Sau khi hai người đã tiến hành một phen luận bàn sâu sắc về dáng người Lão Tứ, Bạch Mạch rốt cục nhớ tới việc ban đầu muốn hỏi Diệp Từ, vội vàng kéo chủ đề đã không biết lệch đi tận đâu: “Không đúng, không đúng, lúc đầu anh không phải muốn hỏi em vấn đề này. Ai thèm thảo luận với em về dáng người cái tên đầu heo kia, anh muốn hỏi cuộc chiến dẫn Hồng Long tới này có quan hệ gì với em không?”
“Em lại nói lại lần nữa, đây là truyền thuyết phương Tây, căn bản không tồn tại cái gì mà long với chả mạch, cũng không tồn tại cái gì mà game thủ ảnh hưởng tới địa khí, long mạch các loại.”
“Vậy, cuộc chiến này em có tham dự?”
“Có.”
“Nhìn thấy Hồng Long ở khoảng cách gần rồi hả?” Bạch Mạch hiển nhiên là đặc biệt hứng thú với Odhra, khi hỏi đến vấn đề về nó, hai mắt đều tỏa ánh sáng lòe lòe, giống như đang hỏi thăm về cô gái mình yêu vậy.
“Ừ.” Diệp Từ híp mắt nhớ tới cảnh đối mặt với Odhra ở cổng thành, không thể không nói, Long Tộc Odhra lớn lên nhìn thực xinh đẹp. Đương nhiên, dùng ánh mắt của người bình thường để xem, cô nàng đó cùng với những con rồng khác cũng không có mấy khác biệt, nhưng là, Diệp Từ không cách nào quên ở kiếp trước, bộ dáng rực rỡ mỹ lệ khi cô nàng biến thân, kia thực sự là thiên địa mỹ lệ đều phải biến sắc a.
Đây cũng là lý do Diệp Từ có ấn tượng sâu sắc với cô nàng như vậy. Mặc dù đầu mối nhiệm vụ về chuyện xưa của cô nàng đã khiến cho người ta phải thổn thức không thôi, mặc dù năm đó để đánh bại cô nàng cũng đã khiến cho tất cả game thủ phải chết vô số lần, nhưng tất cả đều kém một khắc Odhra biến thân kia, khiến cho tất cả game thủ có mặt ấn tượng khắc sâu. [Truyện được dịch tại banlong.us]
Ngày đó, thiên địa đều ảm đạm, cô ấy xinh đẹp sáng lạn như ánh nắng, sắc thái khiến cho không ai dám nhìn gần, thật sự làm cho cô dù trôi qua 10 năm, 20 năm, mỗi lần nhớ tới lúc đó, ký ức vẫn còn như mới.
“Đang suy nghĩ gì?” Bạch Mạch thấy Diệp Từ xuất thần, đụng đụng tay của cô, khiến cô hồi hồn.
“Không có gì.” Diệp Từ phục hồi lại tinh thần, trong đầu vẫn là một màn đối mặt cùng Odhra, cô thực sự không thể kiềm chế ý muốn được gặp cô nàng lần nữa.
“Vậy em cũng chết?”
“Chết cái gì?” hiện tại trong đầu Diệp Từ đều là Hồng Long Odhra, không để ý chú ý từ đầu tới cuối Bạch Mạch đang nói cái gì.
“Trên topic nói, chỉ cần trông thấy Hồng Long, toàn bộ game thủ đều táng thân trong biển lửa sao? Emđã nhìn thấy Hồng Long, có phải cũng treo rồi?” Bạch Mạch tuy hỏi như vậy, nhưng là hiển nhiên đã không mấy hứng thú với đáp án nữa rồi, anh đã quay đầu xem tấm ảnh khác rồi.
Diệp Từ lại câu nhẹ khóe môi, nhẹ nhàng nở nụ cười: “Nếu như chỉ nhìn Hồng Long liền chết, vậy em còn là Công Tử U sao?”
Một câu đã khiến cho Bạch Mạch kinh ngạc vô cùng, anh giật mình quan sát Diệp Từ: “Có phải em mở auto không, rõ ràng trông thấy Hồng Long mà không treo? “
Diệp Từ đối với phỏng đoán của Bạch Mạch lại xì mũi coi thường, “Anh không biết bên trong thành thị có vòng bảo hộ sao?”
Bạch Mạch nghe Diệp Từ nói lại nheo nheo mắt: “Em tham gia chiến đấu, nhưng là, thời điểm Hồng Long đến, em lại ở trong thành... Anh nói, em cũng quá không phúc hậu đi, thế nhưng một mình vứt bỏ đội ngũ cắp đít chạy...”
Diệp Từ cũng nheo nheo mắt, cô nhìn chằm chằm vào Bạch Mạch một hồi, biểu cảm trên mặt có chút quỷ dị, lại khiến cho người khác đoán không ra cô đến cùng đang suy nghĩ cái gì. Chỉ thấy ngón tay mảnh khảnh trắng nõn của cô cầm lên một cọng rau trơn tru xoay tới xoay lui, sau một lúc lâu, cô chậm rãi nói: “Anh mới vừa nói cái gì?”[Truyện được dịch tại banlong.us]
Bây giờ chỉ có kẻ đần mới đi lặp lại những gì mình vừa nói. Bạch Mạch cảm giác mình coi như là người thông minh, đương nhiên sẽ không làm việc có tính rủi ro cao. Anh lắc đầu, giả bộ như đang cực kỳ chăm chú được nhặt rau: “Anh có nói gì đâu, em nghe lầm.”
“Em nói, anh lập lại lần nữa.” Diệp Từ nhíu lông mày, đối với phản ứng của Bạch Mạch có chút buồn cười, chỉ nhắc lại một lần nữa.
Bạch Mạch liếc cô một cái, cảm thấy chắc có lẽ không thế nào, cho nên lại lặp lại câu vừa rồi một lần nữa, lại không nghĩ Diệp Từ liền bắt đầu trầm mặc. Khiến cho trong nội tâm của Bạch Mạch thấp thỏm không yên, không chắc chắn nói: “Này này này, là em bảo anh nhắc lại đấy nhé, không liên quan đến anh đâu. Nói xong đường có nổi giận à nha.”
Diệp Từ chỉ trầm mặc, giống như căn bản cũng không có nghe thấy Bạch Mạch đang nói gì, như vậy càng làm cho trong nội tâm Bạch Mạch bất an rối loạn. Anh cũng cảm thấy kỳ quái, từ nhỏ vốn quen đùa giỡn với Diệp Từ, nói mấy câu như vậy chắc cô sẽ không giận nha, nhưng sao lại bày ra một bộ thâm hiểm như vậy chứ, hay bị đụng dây thần kinh nào rồi?
Thời điểm Bạch Mạch còn ngồi một chỗ nghĩ lung tung, đột nhiên Diệp Từ đứng lên, nói với anh: “Tránh ra một chút cho em.”
Bạch Mạch nào còn dám chiếm chỗ ngồi, liền vội vàng đứng lên nhường chỗ cho Diệp Từ. Sau khi Diệp Từ ngồi xuống, lập tức bắt tay vào viết một topic, Bạch Mạch duỗi đầu xem xét, liền ngây ngẩn cả người, chỉ thấy topic kia Diệp Từ viết lại dùng một cái tên nặc danh.
Tên topic không hề bắt mắt, chỉ là một topic bình thường về Hồng Long. Nhưng nội dung phía dưới lại khiến cho Bạch Mạch nghẹn họng nhìn trân trối, chỉ thấy Diệp Từ đã viết lần này game thủ Đông đại lục cùng game thủ Bắc đại lục xung đột tại Ưu Thương Đàm kỳ thật máu chốt ở chỗ Công Tử U. Bởi vì nàng tự dưng tru diệt game thủ Bắc đại lục, khiến cho Bắc đại lục hăm hở phản kích, lúc này mới đưa tới xung đột của hai đại lục.
Kỳ thật mấy cái này cũng không có gì, dù sao tại khu trung lập, game thủ anh đánh tôi – tôi đánh anh cũng là chuyện bình thường, nhưng nội dung phía dưới lại khiến cho Bạch Mạch đều cảm thấy có chút quá mức.
Bởi vì nội dung kế tiếp Diệp Từ viết, lần chiến đấu này chỉ huy Chân Thủy Vô Hương đồng ý kết giao cùng Công Tử U, sau khi bọn họ nghênh chiến, tại thời điểm Hồng Long xuất hiện lại không đưa ra được chỉ thị chính xác, khiến cho game thủ Đông đại lục tổn thất thảm trọng. Về phần Công Tử U thì càng đáng giận, trực tiếp hồi Hắc Nê Thành, tránh thoát trận chiến này, hành vi như vậy thật sự là khiến cho người ta phải khinh thường.
Toàn bộ topic được viết bằng ngôn ngữ cực kỳ kích động, ngay cả người ngoài cuộc như Bạch Mạch, đều cảm giác được tai họa lần này là do Chân Thủy Vô Hương cùng Công Tử U không làm tốt công tác đề phòng nên mới xảy ra.
“Em rốt cuộc muốn làm gì thế hả? tự bôi nhọ chính mình?” Bạch Mạch nhìn Diệp Từ hoàn tất topic, sau đó đăng lên. Anh cũng không ngăn cản, anh biết rõ Diệp Từ làm bất cứ chuyện gì đều có đạo lý của mình, cô tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ làm mình bị thiệt thòi, chỉ là, anh hiện tại rất muốn biết, nguyên nhân nào khiến cho cô hành động như vậy?[Truyện được dịch tại banlong.us]
“Em bảo anh tìm một chỉ huy thống chiến anh đã tìm chưa?” Diệp Từ lại không trả lời Bạch Mạch ngay, chỉ hỏi lại anh một vấn đề khác.
“Hiện tại tất cả mọi người đều bận rộn đánh phó bản, hơn nữa, anh cũng qua mấy dã đoàn chiến đấu, vẫn không thấy ai phù hợp. Tốt, người ta không muốn đi, cho dù muốn đi cũng khăng khăng một mực không đi Thiên Thiên hướng Thượng. Không tốt, nếu người ta biết rõ Thiên Thiên Hướng Thượng tuyển chỉ huy thống chiến, ngược lại là rất sẵn lòng gia nhập, vấn đề là, chúng ta lại không muốn. Cho nên, muốn tìm một chỉ huy thống chiến thật không dễ dàng.” Bạch Mạch lắc đầu thở dài, phải biết rằng, trong trò chơi bây giờ, chính thức là Bá Nhạc đầy rẫy, mà Thiên Lý Mã lại hiếm hoi đây này.
“Em phát hiện một người.” Diệp Từ một bộ dạng,em biết ngay anh chưa giải quyết được, nhẹ nhàng câu khóe miệng. Cô đem bài viết đăng lên, lại không quan tâm đến topic kia nữa, chỉ chuyên tâm nói chuyện cùng Bạch Mạch.
Bạch Mạch hơi sững sờ, sau đó mới có chút không tin hỏi: “Người em nói không phải cái tên Chân Thủy Vô Hương kia chứ.”
“Đúng.”
“Hoàn toàn chưa từng nghe qua người này ah.” Bạch Mạch gãi gãi đầu, cẩn thận kiểm tra dữ liệu trong đầu một loạt, lại hoàn toàn nhớ không ra còn có một người như thế. Chẳng lẽ tin tức anh thu thập được không đầy đủ, chỉ cần là chỉ huy không tồi một chút anh đều tìm hiểu, lại chưa từng nghe qua cái tên Chân Thủy Vô Hương này.
“Chính xác, em vỗn dĩ cũng chưa từng nghe qua.” Diệp Từ nửa thật nửa giả gật đầu, đồng ý lời của Bạch Mạch.”Bất quá lần này trong thống chiến biểu hiện của hắn xác thực rất tốt, chỉ tiếc có chút quá non tay, nếu như có thể có người cẩn thận dạy dỗ, hoặc là pt cùng đoàn đội tốt một chút, rất nhanh có thể nhìn ra bản lãnh của anh ta.”
“Em muốn đào anh ta?” Bạch Mạch xem như đã hiểu ý tứ của Diệp Từ.
“Đúng vậy, em muốn đào anh ta.” Diệp Từ cũng không phủ nhận ý đồ của mình, cô muốn đoạt được tay chỉ huy này, nếu không cũng sẽ không làm nhiều chuyện vô tác dụng như vậy.
“Vậy em trực tiếp nói với hắn ah, Công Tử U muốn đào người, Thiên Thiên Hướng Thượng chúng ta muốn đào người, lại là một nhân vật không chút danh tiếng, đây còn không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao, sao em còn phải viết cái topic tự bôi bẩn mình này để làm gì?” Bạch Mạch vô cùng khinh bỉ hành động dại dột này của Diệp Từ, cảm thấy cô chính là đang cởi quần đánh rắm, vẽ vời cho thêm chuyện ra, còn khiến cho thanh danh của mình trở nên tệ hại hơn.
( =)))) anh thô vãi ạ!)
“Có một số người không muốn mình bị quay vòng vòng đâu.” Diệp Từ hé mắt: “Chân Thủy Vô Hương không phải một kẻ bị lợi ích chi phối, bằng không em cũng không cần phải ra sức như thế.”
“Vậy em làm như thế là để...”
Diệp Từ quay đầu reload cái topic mình mới mở, không bao lâu sau, topic này của cô đã được đẩy lên đầu trang rồi, ở luôn đầu trang của diễn đàn. Có rất nhiều game thủ, đặc biệt là những game thủ tham gia trận chiến lần này nhảy ra. Game thủ Bắc đại lục đương nhiên là để chứng minh topic này nói không sai, Công Tử U xác thực là người khởi sự đầu tiên, mà game thủ Đông đại lục lại là để chứng minh hành vi vứt bỏ game thủ vô sỉ của Công Tử U cùng Chân Thủy Vô Hương.
Diệp Từ nhìn phản ứng như vậy thấy thập phần thoả mãn.
“Em đã tìm hiểu qua, Chân Thủy Vô Hương là một người rất để ý tới Guild của mình, nói cách khác, nếu như không phải những người trong Guild xa lánh anh ta, đá anh ta, anh ta tuyệt đối sẽ không rời cái Guild kia.” Diệp Từ nhẹ nhàng cười: “Tuy vậy, em không thay đổi được tâm ý của Chân Thủy Vô Hương, như vậy liền để cho những người trong Guild thay đổi tâm ý của anh ta đi.”
“Ý của em là…?”
“Trên thế giới thứ thương tổn tình cảm nhất là nghi kỵ. Dù cho là tình cảm cũng không thể chống lại nghi kỵ cùng hoài nghi, một cái Guild nho nhỏ không có chút danhh tiếng nào, nếu họ biết chủ Guild của mình lén quan hệ với Công Tử U, bọn họ sẽ làm ra phản ứng gì?”
Bạch Mạch đã hiểu toàn bộ tâm tư của Diệp Từ, anh mỉm cười, hiện tại anh ngược lại lại có chút chờ mong vị chỉ huy thống chiến được Diệp Từ coi trọng kia gia nhập Thiên Thiên Hướng Thượng.”topic này của em là nói thật hay nói láo?”
“Đáng tin nhất là chín câu nói thật thêm vào một câu nói dối.” Diệp Từ híp mắt nhìn topic, cười đến vô cùng đắc ý.
(Oimeoi~ Hồ ly tinh ngàn năm cũng chỉ đến thế. Yêu chết mất!!!)