Từ nhỏ ta đã không có nổi một lần có thể thuyết phục Linh, nhất là khi hắn đã hạ quyết tâm, không chỉ là ta, chỉ sợ Thiên Vương lão tử cũng đừng mơ tưởng thay đổi quyết định của hắn, vì thế, bất hạnh thay nhưng ta vẫn phải biểu diễn.
Bị bắt thay bộ đồ Hy Lạp cổ đại giống kiểu của Linh vải mỏng gần như trong suốt, thật đúng là vải mỏng a, mỏng tựa hồ có thể nhìn rõ ràng rành mạch da thịt phía sau lớp áo, sau đó lại bị các loại trang sức giả vàng giả bạc láp lánh gắn lên người.
Làm cho ta tối thống khổ chính là hoá trang, tuy rằng ta kiên trì để mặt mộc tự nhiên, nhưng vẫn bị bắt phủ một lớp trang điểm nhẹ, bất quá so với lúc đầu hắn tính trát trét lên mặt ta một cân phấn cộng đồ trang điểm thì vẫn là tốt hơn nhiều, coi như là vẫn trong phạm vi chịu đựng được đi.
Buồn bực chính là nhân vật ta diễn a.
Dựa theo truyện thần thoại, Narcissus là bởi vì mê luyến bóng nước của chính mình mà tiều tụy rồi chết, nhưng ở đây thì… …
Ta không khỏi bội phục vị học sinh viết cái kịch bản này, hoàn toàn sửa lại hết, duy nhất giữ lại có khi chỉ là cái tên Narcissus cùng với một bộ phận nhỏ bối cảnh, về phần những thứ khác, hoàn toàn biến dạng kinh hồn.
Tình tiết sửa chữa hoàn toàn thay đổi, nhân vật cũng si si giảm giảm đi không ít, còn cho thêm chút nhân vật mới cùng tình tiết ngoài ý muốn, làm cho người ta xem thế là hết rồi, nhưng, ở trong mắt ta xem ra, vị học sinh viết kịch bản kia, hoặc là đúng thật dốt đạc cán mai về thần thoại kiêm ý nghĩ quỷ dị, hoặc là, là một fan đam mỹ trá hình! Hơn nữa người đứng sau có khi còn ghê gớm hơn!
Này, kịch bản này cũng quá ám muội đi!?
Ngay lúc nhìn thấy cô bạn đó, ta rốt cục khẳng định lí do kịch bản này tồn tại. Chính là vì một vị siêu hủ nữ tỉ mỉ chuẩn bị tất thảy nhằm thỏa mãn dục vọng ngắm trai đẹp của bản thân, mà không hay ho ở đây, chính là ta!
Biết ta ở trong kịch bản diễn cái gì không? Mặt rơi đầy lệ, ta tốt nhất là nên nói cho ngươi biết nội dung kịch bản đi… … … …
Từ xưa có thiếu niên xinh đẹp kêu Narcissus, đúng, cái này không thay đổi, cái đáng nói còn ở phía sau.
Hắn là một kẻ đại thiếu gia có tiền của, thân phận cao quý, mẹ của hắn là một thiên kim tiểu thư, mà phụ thân là phú thương, cái này cùng nguyên tác là một trời một vực đó nha!!!
Ở trong mắt mọi người, người một nhà thì phải thân mật cùng hòa thuận, nhưng kẻ có tiền luôn luôn không được như vậy, một ngày nọ, thương nhân từ bên ngoài mang về một tiểu nam hài, nói là nhặt được, nói dối nông cạn như vậy thì vị thiên kim tiểu thư sao có thể tin cho nổi. Điều tra ra thì biết được đấy là con rơi của hắn ở bên ngoài, vì thế, ở trước mặt thì đối với hắn ôn nhu săn sóc, sau lưng lại khoa tay múa chân quyền đấm cước đá, thiếu niên đáng thương so với cô bé lọ lem càng lọ lem hơn == [thiệt đỡ không nổi cái bạn hủ nữ viết kịch bản ”
Chỗ ở của hắn là một gian chứa tạp vật, bên trong vừa bẩn vừa thối nát, tuy hắn là đứa con của thương nhân, nhưng bởi vì thương nhân sau khi đưa hắn về nhà thì không thèm ngó ngàng, sự tình cũng bị mọi người dần dần quên lãng, còn đứa trẻ thì trở thành một kẻ hầu.
Sau đó bắt đầu chi tiết giống như tất cả các chuyện cổ tích đều sẽ có, lọ lem gặp được hoàng tử.
Đại thiếu gia Narcissus luôn được cung phụng như hoàng tử đế vương kia vì một lần ngoài ý muốn cùng nam hài gặp nhau, liền đối với đệ đệ ôn nhu nhu thuận này đem hắn trở thành bảo bối tìm mọi cách yêu thương.
Mà người đảm đương nhân vật phản diện Đại tiểu thư kia lại bắt đầu giở trò, khi nàng phát hiện con của mình cư nhiên cùng một hạ nhân ti bỉ thấp hèn ở cùng một chỗ, giận không kể xiết, trong mắt nàng Narcissus không khác gì thiên sứ, như thế nào có thể cùng cái loại tạp chủng kia ở cùng một chỗ, vì thế dùng mọi thủ đoạn nhắm vào nam hài… … … … …
Trải qua rất nhiều chuyện tình (mọi người có thể xem biểu diễn, ta không nói nữa), nam hài bi thương ly khai nhân thế, mà Narcissus vì không thể bảo hộ đệ đệ đau xót khiến cho bản thân ngày càng tiều tụy. Mỗi ngày cầm đoá thủy tiên mà nam hài yêu thích, nhìn chăm chú ảnh ngược của mình trong mặt hồ vì hai huynh đệ bộ dạng rất giống nhau, chỉ có như vậy, hắn mới có thể tìm lại dấu vết của nam hài. Cuối cùng buồn khổ mà chết… … … …
Xem xong rồi kịch bản, ta thật sự muốn khóc!
Viết cái gì thối nát đồ vật này nọ a! Còn ghi chú rõ là vì tuyên dương tình yêu huynh đệ tinh khôi thuần khiết! Ai có mắt cũng sẽ nhìn ra được kẻ này với huynh đệ có vấn đề! Nào có cặp huynh đệ nào ám muội như vậy chứ!
“Thật sự là một đôi huynh đệ phi thường ân ái a… …” Linh mỉm cười cảm thán, trong mắt ý cười lóe ra vì âm mưu thực hiện được, “Thiệt nhiều đáng thương a, đến cuối cùng cũng chưa đến được với hạnh phúc, bất quá Tình nhi yên tâm, có ca ca ở đây, hết thảy đều không là vấn đề… …”
Ta rốt cục hiểu được dụng ý của hắn, ta dám khẳng định, nhân vật nam hài kia, từ đầu tới đuôi liền không có an bài cho người khác diễn, theo như tính cách của Linh, tuyệt đối là đã sớm điều động nội bộ giao vai diễn cho ta!
Vì cái gì, vì cái gì ta đây lại không hay ho như vậy a!!!!!!
Liệp tình mỹ thiểu niên
Edit: Bapngot