Mọi người không thể tin được. Conan cũng không thể ngờ rằng có một ngày cậu ta gặp phải một vụ án về ma thật.
- Cô gái ấy là ai?
- Có lẽ cô gái ấy là cháu gái của ông Thiason. Như vậy có nghĩa là cô ấy đã chết rồi.
Conan gợi ý:
- Mọi người, chúng ta ra ngoài đi đến những sạp báo hay gì đó đi. Chắc chắn sẽ có thông tin về vụ án này.
Mọi người tủa ra các hướng đi tìm thông tin cả một buổi sáng. Riêng Zephys, cậu ta không đi thu thập thông tin mà đi tìm ông Thiason về.
*
Trưa hôm đó, mọi người tập trung ở phòng khách. Ông Thiason vô cùng sốc:
- Vậy... vậy là cháu gái tôi đã chết hả?
- Phải. Cho tôi hỏi cô ấy bao nhiêu tuổi? - Conan hỏi.
- À, cháu gái tôi khoảng hai mươi hai. Cô ấy đang còn đi học.
Nakroth chất vấn:
- Ông có biết là hồn ma của cô ấy đã xuất hiện không?
- Cái gì cơ? Có chuyện đó thật hả?
Tôi nghĩ: “Hình như ông ta không hề biết chuyện gì về việc này.“. Krixi nói:
- Lúc nãy chị và anh Nakroth đến các sạp báo cũ để mua báo vào một năm trước. Trên đó có nói là một cô gái tên là Kemi tự tử bằng cách treo cổ trong căn phòng của cô ấy. Qua khám nghiệm tử thi, người ta cho biết cô ấy còn uống cả thuốc trừ sâu nữa.
Zephys lườm Thiason:
- Chẳng nhẽ ông không biết chuyện này?
- Thật sự tôi không biết. Cháu tôi là một đứa tự lập và thích sống một mình. Suốt hai năm nay tôi đi công tác tại Vực Hỗn Mang nên không biết thông tin gì.
- Nhưng ông không thăm cô ấy hả? - Conan hỏi.
- Nó và tôi có một mâu thuẫn nên tôi không gặp cô ấy.
Conan hỏi tiếp:
- Mâu thuẫn gì? Ông cứ cung cấp thông tin cho tôi.
Thiason trình bày:
- Cháu tôi có người yêu năm mười chín tuổi. Tôi là người kịch liệt phản đối vì anh ta không có công việc làm ổn định và thường xuyên la cà quán nhậu. Thế nhưng con bé lại nhất quyết không chịu từ bỏ và cạch mặt tôi.
- Nhất quyết không chịu chia tay ư? Nếu là tôi là tôi đã chia tay ngay rồi đấy. - Krixi vừa nói vừa nhìn Nakroth.
Ông ta nói thêm:
- Kemi là một đứa rất tình cảm, bắt nó chia tay gần như không thể. Tôi nghĩ nó biết chuyện người yêu của nó.
- Thế anh ta đâu? - Krixi hỏi.
- Tôi không rõ lắm. Nhưng có lần tôi nghe loáng thoáng bố mẹ con bé nói rằng anh ta tên là Nakroth.
Mọi người sửng sốt quay sang Nakroth:
- CÁI GÌ?
- Anh... anh... - Krixi cứng họng.
- Không! Chuyện gì thế? Tôi không biết cô ta là ai cả.
Zephys nói thêm vào:
- Hình như tên Nakroth cũng hay la cà quán nhậu lắm nha.
- Cái đó là hai năm trước, lúc ta thất nghiệp. Ta lang thang khắp nơi đến khi lạc vào khu rừng Chạng Vạng mới quyết định tìm tay chân làm một nhóm lâm tặc kiếm tiền.
Krixi lườm anh:
- Nhưng sao lại trùng hợp thế?
- Anh...
- Có thể là trùng tên thì sao? - Conan cố giữ cho Krixi bình tĩnh.
Tôi nảy ra ý tưởng:
- Mọi người này, Kemi là người sống có tình cảm thế liệu cô ấy có viết nhật kí không?
- Chắc là không. Cháu tôi trước giờ không viết nhật kí.
Conan gật đầu:
- Thằng nhóc này nói có lí. Vào phòng của cô ấy xem.
Đã rất lâu rồi Thiason mới được vào lại căn phòng của cháu gái mình. Conan lục trong tủ và tìm thấy một quyển nhật kí màu hồng với một bức ảnh của Kemi chụp cùng với một anh chàng nào đó.
- Ủa tấm hình này...
- Đâu phải anh Nakroth đâu. - Tôi bảo.
- Đương nhiên rồi. Em là người đầu tiên anh yêu đấy, Krixi à.
Conan càng khẳng định chắc nịch Nakroth không liên quan đến vụ này:
- Đúng vậy. Nakroth không liên quan gì cả, bởi người yêu của Kemi là Nakoth, N - A - K - O - T - H. Hai tên giông giống nhau. Có lẽ vì vậy mà ông Thiason nhầm lẫn.
- Nhưng Nakoth là ai? - Nakroth thắc mắc.
Zephys đáp:
- Để tao đi điều tra cho. Mọi người ở lại bàn tiếp đi.
Nói xong anh ta ra ngoài. Mọi người tiếp tục tìm kiếm trong phòng xem có gì không. Conan đọc quyển nhật kí, còn tôi và Nakroth mở tủ quần áo ra xem thử. Có một bộ đồ đồng phục đi học trông có vẻ vẫn còn rất mới.
- Hừm... cũng vừa mình đấy nhỉ. - Nakroth ướm thử.
- Anh! - Krixi vỗ vào vai Nakroth một phát đau điếng - Lo mà tìm đi.
- Rồi anh biết rồi. Kemi, trường đại học Glory. Ngôi trường này ở đâu vậy Thiason?
Ông ta đáp:
- Nó ở gần đây thôi. Gia đình của cháu tôi sống gần đây nên con bé tiện đi học.
Tôi và Nakroth quyết định đến ngôi trường Glory để điều tra. Theo lời kể của hiệu trưởng, Kemi là học sinh xuất sắc của trường. Cô ấy rất hòa đồng, cởi mở và hay giúp đỡ bạn bè. Tuy nhiên, một biến cố đã xảy ra: cách đây hai năm Kemi có thai khiến cô phải nghỉ học. Từ dạo ấy không ai còn thấy Kemi đâu nữa.
- Anh Nakroth này, người bình thường mang thai chín tháng mười ngày. Trong khi đó cô ấy lại tự vẫn cách đây một năm. Như vậy có nghĩa là con của cô ấy vẫn còn sống.
- Anh nghĩ có thể cô ấy đã giết đứa con của mình rồi tự vẫn. Nhưng giả thiết này không thuyết phục khi người ta không tìm thấy cái xác con cô ấy.
- Mình vào quán nước nghỉ chân chút đi.
Cả hai vào quán gọi hai ly nước cam. Tôi chợt nhận ra một điều thú vị:
- Nhìn kìa.
- Uầy, sao ngài Maloch lại đi chung với Tel”Annas nhỉ?
- Hẹn hò chăng?
*
Mãi trưa, tôi và Nakroth cùng với Zephys với về tới nhà. Zephys nhập mã số nhưng bất ngờ nó báo lỗi.
- Ủa?
- Sao thế?
- Mày đổi mã à?
Nakroth ngạc nhiên:
- Đổi gì cơ? Tao chưa đụng tới cái khóa điện tử này nữa đó.
- Tao nhập đúng số mà ta.
- Tao nhập cho. - Nakroth bắt tay vào. Lần này thì Nakroth mở thành công. Tôi và Zephys ngơ ngác không hiểu tại sao.
Vào trong nhà, cả đám ngồi bẹp xuống ghế sofa. Ai nấy đuối như trái chuối nhưng vẫn cố nghe những thông tin cần thiết.
- Tôi nghĩ Kemi không tự sát đâu. Nhìn đi, quyển nhật kí này không cho thấy dấu hiệu nào cả. Kemi là người sống rất tình cảm, mọi tâm tư cảm xúc đều gửi gắm vào đây. Thế mà không có gì cho thấy là cô ấy bị trầm cảm và tự sát cả.
- Biết đâu con bé không dám nói... - Thiason đang nói thì Conan gạt phắt:
- Cô ấy sống một mình thì phải giấu ai? Có thể cô ấy bị giết rồi hung thủ đã dàn dựng thành một vụ tự sát. Còn hai người, có thông tin gì không?
Nakroth trình bày:
- Vào hai năm trước, Kemi mang thai khi còn đi học. Điều này khiến cô ấy phải nghỉ học. Không còn thông tin nào về cô ấy trong một năm đến lúc cô ấy tự sát.
- Thế đứa bé ấy đâu? - Krixi hỏi.
- Tôi không rõ. Thiason, ông biết chuyện này không?
Ông ta ngạc nhiên:
- Cái gì chứ? Tôi cạch mặt cô ấy hơn hai năm đấy.
- Quên...
Conan bất chợt hỏi:
- Mà hôm nay là ngày mấy vậy?
- Hôm nay ngày mười tám tháng mười một năm mười chín. Chi vậy?
- Đúng rồi! Em biết tên Nakoth ở đâu rồi.
Mọi người thốt lên:
- Thật á?
- Phải. Vào ngày này hai năm trước, cô ấy có viết rằng: “Hôm nay trời mưa tầm tã. Anh Nakoth rời khỏi lâu đài đi nhập ngũ. Mình sẽ chờ đợi. Mười năm mình còn chờ được, huống chi là hai năm.“. Như vậy có nghĩa là Nakoth đi nghĩa vụ, hôm nay được về.
Bất chợt có tiếng nói lạ:
- Các cậu là ai? Sao lại ở trong nhà Kemi?
- Anh là Nakoth, đúng không? - Tôi đứng dậy.
- Đúng rồi, sao cậu...
Conan đứng dậy hỏi:
- Hai năm nay cậu có cập nhật thông tin ở đây không?
- Không. Nhưng sao?
- Hừ, Kemi đã bị giết rồi.
Hắn ta thốt lên:
- CÁI GÌ CƠ!!!
Đôi mắt Nakoth đơ ra như không thể tin được. Hắn ta loạng choạng ngã xuống. Tôi đỡ anh ta dậy:
- Bình tĩnh đi.
- Kemi... sao em lại... Ai? Ai là hung thủ?
- Tôi không biết, đang điều tra.
Krixi bảo:
- Nếu cậu muốn gặp cô ấy hãy ngủ ở đây một đêm. Linh hồn của cô ấy vẫn còn vương vấn ngôi nhà này.
- Được.
Conan chất vấn:
- Cho tôi thông tin về cậu.
- Tôi tên là Nakoth, vừa mới đi nghĩa vụ về. Tôi là người yêu của Kemi.
Zephys hỏi:
- Khi Kemi còn sống, cô ấy thường nói gì khi ở với anh?
- Ờ để tôi nhớ xem, cô ấy hay nói là “Em là vợ anh nhé.“.
- Khá giống câu nói mình hay nghe cô ta nói trong giấc mơ.
Tôi chợt nhớ ra điều quan trọng:
- Ủa mà sao ngươi lại vào được trong nhà vậy. Cửa nhà này xài khóa điện tử đấy.
- Khóa gì chứ, cửa mở sẵn mà.
- Hồi nào? - Nakroth ngạc nhiên - Lúc nãy tôi khóa lại rồi mà.
Krixi nghi ngờ:
- Có thể Kemi đã mở cửa cho anh ta.
- Sao cơ? Kemi sao lại...
- Ngôi nhà này có rất nhiều điều khó hiểu. Nếu cậu không tin thì tối nay xem.