Linh Chu​

Chương 1532: Chương 1532: Bắt công chúa. (2)






Cổ thi đã diệt, tiếp đó liền dễ làm rồi.

Ánh mắt của những cường giả kia đều rất bất thiện, lạnh lùng bức nhân.

Tâm tư của Phong Phi Vân bình tĩnh, chắp tay trước ngực, lần nữa niết động ấn quyết, nói:

- Đại khôi lỗi thuật, khôi lỗi tái sinh!

- Oanh!

Thân thể của cổ thi kia bị thánh hòn chặt thành hai khúc đồng thời từ trên mặt đất bay lên, sau đó trùng tân tổ hợp, chỗ bị cắt đứt không ngừng ngưng hợp, một cỗ thi khí từ trong huyết nhục lần nữa bộc phát ra.

- Hào!

Cổ thi trường khiếu một tiếng, trong miệng phun ra một phiến thi vụ, đôi mắt trở nên càng thêm xanh lè.

May mắn là mới vừa rồi cổ thi thôn phệ hai vị Vũ Hóa tiên hiền, năng lượng trong thân thể sung túc, lúc này mới có thể lần nữa trọng sinh, bằng không cho dù Phong Phi Vân có nắm giữ Đại khôi lỗi thuật chỉ sợ cũng không thể khiến cho khôi lỗi trọng sinh sau khi bị Thánh hồn chém đứt.

Sắc mặt của những cường giả kia đều biến đổi, sau đó nhanh chóng lùi về phía sau.

- Tại sao có thể như vậy?

Đặc biệt là Phi Viện công chúa, lần nữa tế ra hạt châu màu trắng, nhưng mà còn chưa đợi cho nàng triệu hồi ra lực lượng của thánh hồn, hạt châu màu trắng đã bị cổ thi đoạt lấy, sau đó một chưởng đem nàng đánh bay, ở trên vai trái của nàng đánh ra một cái huyết thủ ấn.

Xương cốt trong thân thể Phi Viện công chúa không biết bị cắt đứt bao nhiêu cái, nửa người đều chết lặng, nằm ở trên mặt đất không dám nhúc nhích, đang toàn lực chống cự thi khí xâm nhập thân thể.

Những Vũ Hóa hiền giả của yêu tộc cùng Âm Gian giới kia đều rối rít chạy trốn, bị lực lượng của cổ thi khiến cho khiếp sợ, sự cường đại của cổ thi này đã không phải là bọn họ có thể chống cự.

- Muốn chạy trốn sao, không dễ dàng như vậy!

Cổ thi hướng về phía chút ít cường giả kia truy sát tới, trong cổ thành phát ra thanh âm chiến đấu kinh thiên động địa, không biết có bao nhiêu kiến trúc cổ bị sụp xuống, lại có từng tòa cổ thành vực huyền phù bị oanh vỡ, sau đó từ trên bầu trời rơi xuống.

Cuối cùng lại có ba tôn Vũ Hóa hiền giả bị oanh chết, chỉ có mấy người là chạy trốn được.

Mao Ô Quy nhanh tay nhanh mắt, đi đến đem ba bộ Vũ Hóa hài cốt máu chảy đầm đìa đều cõng về, hai cỗ trong đó chính là hai vị hiền giả của Âm Gian giới, còn có một vị hiền giả Tạp Tạp của Lân Trư yêu tộc, Tạp Tạp bị chết rất thảm, ngay cả đầu heo đều bị chém xuống.

- May là bốn vị hiền giả của Âm Gian giới đều chết rồi!

Phong Phi Vân không muốn để cho quá nhiều người biết hiện tại hắn có thực lực đánh chết Vũ Hóa hiền giả, một khi để cho người của Âm Gian giới biết được khẳng định sẽ phái ra nhân vật càng cường đại hơn đến đối phó hắn, đến lúc đó hắn liền không nhất định có thể ứng phó được.

Nếu bốn vị hiền giả của Âm Gian giới đều vẫn lạc, cũng sẽ không lại xuất hiện tình huống như thế.

Lần này cường giả của yêu tộc vẫn lạc không ít, tổn thất thảm trọng.

Hiền giả của Hổ Lang yêu tộc cùng Âm Phong yêu tộc bị Hiên Viên Nhất Nhất phế bỏ, hiền giả của Bạch Chu yêu tộc, hiền giả của Tiêu Liêu yêu tộc, hiền giả của Lân Trư yêu tộc đều bị đánh chết, có thể nói tổn thất năm vị đại yêu cấp bậc lãnh chủ, chỉ có sáu đại yêu chạy trốn.

Phong Phi Vân thu hồi Đại khôi lỗi thuật, cũng mệt mỏi không thôi, linh khí trong thân thể tiêu hao hơn phân nửa, nhưng mà lúc này hắn vẫn không thể dừng lại, từ trong cổ thi đem một viên hạt châu màu trắng nhận lấy.

Viên hạt châu màu trắng này là đoạt được từ trong tay của Phi Viện công chúa.

Lực lượng mà trong viên hạt châu này dựng dục là Thánh hồn, hơn nữa tự thân nó cũng là một kiện bảo vật vô giá, chất liệu hết sức đặc thù, ngay cả Phong Phi Vân cũng không nhìn ra là dùng cái gì làm thành.

Phong Phi Vân nắm hạt châu màu trắng, đi tới trước người Phi Viện công chúa, chậm rãi ngồi xổm xuống, từ trên cao nhìn xuống gương mặt khuynh thành của nàng, cười nói:

- Công chúa điện hạ, ta đã nói ngươi đi không được!

Dừng một chút, lại nói:

- Cảm giác như thế nào, có muốn ta đỡ ngươi lên hay không.

Phi Viện công chúa nằm trên mặt đất, thân thể mềm mại tinh tế, dung nhan thanh mỹ, tóc dài màu trắng rơi xuống giống như thác đổ xuống, mỹ mâu nhẹ nhàng chớp động, lộ ra vẻ trong suốt, tựa như là hai khỏa hổ phách.

Cho dù là bị trọng thương, như cũ không có nửa phần cảm giác sa chân, tựa như tiên tử rơi xuống phàm trần.

Lông mi của Phi Viện công chúa rất dài, mở hai mắt ra, nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân một chút, nói:

- Đó cũng không phải là do ngươi, Vạn Kiếp Bất Tử!

Trong thân thể nàng xông ra một cỗ lực lượng khổng lồ, trên da thịt hiện ra bạch quang, thân thể bay lên.

Xương cốt vốn là bị cổ thi đánh gãy tự động nối lại với nhau, Vạn Kiếp Bất Tử công ở trong thân thể của nàng tật tốc vận chuyển, trong mỗi một tế bào đều tràn đầy lực lượng khiến cho lòng người run sợ.

Phong Phi Vân cười mỉa mai, năm tòa đại vực trong thân thể toàn bộ vận chuyển, Vạn Thú chiến vực, Kim Tàm phật vực, Phượng Hoàng Hỏa Thần vực, Đại Diễn vực, Thánh vực, tất cả lực lượng đều tụ tập lại trên cánh tay của hắn, bộc phát ra cự lực huy hoàng.

- Oanh!

Phong Phi Vân đánh xuống một chưởng, oanh kích ở trên eo của Phi Viện công chúa, còn chưa đợi nàng bay lên liền trực tiếp đem nàng lần nữa đánh trở về mặt đất, thân thể mềm mại hung hăng nện vào trong lòng đất, lực lượng của Vạn Kiếp Bất Tử công cũng bị đánh tan, thân thể lại khó nhúc nhích chút nào.

- Làm sao... Làm sao... Làm sao lại mạnh như vậy...

Thanh âm của Phi Viện công chúa rất là suy yếu, không tin Vạn Kiếp Bất Tử công cư nhiên không chịu nổi một kích như vậy, lại bị một tên bán yêu đánh bại.

Phong Phi Vân vỗ vỗ thủ chưởng, cười nói:

- Vạn Kiếp Bất Tử công quả nhiên lợi hại, bị một kích toàn lực của ta đánh xuống cũng không chết, thân thể của công chúa điện hạ thật làm cho người ta hâm mộ a.

Phong Phi Vân đem thân thể của Phi Viện công chúa từ trong bùn đất kéo ra, sau đó ôm vào trong ngực, lần nữa đi vào trong phủ đệ.

Chỉ cần đem Phi Viện công chúa nắm giữ trong tay, như vậy cũng là không sợ hãi những người của Bạch Chu yêu tộc bất lợi đối với Tuyết Lang cùng Diêu Cát.

Đánh xong một trận này, chút ít cường giả kia của yêu tộc liền lại không đến nữa rồi.

Hai ngày sau, Hiên Viên Nhất Nhất tu luyện Thánh tính áo nghĩa thiên đại thừa, thương thế trong thân thể cũng hoàn toàn khôi phục, tu vi còn nâng cao một bước, trong ngọc thể tựa hồ ngưng tụ ra một viên tiên tâm, khiến cho người ta càng nhìn không thấu.

Nàng linh hoạt kỳ ảo đến không nhiễm một hạt bụi, cổ kiếm trên lưng tự động bay ra ngoài, hóa thành vạn thiên kiếm ảnh, tựa như tình cảnh vạn kiếm quy tông.

Từng cái kiếm ảnh đều ẩn chứa một loại thánh tính, vạn thiên thánh tính tụ tập thành đạo của nàng.

- Sang!

Cổ kiếm vào vỏ.

Nàng đứng thẳng, lịch sự tao nhã, bỗng nhiên quay đầu lại nhìn tới một phương hướng khác, chân mày khẽ cau lại nói:

- Ngươi đem Phi Viện công chúa cột vào trên thạch nhân khôi lỗi làm gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.