Theo vải bạt rơi xuống đất, một pho tượng cự thú to lớn được đả tạo từ kim thiết xuất hiện trước mặt Đỗ Trần.
Đây là thánh khí của L’G sao? Dị thú này sao lại là một con ngạc ngư (cá sấu), nếu muốn nói điểm khác nhau chính là nó rất thần kỳ. "Ngạc ngư” này thân dài quá hai mươi thước, trên lưng có nhiều khối da dày, mỗi một khối đều có một đầu lâu lớn nhỏ, hơn nữa miệng lớn đỏ lòm mở ra trông giống như còn sống, phía trong âm u tối om, mắt thường rất khó nhìn thấy sự vật phía trong.
Helen sử dụng nhiếp hồn thuật với bốn hộ vệ. Đỗ Trần gọi Dịch Cốt tới bên người, thấp giọng nói:
“Đây là loại hình thánh khí gì?"
Dịch Cốt lắc đầu:
“Ta cũng chưa bao giờ gặp qua loại hình thánh khí này. Thiếu gia, ngươi cẩn thận một chút, L’G dám dụng thánh khí này tru sát tất cả cao thủ tham gia, tất nhiên có điều ỷ trượng (dựa dẫm).”
Đỗ Trần đi vòng quanh thánh khí một vòng nhưng không có phát hiện cơ quan tinh mật ở mặt trên, nói cách khác, thánh khí này không thể phá giải từ bên ngoài.
"Có ý tứ!"
Đỗ Trần đi tới mặt trước của thánh khí hình ngạc ngư, nhìn miệng mở ra giống như một cái thông đạo bình thường, trong lòng hắn chớp động, chẳng lẽ cơ quan ở bên trong miệng "ngạc ngư"?
Chỉ bằng một kiện thánh khí như vậy lại có thể giết chết tất cả cao cấp đấu thần sao? Có thể sao?
Đỗ Trần nói thầm:
“Helen, kêu Susan tới đây."
Chờ mãng xà màu vàng Susan tới nơi, Đỗ Trần chỉ vào miệng đang mở của ngạc ngư:
"Ngươi tìm mấy bằng hữu vào xem.”
Susan "ti ti" kêu hai tiếng, tiếp đó, chẳng biết từ đâu có mấy lão chuột chạy tới "chi chi" liền chạy vào trong, trong chốc lát tiểu lão thử đi đến cạnh Susan nói thầm vài câu.
"Miện hạ tôn quý, bằng hữu của ta không phát hiện thấy gì cả. Bên trong trống rỗng!”
Quái! Đỗ Trần nhíu mày cùng với Dịch Cốt cước đạp liên hoa tiến vào 'miệng rộng’ của ngạc ngư.
Hắc động bên trong mọi nơi đều nhìn không tới, chờ Dịch Cốt lấy ra dạ minh châu chiếu sáng, Đỗ Trần mới thấy mình đang ở trong một cái tiểu không gian hình tròn, bốn vách toàn bộ là kim chúc văn vộ tinh vi, trong đó có một lỗ rất nhỏ.
Đây chính là điểm phá giải bí mật của thánh khí này.
Đỗ Trần mang mặt nạ của Bác Bì, hai tay lấy ra công cụ bắt đầu, đồng thời dặn dò:
“Dịch Cốt, ngươi tập trung toàn bộ tinh thần, nếu phát sinh cái gì ngoài ý muốn, hoặc là người bên trong tập kích đả thương, ngươi phải ngăn trở một chiêu để ta có thời gian ẩn thân trong liên hoa thánh khí! Hiểu không?"
"Thiếu gia yên tâm, trên đời này còn không có ai có thể nhất chiêu đánh bại ta!”
Đỗ Trần ngưng thần mở khóa, nhưng, cái thánh khí này thật sự quá lớn, kết cấu của thánh khí tỏa cũng hết sức phức tạp, mở cái thánh khí này không thua gì mở két bạc ngân hàng ở kiếp trước.
Bây giờ Bác Bì đang hóa trang thành chính mình quan sát L’G, không biết hắn có thể trì hoãn thời gian bao lâu, tốc độ của mình phải nhanh hơn nữa.
Thời gian trôi qua khoảng một phần mười chung, ngay khi Đỗ Trần sắp đại công cáo thành, đột nhiên, Helen bên ngoài gấp gáp nói:
“Miện hạ, có tình huống bất thường. Ngài nhìn xem!”
Lần này xem ra thật sự khẩn cấp, Helen ngay cả hình thức xưng tôn kính cũng tỉnh lược bớt.
Thu hồi công cụ mở khóa, Đỗ Trần xoay người đi ra khỏi miệng ngạc ngư, vừa nhìn tình hình bên ngoài đã cả kinh.
Tiểu lão thử (con chuột) vừa rồi vào dò xét đã xảy ra dị biến. Da thịt cả người nứt ra, lông màu xám biến thành ngân bạch, một đôi mắt chuột tràn ngập tơ máu, nhìn qua kinh khủng dữ tợn, quái dị nhất là tay phải trở nên thô to dị thường, mỗi móng to bằng ngón tay cái của người trưởng thành thân thể tráng kiện.
Phillip?
Đỗ Trần đột nhiên nghĩ tới ngày trước tại Thiên Vương sơn - Phillip biến dị, lão thử này cũng xảy ra tương tự như Phillip ngày đó.
"Chi chi", lão thử dị biến với răng sắc bén, nó bị Helen dùng đấu khí chế trụ, bị vây ở một góc tường không ngừng kêu lên.
Lúc này lão thử bên cạnh, còn có mấy lão thử nữa, nhưng chúng nó đều bị đồng bào biến dị cắn chết.
"Miện hạ, lão thử này vừa rồi đột nhiên biến thành hình dáng này, hơn nữa lực lượng của nó hình như tăng lên rất nhiều, dễ dàng cắn chết mấy đồng bào, ta thấy chuyện khó hiểu liền chế trụ nó chỗ này... đây là chuyện gì vậy?"
Helen nói không nổi nữa, cả người nàng chấn động. Đồng bào bị lão thử vừa rồi cắn chết đột nhiên lại bắt đầu biến dị, thân thể nhanh chóng biến hóa, trong chớp mắt biến thành bộ dạng giống lão thử nọ.
Lông màu ngân bạch, thân thể cường tráng, còn có tay phải thô to dị thường.
Tiếp đó, mấy lão thử biến dị này bắt đầu cắn xé, trong chốc lát toàn bộ biến thành thi thể, con còn sống cuối cùng kêu lên "chi chi" hai tiếng, đột nhiên nổ tung.
"L’G thật độc ác!”
Đỗ Trần cắn răng, tình cảnh trước mắt khiến hắn hoàn toàn hiểu được kế hoạch của tả trưởng lão.
"Ngạc ngư thánh khí" căn bản là một cái lồng âm hiểm tới cực điểm, chỉ cần chui vào miệng 'ngạc ngư’ sẽ trúng kế, sau đó giống như Phillip biến thành vong linh đấu thần. Tiếp theo, chỉ cần vong linh đấu thần đả thương người, vậy người bị thương sẽ biến thành vong linh....
Trong đầu Đỗ Trần lộ ra một họa diện, trong lần đấu thần tụ hội L’G sẽ xuất ra thánh khí này, sau đó thần tình sầu bi nói cho mọi người: "Nơi này có thân nhân của ta, chư vị ai có thể phá giải thánh khí này có thể có một nửa tài sản của ta."
Sau đó các cao cấp đấu thần vì danh, hoặc vì tiền đều tiến vào miệng “ngạc ngư”. Chờ bọn hắn vào, một lúc lâu sau, dị biến sẽ xảy ra....
Đột nhiên có cao cấp đấu thần biến thành vong linh, những người khác nhất định không kịp phòng bị, không thể nghi ngờ gì nữa sẽ bị vong linh đánh bị thương, sau đó, vong linh càng ngày càng nhiều, tiếp đó tất cả cao cấp đấu thần trong hội trường đều biến thành vong linh đấu thần.
Con mẹ nó, chính là nguy cơ sinh hóa a!
Nghĩ vậy, Đỗ Trần thầm cảm thấy lạnh gáy. Đáng chết, chính mình cùng Dịch Cốt đã tiến vào, chẳng lẽ mình cùng Dịch Cốt sẽ phát sinh dị biến?
Mọi người đã nghĩ tới chuyện này, cùng nhìn về phía Đỗ Trần.
Mười chín tầng thực nghiệm thất đột nhiên an tĩnh đáng sợ.
Dịch Cốt quái dị nhìn thoáng qua Đỗ Trần, đột nhiên cười nói:
“Ta không sợ chết, nhưng chết như vậy thật sự con mẹ nó, quá tức! Không bằng chúng ta lập tức đi ra ngoài tìm mấy kẻ bồi báng.”
Tâm trạng Đỗ Trần thê lương, hắn vừa định tuyệt vọng nhắm mắt lại, nhưng lại đột nhiên nghĩ đến... Không đúng, tính toán thời gian thì chính mình cũng lão chuột nọ trước sau đều vào trong đó, nếu phải biến dị thì mình cùng Dịch Cốt hẳn đã biến dị rồi, nhưng hai người vẫn bình yên vô sự. Đây là quan hệ thể chất, hay là...
Ha ha! Được rồi, loại biến dị này là vong linh biến dị, chình mình cùng Dịch Cốt ‘cước đạp liên hoa’ đi vào.
Liên Hoa Bảo Giám chuyên khắc chế vong linh.
Nghĩ vậy, Đỗ Trần khinh thường hừ một tiếng:
“Chết? Có ta đây cho dù ngươi muốn chết cùng không chết được! Mấy cái biến dị này trong mắt ta không đáng giá!”
Một câu nói này là lời nói thật, không có gì không đúng.
Đỗ Trần sau khi tới thế giới này thật lâu không có nói loại lời nó thật này.
Helen cũng bình tĩnh lại. Đúng vậy, người trước mắt thực lực cao thâm không lường nổi, tự nhiên sẽ không sợ hãi loại vong linh dị biến nho nhỏ này. Nàng nói:
“Miện hạ vô cùng cường đại, âm mưu của L’G đã rõ ràng, tiếp theo nên làm thế nào? Helen xin ngài chỉ thị, L’G tên tâm bệnh điên loạn này cần phải bị trừng phạt.”
Đỗ Trần âm thầm lắc đầu, đây chưa phải lúc giết hắn, trong truyện này còn có nhiều bí mật.
Bây giờ xem ra loại vong linh biến dị này chỉ có Phillip mới có thể làm, chẳng lẽ L’G có quan hệ gì đó với Phillip?
Một trận đánh trên Thiên Vương sơn, Phillip chết trận mất tích, chẳng lẽ... hắn còn chưa chết, lại cùng L’G có liên lạc nào đó?
Đỗ Trần càng nghĩ càng kinh ngạc, tất cả chuyện này dần dần hiện lên trong lòng hắn rất rõ rang. Nếu nói L’G và Phillip cùng một thế lực, một thế lực không phải Da Tát giáo hội, vậy hết thảy đều thông suốt.
Thực nghiệm của Phillip không chừng là nhờ mình tăng cường thực lực, hơn nữa sau khi hắn nghiên cứu ra cho tổ chức bí mật đấu thần sinh hóa. Vậy, ngoại công mình năm đó mất tích cũng là chuyện tốt của thế lực này.
Tiếp đó, L’G cầm vũ khí sinh hóa mà Phillip cung cấp tới hội nghị đấu thần giết chết lượng lớn cao cấp đấu thần, hơn nữa còn khiến các cao cấp đấu thần chuyển hóa thành vong linh đấu thần, bổ sung vũ khí cho thế lực kia... Mục đích chính thức của L’G không phải giết người mà là sưu tập "tài liệu" chế tạo cao cấp vong linh đấu thần.
Đỗ Trần nhắm mắt, thở ra một hơi, hắn không dám nghĩ tiếp.
"Helen, ngươi cùng Susan ở chỗ này chờ, đề phòng phát sinh chuyện ngoài ý muốn!"
Đỗ Trần cùng Dịch Cốt cước đạp hoa sen tiến vào "miệng rộng của ngạc ngư", hắn thấp giọng nói:
“Không việc gì đâu, đừng rời khỏi liên hoa của ta thì ngươi không có nguy hiểm gì, thánh khí của ta là khắc tinh của hết thảy vong linh!"
Dịch Cốt nghe vậy con mắt sáng ngời, không khỏi đắc ý:
"Lạp mễ mạt đế tố! Vinh diệu của Da Tát thần chiếu rọi tới chúng ta!"
Da Tát thần chó má! Phải là “Bồ Đào lão tổ" phù hộ! Đỗ Trần cũng giải thích cho Dịch Cốt. Một mặt tiếp tục mở khóa, một mặt thấp giọng nói ra phân tích của chính mình, lại dò hỏi:
"Hai vị thành đường trưởng lão của giáo hội rất có thể đầu phục một thế lực khác, ngươi có dấu vết gì không?”
Dịch Cốt mê mang lắc đầu, phẫn nộ nói:
“Điều này sao có thể? L’G cùng Phillip đáng chết, bọn họ quả nhiên bỏ qua vinh diệu của Da Tát thần để đầu nhập thế lực khác?”
"Nhỏ giọng thôi, không nên để Helen ở bên ngoài nghe thấy!"
Xem ra Dịch Cốt cùng Bác Bì thật là không biết, Đỗ Trần tiếp tục nói:
"Bây giờ điều ta lo lắng nhất chính là việc mẫu thân của ta - Mayfair mất tích, tất cả đều cùng có quan hệ tới thế lực kia! Chúng ta đang cùng một đối thủ cực kỳ cường đại đấu."
"Thiếu gia, Brook nguyện vì ngài mà chiến!”
Dịch Cốt cúi mình, nói vài phần tráng liệt.
Đỗ Trần cười cười:
“Không cần lo lắng, đối thủ của chúng ta quá mạnh! Dịch cốt, ngươi biết cảnh giới cao nhất của thiết thành là gì không?"
Nhìn hình dáng mờ mịt của Dịch Cốt, khóe miệng Đỗ Trần lướt qua một nụ cười: