Liên Hoa Bảo Giám

Chương 396: Chương 396: Thanh Biều tiến hóa, thần tử hàng lâm






Thoáng chốc, chẳng những Mười Bốn mộng, ngay cả Đỗ Trần cùng Steven cũng vạn phần kinh ngạc. Ai có thể nghĩ, Tánh Mạng Tiệp Kính lại biến mất khó hiểu?

Mười Ba đang bị Steven khống chế cười lạnh lùng:

- Hừ, kết cục tốt, chúng ta cùng chết đi.

Anji như điên, tự lắc đầu:

- Không, ta không muốn chết! Á Lực, mau tìm Tánh Mạng Tiệp Kính về.

- Ba!

Đỗ Trần quay đầu lại tát nàng một cái:

- Câm miệng!

Hắn sao không muốn tìm lại Tánh Mạng Tiệp Kính chứ, nhưng tình hình trước mắt rõ ràng, Tánh Mạng Tiệp Kính như bị cái gì đó ở đối diện đoạt đi, vách gỗ cản trước mặt mọi người, ai cũng không biết đối diện xảy ra chuyện gì, càng không có bản lĩnh đánh xuyên vách tính mạng thụ trước mắt, tạo ra một thông lộ.

Czech đã dẫn người vội vã đi tới, đi đầu được bốn người khiêng là lão thái thái đang hôn mê, Czech thật tốt, trong lúc này người đầu tiên hắn nghĩ tới là mẫu thân mình, muốn đưa mẫu thân mình thoát hiểm trước.

Nhưng Đỗ Trần có chút gian nan nhìn hắn.

- Á Lực tiên sinh, làm sao vậy?

Czech đang vui vẻ nhìn Đỗ Trần, thấy sắc mặt mọi người đều không quá đẹp mắt, lúc này mới ý thức được đã xảy ra cái gì:

- Chẳng lẽ, chẳng lẽ có việc xảy ra ngoài ý muốn?

- Tánh Mạng Tiệp Kính đã bị mất.

Đỗ Trần đấm mạnh lên vách tường.

Czech tựa hồ bị một người dùng băng chùy đánh vào đầu, suýt nữa ngã ngồi trên mặt đất:

- Việc này, việc này làm sao đây? Không có Tánh Mạng Tiệp Kính, có thể nhờ vào Đỗ Đinh... nhưng luyện kim phẩm còn thiếu “Thanh thiết”.

Hắn nhảy dựng lên, hét lớn với người đi sau:

- Mau, mau tìm thanh thiết, không tiếc hết thảy tìm được thanh thiết.

Đỗ Trần trừng mắt nói:

- JuJu thú tới quá mau, lúc này dù có tìm được thanh thiết cũng không có thời gian luyện kim, Czech, lập tức tổ chức người dựa vào thông đạo phức tạp trong địa bảo tổ chức chống cự JuJu thú.

Nhìn thoáng qua những người gia tộc Brockman cùng tù binh, hắn lại lớn tiếng nói:

- Để cho người mấy gia tộc khác ra ngoài làm vật cản, người gia tộc Brockman tập hợp lại đây, ta nghĩ biện pháp tìm lại Tánh Mạng Tiệp Kính.

Czech căn bản là một người không có chủ ý, giờ phút này bối rối, ngoại trừ chấp hành mệnh lệnh thật sự không có biện pháp khác.

Trong địa huyệt, mỗi người mặt như tro tàn, lặng yên đáng sợ, chỉ có Anji thì thào nói:

- Xong hết rồi, xong hết rồi! Tánh Mạng Tiệp Kính đã mất. JuJu thú lại thay đổi thủ lĩnh... chết chắc rồi, ta chết chắc rồi.

Steven quan áp tù binh, Đỗ Trần cùng Mười Bốn kiểm tra vách tường, cố gắng tìm được đầu mối, mà lúc này, JuJu thú đã đánh vào tới phía trên địa bảo.

Hai trăm vạn JuJu thú như một tấm thảm hai màu đỏ trắng, bao phủ lên mặt trên xám xịt của địa bảo.

- Hắc dát dát, các huynh đệ, ta Chaucey không có lừa các ngươi chứ?

Chaucey lập tức đứng trước JuJu thú, giơ cao đuôi rống to:

- Trong thời gian nửa giờ, ta mang các ngươi đột phá mười một phòng tuyến của Tử Huyết Nhân. giết tới trên địa bảo.

- Chaucey, hắc dát dát.

Các JuJu thú đi đầu đang nhai thi thể điên cuồng mà hưng phấn rống to, giờ phút này, bọn JuJu thú đã sùng bái Chaucey, lúc này mới đáng gọi là JuJu vương, lúc này mới hợp là người đứng đầu của chúng ta.

Giết chết Pi Liesi, quả thực là quyết định hắc dát dát nhất của chúng ta.

- Chaucey hắc dát dát, JuJu vương hắc dát dát.

Tiếng ca ngợi vang lên.

Chaucey phất cao đuôi hô lớn:

- Lưu lại ngữ ngôn ca ngợi của các ngươi, bây giờ chỉ có mấy vạn huynh đệ tiên phong ăn no, mặt sau còn lượng lớn huynh đệ bị đói, ta Chaucey là JuJu vương hắc dát dát, tuyệt sẽ không để cho huynh đệ mình bị đói. Giết! Theo ta giết vào địa bảo, hắc dát dát, giết.

Nói xong, cái đuôi hắn đánh tung cửa lớn đại bảo, hô hào JuJu thú giết vào.

Trong địa bảo, Tử Huyết Nhân thấy JuJu thú đánh tới đã tuyệt vọng, mới đầu còn có người nghĩ tới tràng cảnh mấy ngày trước - JuJu thú không giết tù binh, chuẩn bị đầu hàng làm tù binh bình an. Nhưng bây giờ JuJu thú vương là Chaucey, hắn căn bản không cần người sống, chỉ cần tử thi để lấp đầy bụng huynh đệ.

Tử Huyết Nhân hoàn toàn tuyệt vọng, trong hoàn cảnh phải chết, bản năng cầu sống kích phát dũng khí của bọn họ, bọn họ tự chiếm cứ các thông đạo nơi địa hình có lợi, dựa vào hoàn cảnh chiến trường quen thuộc mà đẩy lui JuJu thú, không cầu thủ thắng, chỉ cầu... bị chết không quá oan khuất.

Chết, lão tử cũng phải mang một tên theo bồi táng.

Đây đã thành tiếng nói của cùng Tử Huyết Nhân trong kết cục nắm chắc cái chết.

Chaucey trên mặt đất chỉ huy JuJu thú công kích địa bảo, nhìn nhìn, đột nhiên nhíu mày, lúc này có một JuJu thú oán thán:

- JuJu vương hắc dát dát, địa đạo trong địa bảo thật quá nhỏ bé, các huynh đệ không phát huy được uy thế số lượng...

Chaucey cười ngạo nghễ:

- Ngươi thật hắc dát dát, chúng ta là JuJu thú, có hai trăm vạn, đại bảo này thì đáng gì? Nói cho tất cả huynh đệ phía sau, đều tập trung nơi đây, dụng miệng, đào đất tại địa bảo cho ta.

Tướng lĩnh trước mắt sáng ngời:

- Chaucey vương hắc dát dát, ngài thật hắc dát dát.

Âm tiết hắc dát dát này đến tột cùng có bao nhiêu nghĩa, nhưng bao nhiêu nghĩa thì... *** đứa nào biết?

JuJu thú thay đổi chiến pháp, bắt đầu đào đất, hai trăm vạn JuJu thú dụng thiên phú đào đất, mở ra thông đạo chằng chịt trong địa bảo - người gia tộc Brockman đã rút lui vào trong địa huyệt sâu nhất - vạn hạnh là địa huyệt đào cũng đủ lớn.

Nhưng Chaucey nhìn chằm chằm thông đạo:

- Đào, tiếp tục đào cho ta! Dù phải đào vào trong tính mạng thụ cũng phải đào tới ăn thịt Tử Huyết Nhân cho ta.

Địa huyệt cách mặt đất năm trăm thước, lúc này đây JuJu thú quả nhiên mất rất nhiều thời gian mới đào được đất đá, theo đó Đỗ Trần cùng người gia tộc Brockman lộ ra trước mắt JuJu thú. Người gia tộc Brockman sớm đã bị dọa sợ ngây người, rất nhiều người cắn răng, chuẩn bị một lần cuối liều mạng. Thấy tình hình này, Đỗ Trần cười nói:

- Đại ca, hình như thật sự không có đường lui.

Steven nhún vai:

- Vậy cũng không có thể chờ chết?

Hắn thả Mười Ba trên vai xuống đất, Bác Bì đao nắm trong tay.

Chaucey cười lạnh lùng, bước tới trước trận tiền, nhìn chằm chằm Tử Huyết Nhân bị vây quanh, cười to nói:

- Các huynh đệ, vừa rồi còn có ai chưa ăn, bây giờ ăn đi.

Bọn JuJu thú rất có trật tự phân ra mấy đội, cười nhe răng đi lên...

Lúc này thì:

- Hắc dát dát! ăn ngon.

Dưới chân bọn Đỗ Trần phát ra tiếng kêu kinh hãi, tiếp đó, quang mang của Tánh Mạng Tiệp Kính bị biến mất lại xuất hiện, bất quá không phải tìm thấy được, mà là như có vật gì ở phía dưới, cắn ra môt lỗ nhỏ, sau đó một cái đầu nhỏ chui ra, lông dài, tai ngắn răng thỏ, rất đáng yêu.

- Di? Ta đương nhiên có thể đào thông vách tường tính mạng thụ sao? Ta lúc nào có năng lực này?

Hắn đương nhiên dùng miệng mở ra vách tính mạng thụ.

Đây là lực lượng gì? ở đây có ai dám nói hắn có thể làm tổn tương tính mạng thụ một chút? Nhưng tiểu đầu này dùng hàm răng là đủ...

Đỗ Trần thấy tiểu đầu này bất giác sửng sốt, bọn JuJu thú cũng chết lặng:

- Ngươi từ ngoài tới? Ngươi có thể mang chúng ta rời khỏi phạt tội chi thành không?

Tiểu đầu này đích xác rất giống JuJu thú, nhưng hắn lại lắc lắc đầu:

- Không phải, ta là Thanh... ai nha, Á Lực, nguyên lai ngươi ở chỗ này, trời ạ, rốt cục tìm được ngươi.

Tiểu tử kia đương nhiên là Thanh Biều thú bị mất, nguyên lai hắn cũng không tiến vào phạt tội chi thành, mà là ở bên bờ phạt tội chi thành.

Thanh Biều thú cổ động thân thể chui lên mặt đất, nhưng đầu vừa chui ra, nhưng cái đuôi lại ở bên ngoài, Thanh Biều thú xấu hổ cười cười:

- Không tốt, ta quá béo.

Hắn quay đầu lại “Ca ba ca ba” gặm vào vách tính mạng thụ.

Lão thiên, tâm Đỗ Trần trực trầm xuống, Thanh Biều thú này rốt cục mạnh tới bậc nào? Xem hắn cắn tường... không khác gì tiểu Bối Bối ăn linh thực, dễ dàng, thích ý, tựa hồ một trong ngũ đại bổn nguyên lực lượng trong thiên hạ chỉ như một cái bánh bao đen.

JuJu thú cũng sợ ngây người, bọn họ tự nhiên cũng hiểu Thanh Biều thú muốn làm gì bây giờ. Rất nhanh, Thanh Biều thú đào ra một huyệt động rộng gần sáu bảy mươi thước, nhưng cố giật giật, lại cười xấu hổ:

- Các ngươi chờ chút, ta mấy ngày trước ăn một người sau đó hắc dát dát, trở nên quá béo... ta lại gặm tiếp.

JuJu thú đã choáng váng, ai cũng không tiếp tục ăn Tử Huyết Nhân. Sáu bảy mươi thước còn chưa đủ sao? Phải biết rằng, lúc trước cái đuôi của Pi Liesi cũng chỉ có đường kính bốn năm mươi thước.

Càng khiếp sợ là, Chaucey nuốt nước miếng thóa mạ, ngửi mùi:

- Các ngươi ngửi thấy không? Mùi trên người JuJu thú này cũng là mùi của mẫu thần.

- Giống mùi mẫu thần sao? Chẳng lẽ là thần tử?

JuJu thú nhìn chằm chằm Thanh Biều thú.

Thanh biều ngượng ngập nói:

- Mùi của ta có chút quái lạ… hắc dát dát, vừa rồi đói quá, chẳng biết từ đâu chui ra một hạt cây, ta cắn một cái, kết quả là...

Hắn một mặt gặm, một mặt than vãn:

- Sau khi ăn hạt cây, ta đau bụng muốn chết, sau đó mùi vị trên người thay đổi, đương nhiên có thể ăn vách tính mạng thụ, hắc dát dát.

Nguyên lai Thanh Biều thú này đã ăn Tánh Mạng Tiệp Kính, hơn nữa chẳng biết vì sao, hắn còn có một bộ phận năng lực của Tánh Mạng Tiệp Kính.

Tánh Mạng Tiệp Kính là gì? Mầm mống tánh mạng thụ, là mẫu thần được JuJu thú tín ngưỡng, bây giờ Thanh Biều thú ăn hạt cây tính mạng thụ, bản thân JuJu thú được hết thảy của mẫu thần...

Rốt cục, Thanh Biều thú cũng mở ra một đại động hơn trăm thước, mọi người trợn mắt há mồm nhìn kỹ nó chậm rãi lộ ra chân thân.

- Thật lớn, cái đuôi thật lớn...

JuJu thú đột nhiên quỳ lạy, Chaucey càng rơi lệ đầy mặt:

- Thần tử a, ngài tới xuất lĩnh chúng ta rời phạt tội chi thành, tìm kiếm nhiều thực vật hơn sao? Cảm tạ mẫu thần, ca ngợi thần tử.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.