“Cảnh Thiên, Cảnh Thiên.”
Dù cho Lăng Tiêu Vân phía sau cố sức hét tên hắn, nhưng Mục Cảnh Thiên cũng không quay đầu lại nhìn cô.
Hạ Tử Hy lúc này đang đứng một bên quan sát, không nhịn được thở dài.
Chỉ sợ Lăng Tiêu Vân lại tính món nợ này lên người côi Nhưng lần này xem ra Lăng Tiêu Vân có chút quá đáng.
Nếu như cô là Lăng Tiêu Vân, nhất quyết sẽ không làm ra chuyện ngu ngốc như vậy, bởi vì nếu làm không tốt, không những ảnh hưởng đến danh tiếng một mình cô còn liên lụy đến danh tiếng của Tập đoàn Vân Duệ.
Mục Cảnh Thiên là một người vô cùng coi trọng sự nghiệp, chắc chắn sẽ không bao giờ đem chuyện công ty ra đùa giỡn, cho nên e rằng Lăng Tiêu Vân lần này đã chạm đến giới hạn của hắn.
Phụ nữ, có đôi khi bị một số thứ che mờ đôi mắt, nên gây ra những chuyện không cách nào cứu vãn được.
“Còn không đi?”
Lúc này, âm thanh của Mục Cảnh Thiên lại tiếp tục vang lên phía sau lưng cô, Hạ Tử Hy lập tức giật mình, nhanh chóng bước tiếp.
Cô có thể cảm nhận được ánh mắt của Lăng Tiêu Vân vẫn đang dõi theo cô, hận không thể xé cô ra làm trăm ngàn mảnh.
Hạ Tử Hy hiện tại có chút nghi ngờ, Mục Cảnh Thiên chính là cố ýI Chuyện này thì có liên quan gì đến cô!
Sau khi Hạ Tử Hy và Mục Cảnh Thiên rời khỏi liền trực tiếp bước lên xe, sau khi bước lên, cô liếc mắt nhìn sang Mục Cảnh Thiên đang ngồi bên cạnh.
Anh ta ngoại trừ có chút căng thẳng, cũng không nói bất cứ điều gì.
“Mục tổng, anh làm như vậy, hình như không được tốt lắm?”
Hạ Tử Hy cố thăm dò nói “Cái gì không được tốt lắm?”
“Hai người chúng ta rời đi, bỏ lại một mình Lăng tiểu thư ở đó, có phải không thích hợp hay không?” Hạ Tử Hy nói.
Nói thật lòng, khi nhìn thấy Mục Cảnh Thiên tuyệt tình rời đi như vậy, nếu đứng trên lập trường của người phụ nữ, thì cô vô cùng đồng tình với Lăng Tiêu Vân.
Nghe đến đây, ánh mắt Mục Cảnh Thiên liếc sang nhìn cô: “Chúng ta cùng trở về công ty, có vấn đề gì không thích hợp?”
Hạ?TU HỤ:..”
Được rồi, là cô nhiều chuyện.
“Không lẽ cô không tức giận việc Lăng Tiêu Vân lấy tắm thiệp thuyết minh của cô?” Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy nói.
Hạ Tử Hy gật đầu: “Tức giận!”
Tức giận sao?
Nhưng Mục Cảnh Thiên không hề nhìn ra một chút tức giận nào trên khuôn mặt của cô.
“Nhưng tức giận thì có tác dụng gì?” Hạ Tử Hy nói, “Những chuyện nên xảy ra sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra, không bằng bình tĩnh đối mặt, chấp nhận những chuyện phát sinh ngoài ý muốn!”
Nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhếch lên một nụ cười nhạt.
“Nếu như hôm nay không giành được giải quán quân, cô còn có thể nói những lời này không?” Mục Cảnh Thiên không tin, người phụ nữ này không biết tức giận.
Hạ Tử Hy nghiêm túc suy nghĩ một lát, xoay người sang nhìn Mục Cảnh Thiên: “Nói thật lòng, nếu không phải vì anh, tôi nghĩ Lăng Tiêu Vân cũng sẽ không làm như vậy!”
*Ý của cô là…đang trách tôi?” Mục Cảnh Thiên nhướng mày hỏi.
“Tôi chỉ nói nguyên nhân thật sự phía sau chuyện này mà thôi!”
nếu suy xét đến tận cùng thì tất cả nguyên nhân đều bắt nguồn từ Mục Cảnh Thiên.
Nếu như không phải vì Mục Cảnh Thiên, sự thù ghét đối với cô của Lăng Tiêu Vân cũng sẽ không sâu đậm đến vậy.