Liên Quân Mobile: Du Hành Athanor

Chương 193: Chương 193: Trận tập kích bất ngờ




Cả bốn người quyết định thẳng tiến đến lâu đài Bóng Đêm để đánh Volkath. Tôi hỏi:

- Giờ mình đến đó thì gặp ai?

- Sao chị biết được chứ! - Lauriel bảo - Ngày xưa chị đâu có đến đây đâu mà biết, lúc trước chị tạch ở ngoài kia rồi.

Liliana nắm chặt tay lại:

- Chắc chắn sẽ gặp tên Volkath, còn đồng bọn của hắn là ai thì chị không biết.

- Thế à?

- Mà nhóc này! - Lauriel kêu tôi - Lunar có thể đến đây trong mười lăm phút đúng không?

Tôi gật đầu:

- Phải.

- Cô ấy mạnh cỡ nào?

- Cái này thì em chưa được chứng kiến, nhưng nghe nói nếu cô ấy giận thì nhiều khả năng là sẽ...

Phúc bảo:

- Thôi biết rồi, một cuộc thảm sát đấy.

- Nhưng đó là khi cô ấy nổi giận cơ, chứ bình thường em thấy cô ấy hiền lắm. Như lần nọ ở sân tập, cô ấy nổi giận đánh cho Tel"Annas trọng thương đấy. À không, hơi quá rồi. Cũng may lần đó không có gì xảy ra.

Lauriel bảo:

- Mà cũng đúng thôi, Lunar là nữ thần mặt trăng mà, đã là thần thì sức mạnh hơn chúng ta nhiều. Nếu cô ấy đến được đây thì chị nghĩ chúng ta win chắc.

- Ha ha ha... - Cả đám cười lên.

Trong bụi rậm, hai gã đàn ông bảo với nhau:

- Ngươi nghe chưa?

- Nghe rất rõ, thưa ngài.

Một tên bảo:

- Thằng nhóc kia - chỉ tôi - có viện binh từ bên ngoài, chúng ta cần triệt nó trước khi nó gọi viện binh. Giờ ngươi nghĩ sao?

- Rất hay!

- Được!

Hai gã đàn ông nhảy ra khỏi bụi rậm xuất hiện giữa đường khiến cả bọn giật mình. Đó là Maloch và Vokath, hai gã cầm đầu của lực lượng Sa Đọa. Lauriel ngạc nhiên:

- Cái gì... sao bọn chúng xuất hiện sớm quá vậy?

- Đánh nhau sớm thế sao? - Phúc rút kiếm.

Liliana quát lớn:

- Tên Volkath kia, mau trả đồng loại lại cho ta?

- Trả ư? Ta đã thả chúng đi từ lâu rồi.

- Sao chứ? - Cô tính bỏ về nhưng ngay lập tức bị Lauriel ngăn lại và nói:

- Khoan đi!

Cô ấy ngạc nhiên:

- Sao vậy?

- Có chắc là hắn nói thật không? Hay là hắn lừa ngươi đấy.

Phúc bảo:

- Mấy thằng phe ác hay "lộn xào" lắm. Để em lên trước!

- OK!

Nói rồi Phúc băng lên phía trên tung kiếm vào chân Volkath. Hắn ta nhảy lên né đòn rồi tung kiếm trở lại. Hai thanh kiếm chạm vào nhau, Phúc gồng cứng tay đỡ đòn.

- HỰ! - Cả hai hất tung nhau ra. Phúc trượt chân dưới mặt đất cố giữ người lại rồi tiếp tục băng lên. Tôi rút cung bắn liên tiếp bốn mũi tên về phía Volkath, nhưng hắn ta rút kiếm chém ngang bay hết bốn mũi rồi băng lên chỗ tôi.

- AAA... - Tôi kêu lên đau đớn. Hắn rút kiếm đâm vào bụng tôi.

- HÂY! - Hắn rút kiếm ra khiến máu bắn ra trúng vào áo hắn. Tôi ngã gục xuống.

Lauriel chạy lại:

- Nhóc! Yên tâm, chị sẽ băng bó lại cho.

Nói rồi cô ấy lấy một cái khăn lau khô vết máu, song máu vẫn đang chảy ra do thanh kiếm nhiễm máu quỷ. Lauriel vẫn rất bình tĩnh lau khô rồi đặt miếng gạc lên, xong rút cuộn băng ma thuật của Lunar ra quấn hai vòng băng rồi quấn từ từ lên trên, đường băng sau đè lên 2/3 đường băng trước. Băng hết cuộn băng, Lauriel bảo:

- Cho chị mượn cái kẹp.

- OK! - Tôi đưa ra.

- Ổn rồi! - Lauriel băng xong vết thương - Nhóc nghỉ ngơi đi, để chị.

Về phần Phúc, nó vẫn đang cầm cự với Volkath và Maloch. Với thanh kiếm nguyên tố trong tay, nó tự tin cân đôi với hai người bọn họ. Lauriel lao tới:

- Phúc, chị đến yểm trợ nhóc đây!

- NGON!

Lauriel băng vào tung "Đại phán xét" rồi bắt đầy lả lướt. Dù không có đôi cánh song sát thương mà Lauriel gây ra là vô cùng lớn.

Volkath nện cây kiếm xuống, Lauriel né dễ dàng rồi tung "Con đường phán xét". Maloch chém ngang người Lauriel:

- CHẾT RỒI!

"KEENG", tiếng kiếm chạm nhau. Phúc đỡ đòn cho Lauriel, cả hai tiếp tục hất nhau ra. Maloch Luyện ngục nhảy xuống khiến Lauriel bị hất tung lên.

- BÁ VƯƠNG TRẢO!

Hắn tung chiêu trúng Lauriel. Phúc nhanh chân bay đến nắm lấy chân Lauriel:

- Đứng yên!

- CHẾT NÀY! - Volkath giương cao kiếm. Lauriel nhắm mắt hoảng sợ.

- VÁCH SẮT!

"KEENG", kiếm chạm vào người Lauriel nhưng không để lại bất kì sát thương. Hắn ta ngạc nhiên tung thêm mấy nhát nữa nhưng không ích gì cả.

Đang loay hoay với Lauriel và Phúc thì Liliana băng vào cào nát chân Maloch.

- Đám khiêu khích ta à! YA! - Maloch đâm kiếm xuống mặt đất. Liliana lướt về phía trước né đòn rồi tung quả cầu. Maloch rất bình tĩnh, đợi đến khi quả cầu tới thì hắn ta Luyện ngục tới chỗ Liliana.

- Đừng hòng! - Liliana biến trở lại thành người khiến cú Luyện ngục trở nên vô nghĩa.

- CHẾT ĐI, CON CÁO KIA! - Maloch tung Quỷ kiếm.

- Ư... - Liliana trúng đòn. Maloch thừa thế chém liên tục.

Tôi hét lớn:

- Đừng có hòng! - Tôi tạo hàng loạt cây dây leo trói vào tay hắn khiến hắn bất động không thể di chuyển được.

- Đáng ghét! BỎ RA!

- Xem đây! - Tôi tạo bốn cái cây nhọn hoắc đâm theo bốn hướng vào ngực trái hắn khiến hắn kêu lên "AAA" rồi ngã xuống. Liliana hú hồn:

- Sao rồi?

- Hộc hộc... may đấy. - Tôi mỉm cười.

Maloch giật mạnh khiến dây bật gốc. Tôi và Liliana hoảng hồn:

- Cái gì?

- Tụi mày được lắm! - Hắn cắt đứt những sợi dây leo rồi rút những đoạn cây nhọn ném về phía tôi - CHẾT ĐI THẰNG NHÃI!

- Tường gỗ! - Tôi dựng tường gỗ chặn lại. Đoạn cây va vào tường, gãy mũi rồi rơi xuống.

Dẹp bỏ bức tường, tôi vận ma thuật Andura vào tay trái để tạo thành một cái shuriken, xong tôi chạy lên rồi ném thẳng về phía tên Maloch.

- HỰ! - Hắn ta giương kiếm lên đỡ đòn.

- Cái này chị cũng làm được chứ bộ! - Liliana vận ma thuật vào tay tạo hình shuriken rồi ném về phía Maloch.

Tên Maloch hất văng cái Andura Shuriken nên cười rất tươi, nhưng hắn không lường trước cái shuriken của Liliana. Trúng đòn, hắn ta trọng thương cánh tay phải - tay mà hắn thường dùng để cầm kiếm.

- Ư...

- Đòn đó mà đánh trúng là ngon à nha! - Tôi lẩm bẩm - Sát thương mạnh đấy.

Về phần Phúc và Lauriel, hai người họ đang kiểm soát khá chặt tên Volkath khiến hắn khó có thể quẩy được. Phúc bảo:

- Chị Lauriel, chuẩn bị nào!

- OK!

- LÊN!

Volkath hét to:

- ĐỪNG CÓ MƠ! - Hắn bất ngờ lên ngựa hất tung cả hai người ra ngoài. Cây kiếm trở nên to lớn, hắn tung kiếm chém xuống phía Lauriel.

- Đáng ghét! - Lauriel liên tục né đòn - Làm sao mà chơi... úi - Lauriel vấp cục đá - Á!

Thừa có cơ hội, tên Volkath chém liên tiếp bốn nhát vào người cô. Phúc nhanh chân chạy lại thì hắn ta xuống ngựa hất văng Phúc ra. Không nao núng, nó tiếp tục tấn công.

- HÂY YA! - Phúc bổ thanh kiếm một phát xuống đầu tên Volkath, nhưng hắn không hề hấn gì mà còn chém ngang người Phúc khiến nó ngã xuống, vết thương một đường trên ngực.

Lauriel thì khác, cô thừa hiểu rằng tên này đang trong trạng thái bất tử, có đánh cỡ nào cũng vô dụng nên quyết định né đòn, chờ đợi thời cơ phản công.

Đánh được vài nhát nhưng không trúng được gì, tên Volkath không còn giữ được trạng thái bất tử, song những tổn thương hắn gánh chịu lại biến mất. Hắn lẩm bẩm:

- Bọn này coi vậy mà dai à nha.

Tên Maloch liền bay đến chỗ Volkath và bảo:

- Đại ca, mình làm sao giờ?

- Tay ngươi bị thương rồi à, xem ra cũng căng đấy. Nhưng không sao, ta có cách hết! Chuẩn bị thôi.

Nói rồi cả hai người bọn họ ghim thanh kiếm xuống mặt đất. Một vòng tròn ma thuật lớn màu đỏ xuất hiện, kế sau đó là những thanh kim loại nhọn hoắt từ đâu rơi xuống. Lauriel hét lớn:

- Chạy đi, không là chết đấy!

Nghe vậy, cả đám vội vàng chạy ra. Lauriel rất bình tĩnh né đòn, vừa né vừa tìm đường thoát. Phúc cầm kiếm chém đứt hết những thanh kim loại nào dám đến gần cậu ta. Liliana thì dùng Biến ảnh hoán hình chạy rất nhanh, thoắt tí đã ra khỏi vùng.

Volkath uy hiếp Lauriel:

- Con kia!

- Đáng ghét … tránh xa ta ra … AAA!!! – Cô bị một thanh kim loại rơi trúng vào chân rồi ngã xuống, không di chuyển được nữa. Tôi liền chạy vào hét lớn:

- CHỊ LAURIEL!

Cô ấy kêu lên:

- Đừng có lại đây! Nhóc sẽ chết đấy!

- Không được, em phải cứu chị!

Bất chợt từ đâu một thanh kim loại rơi xuống. Tôi dùng tay gạt ngang nó qua rồi tiếp tục chạy đến chỗ Lauriel. Kéo Lauriel ra, bất chợt một thanh kim loại rơi trúng chân của tôi:

- UI DA!

- CHẾT NÀY! – Maloch bay tới ghì tôi ngã xuống. Lauriel vội vã chạy ra ngoài nhưng không kịp, cô bị Volkath giữ lại bằng Bá vương trảo, cô bị hắn nện một chỏ vào mặt và bất tỉnh tại chỗ. Một thanh kim loại rơi xuống cắm phập vào lưng Lauriel.

Phúc và Liliana nấp sau bụi cây, nó lẩm bẩm:

- Toi rồi.

- Được rồi, chúng ta về thôi. – Volkath bảo, rồi hắn búng tay một cái, bốn người biến mất.

Phúc giật mình:

- Đâu rồi?

- Khó rồi đây, hai người bọn họ bị bắt đi rồi. Nhanh lên, di chuyển đến lâu đài đi nếu không bọn họ sẽ bị giết đấy! – Liliana kêu.

*

(Lâu đài Bóng Đêm)

Marja hỏi:

- Thưa ngài Volkath, nghe đâu ngài vừa bắt được hai tên từ Athanor đúng không? Ngài định làm gì hắn ạ?

- Đúng là ta bắt được hai tên, một con thiên sứ và một thằng nhóc. Ta không quan tâm con thiên sứ lắm, điều ta quan tâm là thằng nhóc kia.

Marja có vẻ ngạc nhiên:

- Tại sao ạ?

- Theo nguồn tin tình báo về, thằng nhóc kia sở hữu một viện binh từ bên ngoài, nó phá vỡ nguyên tắc của thánh địa thiên sứ đen. Ta phải làm gì đó mới được.

- À, chuyện này tôi có biết. Chỉ cần triệu hồi viện binh của hắn ra thôi, vì tên viện binh đó chỉ có thể ở đây trong vòng 15 phút.

- Thế thì quá đơn giản.

Volkath cười nham hiểm:

- Nhưng mà ta vừa có một kế hoạch vô cùng thú vị - Nói rồi hắn ta đứng dậy rồi tiến đến nhà ngục …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.