Liễu Lăng Loạn:Độc Phi Khuynh Thành

Chương 6: Q.1 - Chương 6: Long phượng song sát (2)




Mị Mị chết tiệt, Mị Mị thối tha….

Ta một bên thay quần áo, một bên trong lòng thầm nguyền rủa.

Hôm nay Truy Vân đem chiếc chìa khóa đã được đánh đưa cho Mị.

Mị nhìn thoáng qua liền ném cho ta, bộ dáng cao cao tại thượng như đang bố thí “Buổi tối đến Trương phủ trộm đồ”

Trương viên ngoại tuy rằng là một thương nhân, tham tài háo sắc, nhưng cũng là một người rất khôn khéo.

Trương phủ được bố trí thiết kế rất đặc biệt, trải qua rấ nhiều cơ quan mật bên trong, mới tới được nơi cất dấu bảo tàng ở trong sâu. Nếu không có bản đồ, thật sự có thể nói có đi mà không có về.

Cho nên, hôm qua ta trộm chiếc chìa khóa kia là để vào thư phòng của hắn trộm bản đồ. Mị đoán rằng bản đồ hẳn là ở bên trong thư phòng.

Trương viên ngoại khôn khéo nhưng là gặp được Mị, cho dù có là hồ ly thành tinh cũng phải đầu hàng

Hai năm trước đây, Diệu Thủ thần trộm trên giang hồ mai danh ẩn tích, lại còn có một đôi Long Phượng song sát, chỉ cần bọn họ muốn gì đó, không có gì là không trộm được.

Ngoại nhân cho rằng Long Phượng song sát là đồ đệ của Diệu Thủ thần trộm. Nhưng chân tướng chính là Diệu Thủ thần trộm là Mị, mà Long Phượng song sát đó là Mị cùng ta.

Trong một năm qua, Mị dùng tất cả các phương pháp, một tay đem ta bồi dưỡng thành độc Mị yêu nữ, đồng thời cũng cho ta thừa kế kỹ xảo trộm của hắn.

Hắn đương nhiên không phải ngu ngốc, nếu có thể sai người đi trộm, thế nào còn dùng chính mình tự thân xuất mã.

Cho nên hai năm này, hắn chỉ cần tùy tiện mở miệng, ta liền vô số lần phải vì hắn cống hiến sức lực. Ngẫm lại đều cảm thấy chính mình thật là uất ức.

Hắn như thế đối đãi, ta tất nhiên là cực hận hắn. Chính là khi ta còn chưa có năng lực để phản kháng, ta sẽ không cùng hắn xé rách thể diện.

Quan trọng nhất là, mặc dù ta nghĩ giết hắn cũng không thể giết được. Thân thể hắn đồng thời vẫn là Dạ Khuynh Thành, đối với ân nhân đã cứu ta, là nam nhân ta thích, ta làm sao có thể hạ thủ được?

Cho nên đến nay, ta đều là nô dịch của hắn, cho dù bất mãn cũng không được nói ra một câu oán giận.

Mặc xong quần áo, ta liền đi đến Tiêu Dao Các.

Trương viên ngoại tuy rằng tham tài háo sắc, nhưng lại thập phần sợ vợ. Đã nhiều ngày chính thê của hắn đã về nhà mẹ đẻ thăm người thân, hắn mới như thế can đảm dám nghênh ngang bước vào thanh lâu. Mà nay hắn lại trực tiếp muốn Tiểu Hồng đi đến phủ đệ của hắn, chắc là nhân tiện một lần được tiêu dao.

Trúng nhiên tình hương, loại dược này chính là lạc thú cá nước thân mật, nhưng lại là ngày càng tăng thêm vài phần, hắn mới chỉ viu vẻ có một lần.

Bất quá thời cơ của hắn liền thành cơ hội của chúng ta, ngày mai vào giờ phút này, hắn nhất định sẽ hối hận không kịp.

Đi được tới Tiêu Dao các cũng là lúc cỗ kiệu của Tiểu Hồng vừa vặn đứng ở của. Ta thừa dịp người chưa chuẩn bị liền chui vào trong cỗ kiệu.

Đợi thật lâu sau, Tiểu Hồng mới đi ra, vén trướng kiệu chui vào bên trong.

Trước khi để nàng kịp thét ra chói tai, ta đã lấy tay bịt kín miệng của nàng, thuận tiện hạ nhiếp hồn hương.

Người trúng nhiếp hồn hương sẽ như con rối bị người ta sai phái. Chính là loại độc này chỉ đối phó được với người không có nội lực là hữu hiệu, người có võ công cao cường sẽ không áp dụng được.

Chờ nàng sau khi đã đình chỉ giãy giụa, ta liền ở bên tai nàng ra lệnh, để cho nàng làm theo kế hoạch của ta.

Cỗ kiệu theo cửa lớn Trương phủ mà vào, mãi cho đến trung đình mới dừng lại.

Ngoài kiệu âm thanh đáng khinh của Trương viên ngoại kia bay vào bên tai ta “Tiểu Hồng bảo bối, ta mong đợi mãi ngươi đến đây”

“Chán ghét, Gia lúc nào cũng trêu người ta” Tiểu Hồng kiều mị trả lời, vén mành trướng cỗ kiệu lên, thướt tha đi đến bên Trương viên ngoại.

Trương viên ngoại sắc tâm nổi lên, một phen ôm lấy eo thon nhỏ, tùy ý sờ nắn toàn thân của Tiểu Hồng.

“Bảo bối, đến, chúng ta vào đi thôi” Trương viên ngoại không che dấu sắc tâm.

Tiểu Hồng kiều mị ghé sát vào tai Trương viên ngoại nói nhỏ gì đó, Trương viên ngoại lập tức cười dâm đãng đến cực điểm “Không nghĩ tới bảo bối còn có chiêu hay như vậy. Đi, chúng ta đây liền đi đến thư phòng”

Lời nói của Tiểu Hồng tất nhiên là lời lúc trước đó ta nói bên tai nàng. Chiêu kia là trong đông cung đồ mà ta đã trộm được ở trong hoàng cung.

Sắc đẹp trước mắt, Trương viên ngoại tất nhiên là không có chút cảnh giác.

Ở thời điểm bọn họ xoay người đi đến thư phòng, ta liền thi triển kinh công đi theo phía sau bọn họ.

Chỉ có làm cho Trương viên ngoại dẫn đường, ta mới sẽ không lầm dẫm trúng phải cơ quan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.