Liệp Giả Thiên Hạ, Thế Giới Thợ Săn

Chương 433: Q.0 - Chương 433: Không thể buông tha.




Trải qua 2 tuần tăng cường luyện phó bản, hơn 50 thành viên trong Công hội lý rực rỡ hẳn lên. Nếu nói phúc lợi ở công hội khác là điểm Dkp, vậy ở Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước là trực tiếp nhận kinh nghiệm và phân phát trang bị, hơn nữa còn có người dạy bọn họ kĩ thuật chiến đấu. Tuy không nhận được tiền nhưng những thứ họ học được không thể dùng tiền để đổi. Những người vẫn còn ở lại trong công hội thông qua kiểm sát, tuy không thể chắc chắn một trăm phần trăm trong số họ đều có nhân phẩm tốt, có điều hiện giờ đã có thể bắt đầu tin tưởng.

Không riêng thế, lúc mọi người có thể tổ đội thông quan phó bản cấp 15 và thay đổi toàn bộ trang bị trên người thành lam trang, Diệp Từ mở ra kho hàng của công hội, bên trong bày đặt thành quả mỗi ngày cô thông quan phó bản cấp 20. Nhất thời kho hàng công hội bị tất cả mọi người vây xem, tập hợp đầy đủ các loại lam trang cấp 20, tài liệu cũng không thiếu, khiến mọi người thèm thuồng không thôi. Vốn đã rất trung tâm với Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước, nay thấy được đống trang bị đó, bọn họ rốt cuộc điều hiểu vì sao Diệp Từ rất ít khi dẫn bọn họ đi phó bản, cảm khái một hồi xong xuôi, lòng trung thành của mỗi người đối với Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước tăng càng mạnh.

Nếu quyết định phải làm một công hội chân chính, vậy phải làm tốt. Từ trước đến giờ Diệp Từ luôn là người không làm thì thôi, nếu làm phải làm tốt đến cùng. Cho nên, dù hiện tại một mình cô đầu nhập rất nhiều cô không hề thấy tiếc nuối, ngược lại còn cam tâm tình nguyện.

Sau khi Diệp Từ giúp thành Lục Châu đánh bại Tu sĩ Vô Danh, thời gian đã qua gần một tháng. Trong một tháng này, video của Diệp Từ khiến tất cả game thủ đều hâm mộ ghen tị hận cũng đã phai nhạt.

Dù sao, người rảnh rỗi mới đi để ý nó, giờ bọn họ quan tâm nhất là làm sao để tăng lên thực lực bản thân. Đa số công hội đều đã thông quan Phế Tích Rét Lạnh, thậm chí không ít công hội bắt đầu khai hoang phó bản dành cho đội ngũ của Phế Tích Rét Lạnh.

Người đứng đầu bảng xếp hạng level cũng tới cấp 22, cấp bậc của hội viên Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước cơ bản đều trên 18, tuy mọi người đều mong muốn đi phó bản đoàn đội. Nhưng tất cả đều hiểu được, cao hơn một cấp tăng thêm địch một phần áp lực, dựa vào cấp bậc hiện tại của bọn họ, đi phó bản lớn có chút miễn cưỡng.

Diệp Từ cũng biết việc này, cô ngẫm nghĩ, cảm thấy giờ không đem ưu thế của huân chương đạt được ở thành Lục Châu ra sử dụng thì quá lãng phí. Vì thế, một ngày nọ, Diệp Từ dứt khoát tổ chức đoàn đội trong công hội tập trung đi Mai Cốt Chi Địa.

Công hội Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước chưa từng tổ chức đoàn đội quy mô lớn đi luyện cấp, vì thế ai ai cũng chờ mong. Dù biết quái ở Mai Cốt Chi Địa cấp bậc rất cao, nhưng vẫn không thể áp chế sự hưng phấn của mình.

Sáng hôm sau, công hội tập trung đông đủ, hơn 50 người tạo thành một đội, chậm rãi tiến quân về Mai Cốt Chi Địa.

Mai Cốt Chi Địa là bản đồ cấp 30, xung quanh có một ít nhóm quái nhỏ đi lại tự do, lực cản không hề lớn đối với đoàn đội hơn 50 người. Huống chi Diệp Từ còn đeo huân chương Anh hùng, tặng cho đội ngũ một buff tăng 20% thuộc tính — Anh hùng ủng hộ. Dọc đường đi quái không lực hoàn thủ, trực tiếp bị 50 người cùng tiến lên đè ép.

Vừa đi vừa giết sạch quái, còn chưa đến Tu viện Buren không ít hội viên đã tăng lên cấp 19, tăng cấp nhanh như vậy khiến mọi người vui sướng không thôi. Bởi vì người nhiều, Diệp Từ không dẫn bọn họ đi đánh Khô lâu, mà dẫn bọn họ lên Đàn Tế Tự, lúc này càng khiến bọn họ kích động.

Diệp Từ dẫn quái vài lần, chỉ tiêu hao một quả bom, tất cả mọi người cùng tăng lên cấp 20, mà Bánh Đậu bị Diệp Từ cưỡng chế kéo đến thể hiện rõ ràng nhất – trợn mắt há hốc mồm. Anh đứng bên cạnh Diệp Từ, kinh hô:“Trời ạ, nó là gì thế?”

“Công trình học.” Diệp Từ quay đầu nhìn Bánh Đậu. Bánh Đậu chọn công trình học, nhưng bởi vì tỷ lệ anh chế tác ra thành quả rất thấp, nên vẫn luôn uể oải không thôi. Lần này vừa may Diệp Từ muốn đi luyện cấp, mới mang theo anh. Bánh Đậu không có hứng thú trong việc luyện cấp, nhưng nể mặt Diệp Từ đành phải miễn cưỡng đi theo, đối với Bánh Đậu bỏ thời gian luyện cấp, chi bằng để anh sáng tạo ra nhiều thứ đồ chơi còn hơn.

Sau khi nhìn thấy Diệp Từ chỉ cần vứt một quả Xích Tiết Tạc Đạn lại mang đến kết quả quá khoa trương, Bánh Đậu kích động, nói chuyện lắp bắp.

Bởi vì lúc đầu học công trình học chỉ có thể làm một ít linh kiện không có tác dụng gì, nên người lựa chọn học cái này không nhiều lắm, Bánh Đậu thuộc loại thích nghịch các loại máy móc mới chọn học kỹ năng này, chỉ là anh không ngờ rằng giai đoạn đầu học ngành làm ra sản phẩm chẳng có tác dụng gì cả.

Nhưng hôm nay trông được cảnh này, Bánh Đậu kích động, Bánh Đậu sôi trào, anh liên tục truy hỏi Diệp Từ vì sao công trình học mà cô biết hoàn toàn khác với tri thức của anh, có lẽ nào anh chọn sai kỹ năng rồi?

“Nếu anh kiên trì học đến trung cấp, tôi nghĩ anh sẽ nhận được một kinh hỉ.” Công trình học biến thái ở chỗ đến trung cấp mới biểu hiện ra, hiện giờ phổ biến nhất là học việc công trình học, tự nhiên không ai biết đến chỗ biến thái của nó.

Bánh Đậu tiếp tục sôi trào, sự mê mang tiêu thất ngay giây phút này. Nếu không phải vì cấp bậc của anh rất thấp, không có biện pháp để một mình lao ra Mai Cốt Chi Địa, nếu không anh đã sớm về công hội tiếp tục luyện tập kỹ năng.

Hội viên khá nhiều, Diệp Từ cùng vài Thợ săn và hiệp sĩ cùng đi dẫn quái, đôi vài viên bom mới để bọn họ toàn bộ tăng lên cấp 23 cấp. Có điều chỉ thế cũng đủ khiến bọn họ thỏa mãn, số kinh nghiệm tăng bây giờ bằng kinh nghiệm bọn họ cực khổ chiến đấu gần hai tháng trời.

Cấp bậc của hội viên Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước xoay ngược 180 độ, lập tức đảo điên bảng xếp hạng, điều này khiến không ít game thủ nghi ngờ, thậm chí có người còn cho rằng Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước lợi dụng Bug luyện cấp. Trong lúc nhất thời điện thoại trách cứ GM vang cái không ngừng, có điều kết quả hồi đáp đều là không có Bug.

Đương nhiên, đây là việc sau này.

Tiếp tục vài lần như thế, lúc cấp bậc của vài người trong nhóm đều đến 24, Diệp Từ định thu tay lại. Cấp bậc hiện giờ dư thừa để đi Phế Tích Rét Lạnh, chẳng qua toàn đội khuyết thiếu sự phối hợp, Diệp Từ quyết định trước tiên chỉ luyện cấp ngang đây, để mọi người trở về luyện tập sự ăn ý mới là điều quan trọng.

Lúc mọi người nghe nói công hội chuẩn bị đi Phế Tích Rét Lạnh đều kích động, một đám người cứ thay nhau chậc lưỡi muốn lập tức tiến vào phó bản. Diệp Từ không vội lắm, chia đoàn đội ra hai, để Khuynh Ngôn Mặc và Di Lộc chỉ huy.

Khuynh Ngôn Mặc và Di Lộc trong một tháng đi phó bản đã tôi luyện và bộc lộ được tài năng của mình, suy nghĩ thấu đáo, hơn nữa năng lực phân tích cũng mạnh. Mưa Đúng Lúc xem xét hai người đi phó bản vài lần, cuối cùng thông báo với Diệp Từ, cảm thấy bọn họ là nhân tài không sai cho ghế chỉ huy.

Diệp Từ tự mình đánh giá qua hai người họ, tuy lúc chỉ huy vẫn bị khẩn trương, nói lời vô nghĩa cũng nhiều. Nhưng tổng thể, họ vẫn thuộc loại có thể đào tạo. Mặc dù kiếp trước, Diệp Từ không hề nghe qua tên tuổi của họ trong bảng xếp hạng chỉ huy nhưng Diệp Từ xem người ở tố chất, hơn nữa có chế độ rèn luyện thích hợp, giờ chỉ cần tạo cho họ một sân khấu, họ sẽ phát triển hết mức. Nếu cô vì sống lại mà thay đổi, vậy cô không để ý đến việc thay đổi càng lớn.

Khuynh Ngôn Mặc và Di Lộc giờ đang ngồi ăn bánh cùng nhau, nghe thấy Diệp Từ bảo hai người chỉ huy 25 người đi phó bản đoàn đội, sợ tới mức liên tục lắc đầu:“Hội trưởng, mang 10 người đi phó bản tôi đã run lắm rồi. Giờ tăng thành 25 người tôi phải làm sao đây?”

“Nếu nguyên nhân diệt đoàn là vì sự phối hợp của mọi người, vậy cứ chết đến khi phối hợp ăn ý mới thôi. Nếu nguyên nhân diệt đoàn là vì chỉ huy, vậy cứ chết đến khi hai người quen tay mới dừng.” Diệp Từ không hề thay đổi biểu tình:“Mỗi lần đi phó bản đoàn đội 25 người, tôi chỉ cho mỗi đội 100 kim tệ phí sửa chữa, nếu vượt mức ……” Cô nói xong ngẩng đầu lên, cười tươi với hai người bọn họ, khoe ra hàm răng trắng bóc:“Hai người tự mình gách vác.”

Mọi người tỏ vẻ áp lực rất lớn, mà Khuynh Ngôn Mặc và Di Lộc bởi vì bị áp lực đè nặng nhất, muốn lập tức trở về tìm tư liệu nghiên cứu.

Sắp xếp công việc xong, Diệp Từ tập hợp đội ngũ, chuẩn bị rời khỏi.

Tuy có áp lực lớn về phó bản Phế Tích Rét Lạnh, có điều trên đường đi ai nấy cũng trò chuyện vui vẻ.

Vừa mới ra cửa dạng hồ lô, Diệp Từ bỗng nhiên dừng bước, cô nâng tay lên, mọi người đứng sau im lặng hẳn. Đạo tặc lưu ly nửa đời nghiêng tai lắng nghe, sau đó thấp giọng nói:“Có người đến, hơn nữa không ít.”

Có thể tập hợp đội ngũ đến đây giết quái, trừ Diệp Từ còn có người khác à? Cô rất ngạc nhiên, sẽ là ai đây.

Rất nhanh, cô liền biết đáp án. Cái sân bên Thánh Ao, Diệp Từ trông thấy người đứng đối diện.

Hiển nhiên bọn họ không ngờ ở đây cũng có người, cho nên cũng sững sờ ở đứng bên đó, vì vậy Diệp Từ nhân cơ hội đó cũng thấy rõ người nọ là ai.

Đó chẳng phải là đội ngũ lần trước cô gặp ở đây sao? Diệp Từ có vẻ có ấn tượng khá sâu với đội ngũ có ba kiện Cực hỏa pháp bào. Hiện giờ, trang bị bọn họ lại tăng lên không ít, đội ngũ hơn 30 người, có đến 8 người trang bị Cực hỏa pháp bào, xem ra một tháng này không ai trong đội nhàn rỗi cả.

Tịch Dương Tàn Hồng cũng nhận ra Diệp Từ, nhất thời nghiến răng nghiến lợi. Chính là nữ Thợ Săn Công Tử U này, tháng trước bọn họ luyện cấp ở đây, cô chỉ huy mấy con Khô lâu Pháp sư còn có một con Khô lâu Tinh anh cấp 35 vọt về phía họ, làm hại bọn họ diệt đoàn, mọi người đã không luyện được cấp nào còn bị rớt một cấp nữa. Anh thậm chí còn rớt một kiện Cực hỏa sáo trang và hai trang bị nữa.

Sau này bọn họ chuẩn bị đến Mai Cốt Chi Địa nhặt trang bị rơi ra, cô cũng chạy về thành mà bọn họ thì bị Tu sĩ Vô Danh đuổi theo đằng sau cô tiễn về nơi sống lại.

Nếu thế đã thôi đi, cô còn trở thành anh hùng của thành Lục Châu, trái lại toàn bộ thành viên chủ lực trong đoàn rớt 2 cấp, ảnh hưởng đến tiện độ đi phó bản còn khiến công hội trong một tháng rớt hạng hai lần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.