Sau khi ăn xong, Cresht dẫn Sephera đi chơi. Lunar về trạm xá tiếp tục túc trực. Giờ thì chỉ còn một mình tôi thôi. Thôi thì về báo cáo với nữ vương đã.
Về tới nơi, tôi trình bày tất cả với Tel”Annas. Cô ấy hỏi:
- Thế ngươi thấy thái độ của tên Cresht với Sephera thế nào?
- Sao... sao người lại hỏi thế ạ?
- Trả lời đi! - Cô ấy quát.
Tôi giật mình:
- Dạ thần... thần đâu biết ạ.
- Ngươi đi điều tra tệ quá.
- Thần chỉ điều tra tên Cresht làm gì thôi mà.
Tel”Annas thở dài:
- Thôi, ngươi lui ra đi. Hôm nay ta cho ngươi đi chơi, nhưng có lệnh là phải về rõ chưa!
- Vâng.
Tôi bước ra ngoài thì gặp Hải. Nó gọi:
- Chào!
- Ờ chào...
- Sao nhìn mặt chú em trông nản quá vậy?
Tôi thở dài:
- Chán quá, không có việc làm.
- Vậy đi chơi chung với tao đi, tao dẫn Conan theo cho mày có việc làm.
Conan bước ra. Tôi gật đầu đồng ý rồi cả ba cùng nhau đi ra ngoài. Thật tình thì tôi không muốn phải giải quyết một vụ án mạng tí nào, nhưng may là điều đó không xảy ra. Hải dẫn cả đám đi đăng kí tham dự giải cờ tướng do lực lượng Sa Đọa đăng cai tổ chức.
Tôi bảo:
- Nhưng mà tao đâu có biết chơi cờ tướng đâu!
- Kệ, cứ tham gia đại cho vui, thua cũng được. - Hải đáp.
Giải đấu này có ba mươi hai tuyển thủ, tất cả đều được ban tổ chức phát một mã số. Kế đó, ban tổ chức bốc thăm ra mười sáu cặp đấu để chọn mười sáu tuyển thủ tham dự vòng trong. Lá thăm may rủi đưa tôi gặp thằng Minh - một trong những đối thủ của tôi tại giải bắn cung lần trước. Việc gặp người quen khiến tôi hơi bị tâm lí, cộng với việc tôi còn chẳng biết quân cờ nào với quân cờ nào, tôi bị Minh hạ gục sau bốn nước đi. Nhọ.
- YEAH!
- Haizz... - Tôi tặc lưỡi đứng dậy.
Hải và Conan không nói gì về tôi bởi bọn họ biết tôi không đánh cờ, hai người họ tập trung chuẩn bị cho trận đấu của mình.
Bị loại, tôi bước ra ngoài sân hóng gió một tí. Đảo mắt xung quanh, tôi nhìn thấy một tên tóc vàng mặc đồ màu đen, miệng đang phì phèo điếu thuốc đang ngồi trên ghế đá dưới tán cây. Chẳng hiểu sao khi nhìn hắn, tôi lại có một suy nghĩ rằng tên này là một tên chuyên hiếp dâm bởi bộ râu quai nón của hắn. Cảm thấy hứng thú, tôi đứng sau gốc cây, quay lưng về phía hắn nghe ngóng.
Một lúc sau, có hai tên khác chạy đến. Tôi quay đầu lại thì thấy trong đó có một tên cầm theo một cái túi màu nâu.
- Bẩm đại ca, em mua thuốc về rồi ạ.
- Tốt lắm.
- Đại ca thưởng cho chúng em đi ạ.
Tên đại ca ngạc nhiên:
- Cái gì? Thưởng á? Các ngươi có bị điên không? Các ngươi mua thuốc về, ta còn phải sắc thuốc, mệt gần chết mà giờ đòi thưởng hả?
- Thuốc lần này của tụi em ngon lắm, em nhập khẩu từ bên Tây về đó ạ.
- Thuốc gì?
- Rocket 1h đấy ạ, nghe đâu là bao ngon luôn đấy. Đại ca dùng cái này là đảm bảo thế nào cũng chơi cả tiếng đồng hồ không mệt đấy ạ. Em có mua ba hộp, chia cho mỗi đứa một cái xài.
Nghe vậy, tôi nghĩ thầm: “Chắc bọn nó định đi chơi gái hay sao mà mua lắm thuốc thế? Hay là bọn chúng mua cho tên đại ca về tẩm bổ, sẵn tiện mua cho mình xài luôn.”
Tên đại ca đứng dậy:
- Tụi mày tìm được con Sephera chưa?
- Chưa đại ca ơi, sáng giờ nó trốn đi đâu mất tiêu. Chắc nó biết kế hoạch của mình rồi.
- Không, tao nghĩ nó không biết đâu.
Tên cầm thuốc trả lời:
- Ngày nào chúng ta cũng chơi, chẳng lẽ nó lại không biết?
- Thôi được rồi, chúng ta về đi. Con Sephera không có quen biết ai, tối nay thế nào cũng về nhà thôi.
Nãy giờ nghe rõ tất cả mọi chuyện, đầu tôi hiện lên nhiều suy nghĩ.
Tại giải đấu cờ tướng, Hải xuất sắc lọt vào vòng tứ kết trước khi chỉ chịu thua trước Veera - nàng dơi của Maloch. Còn Conan, cậu ta lọt vào đến trận chung kết trước khi gục ngã trước Enzo - nhà vô địch của giải đấu. Chỉ giành được huy chương bạc nhưng bấy nhiêu là đủ để Conan có thể vui mừng.
Hải bảo:
- Hôm nay chúng ta đã thi đấu rất tốt, phải đi ăn mừng chiến thắng mới được.
- Ăn mừng thế nào? - Tôi hỏi.
- Tao biết một quán thịt nướng ngon lắm, vô đó ăn đi.
Đi đến quán là cũng sáu giờ bốn mươi lăm. Coi bộ giải đánh cờ tốn kha khá thời gian của cả đám, trời bây giờ đã sập tối rồi.
Vào quán gọi ba dĩa thịt sườn nướng, cả đám ăn như chưa từng được ăn, nhất là thằng Hải. Từ lúc thi đấu đến giờ nó không ăn gì cả, mặc dù ở chỗ thi đấu có phục vụ thức ăn nhưng đồ ăn không hợp khẩu vị với nó.
Hải hỏi Conan:
- Giành á quân được thưởng bao nhiêu vậy?
- 799 quân huy.
- Tui thì được 210, thằng Hùng thì được 40. Cũng đủ trả tiền thịt mà.
Đảo mắt nhìn xung quanh, tôi chợt nhận ra Cresht và Sephera.
- Sephera này, trời cũng tối rồi, chúng ta về thôi. Em về nhà cẩn thận nhé.
- Anh Cresht này, em đến nhà anh ngủ được không?
Câu nói của Sephera khiến Cresht sững sờ. Phải một lúc sau, cậu ta mới nói lại được, giọng lắp bắp:
- Em... em... em nói gì...
- Anh cho em đến nhà anh ngủ đi, cầu xin anh đó, làm ơn đi mà.
Tôi lẩm bẩm:
- Mới thấy vụ này lần đầu à nha.
- Nghĩ gì đấy? - Conan gọi.
- À không có gì, mấy chuyện riêng tư ấy mà.
Cresht trả lời:
- Nếu em ngủ ở nhà anh thì hơi bất tiện đấy, tại nhà anh nhỏ với lại...
- Em ngủ dưới đất cũng được, làm ơn đi. Năn nỉ anh luôn đó.
- Nếu thế chị qua nhà em ngủ đi. - Tôi tiến lại.
Hai người họ nhìn tôi:
- Ủa nhóc đó hả?
- Ừ! Chị Sephera này, nếu chị không ngại thì em...
- Ê ê bậy nha! Bậy à!
Tôi chen ngang và cười:
- Chứ tại cô ấy xin mà anh không cho chứ bộ. Chị cứ đến nhà em mà ngủ, em sẽ đi bắt bọn dâm tặc đấy cho.
- Sao... sao nhóc lại biết chuyện của chị?
- Lúc sáng tham dự giải đánh cờ, vô tình em nghe được. Nghe đâu bọn chúng đang đợi chị ở nhà đấy.
Sephera ôm đầu:
- Hỏng rồi...
- Được rồi, để anh đi bắt bọn chúng!
Hải chen vào:
- Để em, Conan với thằng Hùng đi bắt cho.
- Mày định bắt thế nào?
- Chị Sephera, cho thằng Hùng mượn cơ thể của chị đi.
Cô ấy ngạc nhiên:
- Mượn ư? Để làm gì?
- Làm chim mồi dụ bọn chúng ra. - Nói rồi Hải đẩy tôi với Sephera lại gần nhau rồi tung ma thuật hoán đổi. Tôi không biết nó học ma thuật từ khi nào nhưng điều đó không quan trọng.
Cresht định đi theo nhưng Hải bảo:
- Ban đêm khu rừng Chạng Vạng rất nguy hiểm, anh phải đi theo cô ấy.
- Ờ đúng rồi.
- Cứ tin tưởng ở bọn em.
*
Giờ thì tôi làm Sephera. Về đến nhà, tôi mở cửa ra. Đèn trong nhà đã được bật sáng. Hai người đàn ông lên tiếng:
- Chào mừng cô chủ đã về.
- Hừm... - Tôi im lặng, ngồi xuống cởi giày ra. Quái, giày của cô ấy sao khó cởi quá vậy? Hì hục mãi không cởi ra được. Bất chợt hai tên kia tiến lại, cả hai đều là thuộc hạ của tên đại ca tôi gặp lúc đi đấu giải.
Một tên quỳ xuống:
- Để tôi giúp cô chủ. - Rất nhẹ nhàng, đôi giày đã được cởi ra. Tôi định đứng dậy thì tên đằng sau đè tôi ngã xuống. Tên lúc nãy giúp tôi cởi giày nhanh chóng giơ chân tôi lên rồi dùng miệng liếm chân tôi. Lưỡi của hắn cứ ươn ướt, liếm sạch sẽ từng ngón chân và cả những khe ngón chân nữa làm tôi phát nhột.
- Ư... nhột...
Liếm đủ hai chân, hắn mới để cho tôi đứng dậy. Tôi bước lên phòng của Sephera.
- Thì ra là vậy. - Tôi gấp quyển nhật kí của Sephera rồi lấy huy hiệu thám tử mà Conan đã đưa lúc đầu - Có tin tức này.
- Chuyện gì? - Hải hỏi.
- Tao biết bọn chúng là ai rồi. Bọn chúng chính là những người phục vụ trong nhà của Sephera. Sau khi bố mẹ của Sephera mất, bọn chúng âm mưu chiếm đoạt gia tài của bố mẹ cô ấy để lại. Bằng cách cưỡng dâm, bọn chúng bắt cô ấy phải để lại gia tài cho bọn chúng.
Conan hỏi:
- Thế cô ấy bị trong bao lâu rồi?
- Hừm... khoảng nửa năm rồi. Chúng ta cần phải giải quyết sớm vụ này nếu không Sephera sẽ có chuyện đấy. Khốn kiếp thật, ngày nào cũng bị cưỡng thế này chịu sao nổi.
Hải ngạc nhiên:
- Mày nói sao? Ngày nào cô ấy cũng bị cưỡng hiếp á?
- Đúng, tao lật nhật kí ra thấy ngày nào cũng cưỡng hiếp đây này.
- Thế sao cô ấy không có thai nhỉ?
Thằng Hải nói làm tôi mới để ý, tại sao lại như vậy nhỉ? Nhưng tôi không thể biết được lí do bởi tôi đâu có biết gì về cơ thể của Sephera.
Bất chợt từ dưới nhà có tiếng gọi:
- Thưa cô chủ, nước tắm đã chuẩn bị xong rồi ạ.
- Tao đi tắm cái đã, có gì nói chuyện sau nha.
Hải đáp:
- Ừ, mày nhớ cẩn thận...