Liên Hoa Bảo Giám

Chương 500: Chương 500: Ngoài ý muốn






Nói xong, Đỗ Trần ngẩng đầu bình tĩnh nhìn Auerbach thứ ba đang bị đạn pháo bao trùm. Chỉ thấy hắn đích xác có vài phần bổn sự, ở giữa đám đạn pháo dày đặc chỉ bằng vào đấu khí hộ thân đánh loạn lên. Dù vậy mãnh hổ nan đấu quần hồ, đấu khí hộ thuẫn của hắn bị bắn lủng không ngùng, tuy vậy vẫn có thể chống đỡ một đoạn thời gian!

Đỗ Trần lại đưa tiểu thú lên tai.

- Bệ hạ, ở đây đã chiếm được ưu thế, tuy vậy để đảm bảo chiến thắng, xin người mau phái người trợ giúp… bệ hạ, bệ hạ?

Giáo hoàng Samar vẫn lặng thinh hồi lâu không trả lời.

Đỗ Trần trong lòng thót một cái, nói với chính mình, không phải chứ, chẳng lẽ Giáo hoàng gặp chuyện rồi sao. Đăng cơ đại điển trên Đấu Thần đảo được hơn mười vạn binh lính trấn giữ, gần vạn cao thủ của Đấu Thần đảo cùng thánh giáo, dưới tình huống này, Giáo hoàng như thế nào có thể xảy ra việc gì chứ?

Đỗ Trần liên tục hỏi lại vài lần, thật lâu sau, Giáo hoàng rốt cục hồi âm, hơn nữa còn có ý cười liên miên:

- Ha ha, mới vừa rồi trên đảo, quốc quân các nước rối loạn một chút, bổn hoàng trấn áp hỗn loạn, không kịp hồi âm, khiến chư vị chiến khu trưởng quan phải lo lắng rồi! xem ra không chỉ có một mình Đỗ Trần phát hiện Giáo hoàng không được bình thường!

Giáo hoàng lại nói riêng với Đỗ Trần, trong giọng nói pha lẫn một hơi thở phào nhẹ nhõm của kẻ vừa thoát chết:

- Francis. Nhờ ngươi kịp thời cảnh báo! Hôm nay chín chiến khu trừ ngươi và hai chiến khu thất thủ khác… tất cả đều toàn thắng, hơn nữa chiến quả đúng độ! Phía chúng ta chỉ có Bairu trọng thương hôn mê, thánh chiến đấu thần cùng thủ hộ đấu thần chết trận nhưng Xích Quân cũng không tốt đẹp gì - ngoài Lôi Thác Á ra còn có hai khẩu tự sát, Lôi Minh cùng bốn cỗ khác ở ngoài bị thương chạy trốn. Hôm nay Xích Quân Cửu Tôn chỉ còn lại Lôi Chiến trên chiến trường. À, vừa rồi ngươi nói cái gì? Có người giả mạo Auerbach?

Đỗ Trần cũng nghe ra được. Giáo hoàng mặc dù hết sức kềm chế sự vui mừng nhưng trong tâm đã kích động đến cực điểm!

- Kính thưa bệ hạ, người nọ đang đem Lôi Chiến về hướng Đấu Thần đảo, có điều hắn đang bị đại tam giác hải quân cầm chân!

- Tốt! Cửu đại chiến khu nghe lênh, Vẫn Thần ngũ gia cùng Ferdinand quay về đảo, tiếp tục bảo vệ đăng cơ đại điển! Những người khác… tập hợp, vì Thần Hoàng ta giết chết hai đối thủ cuối cùng! Ha ha, Bowen, ngươi đoán sai rồi, Samar ta thoát được một kiếp nạn này, ngồi yên ổn trên Thần Hoàng bảo tọa chí cao!

Đỗ Trần bĩu môi thầm nói, Giáo hoàng cũng chỉ là người thường! Hắn không quên nhắc nhở:

- Bệ hạ, Xích Quân còn có sát chiêu dùng thánh khí khống chế đấu thần. Ngài ngàn vạn lần nên để ý điểm này!

Nói xong, Đỗ Trần nhìn lên bầu trời, chẳng biết từ đâu ra, trên trời đột ngột nổi mưa phùn, rồi mưa càng lúc càng lớn, trong khoảnh khắc mưa như trút nước, đánh vào trên mặt nghe âm ẩm đau! Demis ngồi một bên Liên Hoa thấp giọng nói:

- Mưa lớn có lợi cho hải tộc tác chiến, nếu không có gì ngoài ý muốn, đại ca trốn không thoát đâu! Francis, ngươi đưa ta đến gần, ta muốn nói với đại ca mấy câu!

Đỗ Trần nhìn thoáng qua Auerbach thứ ba đã bị chiến khí oanh kích đến bị thương, cũng có thể là Lynch Barton, lắc đầu.

- Ngươi cứ ở đây mà nói, ta dùng Phong Nguyên giúp ngươi truyền âm đi!

Demis gật nhẹ đầu nói:

- Đại ca, người ta là tiểu Auerbach đây mà! Nghe ta một câu, ta biết ngươi bị Xích Quân khống chế nhưng ngươi vừa rồi buông tha chúng ta, có thể cho thấy ngươi còn không hoàn toàn đánh mất tâm trí! Nghe đệ đệ đi, tới đây, chúng ta có biện pháp giúp ngươi thoát khỏi khống chế của Xích Quân!

Nói xong, Demis thấp giọng nói:

- Francis, người nọ là đại ca ta cũng chỉ là suy đoán mà thôi, một khi hắn đi tới, lập tức ra tay bắt lấy cánh tay bị thương của hắn, không cần phải nể mặt ta!

Đỗ Trần nhẹ gật đầu, ánh mắt bám lấy người nọ!

Người nọ phảng phất như không nghe thấy, vẫn ở giữa làn mưa pháo tránh đông né tây, còn cười lạnh nói:

- Tưởng có thể bắt ta sao? Nằm mơ nhá?

Nhờ tiếng pháo ầm ầm, hắn hạ giọng nói với Lôi Chiến trên vai:

- Tình hình hôm nay như thế nào ngươi có hiểu chưa?

Lôi Chiến cười ngạo nghễ:

- Hiểu rõ ràng rồi, nguyên tố xung quanh đều đã bị hút sạch, ta thành ra vô ích mà ngươi đem theo ta căn bản không có khả năng quay về phục mệnh chí tôn!

Người nọ lại nói:

- Ta cần phải trở về phục mệnh, nên phải bỏ ngươi lại, một mình đào tẩu, mà chí tôn không muốn lại thấy ngươi bị nhân loại bắt giữ…

- Ta hiểu, ra tay đi!

- Rất tốt! Hai người nói chuyện lạnh lùng vô nhân tính, nói xong người nọ liều mạng húc vai vào một quả đạn pháo, cánh tay rảnh rỗi còn lại nhắm thẳng vào con mắt to của Lôi Chiến mà đánh vào…

Lôi Chiến cắn răng không hề rên la, người nọ sau khi xuyên thủng con mắt của hắn,

Phía dưới, trên hoa sen, Demis đột nhiên sửng sờ:

- Hóa thân thành mưa, đây là…

Tuyết Cơ bên cạnh Demis sắc mặt cũng biến thành tái ngắt:

- Thanh Sơn Thấm Thủy, Thanh Sơn Thấm Thủy! Demis đại nhân, nàng là...

Demis chẳng biết đang nghĩ gì, trong mắt liên tục hiện lên vài đạo ánh sang, liều mạng từ hoa sen bay lên, ôm lấy cánh tay Đỗ Trần, đem hắn ném mạnh đi, còn nói với theo một câu khó hiểu:

- Ngươi phải sống!

Đỗ Trần còn đang ngơ ngác thì đột nhiên, một giọt mưa đang rơi bỗng biến đổi, nó ở trên trời rơi xuống, đang rơi giữa chừng thì phốc một tiếng biến thành một đốm lửa nhỏ. Ngay sau đó mưa lớn đầy trời cũng đều hóa thành các đốm lửa. Bầu trời phía trên hải vực Đấu Thần đảo hiện ra một cơn mưa lửa!

Goethe đang chỉ huy hải quân thần sắc cuồng biến, vội la lên:

- Sư phụ, thực xin lỗi, hải tộc kỵ lửa, ta không thể đem mười vạn hải tộc đi chết được! Truyền lệnh, lui về đáy biển!

Hải tộc đại quân trong khoảnh khắc tiến vào biển rộng, tránh đi mưa lửa!

Goethe không làm gì sai cả. Dù sao hắn là hải vương, phải suy nghĩ về sự sinh tồn của hải tộc! Mà Đỗ Trần cũng không có thời gian để ý Goethe xử trí tình thế như thế nào!

Mưa lửa bao trùm trời đất, ngay giữa mưa lửa, một đốm lửa chói mắt lạ thường, trong nháy mắt bắn tới trước mặt Demis! Đỗ Trần không hề suy nghĩ vì sao hắn bị ném ra, lập tức huy động phong lôi song dực, rướn mình dùng Liên Hoa thu hồi Demis, đốm lửa kia trong nháy mắt trước khi Liên Hoa đóng lại cũng theo vào trong, tiếp theo…

Ầm! Nguyên thần của Đỗ Trần kích động. Đốm lửa nọ ở ngay giữa Liên Hoa nổ mạnh, Liên Hoa đang khép lại bị mở bung ra, bao lấy Demis đem lên không, trong chớp mắt thì biến mất! Hơn nữa, Tuyết Cơ một mực chiếu cố cho Demis, Demis bị bắt, Tuyết Cơ bên cạnh cũng bị bắt lên trên không!

Đáng chết thật, Tuyết Cơ cùng Demis khi không lại bị bắt ngay trước mặt mình! Có điều… thứ này so với lôi hỏa chích viêm pháo còn có lực lượng mạnh hơn, nó đến cùng là thứ gì?

Đỗ Trần bị chấn đến hộc máu, ngay lúc này, Mayfair ở gần nhất cũng vừa tới. Chớp mắt liếc nhìn mưa lửa trên bầu trời, lạnh lùng cười:

- Dong Hỏa Chi Tâm… là Margaret sao?

Vừa nói, một tay Mayfair đột nhiên xoay lại, hợp với tay kia ở trước ngực. Lòng bàn tay chẳng biết khi nào đã xuất hiện một tiểu lư. Một tiểu lư ba chân, toàn thân màu đen, nhìn qua có chút giống một cái lư cổ ở kiếp trước của Đỗ Trần. Mayfair cầm tiểu lư nhẹ nhàng ném đi, cái lư nhỏ đó gặp gió liền lớn lên, trong khoảnh khắc bao trùm cả nửa bầu trời, hơn nữa miệng lư còn phát ra một vòng ánh sáng, mưa lửa đầy trời trước mắt bỗng chốc bị hút cả vào trong vòng sáng!

Chỉ có một chút vậy thôi, đóm lửa đã bắt Demis bị tiểu đình hấp thụ một cách tinh vi!

- Margaret, không thể tưởng được, ngươi lại đi theo Xích Quân!

Mayfair thu hồi tiểu đình lại, hướng người nọ đuổi theo!

- Hừ! Bằng Thánh Khí Lô cũng muốn giết ta? Ta cũng có thiên hạ ngũ nguyên lực Dong Hỏa Chi Tâm!

Một đóm lửa bắn về phía Mayfair!

Bỗng lại có môt bóng người xuất hiện.

- Thánh Khí Lô giết không được ngươi, vậy thêm hải ngự Melina ta vào thì thế nào?

Ba đạo nhân ảnh đan vào nhau, dần dần rời xa. Đến khi người các chiến khu khác tới giúp thì họ đã sớm biến mất không thấy bóng dáng!

Trong nháy mắt đầu óc của Đỗ Trần lại trở nên rối loạn. Việc này… việc này rốt cục sao lại thành ra thế này? Auerbach thứ ba nọ hóa ra lại không phải Lynch Barton mà lại là Margaret!

Margaret không phải là đang bị thương sao? Nàng làm sao có thể khôi phục đấu khí, lại còn ở đây trợ giúp Xích Quân? Hơn nữa Margaret tại sao có cơ hội cùng năng lực giết mình mà không giết?

Đỗ Trần nhìn viện quân đến cứu viện, rồi nhìn bầu trời trống rỗng, quay đầu hỏi Đỗ Đức đang ở trên Thủy Minh Thuẫn trị liệu.

- Như vậy là sao? Đỗ Đức, ta cần ngươi nhớ lại một việc - Margaret làm sao lại biết Thú Hoàng Tuyệt Bích?

Đỗ Đức cũng đã khá hơn một chút, cố nhớ lại rồi nói:

- Ta cùng Margaret trao đổi bí pháp, ta lấy Thanh Sơn Thấm Thủy, Margaret lấy Thú Hoàng Tuyệt Bích!

Đỗ Trần hơi gật đầu, trong lòng đem sự tình tối nay lượt lại một lần nữa. Bỗng nhiên hắn sợ đến lông tóc dựng đứng!

Xích Quân Cửu Tôn còn có một người đứng trên, mà người này khống chế tới hai tổ chức, một là Xích Quân, tổ chức còn lại chính là Margaret! Tối nay, Xích Quân Cửu Tôn tập kích Đấu Thần đảo, người đứng đầu Xích Quân âm thầm phái Margaret giám sát hành động, mà Margaret phát hiện Bi Ca Tử Sĩ đánh bại lôi pháo đầu tiên, nhưng lại bắt lấy Lôi Chiến chứ không giết, liền đột nhiên ra tay, dùng thái cổ binh khoa trợ giúp Lôi Chiến cường hóa!

Tiếp theo, Margaret tự mình đến chiến khu Duerkesi quấy rối, lại giúp chiến khu kế đó chiến thắng… sau đó, nàng phát hiện Đỗ Đức làm cho kế hoạch ra ngoài ý muốn, vì vậy quay đầu trợ giúp Lôi Chiến, nhưng nàng không thể dùng thân phận Margaret xuất hiện, liền giả mạo Auerbach khiến mọi người kinh sợ, tạo cơ hội cho mình…

Cuối cùng, Margaret không ngờ có tới mười vạn đại quân hải tộc chặn nàng lại, bất đắc dĩ đành phải hiện thân, thoát đi đi lúc bị Mayfair và Melina truy đuổi…

Những thứ này cũng chỉ là suy đoán của Đỗ Trần mà thôi, tuy nhiên vẫn còn hai nghi vấn khác.

Thứ nhất, Margaret vì sao cố ý buông tha cho mình? Nàng nên không tiếc mọi thứ mà giết mình mới đúng!

Thứ nhì, Mayfair không phải nói là Thánh Khí Lô ở bên ngoại công sao? Vậy vừa rồi nàng dùng là gì… hừ, Mayfair vì sao lại gạt mình chứ!

- Chà!

Đỗ Trần chỉ cho viên quân hướng Margaret biến mất để họ truy đuổi. Hắn thì thở dài, ngồi trên Thủy Minh Thuẫn. Kết thúc rồi, Đấu Thần đảo đã được bảo vệ, tổn thất cũng không lớn lắm…

Thánh giáo tổn thất nhân thủ Đỗ Trần không quan tâm. Nhưng phía hắn thì, một mặt là toàn bộ thành viên Bi Ca Tử Sĩ bị bắt đi, Tuyết Cơ cũng bị Margaret bắt trở lại, có trời mới biết Tuyết Cơ sẽ bị xử phạt như thế nào. Chỉ hi vọng Mayfair cùng Melina có thể kịp thời chặn Margaret lại, đưa Tuyết Cơ trở về!

Lúc này, Đỗ Tư hiện ra phía sau lưng Đỗ Trần, vỗ vỗ hắn, vô tư cười nói:

- Đấu thần trên đảo có bao nhiêu người?

Đỗ Trần buột miệng nói:

- Bình dân ba mươi vạn, giảng sư của học viện gần ba vạn!

- Chỉ có bấy nhiêu sao?

- Đương nhiên không chỉ bấy nhiêu! Ở gần đăng cơ đại điển của giáo đình, bên cạnh Đấu Thần đảo có ba mươi vạn đại quân, hơn nữa quốc quân các nước đều đến, Vẫn Thần ngũ gia cũng đến, những người này người nào không mang theo mấy ngàn mấy vạn hộ vệ? Hôm nay tổng số đấu thần trên đảo có lẽ trăm vạn có dư!

Ngũ ca lại hỏi:

- Đấu Thần đảo là cái gì? Bảo vệ Đấu Thần đảo nghĩa là gì?

Đỗ trần nhướng mày:

- Ngươi hỏi mấy thứ vớ vẩn này làm gì? Đấu Thần đảo là cái nôi của đấu thần, ngọn nguồn sức mạnh của nhân loại, bảo vệ Đấu Thần đảo, chính là bảo vệ căn cơ của nhân loại!

Ngũ ca cười hắc hắc:

- Ngươi biết như vậy, vậy còn thở dài cái gì?

Đỗ Trần cả giận nói:

- Tuyết Cơ bị bắt, ta có thể không thở dài sao! Cho dù nàng không còn là hôn thê của ta, những cũng là bằng hữu của ta! Ta hỏi ngươi, tên tiểu tử nhà ngươi quay tới quay lui hỏi mấy cái này đến cùng là có ý gì?

Đỗ Tư cười cười không đáp, lại nhẹ nhàng vỗ vỗ hai cánh sau lưng Đỗ Trần, làm phong lôi song dực hiện ra, sau đó nắm lấy hai cánh kéo ra…

Đỗ Trần quay lại trừng mắt nhìn Đỗ Tư.

- Ngươi làm gì đó? Margaret cùng Xích Quân cấu kết, đối thủ của chúng ta cường đại không thể tưởng tượng, cũng tốt, ta bây giờ cần thời gian suy nghĩ một chút về tương lai…í? Đây là…

Chỉ thấy theo cái kéo của Đỗ Tư, phong lôi song dực sau lưng Đỗ Trần tự nhiên bắt đầu không ngừng lớn lên. Ngũ ca nhờ thân hình mềm dẻo biến cánh tay ra thật dài, hai cánh cũng theo sự lôi kéo của ngũ ca, dần dần dài tới hơn mười thước!

Đỗ Trần vừa rồi bị liên tiếp các biến cố của đêm nay làm cho hắn rối loạn. Bây giờ bình tĩnh lại, trở nên sang tỏ, vuốt mũi nói:

- Đỗ Tư, ý của ngươi là…

- Hắc hắc, tối nay mặc dù ngươi chỉ phụ trách một chiến khu, nhưng suy nghĩ một chút thì toàn quá trình công ngươi lớn nhất, vậy cứu Đấu Thần đảo, bảo vệ mệnh mạch nhân loại, đại việc thiện này cơ hồ một nữa là của ngươi rồi… đừng nhúc nhích!

Ngũ ca kéo hai cánh xong, lại vỗ vỗ đánh đánh trên người Đỗ Trần, hắn mỗi một lần đánh, trên người Đỗ Trần lại có một khối thịt chuyển thành màu vàng. Đáng tiếc thật, đáng tiếc là việc thiện này nháy mắt sau khi Margaret đào tẩu mới hoàn thành. Nếu công đức này tới nhanh một chút, ngươi cũng đã không cần sợ Margaret… quẻ thứ bảy ta cho ngươi là bất diệt kim thân, từ nay về sau, ngoại trừ Thần Hoàng sống lại, ngươi không cần e ngại bất kỳ kẻ nào khác!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.