“Vâng, vậy em cúp máy trước đây!”
“Được!”
Sau đó Hạ Tử Hy liền ngắt điện thoại, tâm tình của cô vô cùng tốt.
Cho đến khi đến giờ tan ca, Hạ Tử Hy lập tức rời khỏi công ty.
Sau khi đã liên lạc ổn thỏa, Hạ Tử Hy nhanh chóng đến điểm hẹn.
Khi cô đến nơi, Đô Đô và Hạ Tử Dục đã có mặt từ sớm.
“Tiểu Hạ, bên này!” Đô Đô vẫy tay với cô.
Khi nhìn rõ vị trí của hai người, Hạ Tử Hy trực tiếp bước đến, “Anh hai, Đô Đô, thật ngại quá, trên đường có chút kẹt xe nên em đến trễ!”
Đô Đô cười nói: “Đến trễ cũng không sao! Cậu trả tiền là được!”
“Không vấn đề gì!’ Hạ Tử Hy vui vẻ nói; “Hôm nay tâm trạng mình rất vui, bữa cơm này mình mời!”
* y da, đúng là người nhận được giải quán quân có khác!”
Đô Đô cười nói.
“Tất nhiên!” Hạ Tử Hy cười vui vẻ, chỉ cần những lúc ở bên cạnh Đô Đô, cô liền giống như một đứa trẻ.
“Con nhóc này!” Đô Đô cười, sau đó đưa tay ra, Được rồi, chúc mừng cậu, Tiểu Hạ của mình là lợi hại nhát!”
Nhìn thấy Đô Đô đang vươn tay hướng về phía mình, Hạ Tử Hy cũng vươn tay về phía cô, hai người ôm lấy nhau.
Hạ Tử Dục ngồi phía đối diện, nhìn hai người bọn họ cũng mỉm cười theo.
Đùa giỡn xong, Hạ Tử Hy nhìn Hạ Tử Dục: “Anh hai, anh đã gọi món chưa?”
“Đã gọi món rồi, anh hai của cậu thương cậu nhất, đến việc cậu thích ăn gì cũng nhớ rõ. Sớm đã gọi món cho cậu rồi!” Đô Đô nói.
Câu nói này của Đô Đô, Hạ Tử Hy cảm thấy có mùi ghen tị. Lúc này cô cười nói: “Tất nhiên, anh ấy là anh hai của mình mài”
“Đúng vậy! Anh hai của cậu!” Đô Đô nói.
Hạ Tử Hy cười, cũng không nói gì, sau đó cô nhìn sang Hạ Tử Dục: “Anh hai, anh có phải có gì muốn nói với em không?”
“Chúc mừng eml”
“Hết rồi?” Hạ Tử Hy hỏi.
Quen biết Hạ Tử Dục nhiều năm, chút cảm giác này, cô vẫn có thể cảm giác ra.
Hạ Tử Dục như vừa muốn nói gì đó; lúc này nhân viên phục vụ tiến tới, nhìn bọn họ: “Xin chào! Thức ăn của quý khách đã chuẩn bị xong!”
Sau đó, Hạ Tử Hy liền lui về sau một chút, để nhân viên có thể thuận tiện đặt thức ăn lên bàn.
Sau đó nhân viên phục vụ liền rời đi.
Hạ Tử Hy nhìn những món ăn trên bàn: “Đói bụng quái”
“Mau ăn đi!” Hạ Tử Dục nhìn cô, ân cần nói.
Hạ Tử Hy cũng không khách sáo, nhanh chóng dùng bữa.
Còn có Đô Đô, hai người ăn vô cùng ngon miệng, vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ.
Lúc này Hạ Tử Dục ngước mắt nhìn sang Hạ Tử Dục: “Anh hai, anh cũng mau ăn đi!”
“Được!