Liệp Giả Thiên Hạ

Chương 258: Chương 258: Thuận buồm xuôi gió [1]




Edit: Chiz

Hiệu quả của Chu Vân Vụ Thảo thật sự rất tốt, vừa nãy còn đang hấp hối - Hal bây giờ cứ như đổi thành một người khác vậy, hưng phấn nhảy lên. Hắn đi tới đi lui trước mặt Diệp Từ, sau đó không ngừng mắng Liệt Ma trên bình nguyên này, thoạt nhìn tuy hắn đã ở đây rất nhiều năm, nhưng vẫn không hề thích ứng với cư dân sống tại đây, dù chỉ một chút.

“A, bọn Liệt Ma ghê tởm, bọn quái vật chỉ số thông minh thấp, ta cực không muốn nhắc tới tên của bọn nó.” Hal quơ hai tay, cây cuốc trong tay phải vẽ nên vết sáng rực rỡ xuất hiện trong không khí, vừa nhìn liền biết là đồ tốt. Có điều Diệp Từ điều không phải thợ mỏ nên chẳng có chút động tâm nào với vật ấy.

Oán giận một hồi, Hal mới nói với Diệp Từ: “Tinh Linh tốt, bạn thân của Hal, Hal vất vả lắm mới chế tạo ra bản đồ đã bị bọn Liệt Ma ghê tởm cướp đi rồi, cô có thể đoạt về cho Hal không?”

Quả nhiên, nhiệm vụ đến rồi.

“Đương nhiên, không vấn đề.” Diệp Từ từ dưới đất bắt đầu đứng lên, cô chờ cả chỗ nửa ngày trời, chính là vì nhiệm vụ này đây.

“Vậy cô nên hành động nhanh lên, nếu không bọn quái ghê tởm sẽ đem bản đồ của tôi xem thành thực vật ăn luôn vào bụng đó.” Hal quơ trong tay cây cuốc, dáng vẻ rất tức giận.

“Ừ.”

“Bọn họ chạy về hướng phía bắc của Phế Khí Khoáng Khanh, cô phải vạn phần cẩn thận, Liệt Ma tuy rằng không thông minh, có điều cũng không phải dễ đối phó.” Hal vừa nói vừa lấy ra một bao đồ đưa cho Diệp Từ: “Tôi ở đây nhiều năm rồi, biết bọn họ thích ăn nhất cái gì, hi vọng thứ này có thể giúp cô.”

Diệp Từ nhận lấy túi đồ, mở ra nhìn là 21 miếng thịt sói, bên trên còn vẫy thuốc mê, xem ra dùng để đối phó Liệt Ma.

“Cám ơn ông, tôi sẽ mang về tin tức tốt cho ông.” Diệp Từ đem túi đố chứa thịt sói tẩm thuốc mê bỏ vào ba lô, triệu hồi Lão Tứ sau đó lao về phía Phế Khí Khoáng Khanh.

Chỉ để lại Hal tại chỗ cầu nguyện: “Tổ tiên có linh, thỉnh ngài phù hộ cho bạn tốt của Hal, để cô ấy mang về tin tốt cho Hal.”

So với Hắc Ám Liệt Ma ở Hắc Phong Sơn, Liệt Ma ở Bình Nguyên thật sự là bình thường thái quá, có điều bọn họ đều thuộc công kích ma pháp, Diệp Từ là Thợ săn, đề kháng ma pháp không cao, cũng cần chú ý, một lần không thể dẫn quá nhiều, nếu không bọn nó sẽ biến cô thành bánh sủi cảo mà bao lại.

Dọc đường Liệt Ma khá thưa thớt, không coi là nhiều, nhưng đến phía Bắc Khoáng Khanh lại phát hiện số lượng Liệt Ma ở đây đột nhiên tăng lên gấp mấy lần. Tuy chưa tới mức đông nghìn nghịt, nhưng tuyệt đối được xem là dày đặc. Nếu như kéo một con rồi đánh, không chỉ lãng phí thời gian, hơn nữa dễ tạo thành dẫn tới một đống quái. Dưới tình huống như vậy, Tiễn Võng, Đa Trọng Tiễn kỹ năng công kích quần thể kiểu này thật thực không thể nào tốt hơn nữa rồi.

Giá trị thương tổn tụm năm tụm ba từ dưới bay lên, Liệt Ma bị đánh trúng lập tức phát ra thanh âm bén nhọn, chạy vội về phía Diệp Từ, Diệp Từ vừa triệu hồi Lão Tứ đi đối phó với Liệt Ma gần nhất, vừa dẫn chúng nó ra khỏi Khoáng Khanh, chạy như điên theo hình chữ以trên Bình Nguyên. Lv Liệt Ma mặc dù 55, nhưng không có chỉ số thông minh, tốc độ của bọn nó so với Diệp Từ không hề chậm, nên nó luôn sát Diệp Từ, chạy theo đường chạy của Diệp Từ.

Lấy hình chữ以(dĩ ) làm đường chạy trốn cũng có khuyết điểm, đó chính là thời gian khi rẽ, rất dễ dính công kích cận chiến của Liệt Ma, nhưng đây lại là con đường tốt nhất để đối phó Liệt Ma công kích viễn trình. Trong game thông thường, quái cấp thấp không có ý thức tự điều chỉnh con lộ tuyến ma pháp phát ra, nói một cách đơn giản, kỹ năng bay ra ngoài, hoặc là thẳng tắp hoặc là đường parabol, bọn họ sẽ không sửa đổi, vì thế chỉ cần né tránh nhanh chắc chắn sẽ không trúng.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu Diệp Từ dám dẫn một đám Viên trình Liệt Ma.

Nếu hôm nay bọn Liệt Ma này là đám quái cấp khá cao, Diệp Từ không có can đảm làm như vậy, vừa chạy trốn vừa chọn đúng thời cơ phóng công kích quần thể, chỉ cần khống chế tốt tiết tấu, căn bản sẽ không bị thương. Diệp Từ cứ như vậy vừa chạy vừa đánh, chạy ra ngoài 80m, phía sau đã chất đống một đám Liệt Ma. Đáng tiếc bây giờ Lv của cô đã max, không thể nào tăng lên, nếu không đây cũng là một phương pháp luyện cấp cực tốt.

Men theo đống thi thể trở về, Diệp Từ thu hoạch được không ít đồ vật, tuy không có khả năng sẽ có Tử Trang, thế nhưng Lam Trang Lục Trang lại không ít. Trong game, có thể tạo được đoàn đội đánh Phó bản hơn nữa đoàn đội có thể nhanh chóng đánh ra trang bị thật sực rất ít, mà lão bản có thể xuất tiền mời Kim Đoàn của Công hội càng là Phượng Mao Linh Giác (*rất quý hiếm), so với các game thủ thông thường, đám trang bị Lam Lục đầy phổ thông này vẫn rất hữu dụng, chỉ cần nhét vào phòng đấu giá, dù bán giá không cao, nhưng dù gì cũng tốt hơn bán cho cửa hàng.

Thu xong trang bị, Diệp Từ chạy thục mạng về phía Khoáng Khanh.

Tuy lúc nãy Diệp Từ dẫn đi không ít Liệt Ma, thế nhưng đám Liệt Ma còn lưu lại trong này tự tụ tập, đó không phải là một việc có thể khinh thường. Đặc biệt, vừa rồi Diệp Từ không hề phát hiện bản đồ trong thi thể nhóm Liệt Ma, có thể kết luận, bản đồ nhiệm vụ nhất định được đặt ở một Liệt Ma đặc biệt nào đó. Hơn nữa, nhiều Liệt Ma tập trung ở chỗ này, nhất định phải có một lý do hợp lý, lúc nãy dẫn quái Diệp Từ lại không phát hiện có một con quái khá đặc thù nào, hiển nhiên giờ nó vẫn còn trong hầm.

Giờ chỉ có mỗi mình Lão Tứ vào hầm mỏ, tuy rằng nó là Sinh vật cấp Sử thi, nhưng dù sao 2 tay khó địch 4 thủ, nếu cô không nhanh chóng đi cứu cấp, chỉ sợ Lão Tứ sắp chống không được.

Cường hóa Liệp Báo Hộ Thủ.

Để nhanh hơn tốc độ chạy, Diệp Từ đổi Liệp Ưng Thủ Hộ thành cường hóa Liệp Báo Thủ Hộ gia tăng 50 tốc độ, phóng về hướng hầm như trận gió lốc.

Mắt thấy đã đến bên cạnh Khoáng Bơm, Diệp Từ vừa thay đổi Thợ Săn Thủ Hộ, vừa men theo đáy hầm nhảy xuống. Ngay lúc rơi xuống, cô nhìn thấy Lão Tứ bị bốn năm con Liệt Ma vây quanh, tuy Lão Tứ anh dũng chiến đấu, nhưng cũng chỉ còn lại chút máu mà thôi, lập tức ngay trên không cô phóng cho Lão Tứ một trị liệu, kéo lại chút máu cho Lão Tứ.

Trái lại, thật sự không thể xem thường bọn Liệt Ma này, tuy Lão Tứ không dẫn đầu lĩnh Liệt Ma tới, thế nhưng bảy tám con Liệt Ma đủ để máu của Lão Tứ rớt lợi hại, xem ra Lão Tứ chuyên đối phó quái có chức nghiệp công kích vật lý, khiến nó đối phó với quái công kích pháp hệ thật sự có chút lực bất tòng tâm.

Lão Tứ phát hiện lượng máu của nó bỗng nhiên tăng cao, vừa quay đầu liền phát hiện Diệp Từ rơi xuống đấy hầm, lập tức hưng phấn kêu lên, công kích bọn Liệt Ma cũng bắt đầu mạnh mẽ trở lại. Diệp Từ mới tới gần Lão Tứ, trước hết cho nó hai cái Sủng vật trị liệu, kéo lượng máu của nó lên khoảng 80% mới bắt đầu giúp đỡ Lão Tứ giải quyết Liệt Ma quanh nó.

Có Lão Tứ đứng trước kháng quái, Diệp Từ đánh bọn Liệt Ma chỉ còn 50% lượng máu thật sự là quá đơn giản. Cơ bản chẳng tốn bao nhiêu thời gian, Liệt Ma hoàn toàn ngã xuống.

Thẳng đến lúc này, Diệp Từ mới ngồi xuống, bắt đầu ăn bánh mì khôi phục lượng máu và thể lực của mình. Cô vừa ăn bánh mì vừa nghỉ ngơi, nhưng ánh mắt tuyệt đối không hề bình thản. Cô quan sát xung quanh, Liệt Ma trong hầm chỉ cần tụ tập lại cơ bản đã bị tiêu diệt hết, chỉ còn sót lại một ít con ngay sát biên giới, và mười máy con Liệt Ma đang ở chỗ gần trung tâm nhất.

Mười mấy con Liệt Ma này rất kỳ quái, lúc nãy Tiễn Võng của Diệp Từ rõ ràng đã bao vây phạm vi của bọn nó, hơn nữa Diệp Từ cũng xác nhận có rất nhiều con trong nhóm bị cô dẫn đi, sao giờ còn xuất hiện ở đây? Suy nghĩ kĩ, chỉ có thể là mấy con quái này nửa đường tự thoát chiến, hoặc là nơi này có chỗ kì quái.

Nghỉ ngơi xong, Diệp Từ mang theo Lão Tứ, không tốn bao nhiêu thời gian đã giải quyết sạch sẽ đám Liệt Ma du đãng quanh biên giới. Rốt cuộc cô cũng đứng trước mặt mười mấy con Liệt Ma đó, bọn chúng tụ tập rất kín, chỉ sợ dẫn một con, sẽ kéo theo tất cả con còn lại. Có điều, cũng không thể vì nguyên nhân đó mà tiếp tục do dự, cô giơ tay lên, dùng Chấn Đãng Tiễn dẫn một con Liệt Ma ra, như Diệp Từ dự đoán, toàn bộ Liệt Ma còn lại cũng chạy theo về hướng Diệp Từ, vây cô lại.

Diệp Từ lập tức quăng Tiễn Võng, đánh bọn nó rơi 50% lượng máu, sau đó dẫn bọn họ chạy quanh trong căn hầm trống không. Chỉ là, cô thủy chung có cảm giác sau lưng lành lạnh, hình như bị thứ gì đó nhìn chằm chằm.

Có Lão Tứ hỗ trợ, công kích viễn trình dễ dàng quá rồi, không đến 2 phút bọn Liệt Ma đều ngã xuống.

Nguyên Khoáng Khánh Bắc Bộ yên tĩnh hẳn, Khoáng Khánh trống không khiến Diệp Từ nghĩ nó có tí thê lương. Cô cúi người bắt đầu kiểm tra thi thể, thế nhưng vẫn không có bản đồ.

Nhiệm vụ gợi ý, bản đồ ngay trong hầm, ở trên người Liệt Ma, không thể không có. Diệp Từ nhìn xung quanh một lần, không còn Liệt Ma nào, nơi lúc nãy Liệt Ma bao vây, hoàn toàn trống rỗng. Không có quái, cũng không có hòm rương, càng không có tình huống khác xảy ra. Chẳng nhẽ nhiệm vụ xuất hiện bug? Hay cô đi nhầm nơi?

Diệp Từ lần nữa hoài nghi gợi ý của nhiệm vụ và bản đồ của bản thân, tất cả đều không sai, vậy tấm bản đồ đó rốt cuộc ở đâu đây?

Bỗng nhiên, trong lòng nàng khẽ động, giơ cung trong tay lên, bắn về phía lúc nãy bọn Liệt Ma vây quanh. Hỏa Cầu trên không vẽ nên một vòng cung tuyệt đẹp, cuối rơi vào vị trí được chỉ định. Trong hầm mỏ mờ tối, nhờ ánh sáng của lửa, Diệp Từ rốt cục trông thấy một con Liệt Ma ngồi xổm ở chỗ sâu nhất hầm, nó cao to hơn bất kì một con Liệt Ma nào, hơn nữa trên đầu còn có cặp sừng cong cong, vừa nhìn liền biết không phải quái vật thông thường.

Quả nhiên, còn một con.

Diệp Từ không chút khách khí, lập tức quăng Cường Hóa Thợ Săn Ấn Ký đánh dấu trên đầu nó, sau đó thả Lão Tứ. Nhân dịp này, Diệp Từ bắt đầu bố trí bẫy rập, Đóng Băng Cạm Bẫy, Băng Sương Cạm Bẫy.

Nhìn từ góc độ người ngoài nghề, Diệp Từ bố trí bẫy rập thoạt nhìn thật tùy tiện, nhưng người trong nghề tuyệt đối không cho là vậy. Bởi vì, mấy cái bẫy này tuy nhìn thì lộn xộn, thế nhưng chỉ cần người có chút biết về kinh nghiệm chôn bẫy của Thợ săn đều có thể nhận ra, vị trí của đống bẫy vô cùng ảo diệu. Cự ly cách nhau của chúng nó khoảng 15 dặm, vừa lúc né tránh cự ly ảnh hưởng lẫn nhau của nó, tuyệt đối sẽ không khiến một cái bẫy nào không thể phát huy tác dụng của nó.

Chôn bẫy xong, Diệp Từ liền vừa cho Lão Tứ cái cái Sủng vật trị liệu, vừa đổ vào miệng một lọ thuốc tăng cường độ công kích rồi vọt tới chỗ Liệt Ma.

Liệt Ma Bách Phu Trưởng: Tinh anh, level 55, lượng máu 150000.

Lượng máu của đẳng cấp này không tính cao, chí ít so với Boss dã ngoại thì chẳng coi là gì, vấn đề gây nhức đầu ở đây là thời gian, Liệt Ma Bách Phu Trưởng có hai đặc thù kỹ năng, một là Kháng Cự Hỏa Hoàn, một là Ác Ma Tiên.

Kháng Cự Hỏa Hoàn của nó giống với Kháng Cự Hỏa Hoàn của Pháp sư, có thể đẩy toàn bộ game thủ gần mình ra, hơn nữa Kháng Cự Hỏa Hoàn của nó rõ ràng cao cấp hơn pháp sư Kháng Cự Hỏa Hoàn. Kháng Cự Hỏa Hoàn của Pháp sư không thể đẩy các game thủ và quái có cấp cao hơn mình, nhưng Liệt Ma Bách Phu Trưởng Kháng Cự Hỏa Hoàn rõ ràng không có hạn chế này, ngay cả Diệp Từ và Lão Tứ - hai sinh vật có đẳng cấp cao hơn nó cũng bị nó không chế, cứ thế đẩy văng. Phiền nhất là lúc bị đẩy, Liệt Ma Bách Phu Trưởng ngay sau đó tức khắc quăng kỹ năng Ác Ma Tiên.

Kỹ năng kỳ thực là hắn dùng roi của mình quăng về phía mục tiêu, mỗi nơi roi đi qua đều bị nướng chín, nếu tiếp đó dính phải Ác Ma Tiên, mọi thứ sẽ bốc cháy, Diệp Từ và Lão Tứ muốn tới gần người kia sẽ rất khó.

May mà Diệp Từ vốn là viễn trình, dù bị đẩy ra, chỉ cần không văng ra khỏi phạm vi công kích xa nhất, vẫn có thể lôi kéo Liệt Ma Bách Phu Trưởng. Nhìn tên kia nhe ranh trợn mắt rượt theo mình quất roi, Diệp Từ kỳ thật cũng hiểu được khó chơi, dù sao trên người cô cũng không mang theo thuốc kháng hỏa, nếu như bị thiêu, cô sẽ liên tục rớt máu. Dù không chết ngay, nếu như dính phải một Hỏa Diễm sát thương liên tục, cũng không dễ sống, dù sao đó cũng là kỹ năng đặc thù của quái tinh anh, mặc dù không thể so với Boss dã ngoại, nhưng không thể xem thường được.

Có điều, Liệt Ma Bách Phu Trưởng chỉ số thông minh chưa cao, trực tiếp chạy quanh theo Diệp Từ, tiểu roi quăng quăng phát ra tiếng ba ba đầy rúng động, khắp nơi trong hầm toàn là lửa. Diệp Từ kéo nó về phía bẫy rập, đầu tiên đạp lên chính là Băng Sương Bẫy Rập, thân thể Liệt Ma Bách Phu Trưởng lập tức biến thành lam sắc, đây là hiệu quả trúng đông cứng, tốc độ di động của nó giảm xuống 80, tốc độ vung roi cũng chậm 80%. Thừa lúc này Diệp Từ và Lão Tứ dẫn nó, kéo nó về chỗ cái bẫy tiếp theo.

Đóng Băng Bẫy Rập sẽ đem đối thủ đóng thành một khối băng lớn, nhưng nếu như bị công kích, khối băng sẽ biến mất, đối thủ sẽ khôi phục tốc độ di động.

Thợ săn thường dùng nó để duy trì khoảng cách với đối thủ, cũng dùng nó để điều chỉnh lại nhịp điệu trận đấu. Có điều đối với Diệp Từ, dùng Đóng Băng Bẫy Rập hoàn toàn là BUFF. Lúc Đóng Băng Bẫy Rập đem con mồi đóng thành băng, nếu không công kích nó, như vậy sau 8s, khối băng sẽ tự đổ nát, nếu công kích trước khi khối băng kịp đổ nát, vậy đối thủ bước ra từ khối băng sẽ dinh thượng DBUFF – Hàn Lãnh.

Hàn Lãnh: Giảm kháng lạnh 50%, sử dụng Băng hệ pháp thuật có 5% xác suất xuất hiện vết thương trí mạng.

Cái này DBUFF kỳ thực đối với Thợ săn hệ vật lý mà nói không có nhiều tác dụng lắm, nhưng nếu Thợ săn tự đóng băng thuộc tính của vũ khí và mũi tên của mình sẽ bất đồng. Vốn Liệt Ma kháng băng hệ pháp thuật không cao, giờ làm giảm mất 50%, càng gia tăng lực với mũi tên băng trong tay Diệp Từ.

Năm giây rất ngắn, nhưng 5s cũng đủ để làm rất nhiều chuyện.

Cũng ví như với Diệp Từ, cô có thể phóng một kỹ năng liên kích trong 5s, giảm một lượng lớn máu của Liệt Ma Bách Phu Trưởng.

Rất rõ ràng, chiến lược công kích kiểu này rất hữu hiệu, hơn nữa Liệt Ma Bách Phu Trưởng thực sự có điểm nhớ ăn không nhớ đánh, cư nhiên cứ vậy chạy vào bẫy của Diệp Từ, khống chế tốt Đóng Băng Bẫy Rập, tuy rằng nó có 15000 máu, nhưng vẫn không chịu được lực sát thương lớn như vậy, không bao lâu liền ngã ra đất.

Trận chiến này chưa tính đặc sắc lắm, Diệp Từ cũng không sử dụng kỹ năng cao siêu gì, tất cả chỉ vì một tấm bản đồ, không cần ... tiêu hao quá nhiều tinh lực. Nhìn đồng hồ, tổng cộng tốn khoảng 5p, không tính quá chậm. Lúc này Liệt Ma trong hầm đã bắt đầu hồi sinh lại 5-6 con, Diệp Từ vừa tiếp tục đối phó đám Liệt Ma vừa tới gần thi thể của Liệt Ma Bách Phu Trưởng, sờ một cái, lập tức cầm lấy một tấm bản đồ và một quyển kỹ năng.

Bản đồ đương nhiên là nhiệm vụ vật phẩm, còn kỹ năng là gì đây?

Diệp Từ mở ra thử nhìn, tim không khỏi hồi hộp, là Thuật Trị Liệu Quần Thể. Hơn nữa không phải của Mục sư, mà Thuật Trị Liệu Quần Thể của Tế tự.

Trong Vận Mệnh, chức nghiệp có năng lực trị liệu gồm có Quang Minh Mục Sư, Thánh Ngôn Tế Tự, còn có Trị Bệnh Druid. Trong 3 chức nghiệp này, trị liệu mạnh nhất đương nhiên là Quang Minh Mục Sư, thế nhưng Quang Minh Mục Sư ngưu xoa chỉ có thuật trị liệu quần thể và liên tục duy trì thuật trị liệu, đối với đơn thể lại không mạnh mẽ bằng Thánh Ngôn Tế Tự. Không chỉ như vậy, Thánh Ngôn Tế Tự ngoại trừ thuật trị liệu đơn thể lượng rất mạnh, còn có rất nhiều kỹ năng xua tan, hơn nữa còn có rất nhiều năng lực công kích trí mạng đối với sinh vật hệ khống chế, vì vậy trong đoàn đội Thánh Ngôn Tế Tự đều được dùng làm siêu nhân khu ma, chỉ có những tình huống đặc thù, Thánh Ngôn Tế Tự mới dùng thuật trị liệu đơn thể siêu cường của mình. Về phần Trị Bệnh Druid là một chức nghiệp có tất cả các chỉ tiêu khá cân bằng, chức nghiệp kiểu này được gọi là là Vạn Kim Du, tốt ở cánh trên, nhưng muốn chơi tốt có vẻ khó, muốn trở thành đỉnh cấp cao thủ thì càng khó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.