Linh Chu​

Chương 510: Chương 510: Chiến Thiên Mệnh Cảnh.




Trong thiên tài tuấn kiệt cao cấp nhất ở đây, tự nhiên cũng biết Mộ Lăng Hoa đang dùng khí thế trấn áp Phong Phi Vân, đều lộ ra thần sắc hả hê.

Tâm tính của những kẻ này đơn giản chỉ có hai loại.

Một loại bởi vì ghen ghét, ghen ghét Phong Phi Vân trở thành truyền nhân thần vương, tương lai có kế thừa vương tước, trở thành một nhóm người cao cấp nhất ở Thần Tấn vương triều.

Đương nhiên cũng ghen ghét Phong Phi Vân có thể được thiên hạ đệ nhất mỹ nhân ưu ái, tuy bọn họ ngoài miệng nói Nam Cung Hồng Nhan mê hoặc Phong Phi Vân, nhưng mà Nam Cung Hồng Nhan có thể vì Phong Phi Vân đánh chết Thích Dạ Lai, càng bạo lộ thân phận của mình, điều này chẳng lẽ còn không nói rõ thiên hạ đệ nhất mỹ nhân động tình với Phong Phi Vân sao?

Bọn họ không ăn được bồ đào, cho nên chê bồ đào xanh.

Trừ ghen ghét còn có một nguyên nhân khác, chính là nịnh nọt La Phù công chúa.

La Phù công chúa là người nào? Đây là con gái được hoàng đế yêu thích nhất, là thiên nữ hoàng gia hàng thật giá thật, lại còn có được thánh vật hoàng gia "Hậu lệnh", đã có tư cách tranh đoạt vị trí thái tử, tương lai nói không chừng chính là một vị nữ đế.

Ở đây, luận thân phận địa vị, ai có thể vượt qua La Phù công chúa?

Giữa Phong Phi Vân cùng La Phù công chúa, bọn họ tự nhiên chọn La Phù công chúa.

Oanh!

Rốt cuộc không khí ở đây nổ tung, có mảnh vỡ không khí bắn ra bốn phía, mấy tuần tài ở gần đó bị bay ra ngoài.

Mộ Lăng Hoa liền lùi lại ba bước và đứng vững, trong lòng kinh hãi không hiểu, Phong Phi Vân sao mạnh mẽ như thế, lúc này mới là Thần Cơ đại viên mãn a.

Phong Phi Vân chỉ lui ra sau một bước đã đứng vững.

Còn không có tấn chức thiên tài cấp sử thi, tu luyện ra bốn mươi đạo thần thức, thiên tư của Phong Phi Vân đã đủ chống lại thiên tài cấp sử thi.

Sau khi hoàn thành lần thay máu thứ tư, đạt tới thiên tài cấp sử thi, thể chất Phong Phi Vân tự nhiên tăng lên một bậc, so với thiên tài cấp sử thi bình thường còn lợi hại hơn.

Mà thiên tài cấp sử thi bình thường đều có thể vượt qua ba tiểu cảnh giới đối địch, Phong Phi Vân tự nhiên càng mạnh hơn nữa.

Tất cả mọi người ở đây kinh sợ, bọn họ vốn cho rằng kẻ bị áp chế là Phong Phi Vân, nhưng mà kết quả lại là Mộ Lăng Hoa thua một bậc.

Mộ Lăng Hoa thế là tuấn kiệt nghịch thiên, chẳng lẽ còn bị người thấp hơn một cảnh giới đánh bại sao?

Có thể bảo trì thong dong ở nơi này cũng chỉ có Thiên Toán thư sinh, hắn dường như đã sớm nghĩ tới kết quả này. Còn có tên còn lại chính là Đông Phương đang ngủ.

Mặt mũi Mộ Lăng Hoa không chịu nổi, chính mình đường đường tuấn kiệt nghịch thiên Thiên Mệnh nhất trọng, có thể đánh chết lão tu sĩ mấy trăm năm, nhưng mà bây giờ bại trong tay một tu sĩ Thần Cơ đại viên mãn.

- Phong Phi Vân, ngươi muốn mang đi Tô Huyết, trước chiến thắng ta.

Mộ Lăng Hoa sử dụng một khối dị thạch màu xanh da trời, đây là khối đá do trời sinh, nó ra đời trong động thiên phúc địa linh khí dồi dào.

Linh vật do trời sinh ra, uy lực cũng rất mạnh, tuy còn kém linh khí, nhưng không kém nhiều lắm, chỉ có người mang đại khí vận mới có được.

- Chiến thắng ngươi, có thể mang đi Tô Huyết?

Phong Phi Vân nhìn qua khối dị thạch chừng ba mét kia.

- Nếu ngươi có bổn sự đó, tự nhiên có thể.

Mộ Lăng Hoa lạnh lùng nói.

- Ta giết ngươi thì sao?

Phong Phi Vân nói.

Mộ Lăng Hoa mặt mũi vặn vẹo, cười lạnh nói:

- Phong Phi Vân, ngươi quá cuồng vọng, ngươi cho rằng có Nam Cung Hồng Nhan làm chỗ dựa cho ngươi, ngươi có thể bỏ qua người trong thiên hạ?

Đệ tử Vạn Tượng Tháp cũng biết, Thích Dạ Lai cũng bởi vì đắc tội Phong Phi Vân mới bị Nam Cung Hồng Nhan làm thịt, tự nhiên càng kiêng kỵ nữ nhân ra tay vô tình như Nam Cung Hồng Nhan.

Đương nhiên, tất cả mọi người biết rõ chỗ dựa chính thức của Phong Phi Vân chính là thần vương, Mộ Lăng Hoa tự nhiên không dám đắc tội thần vương, cho nên chỉ có đề Nam Cung Hồng Nhan, như vậy còn có thể đả kích Phong Phi Vân khí thế không ai bì nổi.

- Có thiên hạ đệ nhất mỹ nhân làm chỗ dựa cho ta, đây là chuyện hạnh phúc cỡ nào? Ngươi không phải đang ghen ghét đấy chứ?

Phong Phi Vân cười nói.

Mộ Lăng Hoa lại biết rõ, kỳ thật tu vị Nam Cung Hồng Nhan mới đạt tới Linh Dẫn mà thôi, sở dĩ có lực lượng mạnh như thế, đều là vì hồng loan hỏa thường và ẩn tằm sa la.

Nàng có thể đạp vào con đường tu tiên, đều là vì Phong Phi Vân đưa phượng cốt cho nàng!

Nếu Phong Phi Vân không mang phượng cốt đưa cho nàng, mà là cho chính mình luyện hóa, hiện tại chỉ sợ đã đạt tới Thiên Mệnh Cảnh, đi tranh hùng với bát đại thiên tài cấp sử thi uy tín lâu năm.

Cho nên chính thức muốn nói là chỗ dựa, cũng là Phong Phi Vân cấp cho Nam Cung Hồng Nhan chỗ dựa.

- Ngươi...

Mộ Lăng Hoa tự nhiên ghen ghét, có thể được thiên hạ đệ nhất mỹ nhân ưu ái, bất luận kẻ nào đều ghen ghét.

Dị thạch tỏa ra hào quang màu xanh, hào quang mặt ngoài có hỏa diễm lượn lờ, một đạo sóng lửa quét qua tất cả.

Mộ Lăng Hoa toàn lực ra tay, muốn dùng tốc độ nhanh nhất trấn áp Phong Phi Vân.

- Làm sao bây giờ?

Yến Tử Vũ muốn ra tay ngăn cản Mộ Lăng Hoa, dù sao Phong Phi Vân chính là truyền nhân thần vương, cũng không thể có bất kỳ sơ xuất nào, bằng không sẽ không thể bàn giao với thần vương bên kia

- Không cần lo lắng!

Thiên Toán thư sinh khẽ cười nói.

Yến Tử Vũ do dự một chút, trong tay xuất hiện một đạo bạch quang bao phủ đại điện, hai người này muốn giao thủ, đã rất khó ngăn cản, hiện tại cũng chỉ bảo vệ mọi người trước rồi nói sau.

Mộ Lăng Hoa không hổ là tu sĩ Thiên Mệnh nhất trọng, đã có thể tiếp địa khí, ngưng khí thế, linh khí trong người đã lột xác, diễn biến tới mức độ thuần túy nhất, còn tinh thuần hơn linh khí lúc ở Thần Cơ đại viên mãn mấy lần.

Cũng chỉ có linh khí của tu sĩ Thiên Mệnh Cảnh mới chính thức phát huy uy lực của linh khí, tu vị càng mạng thì uy lực của linh khí càng mạnh.

Tu vị Thần Cơ Cảnh không thể phát huy uy lực của linh khí.

Thiên Di Thạch tuy không phải linh khí, nhưng mà uy lực của nó không phải chuyện đùa, một kích đánh tới, cũng không biết ẩn chứa bao nhiêu ngàn cân lực lượng.

Phong Phi Vân thần tình lạnh nhạt, nhìn Thiên Di Thách như cục đá thường, bước lên phía trước một bước, liền trực nghênh đón Thiên Di Thạch.

- Hắn định làm cái gì? Chẳng lẽ là muốn tìm cái chết, muốn dùng thân thể tiếp linh vật trời sinh sao?

Rất nhiều người đều bị cảnh này làm kinh sợ, cho dù Phong Phi Vân thiên tư siêu phàm, nhưng mà thiên tư có cao hơn nữa cũng phải phấn thân toái cốt.

Bá!

Rõ ràng trông thấy thân thể Phong Phi Vân đụng vào Thiên Di Thạch, nhưng mà hắn vẫn đứng đó không hao tổn gì, thật giống như Thiên Di Thạch xuyên qua người hắn./

Cái này...

Một màn này thật sự quá quỷ dị!

Một ít tuấn kiệt nghịch thiên rớt cằm xuống, có người lau lau con mắt, cho là mình hoa mắt.

Ngay cả Yến Tử Vũ cùng Thiên Toán thư sinh hai người hai mắt cũng ngưng tụ lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.