“Cô?”
“Tôi đã từng nói qua, không phải thứ gì cô cho là tốt thì người khác cũng sẽ có cùng suy nghĩ với cô!”
*Tôi khiến cho mối quan hệ của hai người trở thành như vậy? Lăng tiểu thư, yêu cầu cô ăn nói rõ ràng tôi đã làm những việc gì? Sự việc cô lấy trộm tắm thiệp thuyết minh thiết kế của tôi, tôi cũng chưa từng muốn truy cứu đến cùng, cô hiện tại còn muốn như thế nào nữa?” Hạ Tử Hy nói.
Nhắc đến việc tắm thiệp thuyết minh, sắc mặt Đường Mộc Tuyết đột nhiên thay đi, có chút khó xem.
“Vậy thì cô rời khỏi Cảnh Thiên, rời khỏi Vân Duệ!” Lăng Tiêu Vân nhìn cô gằn giọng nói.
Tất cả đều vì Hạ Tử Hy mới khiến cô trở thành loại người như thế này, nếu như không phải vì cô ta, thì tất cả những chuyện này sẽ không xảy ra.
Nghe đến đây, khóe môi Hạ Tử Hy nhếch lên nói: “Có rời khỏi Vân Duệ hay không là do tôi tự quyết định, không phải cô nói là được; trước đây tôi luôn có ý định này, nhưng hiện tại không phải tôi không thể rời khỏi Vân Duệ mà là Vân Duệ không thể nào không có tôi!” Hạ Tử Hy vô cùng tự tin nhắn mạnh từng chữ trước mặt Lăng Tiêu Vân.
*Nếu như cô thật sự muốn tôi rời khỏi Vân Duệ, vậy thì hãy nói với người đàn ông của cô, khiến cho anh ta đuỏi việc tôi đi; nều như vậy tôi quyết không nói hai lời lập tức rời khỏi Vân Duệ!” Hạ Tử Hy nói với Lăng Tiêu Vân.
Lăng Tiêu Vân nhiều lần công kích, Hạ Tử Hy đều lựa chọn nhãn nhịn, nhưng điều đó không có nghĩa là cô vĩnh viễn đều lựa chọn tiếp tục nhẫn nhịn.
*Cô…cô có ý gì? Cô chính là không muốn rời khỏi Vân Duệ?” Lăng Tiêu Vân nhìn Hạ Tử Hy nói.
Hạ Tử Hy nhìn cô ta, không đáp lời.
Thật ra, không cần cô ta nói, Hạ Tử Hy cũng sẽ rời khỏi Vân Duệ; nhưng néu Lăng Tiêu Vân đã nói những lời khó nghe đến như vậy, Hạ Tử Hy chính là cố tình không cho.
cô ta một đáp án rõ ràng, khiến cho trong lòng cô ta hoảng loạn cùng cực.
“Hạ Tử Hy, cô…” Lăng Tiêu Vân tức đến mức không nói nên lời, giơ tay lên tính đánh xuống khuôn mặt người đối diện.
Cùng lúc đó, cánh tay của Lăng Tiêu Vân bị một người đứng phía sau tóm lấy.
Lăng Tiêu Vân quay đầu lại nhìn thấy Mục Cảnh Thiên, càng thêm tức giận: “Anh mau buông em ra!”
“Em đã quậy phá đủ chưa?” Mục Cảnh Thiên lạnh lùng quát lên.
“Là em đang quậy phá sao? Cảnh Thiên anh vẫn chưa nhìn ra sao? Người phụ nữ này chính là đang có ý!” Lăng Tiêu Vân tức giận nói.
Hạ Tử Hy từ đầu đến cuối đều đứng yên, không nói bất kỳ lời nào, khóe môi nhếch lên nụ cười nhạt, không để bát kỳ ai nhìn ra cảm xúc trong cô.
“Đủ rồi!” Mục Cảnh Thiên quát lên, sau đó cầm tay kéo cô ra ngoài khách sạn.
Hạ Tử Hy đứng yên nhìn theo bóng dáng hai người đã rời đi, không nói lời nào tiếp tục đi lầy đồ ăn.
Cô thẳng thắn thừa nhận những lời nói vừa rồi khiến cô vô cùng thoải mái.
Những chuyện đã xảy ra trước đây, cô vẫn luôn nhẫn nhịn, sau đó xảy ra chuyện liên quan đến bản vẽ thiết kế, cô cũng không tính toán, hiện tại còn dám chạy đến khiêu chiến với cô.
Xem cô là kẻ dễ ăn hiếp sao?
Chỉ là cô không có kiến thức hạn hẹp giống như cô ta, nhưng không ngờ rằng sự nhẫn nhịn của cô lại trở thành thước đo nhân cách của người khác.
Nhưng dù nói thế nào, những chuyện vừa xảy ra thật khiến người ta cảm thấy thoải mái.
Lúc này phía bên ngoài khách sạn, sau khi Mục Cảnh Thiên kéo Lăng Tiêu Vân bước ra ngoài; khi bước ra bên ngoài liền lập tức buông tay cô: “Em quậy phá đủ chưa?”
Nhìn dáng vẻ hiện tại của Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu Vân càng thêm tức giận nói: “Là do em đang gây rối sao? Cảnh Thiên, tại sao anh lại bảo vệ người phụ nữ đó?” Lăng Tiêu Vân hét lên.
Nhìn bộ dáng điên cuồng hiện tại của Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên liền nhíu mày suy nghĩ.