Thế nhưng Conan lại không nghĩ vậy. Cậu ta hỏi Ilumia:
- Chị ơi, sao lúc diễn ra pháo hoa chị lại ở đây mà không ra ngoài?
- Nhóc nhìn đi, từ đây nhìn rất rõ pháo hoa, rõ hơn bên dưới nữa. Nhưng tiếc là căn phòng này bị khóa nên chị đành qua phòng bên cạnh.
- Vậy thì hung thủ đã đột nhập vào căn phòng này bằng cách nào chứ?
Conan ra cửa nhìn ổ khóa. Chẳng có dấu vết của sự cạy phá.
- Có khi nào hung thủ giống như chim trên trời, bay vô phòng này bằng đường cửa sổ giết Lauriel không nhỉ? - Lindis lẩm bẩm.
Câu nói của cô khiến Conan mở ra một hướng suy nghĩ mới. Hung thủ đã đột nhập vào bằng đường cửa sổ. Có thể hung thủ đã trèo lên...
- Ý mà khoan! Làm sao mà leo lên đây được khi đây là tầng cao nhất chứ.
- Nếu dùng cánh thì sao? - Yorn hỏi.
Ilumia đáp:
- Chuyện đó không thể đâu. Ở đây chỉ có Lauriel và Xeniel là có cánh. Xeniel hiện đang đi công tác ở Vực Hỗn Mang làm sao đến đây được. Nơi đó xa cung điện lắm.
Lindis chợt lóe lên một ý:
- A nhớ rồi! Hình như Krixi cũng có cánh mà đúng không?
- Không thể nào... - Tôi lẩm bẩm.
Conan tiếp lời:
- Bướm không thể bay cao đến thế đâu. Đây là tầng mười, khoảng một trăm mét. Bướm bay cao chắc sáu đến bảy mét thôi.
Vụ án này có vẻ rất hóc búa khi đây gần như là một vụ án không lời giải. Conan khụy chân xuống xem lại thi thể của Lauriel.
- Hả? Sao lại có vết bỏng?
- Vết bỏng nào cơ? - Mọi người quây quanh.
- Đây này. Nếu cô ấy chết vì đập đầu xuống đất thì làm gì có vết bỏng ở đây.
Lindis ngồi xuống tặc lưỡi ngán ngẩm:
- Ma làm à...
- Hừ, làm gì có ma chứ.
Tôi nghĩ thầm: “Có vẻ vụ án này cần phải điều tra thêm chứ bao nhiêu đây chứng cứ vẫn chưa đủ.“.
Đã gần một giờ khuya. Ilumia quyết định cho mọi người về để ngày mai điều tra tiếp. Đành vậy thôi, đâu còn cách nào khác mặc dù Conan cảm thấy không hay một chút nào. Hung thủ sẽ tranh thủ khoản thời gian này phi tang chứng cứ. Lúc đó, việc giải quyết vụ án sẽ khó khăn gấp bội.
Chính vì vậy, mới khoảng bảy giờ sáng là Conan đã có mặt tại cung điện Ánh Sáng cùng với một chiếc bánh mì trong tay do Krixi làm.
- Nhóc đến điều tra vụ án đấy à? Mời vào.
Hiện trường không có dấu hiệu gì bị đột nhập và Ilumia cũng xác nhận điều đó. Cô đã ở trong căn phòng này cả đêm và không hề có ai cả. Lauriel vẫn nằm dưới đất được phủ lại bằng một lớp vải dày.
- Mình vẫn thắc mắc về cái vết bỏng.
Vết bỏng ấy nằm ở trên mặt và khoảng độ hai. Conan càng không biết thứ gì tỏa nhiệt nhưng không cháy ở đây. Có thể là do những bóng đèn ma thuật nóng khoảng một nghìn độ nhưng lại có hai lí do khiến nó không phải câu trả lời. Thứ nhất, Lauriel chết trong lúc đang bắn pháo hoa và không có ai ở đây. Nói vậy thì làm sao mà hung thủ có thể đột nhập vào được. Thứ hai, khi thử nghiệm dây thừng với đèn ma thuật thì nó vẫn cháy tạo ra tro. Điều này không có ở hiện trường.
Ilumia hỏi:
- Có tìm được gì không?
- Khó quá. Em vẫn chưa nghĩ ra cách hung thủ làm đứt sợi dây thừng.
Đúng lúc này, Tulen chạy đến bên thở hồng hộc:
- Hộc hộc... bẩm nữ thần... có kết quả rồi ạ.
- Kết quả gì?
Tulen rút ra một tờ giấy và đọc:
- Khám nghiệm tử thi cho thấy Lauriel có thuốc mê trong người. Loại thuốc mê sử dụng là loại thường được sử dụng trong các ca phẫu thuật. Thường thì sau năm phút thuốc sẽ phát huy hiệu lực. Ngoài ra còn vết thương ở đầu thì khá nặng do rơi từ độ cao khoảng tám mét.
Conan nghe vậy tìm ra một chi tiết mới. Hung thủ đã đánh thuốc mê Lauriel sau đó đưa cô vào phòng trói cô lên. Thế nhưng chưa kịp mừng thì Conan đối mặt với một vấn đề mới: làm thế nào để hung thủ có thể bay lên trói Lauriel lại?
- Đau đầu quá!
Cậu ta quay lại phòng Lauriel. Bất giác mở ngăn kéo bàn, Conan tìm thấy một quyển nhật kí màu hồng khá đẹp ghi là “Nhật kí học viện“. Bình thường Conan vốn không đọc trộm nhật kí nhưng không hiểu sao lần này cậu ta lại mở ra. Nội dung kể về những câu chuyện vui buồn tại học viện Athanor của Lauriel và chẳng có gì đặc biệt. Có lẽ quyển nhật kí sẽ đóng lại nếu như Conan không tìm thấy một trang đầy sắc hồng.
“Ngày 14/2, tôi được tận hưởng hạnh phúc khi anh Yorn tỏ tình với tôi sau sáu tháng quen biết nhau. Một bữa tối lãng mạn tại nhà hàng. Tôi hạnh phúc quá. Bất giác tôi nhớ lại câu nói của anh: anh yêu em quanh bốn và sáu, nghĩa là anh yêu em quanh năm.“.
Conan lật lại những trang trước. Đúng như vậy, Yorn quen biết Lauriel sáu tháng. Conan quay trở lại trang màu hồng rồi lật tiếp.
Lật thêm một khúc nữa, cậu ta tìm thấy một trang đầy sắc xám.
“Anh ấy chỉ coi tôi là một thứ của trò chơi cá cược ư? Tôi thật thất vọng về anh ấy. Tôi quyết định chấm dứt tất cả. Tôi chẳng muốn gặp anh lấy một lần nào nữa.“.
- Trò cá cược ư? - Conan thắc mắc - Mình phải qua phòng của Yorn mới được.
Vừa định đi, cậu ta phát hiện một lá thư màu hồng.
“Lauriel, anh biết em đã biết trò cá cược của anh và giận anh rất nhiều. Nhưng em có biết không, từ khi gặp em, suy nghĩ của anh đã thay đổi rất nhiều. Thật là một trò cá cược ngu ngốc. Nếu biết thế này anh đã không nhận lời của đám bạn để giờ đây anh mất em. Đã muộn rồi, anh chẳng còn cơ hội nào nói với em bởi hết năm nay là chúng ta ra trường rồi, biết có còn gặp lại nhau không.“.
Lá thư này hình như chưa được mở ra, vẫn còn nằm trong phong bì. Tờ giấy ở trong cũng trắng tinh. Với một lá thư sến súa thế này, Conan bỏ qua và đi đến phòng của Yorn. Lúc này Yorn không có mặt ở đây. Lùng sục mãi cuối cùng Conan cũng tìm thấy một quyển sổ nhỏ. Trong đó có rất nhiều hình ảnh của con gái.
- Quyển sổ gì đây? Lạ nhỉ.
Bên ngoài chỉ ghi một dòng chữ “Playbook“. Có lẽ Yorn không có thói quen viết nhật kí nên thành ra Conan chẳng thể tìm được quyển nào, hoặc có thể quyển nhật kí đã bị đốt bỏ.
Lúc này thì Yorn bước vào. Cậu ta cầm lấy quyển sổ:
- Đừng có xem. Không có gì đâu.
- Đó là quyển gì vậy? Toàn hình con gái không hà.
Biết đã bị lộ nội dung bên trong, Yorn đành nói:
- Đó là quyển sách tuyển tập những cô gái anh đã cua được lúc còn ở học viện. Bọn bạn thách anh cua và anh đã thành công.
Conan giờ cũng đã hiểu vụ cá cược mà Lauriel viết trong nhật kí là gì. Yorn để quyển sổ lên một cái tủ cao. Như vậy Lauriel chủ động chia tay Yorn bởi cô đã phát hiện ra tình cảm mà Yorn dành cho mình bấy lâu nay chỉ là sự giả dối.
- Ủa một tờ giấy? Đúng rồi! Đây là bản nháp của lá thư lúc nãy mình đã đọc.
Từ những dữ kiện hiện tại, Conan đoán rằng Yorn đã yêu thật lòng với Lauriel chứ không còn là thứ tình cảm giả tạo với trò cá cược nữa. Thế nhưng Lauriel không biết điều đó và cô ấy chủ động chia tay. Tình cảm bỗng hóa hận thù, hung thủ là Yorn.
Dù vậy, Conan không đủ bằng chứng để kết tội cậu ta. Hơn nữa, cậu ta chưa điều tra về Hecika.
*
Ở một nơi khác, tôi điều tra về Hecika. Theo lời cậu ta, Hecija - anh trai cậu ta từng rất giận dữ khi biết Lauriel lấy tiền của gia đình mình. Anh ta cầm một cây katana tới nhà Lauriel tính sổ nhưng bị đánh sấp mặt. Hậu quả là vừa bị thương vừa phải ngồi tù ba năm. Còn Lauriel, cô vướng vào tội trộm cắp tài sản nên phải bồi thường. Thế nhưng số tiền đó chẳng còn ý nghĩa gì bởi khi số tiền đến tay Hecika thì bố anh đã mất.
Sau đó một thời gian, Hecika liên hệ với một tên sát thủ khét tiếng tên là Quillen nhằm mục đích giết Lauriel. Tuy nhiên sau khi đặt cọc, hắn ta bặt vô âm tín và chẳng còn liên lạc nữa.
- Hoàn toàn có thể giết người. Hung thủ nhiều khả năng là Hecika. - Tôi vừa đi vừa lẩm bẩm. Giờ là mười một giờ ba mươi, tôi nên đi tìm một quán ăn nào đó.
Vào quán, tôi thấy ba đứa nhóc tranh luận một chuyện gì đó.
- Ha ha ha! Thằng này xạo vãi ra...
- Tao nói thật mà tụi bây không chịu nghe!
Hai đứa kia cười to hơn:
- Ha ha ha!
- Tụi mày không tin thì thôi.
- Làm sao mà tin được chứ.
Tôi đứng dậy vỗ vai thằng bé đeo mắt kính - đứa bị hai đứa kia cười và hỏi:
- Có chuyện gì vậy em?
- Hai tụi nó không chịu tin em!
Một thằng mập cười phá lên:
- Tin sao được mà tin. Mày nói chuyện nhảm, ai tin được?
- Rõ ràng chính mắt tao nhìn thấy mà.
Đứa còn lại nhảy vào:
- Mắt mày thấy nhưng mắt tụi tao đâu có thấy.
Tôi ra hiệu cho hai đứa kia im lặng rồi hỏi:
- Em thấy gì?
- Em thấy sao băng...