- Francis, ngươi thân là thần duệ nhưng lại phạm vào rất nhiều tội, có thể nói là tội ngập trời, tội không thể tha! Phải do ta tự mình chủ thẩm, chư vị đại nhân bất quá muốn xem tội trạng của ngươi, đến xem ngươi phục pháp thế nào! Đồng thời cũng tới làm người chứng kiến.
Đỗ Trần cười cười, trong lúc này Boozer ở phía sau quát lớn:
- Quỳ xuống.
- Trong đế quốc, ngoại trừ bệ hạ cùng thánh giáo, không có kẻ nào có quyền bắt ta quỳ xuống, chẳng lẽ ngươi tự nhận so với thánh giáo cùng bệ hạ còn tôn quý hơn?
Videnov nhìn chằm chằm vào Đỗ Trần cười lạnh một tiếng, phất tay ý bảo Boozer lùi qua một bên, chất vấn:
- Francis, chẳng lẽ ngươi không lập tức thừa nhận tội trạng của ngươi sao?
- Tội của ta sao? Lễ pháp đại thần tôn quý, xin ngài nói cho ta biết tới cùng ta đã làm gì, được không?
Đỗ Trần trào phúng Videnov.
- Hừ, ngươi tiến vào đế đô bất quá chỉ có nửa ngày ngắn ngủi, lại phạm vào tội trạng không thể tha thứ. Hơn nữa trước khi ngươi rời khỏi đế đô cầu học, tội càng nhiều, quả thực kẻ khác phải ghê tởm.
Videnov không tiếc lời chỉ trích Đỗ Trần, hơn nữa đại nghĩa lẫm liệt, tỏ ra một hình tượng đại pháp quan công chính vô tư.
Đỗ Trần không đáp lại Videnov, đột nhiên ngẩng đầu nhìn các đại biểu cho công chính liêm minh trên đài thẩm phán, trong lòng thầm nghĩ, tiền thế đều nói, tội danh giết người của chính khách đều chỉ bằng một câu “ngươi có tội”, vậy là đủ rồi, hôm nay chính mình sẽ tự thân nếm trải a.
- Lễ pháp đại thần, ngài là pháp quan cao nhất của đế quốc, nói chuyện cần giảng chứng cớ xác đáng, xin xuất ra chứng cớ cho ta xem! Đây là quyền lợi của ta.
Đỗ Trần rất lạnh nhạt nói.
- Đương nhiên, ta phán án theo quy tắc phải có chứng cớ. Nếu không phải chứng cớ xác đáng, ta cũng sẽ không mời thượng tướng Giricek phái người bắt ngươi.
Videnov vỗ một quyển tông trên bàn án, trầm giọng nói:
- Trước không nói tới tội danh trước khi ngươi cầu học, chỉ nói về tội danh sau khi ngươi trở về thành St. John.
Hắn ném một quyển tông xuống dưới chân Đỗ Trần, lớn tiếng quát hỏi:
- Đêm ngày mười ba tháng chín, ngươi tiến nhập thành St. John. tại quảng trường thánh Bowen, suýt nữa cùng vệ sĩ Verne nảy sinh xung đột, sau đó Ferdinand giáo phụ mang ngươi vào giáo đường.
Đỗ Trần gật gật đầu, chuyện này rất nhiều người đi đường trên quảng trường thánh Bowen đều biết, có thể nói là cả thành đều biết, nhưng đằng sau chuyện này lại có cực ít người biết, chuyện phát sinh vào đêm khuya.
- Nhưng, năm giờ sáng ngày thứ hai, mặt trời vừa mới mọc lên, có mấy người tại thành nam đã thấy ngươi ở cạnh nhà của bình dân. Điều này cho thấy, khi màn đêm buống xuống ngươi đã rời giáo đường thành St. John. Nói, sau khi rời đi đại giáo đường, trước khi sáng ngày thứ hai giúp bình dân sửa nhà, ngươi đã làm gì?
Đỗ Trần kinh ngạc nhìn Videnov:
- Lễ pháp đại thần thân ái, ngài không phải nói, ta trong khoảng thời gian này đã phạm vào tội trạng không thể tha thứ chứ?
Videnov nở nụ cười:
- Sao, ngươi không giải thích rõ ràng sao? Ta nói cho ngươi, khi màn đêm buông xuống, ngươi rời khỏi đại giáo đường thành St. John, tại thành nam khu thứ năm đã tàn nhẫn sát hại một vị huân tước,... hơn nữa sau khi giết vị huân tước kia, còn gian sát vị hôn thê xinh đẹp của hắn.
Lúc này trên quảng trường thánh Bowen, dám người tụ tập đông đúc, ngay cả khoảng sân rộng phía nam và bắc trước đại giáo đường cùng cung Verne cũng đều bị kinh động.
Trong đám người này, một vị lão nhân tóc bạc hơn sáu mươi tuổi đang đánh xe đến, lớn tiếng nói:
- Ta không muốn nhiều lời, cũng không dám trước pho tượng tổ tiên thánh Bowen nói lung tung. Lúc này năm ngoái, ta cùng các ngươi giống nhau, đều ở ngã tư đường ở thành nam lăn lóc, nhưng bây giờ, ta và các người đều được ăn no, có quần áo mặc! Đây là ai cấp?
Nếp nhăn trên mặt lão vặn vẹo, sắc mặt đổ bừng, hởi thở vì quá mức cao giọng mà không thể bình thường, nhưng lão đánh xe già vẫn dùng thanh âm lớn nhất để nói:
- Francis đại nhân là ai? Mọi người trong lòng đều rõ, trong chúng ta ai không chịu ân huệ của ngài? Bởi vì Francis đại nhân nhân từ, thê tử của chúng ta mới không có chết đói, giống như lão nô ta không có phải lăn lóc nơi đầu đường, trong chúng ta đại bộ phận đều từ tên khất cái mà thành công nhân, không phải chịu sự lạnh nhạt của người đời.
- Nghĩ đi, không có đại nhân Francis, chúng ta sẽ là cái dạng gì? Lão Larry.
Lão chỉ vào một người:
- Năm ngoái ngươi ngất trên đường tại thành bắc, lúc ấy mưa to, ngươi đầy mình bùn đất, bệnh sắp chết, không ai để ý tới ngươi tên khất cái đê tiện, thậm chí một bình dân bình thường cũng không để ý tới ngươi, là ai đã cõng ngươi chạy qua ba con phố, mang ngươi tới y quán?
- Ab, bệnh của nữ nhi của ngươi đã khỏi rồi chứ, vậy, ngươi có nhớ là ai đã trong đêm khuya tìm cho ngươi một tế tự tốt nhất với chẩn phí đắt tiền? Lúc ấy nhà các ngươi ngay cả cơm ăn cũng không đủ no, là Francis đại nhân chi tất cả dược phí! Còn nữa, Sharon, ngươi bị thành vệ đội vu hãm, là ai giằng co với thành vệ đội hung hãn suốt ba canh giờ, cứu ngươi ra từ trong địa lao, lại cho ngươi một cái mạng chứ?
Lão đánh xe nói xong, cuối cùng, hắn giơ cao tay mình:
- Chính là, vị đại nhân Francis mới vừa rồi bị thành vệ đội bắt đi, Videnov muốn phán xét ngài.
Quần chúng nhất thời kích phẫn.
- Thành vệ đội bọn họ là loại gì, mọi người trong lòng đều rõ ràng! Videnov đại nhân kia... ta, lão đánh xe nói thẳng, trước pho tượng của tổ tiên thánh Bowen nói thật, năm ngoái, nếu không phải Francis đại nhân, ta đã bị nhi tử của Videnov đánh chết rồi! Bây giờ, bọn họ những người này nói đại nhân Francis có tội, muốn xét xử ngài, các ngươi tin Francis đại nhân nhân từ phạm tội sao?
- Không tin!
Thanh âm rung trời, truyền ra rất xa rất xa.
- Mọi người đối diện.
Lão đánh xe hô lớn:
- Pháp luật của đế quốc chúng ta không dám chống lại, nhưng chúng ta yêu cầu được thấy quá trình xét xử, chúng ta không tin đại nhân Francis phạm tội.
- Chúng ta muốn thấy.
Thanh âm mấy ngàn người cùng vang lên, xuyên thấu tới trời cao.
Binh lính lập tức bắt đầu duy trì trật tự quảng trường, có đầu lĩnh hét lớn:
- Đây là quảng trường thánh Bowen, các ngươi lập tức giải tán, nếu không...
- Nếu không? Nếu không ngươi dám thế nào?
Một thanh âm hòa thiện vang vọng quảng trường, giáo phụ Ferdinand từ trong đại giáo đường đi ra:
- Chư vị dũng sĩ, sự phẫn nộ của mọi người biểu đạt thỉnh cầu hợp lý của bọn họ, thần cũng sẽ không trách phạt bọn họ, bởi vì thần sẽ ban cho bọn họ quyền lợi hợp pháp hạng nhất.
Ferdinand nói, lập tức nhận được thiện ý cùng sự cảm kích của bình dân bá tánh, hắn một mặt mỉm cười chúc phúc, một mặt hướng cung Verne:
- Đúng vậy, thánh giáo sẽ không can thiệp nội chính của Lanning, nhưng, chư vị dũng sĩ xin chờ, ta Ferdinan, với danh nghĩa của thần thỉnh cầu Baergena bệ hạ công khai lần xét xử này...
- Ca ngợi thánh giáo! Ca ngợi giáo hoàng, ca ngợi giáo phụ Ferdinan.
Bình dân dưới sự thống trị của thần quyền lập tức tràn ngập hi vọng, người phát ngôn của thần, giáo phụ Ferdinand nói chúng ta không làm sai, chúng ta nhất định sẽ tiếp tục làm.
Nên trong phòng xét xử, Đỗ Trần tức giận rồi, mẹ nó, ngươi vu cáo lão tử cái gì đều có thể, nhưng không thể dùng tội danh gian sát này! Ta... ta thật ra muốn... nhưng ta dám sao?
Ánh mắt phẫn nộ của Đỗ Trần khiến Videnov đắc ý vạn phần, tiếp tục nói:
- Ta là lễ pháp đại thần của đế quốc, nhất định dựa theo pháp luật làm việc! Francis, ta có chứng cứ rõ ràng chứng minh tội danh của ngươi.
Videnov trong lòng cười lạnh, nếu nói về chế tạo án oan, ai có thể so với đại pháp quan của đế quốc? Francis, ngươi chết chắc rồi, bên ngoài tới rất nhiều bình dân sao? Ha ha, bọn họ yêu cầu công thẩm (xét xử công khai), tốt lắm, phi thường tốt! Ta muốn trước mặt mọi người khiến ngươi thân bại danh liệt, tại chỗ tuyên ngươi án tử hình.
Hừ, bình dân.... ngu muội không biết gì, bọn họ quá dễ dàng bị lừa gạt, ứng phó loại tình huống này, kinh nghiệm của mình thật sự quá sung túc.
Francis chờ xem, không bao lâu, những bình dân bên ngoài vì danh mỹ đức của ngươi, sẽ chuyển thái độ, mắng ngươi là ngụy thiện cùng tà ác.
Trong lúc này, hai vệ sĩ cung Verne đi vào phòng xét xử:
- Truyền khẩu dụ của bệ hạ, Videnov đại nhân, bệ hạ yêu cầu ngươi giải thích hết thảy chuyện phát sinh, hơn nữa, bệ hạ đồng ý với thỉnh cầu của giáo phụ Ferdinan, lệnh ngươi trước pho tượng của tổ tiên thánh Bowen công khai xét xử Francis, bệ hạ cùng giáo phụ sẽ tới nghe xử.
Đối mặt với vệ sĩ hoàng gia, Videnov cùng các đại nhân vật đang ngồi đều đứng lên, nghe xong nội dung khẩu dụ, Videnov cười nói:
- Xin bệ hạ yên tâm, ta sẽ cho ngài một câu trả lời thuyết phục.
Một trong tam đại hùng binh của Lanning, vệ sĩ hoàng gia Verne nhanh chóng phong tỏa quảng trường thánh Bowen, hơn nữa tam vương tử đang ở ngoài thành huấn luyện quân cũng được lệnh phản hồi đế đô, phụng lệnh suất thân binh hoàng gia phong tỏa cả hoàng khu trung tâm thành St. John.
Các đại nhân vật nghe xong đều vội vã tới đế đô, thấy tình hình trước mắt, bọn họ dùng nhạy cảm chính trị đều run lên, loạn cục của Lanning, sợ rằng đã tới hồi kết.
Videnov ở ngồi trên ghế chủ tọa trước cửa cung Verne, giáo phụ Ferdinand cùng Baergena bệ hạ ngồi trên lầu ngay trên cửa thành, mà các bình dân lại đứng trên quảng trường thánh Bowen, vây xung quanh khu xét xử, đương nhiên, các bình dân cũng bị một đạo hoàng gia vệ sĩ phong tỏa.
Cúi mình nhìn về bệ hạ ở trên lầu, Videnov môt lần nữa lớn tiếng tuyên bố “tội danh” của Đỗ Trần”, sau đó nói:
- Bệ hạ, bây giờ ta vì ngài, vì tất cả thần dân của Lanning chứng minh, Francis có tội, ta có chứng cớ rõ ràng xác minh, rạng sáng ngày mười ba tháng chín, Francis cùng một vị quý tộc phát sinh xung đột, hơn nữa tàn nhẫn sát hại hắn! Đương nhiên, ta không thể phủ nhân, phẩm hạnh của vị quý tộc kia cũng thấp như Francis, nhưng tuyệt không thể cấu thành lý do Francis giết hắn...
Baergena gãi đầu, hành động này rất không có phong phạm của đế vương, nhưng hắn thật sự không chịu nổi.
Rạng sáng ngày mười ba tháng chín, đích xác có một vị quý tộc cùng Francis suýt nữa phát sinh xung đột, nhưng phẩm hạnh của hắn thấp sao? Mẹ nó, Videnov ngươi hỗn đãn, ta trong nhất thời muốn giết ngươi! Lúc đêm xuống Francis cùng bệ hạ của ngươi, ta Baergena cùng một chỗ cử hành hoàng thất bí mật yến hội! Cùng một chỗ uống rượu.