu ngươi tinh thông Phá Khí huyền, xin mời đẩy cánh cửa này!”

Hữu liễn viết: “Nếu ngươi học chưa xong, hoặc căn bản không biết cái gì là Phá Khí huyền, vì tính mạng bản thân, xin mời mở cánh cửa này!”

Đỗ Trần không nói gì, nguyên lai Mayfair lựa chọn đề tinh quái, là vì tổ tiên Wolfe truyền xuống…

Hắn nhìn lại hoành phi. “Nếu ngươi không nhận ra văn tự này, như vậy có thể nói với bản thân, không biết chữ không phải xấu hổ, nhưng ngươi không biết chữ. Di chuyển lộn xộn liều mạng là không…”

“Phế thoại! Mẹ nó!” Đỗ Trần thầm mắng một câu, mở cánh cửa bên trái tiến vào - theo kinh nghiệm từ Mayfair, lúc này không thể di chuyển lộn xộn, bởi vì mỗi lựa chọn đều đưa ra kết quả khác nhau, từng bước sai biệt. Vậy cuối cùng có thể làm cho mọi việc đảo lộn!

- Dát chi!

Theo âm thanh trầm đục của trục môn chuyển động, Đỗ Trần một mình đi đến đại sảnh cụt, đại sảnh này rộng khoảng bốn mươi, năm mươi mét vuông, cả phòng chứa đầy tinh thạch, đỉnh đầu có một chuỗi dạ minh châu chiếu sáng, ngoài ra, không còn vật gì khác.

Hơn nữa phía trước không có đường nào, như vậy là một toà đại sảnh trống.

Đỗ Trần ngạc nhiên nói:

- Bối Bối, ngươi tra…

Nói còn chưa dứt, thì “oanh long” một tiếng, cánh cửa đỏ khi bọn họ bước vào tự động đóng lại, sau đó trên trần hạ xuống một thạch bản che cửa ra lại, biến cái đại sảnh hình tròn thành một căn phòng kín.

Bước lên phía trước, đại sảnh bắt đầu chuyển động từ phía trên mái rỗng - nguyên lai nó là một cái áp súc tử lao, hơn nữa xem từ tốc độ áp súc, không đến nửa phân chung thời gian, bọn Đỗ Trần sẽ bị nghiền thành tương băm.

Thần sắc Đỗ Trần biến đổi, tiểu Bối Bối cả kinh nói:

- Vách tường này cứng rắn phi thường, đánh không vỡ, nghĩ biện pháp khác nhanh thôi!

Đang khi nói chuyện, mái nhà “Dát dát chi chi” xuống dưới, đến đỉnh đầu Đỗ Trần, Đỗ Trần không chút do dự, Chỉ Gian Sa ngưng kết ra tay, vài cột đá xuất hiện chống đỡ đại sảnh, nhưng…

Tử lao này cự nhiên mạnh mẽ đến mức có thể ép Chỉ Gian Sa xuống mặt đất.

- Bối Bối, Alex, các người nằm xuống đất!

Đỗ Trần khuỵu xuống, một chân quỳ tại đại sành, giơ hai tay lên, liều mạng ngăn trở tốc độ đỉnh phòng ép xuống, nhưng tất cả như giọt nước đổ vào biển cả… Lực lượng phong hào đấu thần của Đỗ Trần căn bản không đủ để ngăn trở đỉnh phòng, “Ôi” một tiếng, Đỗ Trần không thể khuỵu nữa, bị ép đến ngồi trên mặt đất.

“Ba ba!” tiểu Bối Bối sợ đến la lên, Alex dứt khoát mở to mắt nhìn, chải lại tóc.

Đáng chết! Chẳng lẽ Julie mượn cơ hội này để giết ta? Hay là Wolfe muốn giết truyền nhân Phá Khí huyền? Mình rõ ràng chọn bên trái, là đường dành cho truyền nhân Phá Khí huyền, nhưng mà… nơi này căn bản không có đường lui a!

Tận đáy lòng Đỗ Trần lần đầu tiên nổi lên tư vị tuyệt vọng, hoảng hốt, hắn thấy trên đỉnh phòng có mấy cái lỗ khóa, còn có dây sắt…

- Ta đã minh bạch, Wolfe đáng chết!

Hai tay Đỗ Trần như bay, trảo qua dây thiết, vài sợi liền mở cái lỗ khóa đặt trên đỉnh!

Dát chi dát chi, trần nhà bắt đầu bay lên, Đỗ Trần lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

- Ha ha!

Trong đại sảnh đột nhiên vang lên một tiếng cười to:

- Tốt lắm, ngươi có thể trong vòng năm giây phá giải cơ quan tại đại sảnh này, vậy nhất định là Phá Khí huyền truyền nhân! Ngươi đã thông qua khảo nghiệm!

Thanh âm vẫn tiếp tục nói:

- Đừng oán giận ta đã hù doạ ngươi, nếu vừa rồi người không phù hợp với điều kiện được chọn của con đường này, hắn đã bị đè chết! Ngươi rất giỏi, lại rất thành thật, lại không chọn lầm đường!

Ý nói, nếu không thành thật, chọn sai đường, cũng sẽ bị cơ quan đè chết!

Đỗ Trần cười khổ đứng lên, hắn nhìn lên lỗ khóa lúc nãy đã hiểu được ý tứ khảo nghiệm của Wolfe, vỗ vỗ trường bào:

- Wolfe phải không? Ngươi đùa thật không có ý tứ!

Nghe vậy thanh âm kia không hồi đáp, tiếp tục nói:

- Không cần để ý nữa, ngươi chắc chắn là truyền nhân Phá Khí huyền… hiện đang nghe ta nói, ngươi nghe chính là một đoạn nhắn lại từ cơ quan này, mà ta là thần thánh liên minh Wolfe, Kain chuẩn tướng!

- Quả nhiên là hắn!

Lưu ngôn Wolfe nhắn lại dần dần ảm đạm, xem ra lúc hắn nhắn lại đoạn này tâm tình không tốt:

- Tin nhắn này lưu lại vào anh hùng lịch 8124 tháng một ngày. Tối nay ngân nguyệt lui đi, tuần tinh thôi xán (toả ánh ngọc quang), đúng vậy…

Margaret nguyên soái thích nhất là ban đêm, ta cũng là… chiêm tinh thuật vào ban đêm!

Chiêm tinh thuật? Wolfe cũng tinh thông chiêm tinh thuật?

- Ta vừa hoàn thành một buổi chiêm tinh, các vì sao trên trời nói cho ta biết. Mark Cuban huynh đệ sắp đến Einstein đại lục chịu chết, đại ca ta Shigeru và hảo bằng hữu Julie… cũng sắp viễn chinh Mc Allen, sau đó chết trận tại đó!

Đỗ Trần mãnh địa cả kinh, từ những tin tức tình báo thu thập được mà tổng kết lại, một chuỗi thời gian lập tức hình thành trong đầu hắn.

Ngày 41, Wolfe lưu lại những lời này, kiến tạo cơ quan này dưới lòng đất.

520, Mark Cuban bị giết biến thành vong linh, Hồng Loan vũ trận toàn bộ đồng thời bỏ mình, chuyển hoá thành vong linh trấn áp Mark Cuban.

523, Shigeru cùng Julie phụng mệnh viễn chinh Mc Allen, sau đó chết trận…

Wolfe dùng chiêm tinh thật đương nhiên toàn bộ đều đoán trước được rồi!

Wolfe tiếp tục nói:

- Ta biết rõ những việc này sắp phát sinh, nhưng cũng không có năng lực ngăn cản… ai, thống soái bộ yêu cầu ta lập tức đến chỗ Thương Khung đại lục Margaret nguyên soái nghe lệnh. Nhưng ta cũng biết ta sẽ chết trận tại Thương Khung! Nên ta mới lưu lại ở đia cơ quan này, hơn nữa nói cho một số người đáng tin - nếu các người tương lai gặp được truyền nhân Phá Khí huyền, nói cho hắn biết cơ quan của ta ở chỗ này…

Đỗ Trần gật đầu, âm thầm nói:

- Lúc ấy nhất định Julie là một trong những người Wolfe tin tưởng, bất quá Wolfe rời đi sau khi lưu lại đoạn tin này, cũng không có chết tại Thương Khung – chiêm tinh thuật của hắn sai một lần, mà lại sống sót, trở thành Da Tát Thần!

Nhìn cơ quan bảo tồn hoàn hảo từ điểm này. Mặc dù Julie đầu phục Xích Quân, nhưng mà cũng không tiết lộ chuyện của Wolfe cho Xích Quân, vị lão cô mẫu này vẫn còn vài phần tôn nghiêm!

Wolfe nói lại kết quả chiêm tinh hắn dự đoán đêm ngày 41. Sau đó buồn bã nói:

- Biết rõ tương lai phát sinh chuyện gì, nhưng lại không thể ngăn cản, khó trách Prince bệ hạ nói với ta, biết được tương lai, kỳ thật là một loại bi ai… thôi, truyền nhân Phá Khí huyền, ta không biết ngươi đến đây vào năm nào tháng nào, cũng không biết chiến tranh Tử Huyết Nhân - Hồng Huyết Nhân đã chấm dứt chưa, càng không biết ngươi hiểu biết Phá Khí huyền bao nhiêu, cho nên chỉ có thể nói cho ngươi nghe từ bắt đầu.

Đỗ Trần bảo hai con mình yên lặng, chăm chú lắng nghe.

“Nhà ta vốn ở Einstein đại lúc, là chủ nhân Tác Luân thành, Kain gia tộc đệ nhị thiếu gia, sinh tính phong lưu, khi còn trẻ thì ỷ gia tộc cường quyền phạm vô số tội, cả một đời mắc nợ phong lưu, đến hôm nay… a a!

Wolfe tự giễu cười cười:

- Hai tiểu nha đầu bên cạnh Julie, ta cũng vụng trộm, là sắc quỷ lưu manh, ác côn!

Đỗ Trần bĩu môi. Kế tiếp Wolfe nói rất nhiều về mình là một gã chuyên sinh ác sự, đơn giản thì nam ăn hiếp nữ, cướp đoạt dân tài là loại đế đố quý tộc thiếu niên thường làm, trong đó cũng không có gì đáng chú ý, nhưng Đỗ Trần càng nghe, đánh giá Wolfe năm xưa cũng chẳng có liên quan gì, nhưng khi hắn lớn lên, đã quay đầu hối cải.

Đỗ Trần càng nghe càng thấy chán, Wolfe đột nhiên nhắc đến một cái tên.

Đời này ta muốn xin lỗi nhất là ba người phụ nữ, người thứ nhất là nhã đề thành bang tiểu công chúa - Margaret, ngày sau chính là Thương Khung nguyên soái.

Theo đó là một tiếng thở dài thật sâu:

- Năm đó, ta 26 tuổi, gặp gỡ Margaret ở bờ biển, tay trong tay cùng giết giác kình thú vương… sau đó Margaret có thai… ta bắt đầu hưởng trăng mật cùng Tuyết Nhi, cũng chính là thống soái bộ tham mưu liên minh bổn bộ thượng tướng bốn sao sau này là nữ thần trí tuệ và chiến tranh Mickey…

Đỗ Trần nhếch miệng, trong lòng thầm nhủ, đáng yêu chưa, khó trách Margaret nhìn hậu nhân không thuận mắt, ngươi làm người ta có bầu, lại đi với người khác, trong lúc nữ nhân có bầu lại dan díu với phụ nữ khác…

Việc này bỏ lên người nào, thì người đó cũng đáng hận thấu xương a!

Không ngờ chuyện tiếp theo của Wolfe lại khiến Đỗ Trần ngạc nhiên:

- Margaret và Tuyết Nhi đánh nhau, làm ta ở giữa phải ngăn cản… đúng lúc này, người phụ nữ khác của ta, nữ hầu tước thành Renault – phu nhân của A Nhược lại đến tìm ta!

Đỗ Trần chấn động mãnh liệt, Renault thành thuộc Thương Khung đại lục, là tiền thân của Renault đế quốc, A Nhược phu nhân chính là khai quốc nữ hoàng, đồng thời là tổ tiên của Arthur!

Chẳng lẽ…

Đỗ Trần cười khổ không thôi, Wolfe này thật có vài phần bãn lãnh, trêu chọc toàn phụ nữ không bình thường!

Wolfe tiếp tục nói:

- Ba người phụ nữ đánh nhau, ta lại bị cuốn vào, chúng ta tranh đấu đến lúc tối kịch liệt, đấu khí phá tan cả một ngọn núi. Không ngờ dưới chân núi xuất hiện thánh khí hạo, ta sắp nhận chủ, mở ra nhìn, bên trong là… Phá Khí huyền!

Liên tiếp bên trong phát ra tiếng thở dài, Wolfe lúc ấy tự hối hận.

- Ai, đúng là Phá Khí huyền mang cho ta phiền toái lẫn hoạ sự, ta năm đó mặc dù thẹn với phụ nữ, nhưng chưa bao giờ làm mất lòng huynh đệ! Hơn nữa ta tự biết rắc rối đổ tội cho đạo lý, ngày Phá Khí huyền xuất thế, rất nhiều người đến xem chuyện phong lưu đáng chê cười ta đến đấu thần đô cũng có thể thấy được, mặc dù bọn họ e ngại nhà ta cường đại nên chỉ đến chúc mừng, nhưng ta biết… bọn họ tương lai nhất định sẽ âm thầm hợp tác đối phó ta…

Đỗ Trần thầm nghĩ, dưới loại tình huống này, tốt nhất là trốn khỏi trần thế chuyên tâm nghiên cứu Phá Khí huyền, Wolfe ngươi nhà lớn nghiệp lớn, thân nhân đàn bà quá nhiều, căn bản chạy không thoát, vậy chỉ có cách chia sẻ lợi ích, hoặc dứt khoát buông tha!

Quả nhiên, Wolfe nói:

- Ta đưa rất nhiều phó bản Phá Khí huyền cho một số người ta xem là bằng hữu! Ta cùng mấy vị bằng hữu cũng để ý tình cảnh sau Phá Khí huyền. Chúng ta đơn giản hợp tác lại, một mặt cùng nghiên cứu Phá Khí huyền, mặt khác cùng hợp tác chống lại bọn người đến đoạt bảo, đàn bà của ta tuyệt không bình thường, bằng hữu ta lại càng không đơn giản. Liên quân mấy người chúng ta ngạo thị Einstein đại lục, tạm thời đảm bảo được bình an…

- Tại thời điểm đó ta muốn Margaret và Tuyết Nhi cầm bản phụ đi, nhưng họ không nhận Phá Khí huyền. A Nhược mặc dù cầm lấy, cũng không chịu tha thứ cho ta, bay về Thương Khung! Keane và bằng hữu cầm lấy bản Phá Khí huyền… đại ca Shigeru, và bạn thân từ nhỏ Tử Huyết Nhân Mark Cuban, thú nhân Auerbach, Knott, Iman, Mary Chin…

Wolfe nói liên tiếp tên, những người ngày đó cầm bản Phá Khí huyền cho Đỗ Trần nghe, trong đó tên Đỗ Trần đã nghe qua cũng có, chưa nghe qua cũng có, nhưng Đỗ Trần không hiểu, hắn nói ra những tên này để làm gì?

Wolfe dừng lại một chút, lại nói:

- Sau đó đại chiến bộc phát, Mark Cuban bất đắc dĩ bị bắt buộc, cùng ta trên chiến trường tranh phong! Và ta sau này gia nhập thần thánh liên minh, tại thần thánh liên minh, ta trước tiên đưa Phá Khí huyền cho thần hoàng, thần hoàng bệ hạ dùng chiêm tinh thuật báo đáp lại cho ta, đồng thời để tăng cường thực lực nhân loại, Bệ hạ vô tư giao bản Phá Khí huyền cho 16 vị cửu cấp đại tướng năm sao… bất quá Margaret lại không lấy, nàng vẫn còn hận ta!

- Nghe rõ rồi chứ?

Wolfe đột nhiên hỏi:

- Lúc thần thánh liên minh thành lập, Hồng Huyết Nhân hội nắm giữ Phá Khí huyền cũng có, đại khái ít hơn năm mươi người! Tử Huyết Nhân ta cũng rõ lắm, nhưng Mark Cuban có nói qua, hắn có chết cũng không dùng Phá Khí huyền đối phó lại ta, cho nên, ta tinh tưởng tối cao liên tịch hội nghị chỉ có một mình Mark Cuban có Phá Khí huyền.

Đỗ Trần có chút sững sờ, trong lòng hắn nắm chắc cái gì rồi.

Chiến tranh giữa thần thánh liên minh cùng tối cao liên tịch hội nghị giằng co thật lâu, giữa chiến trường sinh tử là chuyện bình thường, bằng hữu ta chết đi một ít, thậm chí trung đô đại nguyên soái cũng có người bỏ mình, mới đầu ta cũng không có để ý, cho đến khi… Mai Khâm một lần không chịu thua giữa chiến dịch, bị một tiểu binh 14 tuổi dùng truỷ thủ đâm chết… May Khâm là phong hào đấu thần a!

Đỗ Trần sờ mũi:

- Sau Mai Khâm hẳn là Y Mạn cũng chết một cách kì quái!

- Kế tiếp, Y Mạn cũng bị chết một cách ngoài ý muốn! Nặc đặc cũng đã chết! Bọn họ đều bị chết một cách kỳ diệu, không giống lẽ thường, hơn nữa thi thể nhìn không ra điều gì dị thường… sau đó từng người một, phàm là tướng lĩnh học qua Phá Khí huyền, từng người từng người một đều chết!

Wolfe đột nhiên đề cao tột độ:

- Đến lúc này, ta mới biết được chuyện gì đó không đúng, khi đó chiêm tinh thuật ta đã đại thành, vì vậy mới mời đồng bạn cảm thấy không đúng, đã học Phá Khí huyền của tinh không chiến thần, đại nguyên soái giúp ta dẫn động quần tinh trắc toán, kết quả thành một câu nói…

- Phá khí sát thần!

Wolfe lớn tiếng nói:

- Truyền nhân Phá Khí huyền, không ai có được kết quả tốt! Đây là lời nguyền từ trời giáng xuống! Cho nên tối nay kì thật ta không cần tính cũng biết, đại ca sẽ chết ở Mc Allen, ta chết tại Thương Khung, Mark Cuban tại Einstein chịu chết!

Trong mắt Đỗ Trần chợt loé tinh quang, nói như Wolfe, tự mình nói:

- Anh hùng lịch ngày 41, Shigeru đã chết, Mark Cuban coi như đã chết, Julie mặc dù đã thoát nhưng cuối cũng dùng thần lực truyền cho Steven liền qua đời!

Kế tiếp, thần hoàng đã chết, tổ tiên Vẫn Thần ngũ gia tộc, vậy năm vị nguyên soái không ai chết trong chiến tranh, ngược lại hậu chiến lại mất tích một cách bí ẩn! Chín đại nguyên soái ngoại trừ Margaret không có Phá Khí huyền, còn lại đều không có kết quả tốt…

Ai! Phá Khí huyền truyền đến đời ngoại công ta, kết quả lão nhân gia bây giờ còn lưu lạc tại Vân Tiêu Kinh… sách sách, phá khí sát thần, lời nguyền này thật lợi hại!

Kinh nghiệm qua chuyện Thú Hoàng Tỷ, Đỗ Trần đã sớm đối với mấy lời nguyền rủa hiểu rõ, tuyệt không tin tưởng phá khí sát thần là một lời nguyền, chính xác hơn, đây là một loại hiện tượng thần bí!

Wolfe cũng nói:

Ta cũng đã thập nhị cấp đấu thần, không tin thật có lời nguyền sát thần, mọi chuyện hết thảy đều phải có một giải thích hợp lý! Cho nên tối nay, tại thời khắc đại ca ta sắp đi chịu chết, ta hi sinh thọ mệnh của mình, phát động chiêm tinh thuật, cố gắng dùng phương pháp hoán đổi để phá giải… kết quả chia làm hai đoạn, đoạn thứ nhất ta hiểu được, nói là chúng ta người cầm Phá Khí huyền nhất định khó thoát chết, còn đoạn sau nói ta không rõ, Phá Khí huyền truyền nhân, ngươi phải nhớ kỹ đoạn thoại này!

- Lúc chúng thần tiêu tán, trung ương đại địa, sẽ sinh ra lực lượng thánh khí siêu việt…

Wolfe chỉ nói đến đó!

Một lúc sau, hắn cười hắc hắc:

- Xin lỗi, đây là nửa câu đầu của một câu tiên đoán, nửa câu sau thì… A, ta không hiểu nửa câu đầu, nên không lãng phí tiếp thọ mệnh tiếp tục trắc toán, cho nên… ta cũng không biết phía sau sẽ nói cái gì!

Đỗ Trần nín thở! Lão tổ tông này cũng thật là…

- Loại bổn mệnh chiêm tinh tiêu hao sinh mệnh quá lớn, lại xin lỗi, ta không thể vì một câu nói không hiểu mà lãng phí thọ mệnh, bởi vì ta lưu lại vài ngày tính mệnh đến Thương Khung đại lục, nói một lời xin lỗi với Margaret…

Đỗ Trần thở dài, sớm biết như thế, thì năm đó hà tất phải làm vậy?

- Được rồi, nếu ngươi là người thông minh, hẳn phải biết ta mời ngươi đến đây làm gì, đầu tiên, nói ngươi cẩn thận, hai là hy vọng ngươi có thể giải được chuyện này, bằng không, ta và bạn tốt Kean của ta có chết cũng không nhắm mắt!

- Thứ ba, không được… năm đó A Nhược chẳng những cầm đi Phá Khí huyền, mà còn mang theo cả cốt nhục của ta… bây giờ nàng mất tích, ta lại không kịp nói cho A Nhược biết không nên truyền Phá Khí huyền cho hậu nhân! Cho nên chính ngươi, vì hậu nhân của ta, ngươi hãy phá giải “Lời nguyền” này càng sớm càng tốt!

Wolfe nghi vấn nói:

- Có lẽ… ngươi chính là hậu nhân của ta và A Nhược? A, ta trên mặt đất có để lại một kiện tiểu đồ vật, xem như lễ vật cho ngươi, vĩnh biệt!

Thanh âm Wolfe tiêu tán, và chuyện xưa của hắn cũng đã kết thúc.

Đỗ Trần thì thào nhớ kỹ:

- Chúng thần tiêu tán là lúc tại trung ương đại địa, lực lượng thánh khí siêu việt…

Tiểu Bối Bối nghiêng đầu nói:

- Ba ba, nửa câu sau dám chắc chính bản lĩnh của người, trung ương đại địa, trung tâm St. Einstein là thành John đó sao? Còn khúc trước Bối Bối không rõ!

- Đúng vậy, chúng thần tiêu tán là lúc… chúng thần sớm đã chết cả rồi, bây giờ còn lại mấy người, căn bản không tính là chúng thần!

Đỗ Trần lắc đầu, trong lòng hắn còn có nhiều nghi vấn, chính là Wolfe đi Thương Khung sau đó cũng không như hắn đoán lập tức chết, vậy hắn đã làm gì? Hắn cùng Margaret rốt cuộc sau đó đã xảy ra cái gì? Hắn vừa như thế nào thành lập Da Tát giáo hội chứ?

Đỗ Trần vỗ mạnh trán, tự giễu nói:

- Nghe đến nhập thần, suýt nữa quên mất, Bối Bối, ngươi chẳng phải nói Wolfe đang ở ngay phía dưới…

Gọi Wolfe lên hỏi một câu chẳng phải mọi chuyện đều sáng tỏ sao?

Lời còn chưa dứt, âm thanh dát chi dát chi của trục thừa chuyển động từ mặt đất truyền đến, chỉ chốc sau mở ra một người ngay tại lối vào:

- Wolfe là ngươi phải không?

Một cái bóng trước tiên từ dạ minh châu chiếu xuống bước ra, theo sát một thanh âm.

- Chào mọi người, Wolfe đích xác đã chết, nhưng mà ta, chính là người sẽ giao cho ngươi lễ vật của tên hỗn đản đó!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.