Cùng lúc đó, trên mặt đất, quân dưới quyền của Ariza đã tiêu diệt được quân đoạn hậu do Tứ đương gia soái lĩnh, lập tức lui binh ra Tuyết Sơn trống trải ngoài Kinh Ức Cốc. Adams cơ hồ cùng thời gian ra lệnh cho quân chủ lực nhổ trại lên đường, lùi khỏi Kinh Ức Cốc bốn mùa như xuân.
Đỗ Đức hắc giáp thiết diệt, đứng trên đỉnh cao nhất ở Tuyết Sơn, trường kích dựng đứng bên người, gió lạnh buốt da thổi qua làm áo bào của hắn ù ù hưởng ứng:
- Thánh khí doanh, lấy Chris Andy làm dẫn đường, một dải Trát La Sơn mộ Thần Hoàng… khai pháo!
Đỗ thành vốn có gần một trăm chiến tranh thánh khí, còn có hơn một trăm chiến tranh thánh khí bắt được của Kinh Ức Cốc, cùng với rất nhiều vũ khí giáo đình bí mật trợ giúp... những thứ này tập trung lại một chỗ tạo thành một nhánh quân oanh tạc tầm xa có quy mô lớn nhất sau trận chiến Vẫn Thần, theo một tiếng ra lệnh của Đỗ Đức, đủ bốn năm trăm đạo quang mang chiến khí bắn lên trời, dưới sự dẫn nổ đấu khí của Andy, dần dần vách núi Tuyết Sơn trước mặt hình thành một quang cầu năng lượng thật lớn.
- Ta, Chris Andy, sủng nhi của Nguyệt chi nữ thân có một cái mộng tưởng, đó chính là... đốt cháy Kinh Ức Cốc, Thâm Uyên Thực Giáp thuật!
Phía sau lưng Andy đột nhiên sinh ra một đôi Thâm Uyên song dực, dùng sức vỗ lên, Tuyết Lang đẩy thẳng quang cầu giáng xuống cửa lớn dưới vách núi của Kinh Ức Cốc!
Không có cảnh tượng kinh thiên động địa, không có tiếng nổ đinh tai nhức óc, chỉ có quang cầu năng lượng kia lặng lặng nuốt lấy Tuyết Sơn, phảng phất như trên khuôn mặt tuyệt thế mỹ nữ vọt ra một dòng acid lớn, nhanh chóng gặm mòn tất cả, bất quá Trát La Sơn không biết rên rỉ mà thôi...
Trong khoảnh khắc, cả nửa ngọn Tuyết Sơn bị nuốt không còn bóng dáng tăm hơi, Kinh Ức Cốc vẫn bị hắc vụ bao phủ bại lộ trong gió tuyết vô tận!
Âm thanh Đỗ Đức giống như thiết huyết truyền ra, Andy cũng gầm lớn một tiếng, dẫn dắt gió tuyết:
- Hàn Long Cụ Phong trận!
Băng tuyết đầy trời tràn vào Kinh Ức Cốc!
Khi Bairu bị Ariza mạnh mẽ kéo ra còn có vài phần không tình nguyện, nhưng vừa thấy tính hình trước mắt, tức thời kinh hỉ sắc mặt đỏ bừng, giơ tay hô to giống như thằng điên.
- Giáo hoàng bệ hạ vạn tuế! Thành công rồi, ha ha, Francis, chẳng trách ngươi không vội không hoảng. Nguyên lai còn có một chiêu này! Ha ha. Thomas, chúng ta hoàn toàn tiêu diệt Kinh Ức Cốc rồi, chúng ta, chúng ta là đại nghị trưởng, đại nguyên soái rồi!
Thomas trừng mắt nhìn Bairu. Tên ngố này đối với thanh danh địa vị không có hứng thú gì, nhưng dù sao gom một đống thánh khí pháo hướng vào cửa động điên cuồng oanh tạc, chơi cũng thật cao hứng.
Bairu tâm tình kích động không tìm được người hưởng ứng, hắn hậm hực dậm chân, cười ngượng chạy tới bên người Đỗ Đức:
- Thần uy của tướng quân, hiện nay Kinh Ức Cốc đã bị băng phong ngàn dặm, vậy còn đợi cái gì? Giết vào đi. Giết sạch người Kinh Ức Cốc đi!
Đỗ Đức lạnh lùng nhìn hắn một cái,
- Chiến thắng nắm trong tay. Còn cần để binh sĩ mạo hiểm sao? Thánh khí doanh, tất cả chiến tranh thánh khí nhắm chuẩn Kinh Ức Cốc, oanh tạc bao chùm đủ ba tiếng cho ta!
Bairy trong lòng run lẩy bẩy, đây mới gọi à ngoan độc a! Bao trùm đủ ba giờ... Phỏng chừng đến lúc đó Kinh Ức Cốc ngay cả một cọng cỏ. Một khối thành hoàn chỉnh cũng chẳng còn nữa! Bất quá Bairu thích thế này! Nhìn trái nhìn phải, hắn lại ngạc nhiên nói:
- Đỗ công đâu? Vừa rồi hắc vụ vừa nổi lên hắn làm sao không thấy bóng dáng nữa?
Đỗ Đức lạnh nhạt nói:
- Còn không phải là vì nguyên tắc của giáo hoàng bệ hạ không lưu lại người sống? Kinh Ức Cốc còn có mấy mật đạo chưa bị phát hiện, nghĩa phụ đang tuần tra Tuyết Sơn, chuyên tâm tìm kiếm giết chết cao thủ Kinh Ức Cốc chạy thoát từ trong mật đạo!
Bairu mặt mày hớn hởn, liên tục gật đầu,
- Đỗ công suy nghĩ chu đáo, chu đáo!
Phải chú ý là - hắn một giáo phụ của giáo đình, chẳng ngờ lại chẳng chút để ý tới mộ Thần Hoàng bị bắn thành mảnh vụn, thậm chí căn bẳn bỏ qua điểm này...
Kỳ thực lúc này Đỗ Trần còn đang ở trong Sinh Mệnh mê cung, nheo mắt cười nhìn đại cục ở Kinh Ức Cốc.
Tuyệt đại đa số người Kinh Ức hiển nhiên đều không nghĩ đến, Senne bất ngờ đem vị trí cốc chủ truyền lại cho Sát, bọn họ mê mang, nghi hoặc, khó hiểu, nhưng lại không có bao nhiêu không cam lòng, không phục! Bởi vì người Kinh Ức cùng chuyển qua suy nghĩ, cũng đúng, chúng ta làm sao lại bỏ qua loại khả năng này chứ? Sát là đệ tử thân truyền duy nhất của Cốc chủ Senna, vậy cốc chủ qua đời, đem vị trí truyền lại cho đồ đệ cũng không phải không có khả năng!
Thomas ngây ra rồi, khó khăn lắm mới quay đầu lại được nhìn chằm chằm vào vị trưởng lão truyền di chiếu kia:
- Ngươi, ngươi nói cái gi?
Mấy vị thế hệ nguyên lão, nói chính xác là mấy vị lão huynh đệ tiếp giá Senna ngày đó cùng đi lên, gật đầu nói:
- Thomas, ngươi không hề nghe lầm! Tân cốc chủ là Sát! Nếu ngươi không tin, đây là thủ bút của cốc chủ Senna, ngươi tự lấy mà xem đi!
Một vị nguyên lão mở hộp sắt, ném cho Thomas một cuộn giấy màu hoàng kim.
Vị nguyên lão này lại nói:
- Sát, cốc chủ cũng lưu lại cho ngươi một phong thư, xin nhanh chóng xem qua sau đó hủy đi, mấy vị huynh đệ chúng ta còn có lời nói với người Kinh Ức!
Avril hai tay run rẩy mở ra phong thư, không nhịn được lệ tràn vành mắt: “Avril, sư phụ xin lỗi con! Với thân phận của con, vốn lẽ tất nhiên là vứt sạch tất cả quan hệ với Kinh Ức Cốc, trở về thành St. John đi làm tiểu thư hưởng hết vinh hoa phu quý, ngàn vạn sủng ái... nhưng sư phụ thật sự không còn biện pháp khác nữa!”
“Thomas mặc dù có chút thông minh nhỏ, nhưng lại không có trí tuệ lớn trị quốc an bang! Ngày nay Kinh Ức Cốc tận diệt tới nơi, hai mươi vạn người Kinh Ức Cốc muốn sinh tồn, phải chọn một ngọn núi giữa nhân loại và Ma tộc để dựa vào! Mà Thomas chọn dựa vào Ma tộc - nhưng cho dù không nói giờ đây Ma tộc kém xa nhân loại cường đại, sắp tới Ma tộc thật sự phản công Tam đại lục, vậy người Kinh Ức chúng ta sẽ được cái gì? Hai mươi vạn người Kinh Ức tuyệt đại đa số là Hồng Huyết Nhân, một khi Ma tộc đắc thế, người Kinh Ức chúng ta tức khắc sẽ luân lạc làm chủng tộc hạ đẳng, nô lệ đê tiện, vĩnh viễn mất đi cơ hội ngẩng đầu lên! Thomas thế này là muốn hủy diệt tôn nghiêm ngạo nghễ ngàn năm của Kinh Ức Cốc!”
“Vi sư đem vị trí Cốc chủ truyền cho con, cũng là hi vọng con dẫn dắt người Kinh Ức dựa vào Hồng Huyết Nhân Francis, giữ vững căn cơ của Kinh Ức Cốc! Khi cần, con tỏ rõ thân phận chân chính, chỉ cần Francis không phải là tâm địa sắt đá, liền nhất định sẽ giúp con cứu vớt cơ nghiệp ngàn năm của Kinh Ức Cốc... lời tới đây là hết, việc còn lại ta đã ngầm dặn dò mấy vị nguyên lão... Avril, vì Kinh Ức Cốc, sư phụ xin lỗi con!”
Đọc xong, Avril vẫy tay hủy phong thư thành bụi phấn, hai hàng thanh lệ sau mặt nạ chảy ra, sư phụ, người không phải xin lỗi Avril, Kinh Ức Cốc cũng là nhà của con! Vì Kinh Ức Cốc, Avril nguyện ý vĩnh viễn làm sát thủ chi vương - Sát!
Thu lại nước mắt, Avril trầm giọng nói:
- Mấy vị nguyên lão, ta đã hiểu rõ ý tứ của sư phụ, việc còn lại liền phải cần tới các ngươi rồi!
- Cốc chủ không cần khách khí!
Các vị nguyên lão lại từ hộp sắt trong tay lấy ra một phần bố cáo, mở ra nâng qua đầu:
- Di mệnh của Cốc chủ Senna, ngày Sát kế vị, Kinh Ức Cốc trừ bỏ chế độ bát đại đương gia nghị quyết. Dựng lại viện nguyên lão. Phàm đại quyết sách trong cốc, phải do mấy vị nguyên lão chúng ta và tân cốc chủ thương lượng quyết định!
Thomas nghển cổ trách nguyên lão:
- Viện nguyên lão... vậy ta thì sao?
- Thomas các hạ, chế độ đương gia nghị quyết đã bị phế bỏ rồi, ngươi lại không phải là thế hệ nguyên lão. Như vậy... ngươi tự nhiên cái gì cũng không phải nữa!
Nguyên lão lạnh băng băng nói, liên tiếp mấy thành viên gia tộc xung quanh Thomas đánh mắt ra dấu, những thành viên gia tộc này cũng nhanh trí, nhanh chóng tụ lại, mơ hồ đem Thomas vây ở trung tâm! Nhưng Thomas vì tránh Alex mà trốn giữa đám bình dân, thời khắc này những bình dân là chướng ngại lớn nhất lôi kéo hắn!
Hơn nữa còn có một điểm mấu chốt chính là, Thomas thụ thương từ Đấu Thần đảo tới nay vẫn chưa thuyên giảm, hiện nay hắn căn bản không phát huy ra được toàn bộ thực lực, như vậy, mấy thành viên gia tộc này cũng đủ tạo thành uy hiếp trí mạng với hắn rồi!
Thomas nhìn thấy tình hình này giận tím mặt, chỉ trời chửi mắng.
- Senna, ngươi sắp chết cũng muốn hại ta! Các vị hương thân thành Kinh Ức. Thomas ta là người thế nào các ngươi đều rõ, ta...
- Thomas, câm miệng đi!
Thủ lĩnh nguyên lão quát:
- Nhìn xem 15 vạn người Kinh Ức ở nơi này! Trong đó hoặc là gia tộc phụ thuộc vào thế hệ nguyên lão chúng ta, hoặc là tiểu gia tộc chúng ta một tay nâng đỡ, những người còn lại ít nhất cũng là vãn bối mấy vị lão huynh đệ chúng ta nhìn lớn lên! Nếu ngươi muốn xúi dục bọn họ... hừ, không cần nằm mơ giữa ban ngày nữa!
Trong lòng Thomas nháy lên một cái, mấy lão gia hỏa này nói không sai, luận về sức ảnh hưởng, hắn nói cái gì cũng không bì được mấy lão gia hỏa cộng lại gần một nghìn tuổi này! Thôi được, Senna bất nhân, vậy chớ trách ta bất nghĩa! Ta trước tiên đem Ziege lôi xuống nước, lộ rõ thân phận của hắn, để ngươi chết không nhắm mắt!
Nghĩ tới đây, Thomas định làm cá chết phá lưới lớn tiếng hét lên,
- Mọi người nghe ta, nghĩa mẫu của ta có ba người con nuôi... Hự!
Lời còn chưa dứt, Avril đột nhiên ý thức được hắn muốn nói cái gì, thấn sắc đại biến, một chiếc búa băng nện vào gáy Thomas, đánh hắn hôn mê, quát lên:
- Thomas ý đồ xúi dục làm loạn, tạm thời bắt giữ, sau này giao cho viện nguyên lão cùng luận tội!
Thủ lĩnh nguyên lão cũng lớn tiếng nói:
- Mọi người nghe đây, từ giờ phút này, Thomas bị trục xuất khỏi Kinh Ức Cốc! Viện nguyên lão kính cẩn tuân theo hết thảy quyết định của cốc chủ Sát, ai có dị nghị, đi ra!
Mấy vị lão nhân ánh mắt sắc bén quét qua đám người, mười mấy vạn người Kinh Ức lặng thinh!
Tình thế trong khoảnh khắc phong vân đột biến, Brockman thời khắc này đã nhìn rõ - Kinh Ức Cốc chuẩn bị đầu nhập Đỗ thành! Nhưng hắn chẳng những trơ mắt bị bắt, hơn nữa còn đưa mặt ra dấu cho Singh không được khinh cử vọng động!
- Không được làm bừa! Thủ hạ của Ted có gần một vạn binh sĩ, Kinh Ức Cốc cũng có mấy vạn quân chủ lực, chúng thân hãm vào trùng vây đại quân, liều mạng chạy không thoát... chờ tín hiệu của ta!
Singh ngưng trọng gật gật đầu, thời khắc này đuôi hắn còn chưa phục hồi như cũ, nếu lại chết một lần nữa, vậy thực sự là chết hẳn rồi!
Avril chậm rãi đi về phía Đỗ Trần, trong lòng đau khổ rồi lại vui mừng:
- Đỗ công, sự tình ngươi đều nhìn thấy hết rồi! Sát muốn hỏi ngài một câu, nếu toàn bộ Kinh Ức Cốc gia nhập Đỗ thành của ngài, sẽ được đãi ngộ gì?
Một mặt đi, một mặt Avril như có như không liếc nhìn Brockman!
Đỗ Trần trong lòng cười thầm, hắc, thật sự là tà môn, vốn tưởng rằng sẽ có một trường đại biến mới có thể thu phục Kinh Ức Cốc, không nghĩ rằng một cái hộp sắt của Cốc chủ Senna liền làm cho sự tình đơn giản đến độ chỉ cần mấy câu nói!
Bất quá có một loại cảm giác rất cổ quái khi Sát tiến thẳng đến, mông Đỗ Trần đột nhiên phát ngứa, hơn nữa ngứa tới cực kỳ khó chịu! Đỗ Trần đem nguyên nhân loại cảm giác này quy kết là - Sát nếu dẫn Kinh Ức Cốc đầu kháo mình rồi, như vậy dưới mật lệnh diệt khẩu của giáo hoàng, đại thiện sự giải cứu mười vạn người vô tội sắp hoàn thành, quẻ thứ năm cũng sắp nở hết, bởi vậy mông mới ngứa tới khó chịu nổi!
Đỗ Trần vẫn chưa đặt ở trong lòng, cười nói:
- Cốc chủ Sát, trước tiên ta hứa sinh mệnh và tài sản của người Kinh Ức được bảo vệ, hơn nữa không truy xét tội hành của ác nhân trong Kinh Ức Cốc, bảo đảm bọn họ hưởng quyền lợi giống với bình dân, chi tiết còn lại…
Đột nhiên, Đỗ Trần và Avril cùng ra tay:
- Còn lại sau khi giết chết Brockman nói tiếp!
Đỗ Trần đột nhiên bạo phát, khẽ vỗ Alex ở trong lòng ngực. Alex một lần nữa khóa chặt Singh, còn Đỗ Trần và Sát đã phóng thẳng tới Brockman! Cơ hồ là cùng thời gian, đại quân của Ted cùng bày trận xuất kích, người Kinh Ức phản ứng chậm một chút. Bất quá dưới dự hò hét của mấy vị nguyên lão, những bình dân bên người Brockman lập tức tránh ra, quân đội theo đó cũng lao tới, mặc dù trì hoãn một chút, những cũng không coi là quá chậm!
Brockman dưới sự trợ giúp của Tyre thú Hohmann sớm đã có chuẩn bị. Chỉ sáo thánh khí đột nhiên xuất hiện trên tay, không đánh Đỗ Trần, cũng không đánh Avril, chuyển thân đánh về phía bình dân vô tội,
- Singh, phun khói, đào đường ngầm!
Bắt đầu từ một khắc này, giữa khoảng thời gian ngắn ngủi đã phát sinh ra hành động liên tiếp...
Đầu tiên là Thanh Vân của Đỗ Trần nhanh chóng vô cùng, tới trước mặt Brockman trước, nhưng bình dân trước mặt đã bị ảnh hưởng, hắn cắn chặt răng, trước tiên ra tay cứu giúp bình dân!
Theo đó. Hắc vụ đã tràn ngập Sinh Mệnh mê cung, có điều lúc này Đỗ Tư trốn trong tai Snoopy đang ở gần bên, Đỗ Trần vẫn chưa quyết đấu thì hai mắt đã tối đen, nhìn không ra thứ gì. Mà dưới sự chỉ dẫn của Đỗ Tư, biết rõ vị trí của Brockman ngay ở bên trái mình, mà Singh kia đã cúi người xuống. Há mồm ở vỏ cây dưới chân cắn ra một lỗ hổng lớn bằng quả trứng gà.
Đỗ Trần trở tay đâm kiếm về phía Brockman. Cùng lúc đó, Alex cũng tiến vào phạm vi công kích. Tiểu gia hỏa rắm thối này ngửa đầu, một tiếng búng tay vang lên, Roẹt! Singh biến thành một khối thịt - lần này hắn thật sự chết rồi, Minh Vương thú chỉ còn lại mười một con!
Tiếp theo đó, băng tuyết của Avril cũng phủ xuống đầu Brockman, Brockman bị hai mặt giáp kích, đột nhiên thân thể mềm ra, giống như không có xương cốt biến thành một thứ chất lỏng. Thứ này linh hoạt vô cùng, theo cửa động trước khi Singh chết cắn ra chạy vào một mê cung khác!
Đỗ Trần cười lạnh lùng, “Lam Hải Khiếu hóa nước? Với tốc độ của Thanh Vân dùng Hỏa Liên Đăng, trong khoảnh khắc lão tử có thể giết ngươi, báo thù cho bá bá Fuye.”
Nghĩ tới đây, Đỗ Trần vung tay gọi Hỏa Liên Đăng...
Nhưng chính ở thời khắc quan trọng nhất, cảm giác ngứa ngáy vừa rồi trên mông Đỗ Trần chợt mạnh lên ngàn vạn lần, từ ngứa biến thánh đau đớn kịch liệt, hơn nữa trong nháy mắt lan tới toàn thân, trực vọt lên não!
- A… a!
Đỗ Trần hét thảm một tiếng, từ trên không trung ngã chúi xuống! Hơn nữa Thanh Vân dưới chân trong khoanh khắc biến mất vô hình, hoá thành từng điểm thánh quang quay lại trên người Đỗ Trần!
Dị biến vừa mới bắt đầu, sau Thanh Vân, bên người Đỗ Trần rơi xuống rất nhiều thứ tán loạn, có đủ chừng gom vào hai ba cái rương - nguyên lai đóa liên hoa quẻ thứ nhất phun ra thứ mà nó chứa đựng, trở lại hình thái liên hoa vốn có, cũng trở lại trên người Đỗ Trần!
Tiếp theo, Thủy Minh Thuẫn, Hỏa Liên Đăng tới tấp hóa giải, Chỉ Gian Sa biến mất... Tất cả pháp bảo đều tựa hồ mất đi công năng vốn cỏ, một lần nữa trở lại thành liên hoa, quay lại người Đỗ Trần!
- Francis?
Avril kinh hoàng thất sắc, cũng không truy đuổi theo Brockman nữa, cúi người đỡ lấy Đỗ Trần! Ted cũng trong lòng cả kinh, vội vàng tiến tới bảo hộ, mà Snoopy giả mạo Helen hỏi Đỗ Tư trong tai:
- Cháu trai, chủ tử của ngươi làm sao rồi? Ê? Ê? Đỗ Tư? Đáng chết, tên gia hỏa không sợ chết ngươi cũng không lên tiếng sao?
Snoopy ý thức được sự tình không hay, vội vàng rút trong tai ra, chỉ thấy Đỗ Tư không biết vì sao đã biến lại nguyên hình, là một thứ giống nắm bùn...
Lúc này ở một huyệt động dưới biển xa ngoài ngàm dặm, Các Bi Ca Tử Sĩ nói chuyện đùa cợt, Tuyết Cơ ở một bên im lặng không nói, đột nhiên thần sắc trắng bệnh, ôm lấy ngực - sau khi rời khỏi quân doanh, Tuyết Cơ không có nơi nào để đi, chỉ có thể thông qua liên hệ giữa Đỗ Trần và Bi Ca Tử Sĩ tìm tới chỗ những tỷ phu, tạm thời theo Bi Ca Tử Sĩ lưu lãng, để tâm tình yên lặng lại.
- Demis đại nhân, Francis xảy ra chuyện rồi!
Tuyết Cơ ôm ngực vội la lên, không phải nàng có cảm ứng tâm linh gì với Đỗ Trần, nhưng chớ quên, trên cổ Tuyết Cơ còn đeo hạng liên do Chỉ Sa Gian làm thành!
Demis đang vẽ tranh, nghe vậy nhướng mày lên:
- Tiểu huynh đệ của chúng ta không phải đang đánh Kinh Ức Cốc sao? Chẳng lẽ Kinh Ức Cốc còn có thể làm tổn thương tới hắn?
Tuyết Cơ nhìn lòng bàn tay của mình, Chỉ Gian Sa đã nát thành mảnh vụn, lắc lắc đầu:
- Ta không biết, bất quá chiếc hạng liên này là bản mệnh pháp bảo của Francis, pháp bảo hủy, người nhất định xảy ra chuyện!
Nói rồi, nàng vội vã chạy ra ngoài:
- Ta tới Kinh Ức Cốc trước xem sao!
Lão Bowen cười quải đản nói:
- Hắc hắc, các người không phải là tranh cãi chia tay sao? Làm sao còn quan tâm tới tiểu tử kia như vậy?
Tuyết Cơ cũng không quay đầu lại tha thiết nói:
- Hắn là vị hôn phu của ta!
Lão Bowen ngoắc tay nói:
- Nhưng từ nơi này tới Kinh Ức Cốc phải đi bảy tám ngày! Trở lại đi, quên mất lão nhân gia ta làm cái gì rồi sao? Lại đây, ta tính cho muội một quẻ!
Trong đôi mặt đẹp của Tuyết Cơ hiện lên một tia kinh hỉ, nhưng nhanh chóng cười khổ lắc đầu:
- Đại tỷ phu, không phải người nói Francis không phải là người có thể tính toán sao?
- Hừ hừ, đương kim thiên hạ đích xác có rất nhiều người không cách nào bị lão nhân gia ta tính ra, nhưng lão nhân ta là ai? Đối với loại người không thể tính, lão nhân gia ta đã sớm nghiên cứu ra một loại biện pháp gián tiếp rồi - Francis ta tính không ra, nhưng người bên cạnh Francis ta tính không ra sao? Ta biết tình hình bên người hắn, không phải bằng với việc biết tình huống gần Francis sao? Tới đây... Trước tiên để ta xem xem trạng thái của thân bằng hảo hữu của Francis!
Lão Bowen nhe cái miệng đầy răng vàng, trong tay ôm quả cầu thủy tinh đờ đẫn, còn lẫm bẫm:
- Ta muốn xem tình hình thân bằng hảo hữu bên Francis… thân bằng hảo hữu...
Lẩm nhẩm lẩm nhẩm, lão Bowen chìm vào một loại trạng thái quỷ bí, trên khuôn mặt già thình lình nổi lên một tầng thánh quang khiết bạch, đột nhiên, hai mắt hắn trợn tròn, phụt phun ra một búng máu!
- Lão đổ quỷ, xảy ra đại sự rồi!
Demis quyến rũ nhìn lão Bowen một cái,
- Ý? Lão thần côn, ngươi tính được cái gì rồi? Không ngờ mệt tới miệng phun ra máu?
Lão Bowen đứng dậy thu thập bao bố sau lưng, vội vàng nói:
- Vừa rồi bốc quẻ hỏi tình hình thân hữu của Francis, vốn muốn thông qua Harry, Dịch Cốt tình hình của những người này đoán tình hình của Francis, nhưng, nhưng chiêm tinh thật cho ta cùng một loại nhắc nhở - ngày suối nguồn sức mạnh màu đỏ bị hủy, là lúc thái dương màu tím bay lên!
Demis cùng Bowen hợp tác mấy trăm năm, đối với chiêm tinh thuật hiểu như lòng bàn tay của hắn, dự đoán:
- Căn cứ vào kinh nghiệm quá khứ, màu đỏ là chỉ Hồng Huyết Nhân, cũng chính là nhân loại chúng ta! Suối nguồn sức mạnh của nhân loại là... Cái nôi của đấu thần thiên hạ, Đấu Thần đảo, nói cách khác là cha của đấu thần thiên hạ Ziege! Mà màu tím ứng với màu đỏ, khẳng định là Ma tộc!
Lão Bowen dậm mạnh chân:
- Không sai! Ta không tính ra phạm vi bảo kê và quản gia của Francis, nhưng lại tính ra phạm vi của sư phụ hắn - Ziege sắp chết, Đấu Thần đảo cũng sắp bị hủy diệt, mà Ma tộc sau khi Đấu Thần đảo bị hủy diệt sẽ phản công tam đại lục!
Demis nghiêm sắc mặt:
- Toàn thể Bi Ca Tử Sĩ nghe lệnh, lập tức tới Đấu Thần đảo?
Hắn kinh ngạc nhìn thoáng qua Tuyết Cơ đi tới cửa động,
- Tuyết Cơ, muội không theo chúng ta đi tới Đấu Thần đảo sao?
Tuyết Cơ lắc đầu,
- Ta mặc kệ Đấu Thần đảo như thế nào, chỉ muốn biết vị hôn phu của ta ra sao!
-----------------
Đỗ Trần từ từ mở mắt ra, bốn phía là tinh không xa xăm, chính giữa là một đóa liên hoa kim sắc lấp lánh, mà trên liên hoa nằm một người bộ dạng giống hắn như đúc!
- Ta làm sao đi tới bên trong nguyên thần rồi?
Đỗ Trần đối với loại tình hình này đã thích ứng rồi, không có chút kinh ngạc nào như lần thứ nhất, cười hỏi Đỗ Tư nằm trên liên hoa:
- Ngũ ca, lần này ta vì sao tới đây? Là Bồ Đào lưu lại tin tức cho ta? Hay là ăn no quá, tiến vào trạng thái tự bảo vệ?
Ngũ ca nhếch mép:
- Cái sau! Có điều là ngươi suýt chết, ta cũng suýt chút nữa bị ngươi hại chết!
Đỗ Trần sờ mũi, không biết vì sao không có cảm giác kinh hỉ thái quá, ngược lại rất bình thản:
- Ồ? Lần này ta rốt cuộc nở được mấy đóa hoa, không thể ngờ thiếu chút nữa chết?
Đỗ Tư duỗi xòe tay ra, nghĩ ngợi, cảm giác không đủ, lại thò một... ngón cái!
- Sáu đóa?
- Không, sau khi ngươi và Sát đạt thành hiệp nghị, quẻ thứ năm nở hết, việc thiện giải cứu mười vạn người vô tội của Kinh Ức Cốc bắt đầu tính toán lên thân thể của ngươi, nhưng chính lúc đó, không biết từ đâu tới nguồn công đức mấy trăm vạn người, trực tiếp làm cho quẻ thứ sáu của ngươi toàn bộ nở hết rồi!