“Hạ Nguyệt Nhiễm.” Hắn đột nhiên cao giọng kêu, nhất thời không giống với giọng nói ôn hòa vừa rồi.
Ta hoảng sợ, đột nhiên hành lễ nói: “Thần nữ đây ạ.”
Hổ chung quy cũng là hổ, mặc dù là hổ bị bệnh nhưng cũng có thời điểm phải phát uy ?
Thật tình ta không biết hắn sẽ trừng phạt ta như thế nào?
Chính là ngay sau đó, lời nói của hắn không chỉ làm cho ta kinh ngạc không
thôi, mà ngay cả những người chung quanh đều cảm thấy không thể tin
được, vốn tưởng rằng hắn sẽ trừng phạt ta, nào biết hắn lại đột nhiên
cười nói: “Quả nhân thích người thẳng thắn, Nguyệt Nhiễm vào trong cung
bồi quả nhân được chứ?”
Trong cung?
Ta biết ta nên nhận,
bởi vì chỉ có nơi đó, ta mới có thể nhanh nhất nghe được tin tức về thất thải kỳ thạch, huống chi có thể tiếp cận được với vương thượng của Đông Hải quốc này, thật giống như trời ban cho ta một cơ hội.
Nhưng là với tính cách của Hạ Nguyệt Nhiễm, nàng sẽ cự tuyệt, bởi vì nàng không thể chịu đựng được sự trói buộc.
Ta không có quên rằng, ta giờ phút này vẫn trong thân phận là Hạ Nguyệt
Nhiễm, cho nên thật cẩn thận hỏi, biểu tình như vô tội mà lại đơn thuần
“Vương thượng, Nguyệt Nhiễm có thể cự tuyệt không?”
“Vương thượng để mắt đến tiểu nữ là phúc khí của tiểu nữ.” Hạ Diệp đột nhiên đứng
dậy, đi tới bên cạnh ta , thi lễ với vương thượng, sau lại lôi kéo ta
nhỏ giọng nói: “Còn không mau tạ ơn.”
Ta đáng thương hề hề liếc hắn một cái, thật giống với Hạ Nguyệt Nhiễm đối với hắn làm nũng.
Hắn không phải hiểu rõ Hạ Nguyệt Nhiễm nhất sao?
Vì sao giờ phút này lại tính đem nàng giam cầm ở trong cung?
Là tư tưởng không được chống đối lại Vua? Hay là có cái ẩn tình gì đó ?
Hạ Diệp không có lộ ra sự dung túng như ban đầu, chính là lại một lần nữa nhắc nhở “Tiểu Nhiễm, mau tạ ơn.”
Ta mặc kệ hắn, một lần nữa nhìn về phía vương thượng “Vương thượng, thần nữ có thể cự tuyệt không?”
Vương thượng nhưng lại cũng lộ ra một biểu tình vô tội, cười nói: “Không thể.”
Hắn, thật sự thích ta như vậy sao?
Ta cảm thấy vương thượng này rất quái lạ, quái làm cho ta cảm thấy trong đó như đang có âm mưu.
“Hạ Nguyệt Nhiễm tiếp chỉ.” Hắn cao giọng nói: “Hạ gia tam tiểu thư Hạ
Nguyệt Nhiễm, hoạt bát đáng yêu, rất hợp ý quả nhân, cho nên ta thu nhận làm nghĩa nữ, phong làm Nguyệt Nhiễm quận chúa, vào cung làm bạn với
quả nhân.”
Hạ Diệp lôi kéo ta quỳ xuống đất tạ ơn, ta mặt ngoài là bộ dáng không vui, nhưng là đáy lòng lại đang mừng thầm.
Không cần biết bọn họ trong lúc đó có âm mưu gì, chờ ta lấy được vật ta đang tìm, liền cùng bọn họ đoạn tuyệt quan hệ.
Muốn nói ai có sắc mặt khó xem nhất, thì đó là vương hậu và Khúc Thương Chi, bọn họ rõ ràng tính vũ nhục ta, nhưng kết quả cuối cùng lại ngược lại
giúp ta, nếu là ta, ta cũng không cao hứng.
Yến hội tiếp tục,
biểu diễn tài nghệ cũng tiếp tục, ta hỗn loạn ngồi xuống vị trí cũ, cũng không xem bọn hắn đang biểu diễn cái gì, chỉ biết là cuối cùng vương
thượng tựa hồ đối với vài người trong đó cũng có chút vừa lòng, hình như Hạ Nguyệt Mộng cũng ở trong đó.
Vậy là từ nay trở đi vẫn còn
phải tiếp tục, cho nên hôm nay trừ bỏ hôn sự của Khúc Nhược Vân cùng Cơ
Lưu Tiêu, còn lại sẽ đợi tuyên bố vào ngày mai.
Cũng không biết
đến cuối cùng là nhà ai sung sướng nhà ai sầu, dù sao ta quyết định là
sẽ không tiếp tục tham gia những yến hội nhàm chán như vậy nữa.
Ta đã là nghĩa nữ của vương thượng, đợt tuyển phi này không còn quan hệ gì với ta nữa, nếu nói không tham gia vương thượng cũng sẽ đồng ý thôi.
Chỉ là vương thượng sủng ái Thủy Bất Nhàn là vì hắn không có nữ nhi, lại
phi thường thưởng thức tài hoa của Thủy Bất Nhàn, cũng không biết hắn
đang tính toán gì đối với?
Xem ra trong Minh Nguyệt thành nhất định lại nổi lên lời đồn đãi mới …