Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 119: Chương 119




Dì Lý ngây người, khi tinh thần phản ứng lại liền lập tức bước đến mở cửa.

“Có cần dì đi chung không?” Dì Lý lo lắng hỏi.

“Không cần, dì cứ ở nhà là được!” Mục Cảnh Thiên vừa dút lời liền lập tức ôm Hạ Tử Hy đi đến bãi giữ xe.

Sau khi đã đặt cô ngồi vào bên trong, Mục Cảnh Thiên lập tức nhắn ga phóng đi.

Lúc này Hạ Tử Hy đang nằm phía sau, tay ôm chặt vị trí trên bụng, sắc mặt trắng nhợt nhạt, trên trán còn lắm tầm một lớp mồ hôi, có thể thấy được cô đang rất đau đớn.

Mục Cảnh Thiên thông qua kính chiều hậu nhìn tình hình cô lúc này, càng nhắn mạnh chân ga phóng về phía trước.

Lộ trình vôn dĩ mât hơn hai mươi phút, nhưng với tôc độ của Mục Cảnh Thiên chỉ cần khoảng mười phút.

Hạ Tử Hy nhìn ra ngoài cửa sổ, cô đang suy nghĩ bước tiếp theo nên phải làm gì, tình cờ lúc này Hạ Tử Hy nhìn thấy bên ngoài có một tiệm thuốc.

“Đau…” Hạ Tử Hy tiếp tục rên lên một cách đau đón.

Sau khi Mục Cảnh Thiên nghe thấy, lo lắng gấp gáp không ngừng: “Cô cố chịu một lát, lập tức đến bệnh viện!”

“Không được, tôi đau lắm! Mục Cảnh Thiên anh giúp tôi mua ít thuốc…” Hạ Tử Hy ngồi phía sau, nhịn đau nói từng chữ với hắn.

Mua thuốc?

Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên lập tức liếc nhìn ra ngoài cửa xe, sau đó gật đầu nói: “Được!”

Sau đó lập tức dừng xe bên đường trước cửa tiệm thuốc, Mục Cảnh Thiên nhìn sang Hạ Tử Hy nói: “Cô chờ một lát, tôi lập tức quay trở lại!” vừa nói liền mở cửa bước xuống xe.

Hạ Tử Hy ngồi trên xe, nhìn theo bóng lưng rời đi của Mục Cảnh Thiên, trong lòng có chút không nỡ.

Sau khi Mục Cảnh Thiên rời đi, bộ dạng đau đớn vừa rồi của Hạ Tử Hy lập tức biến mắt.

Bỏ đi, sự an toàn của bản thân vẫn quan trọng hơn!

Hơn nữa, nếu hiện tại không làm như vậy, cô thật sự có khả năng bị Mục Cảnh Thiên ăn tươi nuốt sống, điều bọn họ cần nhát hiện tại chính là “lý trí”!

Nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy lập tức vươn tay, trực tiếp mở cửa bước xuống xe.

Khi vừa xuống xe, lập tức nhìn theo hướng phía trước, chỉ sợ Mục Cảnh Thiên đột nhiên quay trở lại.

Sau đó, cô âm thâm bước sang một bên, trùng hợp có một chiếc taxi đang chạy đến, Hạ Tử Hy lập tức vẫy tay; khi chiếc taxi vừa ngừng lại, Hạ Tử Hy không nhiều lời, nhanh chóng bước lên xe.

“Bác tài, chạy thôi!” Hạ Tử Hy gấp gáp thúc giục.

Chỉ sợ Mục Cảnh Thiên sẽ bắt thình lình xuất hiện.

Lúc này Mục Cảnh Thiên nhanh chóng bước vào tiệm thuốc, bản thân hắn cũng không biết nên mua loại thuốc nào cho phù hợp, chỉ có thể tùy tiện lấy hai bình thuốc giảm đau, sau đó lại mua thêm một chai nước suối; sau khi thanh toán tiền liền chạy nhanh ra ngoài. Khi đến trước.

chiếc xe, lập tức mở cửa nói: “Thuốc đã mua được rồi…”

vẫn chưa dút lời, chỉ thấy bên trong xe không một bóng người, Mục Cảnh Thiên đột nhiên sững người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.