Đỗ Trần kinh ngạc nhìn cử chỉ khác thường của lão Bowen, nếu là lão đổ quỷ nổi điên còn có thể, nhưng lão thầy bói luôn luôn đạo mạo sao lại như thế, bên trong đầu lão bỉ ổi này giờ phút này có gì bất ổn, nhăn mày trợn mắt, nhìn qua như là một con mèo bệnh, sau đó phát uy của cọp. Đương nhiên, cho dù là cọp cũng là một con cọp bỉ ổi.
Demis ngồi một bên trên ghế mềm, ngước đầu lên, nói thầm:
- Lão thầy bói thân ái, tư lộ của ta đều bị ngươi làm rối loạn, nhất định phải bồi thường ta mấy đồng đánh bạc. Ai, khoản này hẳn là phải như vậy chứ?
Anne quan tâm hỏi:
- Bowen tiên sinh, thân thể ngài không thoải mái ư? Ân, thời gian dài phi hành trên không dễ bị váng đầu, dù sao chúng ta cũng mau tới, Francis, không bằng ngươi để cho Á Long liễn hạ xuống, chúng ta đi bộ vào thành St. John.
Các học sinh đều thấy kỳ quái nhìn lão Bowen.
Bowen hình như ý thức được phản ứng của chính mình có chút quá khích, nhe hàm răng vàng ra cười nham nhở:
- Hắc hắc, lão nhân gia ta đoán trước, nếu ta tiến nhập thành St. John sẽ gặp phải tai ương đổ máu nên ta tuyệt đối không thể tiến nhập thành St. John. Francis, lập tức hạ xuống, ngươi không phải có vài quả viên ở ngoại thành sao? Lão nhân gia ta sẽ ở đó ăn quả! Hắc hắc, đã lâu không có hưởng thụ như vậy.
Lý do quái đản, Đỗ Trần bĩu môi, bất quá cũng không có phản bác vì lý do này có vài phần đáng tin, lão già luôn tin chiêm tinh thuật của hắn là chân lý, nếu ngươi dám có chút hoài nghi, vậy chờ hắn gầm gầm gừ gừ giáo dục ngươi về chân lý! Cam đoan là đau đầu chết mất! Thần kỹ nước bọt của đường tăng tuyệt đối phải hoàn lại đường tăng.
Bowen là cao nhân, hắn làm như vậy nhất định có nguyên nhân nào đó, tâm tư Đỗ Trần thay đổi thật nhanh, cười nói:
- Lão thầy bói, đừng chỉ lo cho mình, nếu ngươi nói ngươi tiến nhập thành St. John sẽ gặp tai ương đổ máu, vậy chúng ta thì sao? Nếu chiêm tinh thuật của ngươi là chân lý, vậy cho chúng ta một chút cảnh báo đi.
Bowen gãi đầu:
- Các ngươi a, hắc hắc, vận mệnh nữ thần đã an bài rất tốt vận mệnh của các ngươi, y theo an bài của vận mênh nữ thần đi tiếp, các ngươi sẽ rất an toàn! Nhất là ngươi, Francis đáng yêu, vận mệnh nữ thần tồn tại cùng ngươi.
Các học sinh thiếu chút nữa phì cười, lão Bowen này không phải nói nhảm sao? Cái mũi của Đỗ Trần tý nữa thì hắt hơi, nói nhảm, vận mệnh nữ thần tồn tại cùng ta? Vận mệnh nữ thân cùng bất kỳ kẻ nào đều cùng một chỗ! Ngươi chờ xem, lão tử không thể không trả thù...
Demis nhưng lại chỉ lắc đầu bĩu môi:
- Quên đi, như vậy sao, Francis, đáp xuống quả viên đi, để cho lão thầy bói ăn quả tới chết! Hừ, hắn đáng chết.
Đỗ Trần mang theo nghi vấn đáp xuống quả viên cách thành hơn ba mươi dặm, quả viên này chiếm cứ ba ngọn núi, cũng là của L’Griffins bị thua trong khi đánh bạc với Đỗ Trần. Xa xa nhìn lại, núi xanh nước biếc, hoa quả nở rộ, cảnh sắc thật ra là rất đẹp, hơn nữa trên ngọn núi trung tâm còn có một biệt thự, hào hoa trang nhã, lão Bowen vừa nhìn thấy nơi mình sẽ ở lại hưởng thụ một đoạn thời gian, lập tức mừng rỡ không thể ngậm miệng lại đuợc.
Đỗ Trần đưa khế ước tiếp thu quả viên, điểm danh bốn mươi nô đãi, đặc ý chọn ra một nô đãi cơ trí làm quản sự, chỉ đạo một chút việc “trọng yếu”, sau đó nghỉ ngơi, rồi sẽ tiếp tục rời đi. Lúc hắn rời đi tới giờ chưa gặp qua lão Fuye, tính thời gian, hắn cùng lão Fuye là thân nhân gần gũi nhất đã hơn nửa năm chưa có gặp mặt, rất nhớ.
Các học sinh đều bận rộn chuyển hành lý lên xe ngựa, còn Anne lai lặng lẽ đi tới dưới tàng cây, một mặt hái quả, một mặt nhìn lão thầy bói trước mặt.
- Bowen tiên sinh, làm phiền ngài chút được không? Giúp mọi người một chút.
Anne quay đầu nhìn các vị đồng học chuẩn bị xuất phát, ngượng ngùng thấp giọng nói:
- Ngài, ngài có thể sử dụng chiêm tinh thuật đại biểu chân lý của ngài giúp ta đoán trước một việc không?
- Gì?
Tà nhãn của Bowen đánh giá Anne, đột nhiên nhếch miệng cười:
- Ngươi muốn hỏi tư sự với Francis sao?
Anne đỏ mặt gật đầu, kỳ thật nàng căn bản không tin chiêm tinh thuật của lão Bowen, bất quá nữ tử lần đầu rơi vào lưới tình, cũng thích nhờ thầy tướng số đoán trước một chút tin tức của người yêu, mặc dù trong lòng các nàng cũng biết rõ không nhất định chuẩn xác, nhưng cũng muốn nghe một chút lời nói tốt đẹp, đây là việc thường tình.
- Ân, được rồi! Vậy giúp xú tiểu tử bề ngoài nói dễ nghe, nhưng không tin tưởng chân lý của lão nhân gia! Nha đầu kia kia, lão nhân gia ta phá lệ một lần! Lúc này đây! Để cho ta nhìn tương lai của ngươi cùng Francis là cái dạng gì...
Lão thầy bói xoa xoa thủy tinh cầu, hai mắt khép hờ, nhưng thật có khí chất siêu thoát của thế ngoại cao nhân! Bất quá điều kiện tiên quyết là... không nhìn bộ răng vàng của lão.
Anne không tự giác bắt đầu khẩn trương, trong lòng xoay chuyển, Bowen tiên sinh hẳn là đoán trước được kết quả? Hôn lễ của mình cùng Francis sẽ lãng mạn cỡ nào a, nhưng tương lai chúng ta sẽ có máy hài tử... hi.
Nhưng thật không tưởng, Bowen tiên sinh đột nhiên mở to hai mắt, thán khí:
- Không tốt, không tốt.
Trong lòng Anne căng thẳng, vội vã hỏi kết quả.
Bowen lắc đầu nói:
- Anne đồng học, ngươi cần cố gắng, bởi vì trong thành St. John, ngươi sẽ gặp phải một đối thủ, một đối thủ phi thường cường đại.
Anne cả kinh, vội la lên:
- Chẳng lẽ là người yêu của Francis sao? Nhưng ta nghe Steven nói qua, Francis không có người yêu.
- Hắc hắc, quả thật là người yêu Francis, sau khi vào thành ngươi sẽ biết, Anne đồng học, ngươi sắp gặp phải một hồi tranh đấu gian khổ vô cùng, một lần lại một lần, ngươi phải cố gắng lên...
Lão Bowen nói xong thần thần bí bí, một câu “Quả thật là người yêu Francis”, càng làm cho Anne lo lắng không thôi, nhưng nàng lại nghĩ, Francis không có yêu ai là tốt rồi, chính mình cũng là người yêu Francis, chỉ bằng nhân phẩm, năng lực cùng lòng thương người của Francis dám chắc không ai hơn, như vậy mới chứng minh được con mắt tinh tường của mình?
Hơn nữa Bowen tiên sinh nhìn thế nào cũng không phải là kẻ lừa đảo, bản thân mình cũng không đặt lời nói của hắn trong lòng. Nghĩ vậy, Anne xoay người đến bên Đỗ Trần, lại tiếp tục dùng ánh mắt sùng bái, ái mộ và si mê nhìn hắn. Cũng quả nhiên là kinh điển diễn dịch “Yêu một người sẽ hoàn toàn mê say hết thảy những gì của hắn”.
Đoàn người ngồi xe ngựa rời đi, bên trong quả viên các nô đãi đưa mắt nhìn tân chủ nhân rời đi, đột nhiên bắt đầu nói chuyện:
- Hắc, ngươi nghe nói tin đồn bên trong thành St. John chưa? Hình như liên quan tới tân chủ nhân của chúng ta.
- Nghe đồn cái gì? Đáng chết, chúng ta chỉ là người hầu cùng nô đãi, không thể rời đi quả viên này, ngươi từ đâu nghe được tin đồn?
- Là công nhân lần trước nói cho ta biết, hắn nói...
- Lão thiên, ngươi sao không nói chuyện này cho chủ nhân? Nói không chừng sẽ có thưởng đó.
- Ta không có điên. Thánh giáo pháp điển bên trong ghi rõ, nô đãi tùy ý đàm luận chuyện của đại nhân vật, sẽ bị đưa lên giàn hỏa thiêu. Bây giờ tân chủ nhân tính tình thế nào ta còn chưa biết, ngươi nói ta dám tùy tiện nói lung tung sao?
- Thôi quên đi. chúng ta chỉ là nô đãi, bàn luận cái gì? Hơn nữa, chủ nhân của quả viên này một năm mới tới mấy lần, chúng ta thành thật khéo léo là được, bất quản chủ nhân là ai, không gặp phiền toái là ổn.
Quản sự tân nhiệm lớn tiếng chỉ huy mọi người:
- Francis chủ nhân của chúng ta là mỹ đức của thành St. John! Có thể làm nô đãi của người là may mắn của chúng ta. Chúng ta mau tiến hành sự kiện đặc ý đón tiếp.
Tất cả nô đãi lập tức cùng kêu lên:
- Đúng, bắt đầu tiến hành sự kiện.
Tám thớt ngựa kéo một chiếc xe ngựa xa hoa rất nhanh tới cửa đông thành St. John, mà các học sinh tạm thời rời đi, Demis mang theo các học sinh tới phòng xử án của chính phủ Lanning, thông báo bọn họ tới thành St. John. Mà Đỗ Trần lại giao tất cả việc này cho Demis, giá tiền đương nhiên là 50 ngân tệ. Sau đó hắn đầu tiên đi tìm một nơi an tĩnh thả ra hai lão tổ mẫu.
- Ai, một ngàn năm rồi, biến hóa của thành St. John thật lớn! Chúng ta cơ hồ không nhận ra đây là thành St. John nữa rồi.
Lucy cùng Lily giờ phút này đã có thể tự do hành động dưới ánh mặt trời, rốt cục cũng nhìn không ra chút dấu vết của vong linh, thậm chí Dịch Cốt cũng không cảm nhận được một chút quỷ khí trên người bọn họ, sự khác biệt là hai vị lão tổ mấu bây giờ nhìn qua như là một đôi song bào thai nữ đấu thần tuổi còn trẻ mỹ mạo anh tư.
Đi dạo qua khu Quý tộc ở đông thành, Đỗ Trần nhìn kiến trúc hai bên không có gì biến hóa, cười nói:
- Hai vị tiểu thư, ta muốn cho các ngươi một thân phận, các ngươi xem, thân phận gì thích hợp với các ngươi?
Lucy cảm khái thở dài:
- Ta không biết, biến hóa thật sự quá lớn, tỷ muội chúng ta đối diện với thời đại này cảm thấy phi thường xa lạ, tựa như là một thế giới khác! Francis, ngươi xem thân phận gì thì phù hợp, sẽ không có gì lộ ra, giúp chung ta an bài.
Đỗ Trần cười nói:
- Tốt lắm, Piye tiên sinh cùng hắc bang tại thành St. John đều có chút thế lực, thông qua bọn họ, ta có thể rất dễ dàng chứng minh thân phận các ngươi. Thân phận cụ thể...
Đỗ Trần sờ sờ cái mũi:
- Dong binh, thế nào? Như vậy các vị tiền bối sau khi hoàn toàn chuyển hóa, có thể danh chính ngôn thuận gia nhập dong binh đoàn của các ngươi, mà ta cũng có thể nói, chư vị tiểu thư là dong binh trong dong binh đoàn của ta.
Song bào thai lão tổ mẫu liếc nhau, trước sau gật đầu, đề nghị này mặc dù che dấu tư tâm của Đỗ Trần thật lớn, nhưng các lão tổ mẫu hiện không thể rời xa Đỗ Trần, lại không rõ thời đại này, không thể làm gì hơn là tiếp nhận. Trọng yếu nhất là, các nàng bây giờ cùng Đỗ Trần hợp tác không có mâu thuẫn - bởi vì Đỗ Trần là một ngươi thiện lương, mặc dù rất nhanh, các vị lão tổ mẫu sẽ biết “đánh giá này” cũng không thích hợp với Đỗ Trần...
Đỗ Trần cười thầm trong lòng, từ giờ trở đi, ít nhất trên danh phận các lão tổ mẫu là viên công của mình... hắc hắc.
Đang cười trộm, đột nhiên Đỗ Trần phát hiện xung quanh có chút khác lạ, nơi này là khu Quý tộc đông thành, giờ phút này lại đang là ban đêm, trên đường hẳn phải có nhiều quý tộc cùng phú thương mới ăn xong cơm chiều, lẽ ra phải đi bộ chuẩn bị đi tới các nơi tham dự cuộc sống về đêm của quý tộc. Vốn loại tình hình này mỗi đêm tại thành St. John đều có thể thấy. Nhưng hôm nay, quý tộc cùng phú thương trên dường vừa nhìn thấy Đỗ Trần, chỉ cần nhận ra con trai thứ ba của gia tộc St. Kain, Francis huân tước, ánh mắt lập tức trở nên quái dị.
Mới đầu Đỗ Trần không thèm để ý, bởi vì theo đại ca Steven nói, tin tức hắn từ ngu ngốc biến thành Thiên Sứ Thủy Thân đã truyền tới đế đố, mọi người trong đế đô biết tin này thì vẻ mặt quái dị một chút cũng có thể giải thích. Nhưng không bao lâu, Đỗ Trần cùng mấy quý tộc ngày trước quen biết chào hỏi, phát hiện bọn họ đều không muốn đáp lời mình.
Quái, đây là chuyện gì xảy ra? Cho dù mình bị trục xuất gia môn, nhưng cũng là một vị huân tước quý tộc, các quý tộc khác nếu không dưới tình huống đặc thù, sẽ không làm chuyện thất lễ như vậy.