Liên Hoa Bảo Giám

Chương 202: Chương 202: Thật sự là đứa bé tốt, rất quen mắt - PI






- Dò xét thông tin về Francis… Brockman ngưng thần ngẫm nghĩ, gật đầu nói:

Ta nghĩ ta có thể dễ dàng làm được, Francis này thật sự là chú ngốc đáng yêu thật sự quá tin người, hắn coi ta là một trong số là hảo bằng hữu tốt nhất, phiền toái duy nhất là cần phải giải thích rõ ràng cho Francis vì sao lại cùng mất tích với Andy, cái này cũng không coi là khó khăn, ta sẽ giải quyết được!

- Brockman đại nhân, ta rất tin tưởng vào năng lực của ngươi, việc này đối với ngươi mà nói chẳng phải khó khăn gì!

Phillip nghiêng người dựa vào trên tay ghế, tay phải to lớn đập vào vách tường phía sau. Rầm! Rầm!

Một trung niêm nam nhân chừng bốn mươi tuổi từ sau cánh cửa trên bức vách đi ra. Tóc hắn rủ xuống vai, vóc người gầy gò, nhưng rất cao, giữa mày âm trầm khí chất làm cho người ta phi thường không thoải mái. Kỳ lạ nhất là, mười móng tay của hắn dài vô cùng, giống như mười chiếc trủy thủ.

- Trừu Cân các hạ!

Brockman gật đầu với người vừa đến.

Phillip cười nói:

- Với nghiệp lớn của ta, Francis mặc dù có thực lực nhất định. Bất quá đồ bỏ đi vẫn cứ là đồ bỏ đi, không thành đại khí! Ngươi có thể tra xét thì tra xét, nếu gặp khó khăn thì không tra xét cũng chẳng sao! Nhưng nhiệm vụ đấu thần đảo phải hoàn thành! Được...

Hắn chỉ vào Trừu Cân:

- Hóa Thi đang hiệp trợ L’Griffins đuổi giết cha con Ted, ta giao Trừu Cân tiên sinh cho ngươi, hắn sẽ phối hợp với ngươi trong hết thảy hành động!

Brockman mừng rỡ, cảm kích nói:

- Có Trừu Cân các hạ hiệp trợ, ta làm việc nhất định sẽ có hiệu quả gấp đôi!

Đôi mi vừa nhíu lại, hắn lại chần chừ nói:

Bác Bì, Dịch Cốt hẳn là đều ở đấu thần đảo, Trừu Cân các hạ nếu cũng xuất hiện ở đó, liệu có thể bị phát hiện ra?

Trừu Cân cười nói:

- Brockman đại nhân, ta ở phương diện dịch dung không hơn được Bác Bì. Thuật ẩn mình cũng chẳng bằng được Dịch Cốt. Nhưng, chỉ cần không cùng bọn chúng chính diện giao thủ, thì tuyệt sẽ không bị nhận ra! Điểm này đại nhân người hoàn toàn có thể yên tâm!

Brockman cười tạ lỗi, quay đầu cung kính nghe nhiệm vụ của Phillip

- Bước đầu tiên của kế hoạch “Quyền lợi” Tên là “Chói mắt”. Tức là âm thầm phá hủy mạng lưới giám thị của đối thủ, tạo điều kiện thuận lợi cho bước thứ hai của chúng ta là “Máu tím”, mà Bockman đại nhân, mục tiêu của ngươi, điều kiện tiên quyết là không được tiết lộ cơ mật của tổ chức. Dùng hết khả năng đến Ôn Tuyền sơn để… ha ha, cho dù không thể đạt được. Cũng phải bất chấp mọi thủ đoạn hủy diệt nó! Đại nhân vật trong kế hoạch là “Số hai” Cũng sẽ hết sức phối hợp với ngươi.

Brockman cười thận trọng, ý bảo mình sẽ đem hết sức lực ra hoàn thành nhiệm vụ này. Phillip bị nụ cười thận trọng của hắn làm trong lòng thở dài, hình như từ sau khi trở về từ trấn York, ý chí cùng phong thái, coi báu vật trong thiên hạ như đồ trong túi của Brockman cơ hồ đã biến mất.

Bất quá, Brockman hắn vẫn là do mình từ trong luyện ngục cứu ra, một tay bồi dưỡng nên! Hắn đối với mình có sự trung thành tuyệt đối.

Có điểm này, cũng đã đủ rồi.

----------------

Đấu thần đảo.

Đỗ Trần lại để cho Alex làm mấy cái Thú Hoàng Tỷ giả, không có một ngoại lệ. Tất cả, ngay ở trong mũi của kim sư cũng không lưu lại một tia sơ hở.

Làm xong điều này, Đỗ Trần tính toán trong lòng, gia tộc St. Barton, mau tới đi, lão tử đợi không nổi nữa, các ngươi như thế nào lại không đến, kế hoạch tiếp theo của ta làm sao mà triển khai được đây?

Từ thời gian đưa tin ở trấn York mà xem, Susanna bị giết hoặc bị bắt đã nửa tháng rồi, một tháng cũng đủ cho một gia tộc cường đại làm ra rất nhiều việc, Đỗ Trần đợi Dịch Cốt an bày thỏa đáng vài việc sau đó lập tức giấu hắn trong Liên Hoa, dán lên trên người!

Khi nào gia tộc St. Barton mới đến tìm “Thập Tam gia” thì không phải do Đỗ Trần định đoạt. Đỗ Trần cũng chẳng phải hạng ngu ngốc - hắn còn rất nhiều việc phải xử lý.

Đêm đầu tiên trở lại đấu thần đảo, Đỗ Trần dịch dung tới quán rượu của “Lão hổ” trên bến tàu.

Gặp được gián điệp hàng đầu của thánh giáo, Mina giáo thụ mặc áo đen bó sát người, toàn bộ tóc trên đầu nhuộm thành màu đỏ, đang vắt chân đợi Đỗ Trần, cười duyên nói:

- Tiểu suất ca, tìm tỷ tỷ có việc gì?

- Chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi, ta nghĩ đối với thành giáo mà nói cũng không khó khăn đâu!

Đỗ Trần ngồi đối diện với Mina:

- Arthur vốn là đối tượng giám thị trong điểm của ngươi, việc của hắn ngươi đều biết chứ? Ta hi vọng thánh giáo có thể giữ được cho Leonardo tướng quân một cái mạng, chỉ lưu lại một mạng là cũng đã đủ rồi.

- Đây là chuyện nhỏ mà ngươi nói sao?

Mina khẽ hé cái miệng nhỏ nhắn cười, kinh ngạc nhìn Đỗ Trần:

- Ông trời ơi, chẳng lẽ ngươi không biết, Thương Lan đại lục là nơi mà lực lượng thánh giáo yếu nhất, ta đoán chừng dù cho có xuất liền mấy vị đại giáo phụ đồng thời ra mặt cũng không có khả năng thay đổi quân lệnh của Sư Tâm vương!

Đỗ Trần và Mina bốn mắt nhìn nhau, đều kinh ngạc. Hắn vốn tưởng rằng Leonardo bất quả chỉ là một tướng quân nho nhỏ, bằng vào thể diện của thánh giáo cho dù không thể làm cho hắn phục hồi nguyên chức, giữ một cái tính mạng cũng chẳng tính là một vấn đề lớn chứ!

- Xem ra ngươi thật sự không biết rồi!

Mina bất đắc dĩ lắc đầu nói:

- Nói thế này, ông nội của Arthur là ai, trong lòng ngươi có biết đến chứ?

- Đương nhiên, đại lục công nhận thập cấp phong hào đấu thần, Sư Tâm vương Alonso ta như thế nào lại không biết.

Mina lườm Đỗ Trần một cái, phất tay nói:

- Biết là tốt rồi, thánh giáo dựa và cái gì làm người ta cho thể diện? Quyền lợi của thánh giáo, đến từ sự tôn kính của bách tính bình dân đối với thần, đến từ sự cung phụng chúng thần của bọn họ! Alonso người ta tự mình cũng chính là thần, là thần trong tín ngưỡng của Renault đế quốc, ngươi nói họ với thánh giáo sẽ tôn trong bao nhiêu!? Thánh giáo đối với thể cục của Renault đế quốc có bao nhiêu sức ảnh hưởng?

- Ví dụ trường hợp này, tỷ tỷ ta vì sao thu thập tình báo ở đấu thần học viện!? Chính là bởi vì nơi này có một Ziege, đấu thần hoàn toàn thoát ra khỏi sự khống chế của Thánh giáo, so với tình huống của Renault đế quốc cũng giống nhau.

Đỗ Trần nhíu mày, việc này đích thực là thiếu suy nghĩ rồi, vội hỏi:

- Thánh giáo thực sự hoàn toàn không có biện pháp!?

- Alonso trị quân nghiêm cẩn, quân lệnh chính xác. Một khi đã truyền ra tuyệt sẽ không sửa đổi, mà việc của Leonardo thì Alonso hoàn toàn đều là dựa vào quân lệnh xử trí, hơn nữa lúc trước đó Leonardo tự nguyện lập quân lệnh trạng, đồng thời hắn cũng xác thật hại gần hết ba nghìn binh sĩ ưu tú, dưới tình hưống này, muốn thay đổi thái độ của Sư Tâm vương Alonso thật sự là quá khó khăn… không phải tỷ tỷ không giúp ngươi, mà là nghe nói bên trong Renault đế quốc có môt vị đại thần đã dùng thử qua nhiều loại biện pháp rồi, không có một người nào có thể giải cứu thành công Leonardo!

Mina mắt đẹp vừa chuyển, cười duyên nói:

- Đương nhiên, nếu ngươi có thể mời được giáo hoàng bệ hạ, để giáo hoàng bệ hạ bỏ thể diện, hạ giọng cầu khẩn Alonso, có lẽ sự tình còn có cơ chuyển biến.

Làm giáo hoàng hạ mình đi cầu người? Bằng vào thể diện của mình có thể đi bước lớn này sao? Không có khả năng! Mina nói thế ý tứ là … Đỗ Trần đột nhiên nhìn trừng trừng vào mắt Mina, cười thản nhiên:

- Ngươi bảo ta đi cầu giáo hoàng ra mặt… là đang muốn thử sức ảnh hưởng của ta với giáo hoáng bệ hạ sao? Hay là mức độ coi trọng của giáo hoàng bệ hạ đối với ta?

- Tên nhóc này, là ngươi nói ra đấy nhé, ảnh hưởng lớn đến tình cảm tỷ đệ của chúng ta nha!

Mina rất uỷ khuất nhìn chằm chằm vào Đỗ Trần, ý tứ vừa rồi của nàng là muốn thử quân bài trong tay Đỗ Trần, một tên nhóc hơn mười tuổi này. Như thế nào trong một thời gian nắm ngủi một nắm leo lên được địa vị Bạch y đại giáo chủ!!? Vì sao!? Mina rất muốn biết rõ ràng vấn đề này.

Đỗ Trần lạnh lùng nhìn thẳng vào Mina, đột nhiên lại cười. Hắn phát hiện ra, Mina mỹ nữ gián điệp này mặc dù tâm tư khó dò, trong mười câu cơ hồ không có một câu là thật, nhưng so với Avril và Anne không ngớt dây dưa, cũng là dễ đối xử hơn nhiều! Bởi vì nàng đối với mình không phải là thật lòng, thế này là tốt, rất nhiều thủ đoạn không thể sử dụng với Anne và Avril, còn đối với nàng thì chẳng có cố kị gì!

Mina thần sắc trịnh trọng một chút:

- Bất quá nói thật. Muốn thay đổi thái độ của Alonso khó khăn phi thường! Ít nhất thánh giáo không giúp được ngươi.

Đỗ Trần trầm ngâm nửa này:

- Ziege viện trưởng thì sao? Không, lão già ngoan cố này sẽ không nhúng tay vào nội chính của Renault, đi tìm hắn cũng chẳng được gì, có người còn có thể thay đổi thái độ của Alonso sao?

Hắn nghĩ không ra đáp án.

Mina nâng chén. Chậm rãi ưu nhã thưởng thức hồng tửu trong chén, giọng rất lạnh lùng:

- Cần gì chứ, sinh tử của Leonardo với người có liên quan gì? Tỷ tỷ xin khuyên ngươi, Leonardo bị giam vào tử lao, nhưng lại tù mà không giết... cái này tuyệt không đơn giản như ngươi tưởng tượng! Bên trong mắc míu tới rất nhiều sự tình!

Xua xua tay, lẩn tránh ánh mắt nghi hoặc của Đỗ Trần, Mina nói:

- Không nên hỏi vì sao, bởi vì không có mệnh lệnh của lão đại Thomas, ta không thể nói cho ngươi sự tình của Renault, đây là cơ mật cấp thủy tinh! Chỉ có giáo phụ mới có quyền hỏi, bất quá, xem như tỷ tỷ kỳ vọng ngươi là đại nhân vật tương lại của giáo đình nên xin khuyên người một câu, vũng nước đục Renault thậm chỉ cả Thương Lan đại lục, giáo hoàng bệ hạ đều không muốn bất cẩn lội qua.

Một khắc trước vẫn còn mở miệng cười, là Mina lẳng lơ quyến rũ, đột nhiên lạnh như một sát thủ.

Đỗ Trần nhíu mắt nhìn Mina:

- Ta đã đáp ứng Arthur, sẽ nhất định phải cho hắn một cái công đạo!

- Công đạo!?

Hừ, khóe miệng Mina quét qua một tia cười mỉa, nhưng nhanh chóng thay thế bằng một nụ cười dễ thương:

- Việc này tỷ tỷ thật sự không giúp được ngươi rồi, thánh giáo sợ rằng cũng rất khó giúp được! Ái dà, phải rồi, hỏi ngươi một vấn đề riêng tư nhé?

Nàng nhướng mi cười xấu xa đưa mặt tới gần trước mặt Đỗ Trần, hỏi:

- Nghe nói ngươi tại thành Saint John bị người ta bức hôn? Nghe nói cô gái kia rõ ràng không tệ, bây giờ thậm chí còn truy đuổi ngươi tới đấu thần đảo! Chẳng lẽ, ngươi đối với mỹ nữ không có hứng thú?!

Nàng không hổ là gián điệp, tốc độ trở mặt vượt quá tưởng tượng.

Đỗ Trần chợt cảm thấy đầu như muốn nổ tung, bất đắc dĩ nói:

- Mina tổng liên lạc quan, ta dùng thân phận bạch y đại giáo chủ nói với ngươi, ta không muốn nghe được loại chuyện này lần nữa.

Nói xong, Đỗ Trần vỗ mạnh bàn, Rầm! Với thân phận của hắn bây giờ đối đãi với Mina chức vị so với hắn thấp hơn nửa cấp không có gì là sai.

- Ta còn rất nhiều việc, mân côi tiểu thư, hãy nói lại ngắn gọn cho ta biết, trong thời gian ta không có mặt ở đấu thần đảo, học viện phát sinh ra sự tình trong yếu gì!

Mina tựa như đáng thương nhìn Đỗ Trần, đôi mắt to chớp chớp, lại giống như nén giận người trước mặt không hiểu chuyện phong tình, nhưng trong miệng nàng cũng nhanh chóng nói ra:

- Việc lớn thì không có, bất quá có một việc nhỏ, về sư phụ của ngươi Ziege!

Tay nàng chỉ vào Đỗ Trần, cười lém lỉnh nói:

- Ngươi có thêm một vị sư đệ.

- Đạo sư lại thu đệ tử thân truyền (tự mình truyền thụ) sao? A, đây quả thật là việc mới, có thể được đạo sư thu nhận làm đệ tử thân truyền nhất định không phải là người bình thường rồi?

- Nói tới cũng thú vị, sư đệ của người, và huynh đệ của ngươi Arthur, thật ra lại là một đôi!

Mina rất mãn ý khi nhìn Đỗ Trần toát ra ánh mắt hiếu kỳ, kéo dài âm thanh êm ái cười nói:

- Bọn họ mệnh danh làVương tử - phế vật của tam đại lục

Sắc mặt Đỗ Trần lạnh xuống một chút.

Mina cười nói:

- Chớ khó chịu, không phải ta nói huynh đệ ngươi là phế vật, mà là mà người trên tam đại lục đều nói như vậy! Bất quá, sư đệ của ngươi Chesini và Arthur còn có khác biệt, Arthur không có đấu khí, nhưng cực kỳ cố gắng. Nhưng sự đệ của ngươi và ngươi giống nhau, là Thiên Sứ Thủy Thân…

- Người được là Thiên Sứ Thủy Thân vì sao bị gọi là phế vật!?

Đỗ Trần khó hiểu nói.

Mina nhãn tình vừa chuyền, cười nói:

- Chúng ta đặt ra một loại tình huống giả thiết, nếu ngươi là quyền thần của một nước, muốn âm mưu soán vị, hơn nữa quốc vương của ngươi cũng là một người đắm chìm trong tửu sắc, phế vật nhát gan nhu nhược, chỉ dựa vào một trung thần mới miễn cưỡng giữ được ngôi vị hoàng đế…. Trong khi, quốc vương ngu xuẩn giao vương tử cho ngươi bồi dưỡng, ngươi sẽ đối đãi với vương tử như thế nào?

Đỗ Trần cười lạnh nói:

- Nếu ta là quyền thần, sẽ làm vương tử hoàn toàn tin tưởng ta, đồng thời cũng sẽ đem hắn bồi dưỡng thành một nhân tài cao cấp phi thường am hiểu ăn uống chơi bời, như vậy. Về sau “Nhân tài” Này kế vị, khi đó, do dù ta không muốn đương quyền, sợ rằng cũng khó rồi . Ồ… ngươi nói…

Mina gật gật đầu:

- Chesini chính là vương tử kia, bất quá, có tới ba quyền thần, ba người kia dùng mánh khóe chơi nhau, là đối thủ của nhau, nhưng làm cho Chesini biến thành phế vật là lợi ích chung của họ, cho nên sư đệ của người chính là một thứ phế vật.

- Khà. Như thế thật có ý tứ! Vậy tiểu tử kia như thế nào lại tới đấu thần đảo!? Còn trở thành sư đệ đồng môn của ta?

- Vốn thế này, đây là chuyện nội chính của một nước. Lão già ngoan cố Ziege không muốn nhúng tay, nhưng quốc gia của Chesini có mấy vị trung thần, trong đó có một người là bằng hữu cũ của Ziege khi hắn còn là đấu sĩ bình thường. Hắn không đành lòng nhìn vương tử biến thành một tên phế vật, cho nên, quỳ tại cổng Ziege, thay cho mấy ngàn vạn bình dân khẩn cầu Ziege cứu thoát vương tử từ trong tay mấy quyền thần, Ziege thì người cũng biết rồi, vừa nghĩ tới Chesini biến thành phế vật hỗn đản, tương lai bách tính quốc gia kia khẳng định đều phải chịu khổ, cho nên dựa vào danh tiếng của hắn và đấu thần học viện, đem thu Chesini làm quan môn đệ tử, mang về đấu thần đảo! Chuẩn bị muốn tự mình dạy dỗ hắn!

Đỗ Trần yên lặng nghe, đột nhiên cười nói:

- Tiểu tử kia hiện tới đã tới trình độ phế vật nào rồi?

- Khặc, hắn năm nay mười hai tuổi, thân là Thiên Sứ Thủy Thân, chỉ cần từ nhỏ tu luyện đấu khí, mười hai tuổi đủ để trở thành trên nhị cấp đấu thần rồi, nhưng tiểu tử kia, hiên tại ngay cả ngay cả một đầu trư cũng không đánh lại!

Mina bĩu môi:

- Ngoại trừ là phế vật, tiểu tử kia còn đủ thập phần của một tên tiểu hỗn đản, ăn chơi gái mú cờ bạc, lừa đảo bịp bợm…

- Chờ một chút, ăn chơi cờ bạc, lừa đảo bịp bợp đều có thể lí giải, chơi gái… hắn mới mười hai tuổi a!

Đỗ Trần nhìn Mina bất khả tư nghị.

Mina liếc một cái:

- Francis thân ái, Thiên Sứ Thủy Thân à, ngươi chính mình còn không hiểu rõ năng lực Thiên Sứ Thủy Thân ở phương diện nào sao?

Khuôn mặt đẹp trai của Đỗ Trần đỏ lên, không dám hỏi dồn nữa.

Mina dường như rất phản cảm xua xua tay:

- Tiểu tử kia ta đã thấy qua rồi, nếu nói sư huynh ngươi là “Sự vinh diệu của St. John” thì sư đệ kia của ngươi chính là … tai họa của thành Pierre.!

- Thành Pierre, vậy không phải là đệ nhất cường quốc của Yaqin đại lục, quốc đô của Nanotimor đế quốc sao? Nói như vậy, Chesini sư đệ của ta, chính là bá chủ tương lai của Yaqin đại lục.

Mina khinh thường bĩu môi:

- Bá chủ? Hừ, đế quốc Nanotimor sẽ nhanh chóng phân liệt thôi, nếu Chesini có thể trọng dẹp ba quyền thần phản nghịch, ngoài chống cường địch liên minh mười hai nước, hắn thật sự là bá chủ tương lai của Yaqin, nhưng tỷ tỷ ta thấy, tiểu vương bát đản kia cho dù giao cho học viện giáo đình, để cho lão gia hỏa kia giúp tẩy não cũng chẳng cứu lại được nữa!

Đỗ Trần lần đầu tiên thấy được Mina biểu hiện ra tâm tình xao động mạnh mẽ, không khỏi mỉm cười nói:

- Mân côi tiểu thư, vừa rồi ngươi nói, ta không nghe rõ, ánh sáng của thần không nơi nào không rọi đến, cũng là không thể nào, một gián điệp ưu tú có tâm tình nổi giận. Thế nào, tiểu tử kia với ngươi gặp nhau rất không vui vẻ?

Mina hai mắt lướt qua:

- Ngươi rất nhanh sẽ biết Chesini là cái dạng gì, bởi vì, Ziege sắp phải đi xa, đang chuẩn bị tìm người trông coi Chesini, rất khéo, lúc này sư huynh ngươi lại trở về... sư phụ đi xa, sư huynh thay sự phụ lên lớp, đây chính là đạo lý thiên kinh địa nghĩa, cũng là giáo quy, cho nên ngươi may mắn rồi…

Nụ cười Đỗ Trần đột ngột tắt ngấm.

------------

Sáng sớm hôm sau, Ziege cùng một người mười hai mười ba tuổi… hoàn toàn là một đứa bé, xuất hiện tại cửa túc xá của Đỗ Trần.

Bộ dạng tiểu tử kia giống như phấn khắc ngọc mài, rất là đáng yêu, giữa mi tràn ngập một cỗ mùi vị hoạt bát thu hút, kích cỡ của hắn so với đứa nhỏ mười hai tuổi khắc hơi cao hơn một chút, thân thể cân đối cường tráng, mặc một đồng phục học sinh thuần một màu trắng, cúi đầu đứng phía sau Ziege, làm người ta thấy, căn bản là một tiểu đệ phi thường nghe lời đáng yêu gần gũi.

Lần đầu tiên thấy Chesini, Đỗ Trần thiếu chút nữa không thể liên tưởng tới cái “Tai họa của thành Pierre” Mà Mina đề cập đến hôm qua, tiểu tử này sao nhìn thế nào cũng không giống tai họa a!

Bất quá đưa mặt nhìn tới bộ dạng của Ziege, Đỗ Trần trong lòng có vài phần hiểu ra, mắt tam giác, râu dê, miêu tả sinh động tinh trạng lão viện trưởng giờ phút này có vẻ gân mỏi sức cạn, thần sắc tiều tụy, phỏng chừng gần đây vì việc gì đó mà vất vả quá độ, hao tổn không ít.

Đỗ Trần đi ra nghênh đón Ziege hoàn toàn không nói gì, Chesini liền ở một bên nhảy lên phía trước, cười hì hì nói:

- Francis sư huynh xin chào, ta là Chesini, là quan môn đệ tử của sư phụ, sau này xin chiếu cố nhiều hơn!

Rất hoạt bát. Một đứa nhỏ rất có lễ phép, nguyên lai tiểu tử này thật sự là cái “Tai họa của thành Pierre” Kia sao! Đỗ Trần nhìn bộ dạng khiêm tốn lễ phép của Chesini, trong lòng nghi hoặc. Một đứa nhỏ tốt như thế. Sao Mina nói hắn là tiểu hỗn đản chứ!?

Đỗ Trần có chút ngây người.

Ziege cười nói:

- Francis, đây là Chesini, vương tử của Nanotimor thuộc Yaqin đại lục, cũng là sư đệ của con … chúng ta đi vào nói chuyện.!

Đỗ Trần đánh giá qua Chesini, vạn phần nghi hoặc đưa bọn họ tiến vào đại sảnh.

- Gia gia!

Tiểu Bối Bối giang tay nhào vào lòng ngực Ziege, làm râu dê của lão đầu tử vui vẻ vểnh lên, tiểu Bối Bối đảo mắt nhìn thấy Chesini, kinh ngạc lè lưỡi nhỏ. Theo thói quen len lén xem xét tinh thần của hắn… Ai chà mụ ơi!

Sau khi ngồi xuống, Chesini cực kỳ hiểu chuyện thay Harry dâng lên đồ uống. Sau đó thành thật đứng ở phía sau Ziege, thậm chí có chút không phù hợp với thân phận vương tử của hắn, nhẹ nhàng đấm vai cho Ziege.

Đứa nhỏ này. Cũng quá ngoan ngoãn, quá hiểu việc mà sao...? Đỗ Trần trong lòng thầm nghĩ,

Ziege hỏi một chút chuyện khi đi du học, sau đó cúi đầu nói:

- Francis, có một việc muốn giao cho con, con xem, con gần đây có rảnh không?

- Sư phụ, xin người cứ phân phó.

Đỗ Trần đã sớm biết là việc gì, thầm đánh giá Chesini.

- Sư phụ, xin người để cho con nói!

Chesini sau khi được Ziege đồng ý, cười với Đỗ Trần nói:

- Sư huynh, sư phụ muốn đi xa, tạm thời quá bận rộn không thể dạy dỗ ta… Cái này làm người ta tiếc nuối, bất quá, ta đã từng nghe rất nhiều nhân vật lớn nhắc tới, sư huynh người đạo đức học vấn đều toàn mĩ, tu vi đấu khí đã được học viện bảng tấn cấp đứng thứ hai, hơn nữa được xưng tụng là nhân vật lớn “Sự vinh diệu của St. John”, “Ánh sáng của New Zealand”… không biết, sư đệ ta có cơ hội có thể đi theo bên người học tập, học tập siêu trác đấu khí, sánh ngang với phẩm đức hoàn mĩ đấu thần của người!

Một chuỗi vỗ mông ngựa này, vỗ cho Đỗ Trần phấn chấn, không đúng, không phải là vỗ mông ngựa, đây là lời nói rất thật a! Đứa nhỏ đáng yêu, luôn thích nói thật, rất thành thật, rất tốt, phi thường tốt.

Ziege cũng nhìn Đỗ Trần tràn đầy hi vọng.

Đỗ Trần sớm đã nghĩ kĩ khi nhận lấy chỗ xấu của Chesini, cười nói:

- Sư phụ, người đi xa bên ngoài, chiếu cố Chesini, con làm sư huynh không thể bỏ trách nhiệm.

Ziege nở nụ cười, trong mắt tam giác có một tia giải thoát:

- Vậy thì tốt, Francis, ngươi được xưng là sự vinh diệu của thành St. John, đạo đức không cần nhắc tới, ta hi vọng, ngươi chẳng những truyền thụ đấu khí cho Chesini, còn muốn người đem phẩm hạnh của người truyền dạy, đem nó bồi dưỡng thành một người tốt giống người!

Do dự một chút, Ziege dường như còn muốn nói gì, nhưng không nói ra.

Chesini phi thường cung kính khom người với Đỗ Trần một cái:

- Sư huynh, ta sau này còn xin người chiếu cố nhiều hơn, sư đệ còn trẻ không hiểu chuyện, có chỗ nào đắc tội, xin người khoan thứ!

Đứa nhỏ rất lễ phép a, nhưng thế nào mà lời này lại nghe quen tai như vậy nhỉ? Nghe qua ở đâu? Ta xác định là ta chắc chắn đã nghe qua.

Đỗ Trần trong lòng càng thêm nghi hoặc, hắn cười nói:

- Sư phụ, người cứ yên tâm, con thân làm sư huynh, nhất định sẽ chiếu cố tốt cho sư đệ.

Vừa nói chuyện một chập, Ziege liền vội vàng rời đi, Đỗ Trần từ Mina đã biết được, trong nửa tháng giáo hoàng đã phát ra ba thiếp mời, mời Ziege tới thần điện giáo đình mật hội, trên tam đại lục, nhất định đã phát sinh việc trọng đại, nếu không, Ziege không thể trước lễ khai giảng đầu năm rời đấu thần đảo.

Ziege đi rồi, cả nhà Đỗ Trần vây quanh Chisini, tiểu tử kia thành thật ngồi trên ghế, mắt không nhìn nghiêng, thậm chí có chút mau mắn nhìn mọi người.

- Ừm, sư đệ, ngươi đang ở đâu?

Đỗ Trần nghĩ ra một đề tài nói chuyện.

- Hồi bẩm sư huynh, ta bình thường theo sư phụ ở cùng một chỗ, bây giờ sư phụ đi xa!

Hắn vô cùng ngượng ngùng cúi đầu xuống:

- Có phải đã làm phiền người hay không?

- Ồ, không phiền, không phiền, Harry, mau dọn phòng cho Chesini!

Đỗ Trần vội vàng phân phó, trong lòng thậm chí thăm dò không thấu Chesini nữa, hắn nhìn thế nào, cũng không giống một tên hỗn đản a, nhưng nhìn hắn cũng rất quen mắt? Không thể nào a, mình thế nào gặp qua hắn chứ? Bất quá một đứa nhỏ mới mười hai tuổi, có thể làm ra rất nhiều biểu hiện mà những người trưởng thành cũng không làm được! Là ảo giác! Nhất định là ảo giác!

Chesini đứng lên:

- Sư huynh làm phiền người rồi, mặt khác ta biết người là chư hầu một phương của Lanning, trong nhà người có quy củ gì, nếu như có, xin nói cho ta biết, ta sợ sau này gây phiền toái thêm cho người!

- Không! Ngươi thoái mái là tốt rồi, nơi này của ta không có quy củ gì! Nhưng thật ra… Harry, khi thu dọn phòng người chú ý chút, ngươi hiện tại đang phục vụ một vị vương tử, quốc vương tương lai a!

Đỗ Trần bị hắn làm cho có chút bối rối.

Harry vừa nghe, ngay tức thì tinh thần đủ mười phần. Hắc, vương tử a, quốc vương tương lai a! Quản gia Harry ta, tuyệt không thể thất lễ, nhất định cấp thể diện quý tộc cho chủ nhân.

Không ngờ Chesini nghiêm mặt nói:

- Sư huynh, ta bây giờ là đệ đệ của người, ngàn vạn lần đừng đề cập tới vương tử gì đó! Ngoài ra quản gia tiên sinh, ngươi không cần vất vả nữa, ta không cần nhiều vật xa xỉ lắm, chỉ cần một ngày ba bữa, còn có chút sách vở là đủ rồi!

Harry hạnh phúc muốn ngất đi, không thể tưởng tượng, một vị vương tử, quốc vương tương lai lại đối xử khách khí với một Tuyết Bỉ nhân…

Đỗ Trần cũng choáng váng, đây là tai họa của thành Pierre! Thần thái cử chỉ của hắn như thế nào lại quen thuộc như vậy! Đă gặp qua ở đâu nhỉ!

Tiểu Bối Bối cũng một đầu sương mù, liền lắc đầu, thầm nghĩ, người tốt? Người xấu? Bối Bối lẫn lộn rồi.

Chesini ở túc xá của Đỗ Trần tìm một chỗ yên tịnh, Đỗ Trần len lén quan sát hắn cả ngày, tiểu tử Chesini này mặc kệ là ở trước mặt hay sau lưng người ta, cử chỉ đều lễ phép, nói chuyện đắc thế, thậm chí hiểu chuyện vượt ngoài phạm trù tuổi tác của hắn, nhưng một đứa bé như vậy, lại có thanh danh hỗn đản, thật sự làm Đỗ Trần bất khả tư nghị. Chẳng lẽ là ba lời thành hổ.

Đáng chết, vì sao, tiểu tử này cử chỉ dáng vẻ ta càng nhìn lại càng quen mắt chứ? Gặp quả ở đầu rồi!? Không có khả năng a!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.