“Em cũng không biết. Em chỉ biết bản thân không thích nhìn thấy anh và Hạ Tử Hy ở bên nhau. Cảnh Thiên, anh phải tin em, em thật sự không cố ý. Lúc đó…em cũng không biết phải làm sao mới tốt, chỉ có thể làm như vậy mà thôi!” Lăng Tiêu Vân nói năng càng lúc càng lộn xộn.
“Em chỉ muốn anh và Hạ Tử Hy tách nhau ra, thật sự không có bắt kỳ ý nghĩa gì khác!”
“Tiêu Vân, từ trước đến nay anh luôn cho rằng em là một người con gái công tư phân minh, anh chưa hề yêu cầu em phải giúp đỡ anh, nhưng điều anh không ngờ nhất chính là em lại làm ra chuyện như vậy, em có biết cuộc thi này đối với anh có ý nghĩa quan trọng như thế nào không?” Mục Cảnh Thiên nói.
Nghe những lời này của Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu Vân có chút sững người.
Cô biết rõ, Mục Cảnh Thiên từ trước đến nay đều muốn hợp tác với SHASHIA.
Lăng Tiêu Vân lúc này mới phản ứng lại, luống cuống nói: *Em lúc đó cũng không nghĩ được nhiều như vậy. Xin lỗi, Cảnh Thiên em thật sự xin lỗi!”
Nhìn thấy Lăng Tiêu Vân không ngừng xin lỗi, Mục Cảnh Thiên nhíu mày.
“Thật sự muốn anh không tức giận nữa?”
“Đúng vậy!” Lăng Tiêu Vân liên tục gật đầu.
“Vậy được, từ nay về sau không được gây rắc rối cho Hạ Tử Hy nữa!” Mục Cảnh Thiên nhìn Lăng Tiêu Vân nhấn mạnh từng chữ.
Nghe đến đây, Lăng Tiêu Vân ngây người, có chút không tin tưởng nhìn vào Mục Cảnh Thiên: “Anh…anh thật sự yêu cô ta sao?”
Nghĩ đến khả năng này, Lăng Tiêu Vân cảm giác như trái tim mình đau như bị ai đó xé nát, đau đớn đến mức không còn chút cảm xúc nào.
“Không liên quan đến vấn đề này!” Mục Cảnh Thiên nói.
“Vậy vì lý do gì?” Lăng Tiêu Vân nhìn hắn ta hỏi.
Từ khi Hạ Tử Hy xuất hiện, ánh mắt của Mục Cảnh Thiên chỉ luôn vây quanh cô ta; làm sao để cô có thể thuyết phục được bản thân rằng, Mục Cảnh Thiên không hề rung động trước Hạ Tử Hy?
“Cuộc thi kết thúc sau khi đạt giải quán quân, SHASHIA đã cùng Vân Duệ ký kết hợp đồng; đồng thời chỉ định dự án kia sẽ do Hạ Tử Hy đảm nhiệm vị trí nhà thiết kế chính, cho nên anh hiện tại phải giữ cô ta ở lại Vân Duệ!” Mục Cảnh Thiên nhìn Lăng Tiêu Vân, nhắn mạnh từng chữ.
Lăng Tiêu Vân nhìn Mục Cảnh Thiên chớp mát, bán tín bán nghỉ nói: “Thật sự chỉ vì nguyên nhân này?”
“Nếu không thì sao?”
Lăng Tiêu Vân liên tục lắc đầu nói: “Được, em tin tưởng anh; chỉ cần là lời anh nói, em đều sẽ tin!”
Trong cuộc tình này, chỉ cần vì Mục Cảnh Thiên, cô đều có thể nhún nhường tất cả mọi thứ.
Đáng tiếc, cô không hiểu được rằng, tình yêu chính là chuyện của hai người, không phải chỉ cần một bên buông bỏ lòng tự trọng, nhún mình duy trì tình yêu này; hoặc có lẽ từ đầu vốn dĩ không phải là tình yêu.
Trong cuộc tình này, chỉ cần vì Mục Cảnh Thiên, cô đều có thể nhún nhường tất cả mọi thứ. Đáng tiếc, cô không hiểu được rằng, tình yêu chính là chuyện của hai người, không phải chỉ cần một bên buông bỏ lòng tự trọng, nhún mình duy trì tình yêu này; hoặc có lẽ từ đầu vốn dĩ không phải là tình yêu.
Rất nhanh buổi tiệc rượu được bắt đầu.
Tất cả mọi người bắt đầu tụ tập tại sảnh chính khách sạn.
Ánh đèn trên sân kháu tỏa sáng dịu nhẹ.
Để bắt đầu buổi tiệc, đầu tiên sẽ do người chủ trì bước lên sân khấu nói vài câu giới thiệu ngắn gọn, sau đó sẽ đến Mục Cảnh Thiên phát biểu, nhưng đáng tiếc hiện tại Mục Cảnh Thiên không có mặt, nên người chủ trì chỉ có thể yêu cầu Hạ Tử Hy bước lên đọc bài diễn văn.
Hạ Tử Hy luôn đứng một bên, giữ mình trong một trạng thái chuẩn bị hoàn hảo.
Sau khi nghe người chủ trì gọi tên, Hạ Tử Hy liền lập tức bước lên sân khấu. . Truyện Tiên Hiệp
Trên sân khấu, trang phục dạ hội màu xanh dương bảo.
thạch càng khiến cho thân hình cô trở nên thon dài, khí chất hài hoàn khiến cho người nhìn một cảm giác thư giãn, yên tĩnh.