Quả nhiên là một nữ cường nhân. Mang đến một cảm giác hoàn toàn khác với người khác.
Lúc này, bà bước đến vị trí người chủ trì.
Bắt đầu tuyên bố kết quả cuộc thi.
Từ giải ba đến giải á quân đều đã được lần lượt tuyên bó.
Sau đó cho đến phút cuối cùng, Alexia cầm lên một tập văn kiện, sau đó nhìn những người đang ngồi phía dưới nói: “Hạ Tử Hy?”
Sau khi nghe đến tên của bản thân, Hạ Tử Hy nhướng mày; lúc này dựa theo năng lực quan sát của bản thân, ánh mắt Alexia nhìn hướng về phía Hạ Tử Hy.
Lúc này Hạ Tử Hy cũng đứng lên nói.
“Là tôi!”
“Hạ tiểu thư, cô có thể giới thiệu sơ lược về ý tưởng thiết kế của mình không?” Alexia nói.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy có chút thất thần, nhưng vì tinh thần tôn trọng tác phẩm thiết kế của bản thân, Hạ Tử Hy vẫn quyết định nói.
“Thiết kế này…thật ra tôi muốn dành tặng cho một ông lão!”
Nghe đến đây, tất cả mọi người đều hướng mắt nhìn về phía Hạ Tử Hy.
“Linh cảm thiết kế của tôi bắt nguồn từ câu chuyện của ông lão ấy; thật ra ông ấy chỉ là một người bình thường, làm quản gia trong một gia đình giàu có, nhưng con trai của ông ấy vô cùng xuất sắc, sau khi từ nước ngoài du học trở về, gây dựng sự nghiệp, nhưng điều không may chính là người con trai ấy đã bất hạnh qua đời trong một tai nạn xe cộ; di vật duy nhất mà anh ấy còn giữ lại chính là sợi dây chuyền mà ông lão đã tặng cho anh trước khi đi du học.” Hạ Tử Hy nói.
“Hiện tại tâm trí của ông ấy không được minh mẫn, nhưng sợi dây chuyền chưa bao giờ rời khỏi tay, đó chính là tình cảm nhung nhớ mà ông dành cho người con trai quá có; tôi nghĩ nếu như con trai của ông biết được nhất định cũng sẽ rất nhớ ông ấy; cho nên tôi đã đặt tên cho sợi dây chuyền này chính là “Thương Nhớ”.
Khi Hạ Tử Hy đứng lên phát biểu, mỗi một chữ đều khiến cho sắc mặt Alexia trở nên thay đổi.
Ánh mắt chăm chú nhìn Hạ Tử Hy.
Sau khi hoàn thành bài phát biểu, Hạ Tử Hy ngắng đầu lên nhìn Alexia nói: “Đây là ý tưởng thiết kế của tôi; mặc dù chỉ là một câu chuyện đơn giản và rất bình thường, nhưng tôi tin rằng, những người đồng cảnh ngộ đều có thể cảm nhận sâu sắc vân đề này.
Sau khi Hạ Tử Hy dút lời, Alexia cũng không nói gì, ánh mắt vẫn nhìn chăm chú về hướng cô.
Khi Alexia vẫn chưa lên tiếng, những người có mặt tại hiện trường cũng không dám nói.
Dù sao Alexia cũng chính là người chủ trì lớn nhất trong cuộc thi New Talent năm nay, hơn nữa quyền quyết định cuối cùng đều nằm trong tay bà.
Mắt thấy thời gian trôi qua từng phút một, tất cả mọi người đều không lên tiếng, Hạ Tử Hy đứng im nơi đó, không một chút hoảng loạn, hơn nữa vô cùng bình tĩnh nhìn thẳng Alexia, mặc dù bà là một người nước ngoài, nhưng tiếng hoa lại vô cùng tốt!
Cuối cùng, người không kìm lòng được lại là Lăng Tiêu Vân.
Cô không hề lường trước được, Alexia lại cho Hạ Tử Hy cơ hội phát biểu.
“Hạ tiểu thư, trong bản hồ sơ thiết kế của cô, chỉ có một trang bản vẽ thiết kế, đến tắm thiệp thuyết minh cũng không có; nói đến cùng trong cuộc thi này, cô đã thua hoàn toàn rồi!”
“Hạ tiểu thư, nếu như tôi ra giá một triệu để mua ý tưởng của cô thì sao?” Lúc này, Alexia đột nhiên lên tiếng.
Cũng vì câu nói này của Alexia, đã khiến cho tất cả mọi người đều sửng sốt.
Đến Hạ Tử Hy cũng không phản ứng kịp trước câu nói này của bà.
Cô đã nghĩ đến kết quả cuối cùng chính là thua cuộc, cũng vì tắm thiệp thuyết minh đã biến mất, nhưng không ngờ rằng Alexia lại nói ra câu nói này.
Lăng Tiêu Vân càng ngây người hơn, câu nói này của Alexia không khác nào vô hình tát lên mặt cô một cú đau đón.
Lúc này, Alexia từ trên sân khấu bước xuống, từ từ tiền về phía Hạ Tử Hy: “Tôi muốn mua lại tác phẩm của cô!”