Liệp Giả Thiên Hạ, Thế Giới Thợ Săn

Chương 10: Q.1 - Chương 10: Nếu bạn tìm được bản đồ thì…




Trong một đêm, game thủ đạt đến cấp 5 mọc đầy như nấm.

Lúc Lưu Sướng đi vào Hang Động Băng Giá tập hợp với Diệp Từ, ánh mắt cô không ngừng trừng lớn.

“A, không thể nào, sao có thể có nhiều người cấp 5 như vậy?” Cô dùng một loại ánh mắt không thể tin nhìn game thủ cầm các loại vũ khí, mặc các dạng trang bị, miệng không ngừng lẩm bẩm. “Luyện cấp trong Vận Mệnh khó như vậy, mấy người này đều dùng hỏa tiễn hay sao? Cả một đám đều luyện quá nhanh rồi!”

Diệp Từ chỉ mỉm cười, không hề nói chuyện. Dù sao ở Vận Mệnh trước cấp 10 rất dễ luyện, qua cấp 10, muốn thăng một cấp thì khó hơn cả lên trời, không có gì phải kinh hãi. Cô hướng về phía Lưu Sướng nói:“Đi thôi, chúng ta vào phó bản.”

Lưu Sướng nhất thời chưa phục hồi tinh thần, sửng sốt một chút, cô mở ra kênh đội nhóm ánh mắt lại lần nữa thể hiện sự nghi ngờ, đúng vậy, cô quả thật không nhìn lầm, đội này chỉ có hai người cô cùng Diệp Từ ……

“Mình nói: cậu không phát sốt đi! Hai người chúng ta đi phó bản?”

“Ừ.”

“Diệp Từ, cho dù mình đã đến cấp 5, còn mang theo bảo bối, có thể dùng hai đánh một, nhưng cậu cũng không thể làm qua loa như vậy!” Lưu Sướng kéo Diệp Từ lại lấy một loại ngữ khí tiền bối dạy hậu bối nói:“Phó bản Vận Mệnh độ khó rất cao, không nên thấy chữ phó bản dự bị là xem thường chúng……”

Diệp Từ lại mỉm cười, cô nhìn Lưu Sướng còn muốn tiếp tục thao thao bất tuyệt mở miệng đánh gãy câu nói của cô ấy :“Chúng ta chỉ vào xem, có thể đánh tới đâu thì tới đó, dù sao không đến cấp 10 có chết cũng không bị trừng phạt, cùng lắm thì lại lần nữa làm lại phó bản này.”

“Vậy không bằng chúng ta tìm vài người tổ đội đi ……”

Diệp Từ cười cười bí hiểm, xoay người đốt một cây đuốc mới quay đầu hướng về phía Lưu Sướng nói:“Cậu sợ chết đến vậy sao?”

Lưu Sướng nhìn bóng dáng Diệp Từ, gải đầu, biểu hiện có chút nghiêm trọng. Cô khẽ cắn môi bước nhanh lên :“Được rồi! Cùng lắm là chết thôi!”

Cho dù Lưu Sướng đã muốn chuẩn bị sẵn sàng để chết, bất quá bên người có còn có Diệp Từ, muốn chết đó cũng là một chuyện khó khăn.

Caesarder và hai thị vệ lần lượt ngã xuống, Lưu Sướng đứng ở bên cạnh sững sờ, thật sự thực không có cảm giác chân thật.

“Lưu Sướng, đi lên nhặt trang bị……” Không thể phủ nhận, Diệp Từ mang Lưu Sướng đến phó bản ngoại trừ mục đích giúp cô ấy luyện cấp, nhân tiện giúp cô đổi vận. Tuy rằng tay đen, chỉ cần bạn kiên trì không ngừng, tốt xấu cũng có ngày sẽ đỏ nhưng cô không nghĩ phải chờ quá lâu.

“Ừ……”

Lưu Sướng giương miệng đáp ứng một tiếng, sau đó ngẩng đầu nhìn đỉnh động sơn đen sì, lại duỗi tay ra hung hăng cáu trên đùi mình một cái, lập tức cô đau đến nhảy vài cái. Cô âm thầm than thở, đây là sự thật……

Quả nhiên không sai. Tay của Lưu Sướng so với tay của Diệp Từ đỏ hơn rất nhiều.

Ba con Boss thu được tổng cộng sáu kiện lam trang, hai kiện da trang, hai kiện bố giáp, còn có hai kiện khóa giáp.

Màu lam trang bị trong phó bản tốt hơn sáo trang đổi ở bên ngoài một chút, tuy rằng trong lục kiện trang không có vũ khí thuộc tính chất công kích Băng, nhưng so với mọi người bây giờ, cũng được coi là trang bị tốt có một không hai.

Thợ săn ở thời kì đầu chỉ có thể mặc bì giáp, hai kiện bì giáp Diệp Từ trực tiếp bỏ vào ba lô của mình, Lưu Sướng là bố giáp chức nghiệp, hai kiện bố giáp còn lại chắc chắn của cô ấy. Về phần hai kiện khóa giáp, Đổng Âm và Dịch Thương một người là chiến sĩ người kia là kỵ sĩ, vừa vặn đều là khóa giáp chức nghiệp, Diệp Từ nghĩ đợi lúc ra khỏi phó bản liền tặng cho bọn họ.

Hai kiện bì giáp một kiện là quần áo, một kiện là bao tay, tuy rằng không phải loại Diệp Từ mong muốn là Nhanh nhẹn và Tốc độ nhưng so với trang bị trên người cô thật sự tốt hơn nhiều. Không chút do dự thay bì giáp, Diệp Từ liếc qua một ít con quái trên chiến trường, liền chuẩn bị rời phó bản.

Lưu Sướng đang kích động cực kỳ cầm lấy một kiện lam trang bố giáp, vuốt ve liên tục một lúc bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện: “Từ, một mình cậu cư nhiên có thể thông qua phó bản này?”

Diệp Từ ngẩng đầu nhìn Lưu Sướng cười:“Không phải còn có cậu.”

Lưu Sướng gãi tóc có chút xấu hổ cười:“Đúng thế, đúng thế.”

Tuy rằng miệng trả lời như vậy, nhưng Lưu Sướng thực hiểu biết thực lực của mình. Cô có thể dẫn theo hỏa diễm cục cưng, nhưng lực công kích không phải rất cao, hơn nữa hiện tại mới hỏa cục cưng cấp 1 rất dễ chết. Cô ở phía sau cũng có công kích, bất quá thi triển kỹ năng điều cần thời gian dài, cô cùng cục cưng hai người dù thêm nhiều công kích cũng chẳng giúp ích gì.

Nhưng Diệp Từ công kích không giống, thậm chí cô thấy vừa rồi Diệp Từ công kích vượt qua 500 HP……

Hiện tại nhìn qua là do hai người cùng đi phó bản, thực chất cô tin tưởng chỉ mình Diệp Từ cũng có thể tuyệt đối thông qua phó bản này. Nói không chừng cô ấy còn là nhân vật thần bí một mình solo thông qua phó bản kia đầu tiên.

Nghĩ đến đây, bỗng nhiên Lưu Sướng bỗng hiểu ra gì đó, vừa định hỏi, chợt nghe thấy Diệp Từ nói: “Nắm chặt thời gian, chúng ta lại đi vài lần đi.”

Lưu Sướng sửng sốt một chút, gật gật đầu, đem việc muốn hỏi nuốt vào bụng, đi theo Diệp Từ ra phó bản, sau đó lại vào phó bản lần nữa.

Đánh liên tục vài lần, Lưu Sướng cuối cùng hiểu biết toàn bộ phó bản này. Phó bản độ khó khó khăn ngoại trừ thân mình quái vật rất cường, đại khái chỉ cần di chuyển tiêu chuẩn , cô cẩn thận xem xét vị trí đi của Diệp Từ vài lần, phát hiện mỗi lần cô di chuyển đều rất tinh chuẩn không dư không thừa động tác nào, thao tác cực lưu loát .

Tuy rằng trình độ thao tác của Lưu Sướng xem như không cao, nhưng điều đó không có nghĩa là cô không biết dạng gì mới được coi là cao thủ. Đi theo Diệp Từ vài lần, cô đối với thao tác của Diệp Từ có chút bội phục, chẳng những động tác nhanh chóng, di chuyển chuẩn xác, phản ứng nhanh nhẹn, đối với các tình huống đột nhiên xuất hiện ứng phó cẩn thận, ngay cả công kích sai cũng xuất hiện rất ít.

Nếu nói như vậy còn không phải cao thủ, như vậy khoảng cách để thành cao thủ chủ kém một chút.

Lúc hai người chuẩn bị về Tân Thủ Thôn tiếp tế, Lưu Sướng rốt cục nhịn không được hỏi ra vấn đề trong lòng :“Từ, ngày hôm qua người một mình solo phó bản là cậu à?”

Diệp Từ hắc hắc cười hai tiếng:“Chết nhiều, sau đó nhờ may mắn liền thông qua.” Cô nói hàm hồ, dù sao cũng không có khả năng gạt cô ấy cả đời, nếu chính Lưu Sướng đã muốn hỏi, cô cũng liền thuận thế thừa nhận .

“Woa!” Được đến đáp án như vậy khiến con ngươi của Lưu sướng thiếu chút nữa rơi ra ngoài, vội vàng hỏi Diệp Từ toàn bộ sự tình. Diệp Từ hàm hồ có lệ, cô không thể nói cho Lưu Sướng, bản thân cô từ mười năm sau sống lại mà đến, cho nên cái gì đều biết.

Đương nhiên, Diệp Từ vẫn nhắc nhở Lưu Sướng muốn giữ bí mật chuyện này, tốt nhất ngay cả Đổng Âm cùng Dịch Thương đều không cần kể.

Lưu Sướng cũng hiểu được Diệp Từ không muốn nổi tiếng, cô cũng biết trong trò chơi nếu kiêu ngạo thì sớm hay muộn tai họa cũng sẽ tới, tự nhiên đáp ứng ngay.

Đi một chuyến thu hoạch rất nhiều, trên cơ bản hai người thay đổi toàn bộ trang bị, càng khiến Diệp Từ vui sướng, chỉnh là đạt được một đôi giày tăng Tốc độ +2. Mang đôi giày này, cảm giác rõ ràng so với mang với đôi cũ tốt hơn không ít.

Lưu Sướng đã đến cấp 6, sốt ruột trở về tìm kỹ năng sư thăng cấp hỏa diễm cục cưng, tiếp tục làm nhiệm vụ, vui vẻ tạm biệt Diệp Từ. Diệp Từ cũng tính mua thêm mũi tên, trở về Tân Thủ Thôn học tập Thợ săn kỹ năng “Nuôi dưỡng sủng vật” .

Tới ngã tư đường hai người chia ra mỗ người đi một ngả, Lưu Sướng về Tân Thủ Thôn người sói, mà Diệp Từ lại vào phòng ốc của Dasa.

Qua hôm nay, người mua mũi tên Thợ săn rõ ràng nhiều hơn hôm qua, khiến cho phòng ốc vốn yên tĩnh giờ náo nhiệt hơn rất nhiều.

Diệp Từ trả mười bạc, Dasa ngẩng đầu nhìn Diệp Từ, đôi mắt xinh đẹp mị mị, sau đó mở miệng hỏi:“Thợ săn trẻ tuổi, thám hiểm Hang Động Băng Giá khó khăn sao?”

“Cũng không tệ lắm, rất có ý tứ.” Diệp Từ mỉm cười.

Đáp án này khiến mày Dasa hơi hơi nhướng một chút, sau đó cô gật gật đầu, không nhanh không chậm nói:“Bạn có biết một truyền thuyết không?”

“Truyền thuyết gì?”

“Tinh linh Vương vĩ đại đem linh hồn của chính mình phong ấn tại điểm cuối của Thế giới, nơi đó được họa trên bản đồ, nếu cô có thể tìm được tấm bản đồ kia thì……” Nói đến chỗ này, Dasa luôn giống một con búp bê xinh đẹp lộ ra nụ cười giảo hoạt.

“Tìm được thì thế nào?” Đây là nhiệm vụ mà Diệp Từ chưa từng nghe qua, cô nhịn không được nghĩ, hệ thống nghiệm vụ bên ngoài Vận Mệnh đã khổng lồ khiến người ta kinh ngạc nhiệm rốt cuộc bên trong còn cất dấu bao nhiêu bí mật mà game thủ không biết đây?

Dasa mỉm cười, cô vươn ngón trỏ chỉ nhẹ nhàng đưa lên môi, cười đến giống tiểu hồ ly, vô cùng xinh đẹp:“Nếu bạn tìm được tấm bản đồ đó…… Tôi nghĩ tôi sẽ nói cho bạn biết bước tiếp theo.”

Âm của cô mới dứt, Diệp Từ chợt nghe thấy hệ thống nêu lên: Muốn tiếp nhận che dấu nhiệm vụ “Nếu bạn tìm được tấm bản đồ thì…” hay không?

Không chút do dự kích nhận, loại che dấu nhiệm vụ xuất hiện vốn đã ít, nào có vụ không nhận, huống chi đối với hiện tại Diệp Từ, nếu có thể gặp được vài thứ trước kia chưa từng gặp được, như vậy cũng rất có ý tứ .

Tựa hồ npc Vận Mệnh đều thực thích xem người khác như đứa ngốc. Cũng giống như Thôn trưởng trông có vẻ hiền hậu, Dasa cũng đưa cho Diệp Từ một quyển kĩ năng.

Chế tạo tên phép thuật: Thượng cổ thuật tạo nên, có thể làm ra mũi tên chứa đựng ma pháp. Cần tạo tên thuật: Trung cấp.

Diệp Từ nhìn bản kỹ năng khiến người ta chảy nước miếng, trong lòng cực bi thương, trong tay đều có hai bản chế tạo tên, nhưng chính mình ngay cả nhập môn Tạo tên thuật đều còn không biết, trên Thế Giới rốt cuộc còn có chuyện nào đau lòng hơn chuyện này không?

Căm giận đem Chế tạo tên phép thuật ném vào ba lô, Diệp Từ xoay người chạy nhanh về Tân Thủ Thôn.

Không có đi quá xa, lại phát hiện phía trước dòng người tập trung đông đúc, không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Nơi này đã được Xuân Vũ Các bao hết, toàn bộ những người khác đổi địa phương!!” Trong sự ồn ào, một giọng nam sắc sảo đặc biệt khiến người khác chú ý……


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.