Liệp Giả Thiên Hạ

Chương 375: Chương 375: Mê Cung Phó Bản




Edit: An Hạ

Nguồn: banlong.us

Công đoàn kiến trúc sư đời trước không gây được bất cứ chú ý vào cho Diệp Từ. Ừ, có thể là cô nói hơi quá. Nó cũng gây cho cô một chút quan tâm, chỉ là vào lúc đấy mỗi ngày cô đều trốn tránh người truy sát rất vất vả. Làm gì có thời gian để chú ý đến việc lông gà vỏ tỏi này?

Vì lẽ đó, ngày hôm nay vẫn là lần đầu Diệp Từ đến công hội kiến trúc sư. Cũng là lần đầu tiên nhìn thấy NPC có IQ cao thần bí này.

Tuổi của ông ta tầm bảy, tám mươi tuổi. Đầu bóng dầu, trên đầu mang một cái mũ màu tím, vành mũ thêu hoa văn bằng chỉ vàng. Lông mày và râu trắng như tuyết. Cả người toát ra vẻ thông suốt, kính mắt không che giấu được đôi mắt sắc bén phía sau. Trên người mặc một áo choàng cùng tone với màu mũ, trên áo choàng còn thêu một con Sư Thứu màu đen. Điều này đại diện cho việc ở công hội kiến trúc sư thì người này nắm vị trí cao nhất. Nếu ra khỏi công hội, trong Đông Bộ Đại Lục mặc áo choàng hoa văn này cũng là người có địa vị rất cao.

Trước mặt ông ta lúc này la liệt bản vẽ to nhỏ, tay trái cầm một kính lúp bằng vàng. Tay phải cầm một cây bút. Khi thấy Diệp Từ vào phòng, ông để cây bút trong tay xuống rồi ngẩng đầu nhìn cô.

Diệp Từ chỉ vừa mới đi vào phòng đã cảm nhận một ánh mắt sắc như dao lướt qua. Cô chừng mực nhìn về phía đó rồi hạ mi mắt, nhìn về ông lão kia hành một cái lễ.

“Ngày khỏe chứ, Hội trưởng tôn kính?”

“Đến từ bộ tộc Bạch Tinh Linh à? Thật vui vì có thể thấy được một tinh linh ở nơi này”

Lão nhanh chóng thu liễm ánh mắt của mình, bộ dạng như hiền hòa, dùng ánh mắt nhu hòa phối hợp nhìn đâu cũng thấy dễ gần.

“Ta nghe White nói, ngươi hình như cảm thấy hứng thú với công trình kiến trúc?”

“Vâng, hội trưởng đại nhân. Tôi muốn xây dựng một công trình quân sự ở bản đồ dã ngoại. Không biết có thủ tục gì không?”

Diệp Từ đương nhiên không muốn cùng ông lão này phí lời, đối với NPC IQ cao thế này, trên người ông ta cũng không lừa gạt được gì tốt cả. Nếu mình cong cong quẹo quẹo, ông ta cũng quẹo quẹo cong cong. Hơn nữa, NPC còn có thể thông minh hơn người chơi rất nhiều. Nếu thật như vậy, từ đầu đến cuối cố lừa gạt chẳng được lợi ích gì cả. Cứ ăn ngay nói thật ra hết, đừng cùng ông ta chơi công tâm kế làm chi. Như vậy mới nhanh chóng được đáp án bạn mong muốn, lúc này nếu ông ta có lừa đảo gì bạn đi nữa, bạn mới có thể dễ dàng phát hiện.

“Mạo hiểm giả, là nguyên nhân gì khiến ngươi nổi lên ý định vậy?”

Ông ta nghe xong cũng không vội trả lời Diệp Từ, mà xoay sang hỏi vấn đề khác.

“Ngươi phải hiểu được, thủ tục so với trong thành còn phiền phức hơn”

Diệp Từ khẽ mỉm cười, đối với NPC có IQ cao ngất ngưởng kiểu này dĩ nhiên sẽ không như NPC phổ thông người chơi muốn biết gì là cho biết. Bọn họ sẽ có thể có chút tư duy, có tính cách riêng mình. Cô đời này tiếp xúc với loại này không hề ít, vì vậy cô cũng không thấy câu hỏi này có gì là vô lí. Đành ăn ngay nói thật.

“Nguyên nhân đơn giản, tôi chỉ là thích mảnh đất hoang đó. Rất rất thích, cảm thấy muốn xây thành gì đó hữu dụng hơn. Vì vậy tôi định ở đó xây một công trình kiến trúc nhỏ, cho nên mới đến tìm ngài. Không biết phải trải qua bao nhiêu thủ tục mới được công văn phê chuẩn đây?”

“Ồ?”

Ông ta híp mắt, chăm chú nhìn về phía Diệp Từ. Cố gắng tìm chút manh mối sâu trong mắt cô. Thế nhưng ông ta vẫn không phát giác ra được thứ gì cả.

Trước mặt mạo hiểm giả này vẻ mặt như thường, không hề tránh né ánh mắt thăm dò của ông ta. Chứng tỏ cô ấy nói thật.

Ông ta trầm ngâm trong chốc lát mới nói

“Muốn lấy được công văn này không phải không thể, chỉ là hơi khó khăn”

“Hội trưởng tôn kính, tôi không sợ khó khăn”

Diệp Từ trả lời như thế.

Muốn xây dựng thành lũy ở ngoài bản đồ dã ngoại quả nhiên không dễ dàng. Không chỉ phải nộp một số tiền lớn mà còn phải lấy bản vẽ của đại sư kiến trúc sư giao lên. Quan trọng nhất, cần tìm một người “Tà đạo kiến trúc sư” cầm quyển “Từ điển kiến trúc” giao lên.

Mà tà đạo kiến trúc sư chính là một BOSS trong phó bản cấp trung. Phó bản này tên là “Văn phòng dưới đất công hội kiến trúc sư“. Cửa vào của nó nằm ở cầu thang của công hội kiến trúc sư.

Diệp Từ đứng ở bên ngoài tổng đoàn, nhìn những thứ cần thiết kia. Tiền và bản vẽ không quan trọng. Chỉ là phó bản kia có chút mệt. Dù sao phó bản phát động thế này cũng không tính là phó bản, vẫn chưa có người nào đánh qua. Cho dù là đời này cũng chưa ai đi đánh, mình đây tính là khai hoang rồi.

Ở Thiên Thiên Hướng Thượng tìm một đoàn tinh anh mười người hạ phó bản này cũng không khó. Không tốn thời gian mấy đã triệu tập đông đủ. Cũng vì không biết việc bên trong thế nào, toàn bộ đoàn đều là thành phần quy củ. Một Mục Sư, một Tế Tự, hai MT, một Đạo Tặc, hai Pháp Sư, một Thuật Sĩ, một Cuồng Chiến Sĩ. Còn có một Thợ Săn là Diệp Từ.

Diệp Từ cũng không dùng đội viên chủ lực đoàn một, dù sao họ cũng đang tập trung toàn bộ tinh lực khai hoang Hẻm Núi Nóng Rực, chỉ là thăm dò kia đã khiến họ sứt đầu mẻ trán. Nếu phó bản này còn bắt họ đến, thì lúc đánh phó bản sẽ mệt nhọc. Vì vậy, Diệp Từ tìm đến Chân Thủy Vô Hương tìm chín người điều đến đây.

Chín người này lần đầu tiên cùng Diệp Từ phối hợp, trong đó còn có những người lần đầu tiên thấy Diệp Từ. Vì vậy họ đều rất hưng phấn. Có lẽ được cùng Công Tử U, người chơi đỉnh cấp kiểu này phối hợp là rất ít. Đừng nói là đoàn hai, ngay cả đoàn một cũng không có nhiều cơ hội đi cùng cô. Bây giờ nhìn thấy làm sao có thể không hưng phấn?

Cũng không phải cô là người chơi đỉnh cấp, hay đại thần gì cả. Mà là cùng cô phối hợp có thể học được rất nhiều kỹ xảo. Đây đối với khát vọng không ngừng tiến lên của người chơi mà nói, là một cơ hội hiếm có.

“Hội trưởng”

Mấy người sau khi rời khỏi truyền tống trận, liền cưỡi vật cưỡi chạy như bay đến công hội kiến trúc sư. Khi họ đến nơi, liếc mắt nhìn thấy một người che kín người đang dựa trên ghế dài trước cổng. Tuy rằng cô không cùng họ chào hỏi, nhưng rất kì lạ, mấy người này liếc mắt một cái đều nhận ra Diệp Từ. chạy đến trước mặt cô đồng loạt hô to.

Diệp Từ đang ngủ gật trên ghế thiu thiu, nghe thấy âm thanh này thì sợ hết hồn. Ngẩng đầu lên, nhìn thấy chín người đang nhìn mình, trên tay là huân chương của công hội Thiên Thiên Hướng Thượng. Cô gật gật đầu.

“Chào mọi người, đừng gọi tôi là hội trưởng. Tôi không làm gì cả, cứ gọi tôi là Công Tử U được rồi”

Trên diễn đàn bảo Công Tử U là người lạnh lùng vô tình, vì lẽ đó chín người tìm đến Diệp Từ báo danh vẫn hết sức thấp thỏm. Không ngờ Diệp Từ gần gũi bình dị như vậy, cả đám người không khỏi kích động.

Diệp Từ hỏi từng người về thuộc tính và thuốc men họ mang theo. Tuy rằng bọn họ thuộc tính không thể xem là đoàn chủ lực, nhưng so với toàn bộ người chơi đã là vượt hơn rồi.

Chân Thủy Vô Hương cũng dặn dò họ mang dược rất đầy đủ, nên Diệp Từ cũng không lo lắng nữa.

Không lâu sau đó, một nhóm người đi vào công hội kiến trúc sư, đi lên cầu thang tiến vào phó bản.

“Công Tử, phó bản này sao tôi chưa từng nghe qua?”

Tiến vào phó bản một lúc, Mục Sư nhìn quanh một lúc, cuối cùng cũng nói ra nghi vấn của mình.

Diệp Từ khẽ mỉm cười.

“Tôi cũng tình cờ bắt gặp nhiệm vụ thôi, trước cũng chưa từng nghe nói”

“Vậy chúng ta đây là khai hoang sao?”

Một trong hai MT kích động nhìn Diệp Từ, khi thấy cô gật đầu xác nhận anh lại càng hưng phấn không thôi. Vốn là tưởng cùng Công Tử U đi hạ một phó bản bình thường thôi, không ngờ theo chân cô khai hoang. Thật sự là quá tốt.

Đều nói Công Tử U trong phó bản giống như là thần. Bất kể đi vị hay lí giải phó bản, hay là linh cảm đều tốt cả. Lần này có thể học được không ít rồi.

Công hội kiến trúc sư dưới đất này không giống phó bản bình thường cho lắm. Hầu hết các phó bản bên ngoài đều là phó bản dã ngoại. Bên trong phó bản có thể lợi dụng được địa thế. Nhưng trong phó bản này thì không, toàn cảnh như là một kiến trúc hành lang phía dưới đất, có thể thấy toàn bộ là gạch cũ, còn có rất nhiều rong rêu nấm mốc trên tường.

Trong phó bản tối mù mù, phó bản này quái cũng không nhiều. Toàn bộ đều là hình người, đẳng cấp tương đối cao. Toàn bộ đều là quái trên cấp 60. Cũng may họ không xuất hiện cùng lúc, mười người đánh rất nhẹ nhàng. Chẳng mấy thời gian đã có thể đi rất xa.

Quái hình người rơi trang bị có xác suất cao hơn quái dã ngoại. Hơn nữa, còn rất dễ rơi phối phương. Từ trang bị đến dược phẩm không thiếu gì cả. Mười người trong phó bản thu nhập khá dồi dào, nửa giờ sau đã thu được ba phối phương và mấy món trang bị.

Vào lúc chín người khai hoang phó bản rất hưng phấn, Diệp Từ nhíu nhíu mày. Bởi cô phát hiện một vấn đề, đi nửa giờ trong này, họ hình như đi vòng vèo quanh một chỗ. Tuy rằng mỗi lúc sẽ có quái mới ra. Khiến người ta nghĩ mình không ngừng đi đến, nhưng Diệp Từ vẫn nhạy bén phát hiện ra vấn đề này. Cô trước mắt không thể xác định rõ, cũng không muốn làm cho đội bất an. Cô đi sau cùng, rút một chủy thủ khắc một dấu x trên tường rồi tiếp tục đi.

Không đến mười phút sau, lúc Diệp Từ quan tâm lần nữa đến cảnh tượng, một pháp sư thấy có gì đó không đúng. Nhưng cô ấy không suy nghĩ quá mức gì, chỉ nói

“Phó bản này giống nhau ghê, tiến cũng chẳng khác, lùi cũng vậy, kiến trúc chẳng thay đổi gì cả”

Nghe pháp sư nói thế, mấy người kia cũng dần phát hiện. Bọn họ cũng gật đầu, chỉ có Diệp Từ đứng trên tường, duỗi tay sờ soạng. Đến khi thấy dấu mình khắc thì nhíu mày.

“Không phải cảnh tượng giống nhau, cũng không phải đi tới đi lui cũng giống, mà là chúng ta đi vòng vòng một chỗ”

“Cái gì?”

Diệp Từ nói xong khiến họ kinh hãi. Bọn họ bắt đầu nhớ lại, càng nhớ càng kinh hồn bạt vía. Thậm chí có mấy người chơi run run.

“Hay gặp ma tường rồi?”

Diệp Từ nghe xong chỉ thấy buồn cười.

“Cái gì mà ma tường? Đây là một mê cung phó bản. Lối ra có thể nằm trên chỗ chúng ta đi qua, chỉ là kín đáo nên chưa bị phát hiện. Vì vậy, cứ đi vòng vòng một chỗ thôi. Không phải ma quỷ gì đâu”

“Phó bản mê cung?”

Chín người một lời đồng thanh nói, bọn họ nhìn Diệp Từ chớp mắt.

“Tại sao gọi là phó bản mê cung?”

Phó bản mê cung thật ra là một phó bản đặc trưng trong Vận Mệnh. Ở hậu kì vô cùng phổ thông, chỉ cần người chơi vận dụng đầu óc rất dễ dàng tìm được lời giải của phó bản. Tại hậu kì, rất nhiều phó bản truyền thống bị bỏ đi. Boss cũng làm khó hơn, nhưng muốn đẩy ngã cũng không phải điều gì rất khó khăn.

Trong phó bản mê cung, không chỉ đối chiến boss khó khăn, còn phải tìm ra lời giải nữa. Nếu như người chơi bên trong phó bản có thể phá càng nhiều cửa, thì chỉ dẫn đánh boss càng nhiều lợi ích. Không chỉ như vậy, nếu có thể phá giải được, việc hạ boss xong nhận được khen thưởng càng nhiều. Thế nhưng trong ấn tượng của Diệp Từ, phó bản này đẳng cấp thấp nhất là cấp 85, sao ở đây lại có một cái rồi?

Bởi vì không thể cùng người khác nói cặn kẽ được, nếu không cô biết giải thích thế nào? Vì vậy Diệp Từ mơ mơ hồ hồ nói.

“Lẽ nào mọi người không thấy chúng ta nảy giờ cứ như đi vào mê cung à?”

Đây cũng là một giả thuyết, chín người nghe xong cũng không hồ nghi gì cả. Dù sao họ lo lắng là làm sao có thể qua phó bản này cơ.

Diệp Từ nhớ lại đường mới đi qua, cuối cùng nói.

“Mọi người có thường đi chơi trong mê cung cây trong công viên không?”

Mấy người nhìn nhau một chút, cuối cùng Tế Tự kia vỗ tay một cái đầy hưng phấn.

“Tôi biết làm sao để đi rồi”

Mấy người nhìn anh ta, chỉ thấy anh ta cười.

“Thường trong mê cung dạng đó, chỉ cần về thời điểm bắt đầu, lấy tay áp sát tưởng rồi đi theo, vậy là thoát được”

Biện pháp này tuy rất cũ, nhưng lại là biện pháp rời mê cung đơn giản ai cũng biết. Vì vậy đoàn người bắt đầu chọn một bức tường, không chạy loạn nữa, dán tay vào tường bắt đầu tiến lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.