Linh Chu​

Chương 1487: Chương 1487: Cửu Uyên Thiên Thai. (2)




Một âm thanh già nua lạnh lẽo nham hiểm khác vang lên, hắn cười nói:

- Thánh Thần mặc dù thần thông quảng đại, nhưng mà lại còn không quá để ý những việc nhỏ này. Hơn nữa thiên địa to lớn, coi như với khả năng của Thánh Thần thì cũng không thể biết rõ tất cả. Nếu như chúng ta không có tuyệt đối nắm chắc, sao dám cướp người trong tay Thánh Nữ?

Lại một âm thanh nữa vang lên

- Các ngươi không cần uổng phí khí lực suy tính. Chúng ta đã sớm phong bế Thiên Cơ phép tắc thần thông, nên sẽ không để cho Thánh Nữ biết chúng ta là ai.

Hiên Viên Nhất Nhất cũng có hơi nhíu mày. Vừa rồi nàng đích xác đã suy tính một phen, nhưng mà tất cả mọi thứ trong thiên địa chung quanh đều bị phong bế, dùng tu vi đều không thể suy tính ra bất cứ điều gì. Xem ra trong đám người này có Đại Trí Sư tuyệt đỉnh.

Nếu đối phương có nhân vật cỡ này tọa trấn, có thể suy tính ra được bọn họ sẽ đi đến nơi này thì cũng không là chuyện gì kỳ quái .

Phong Phi Vân bỗng nhiên tỉnh ngộ mở to đôi mắt, hai mắt sáng ngời mà nhìn về hướng bầu trời rồi cười nói:

- Nghe nói Thương Hải tiên sinh ở Cửu Tiêu Tiên Thành, về trí lực thì tại Đệ Lục Trung Ương Vương Triều xếp hạng thứ chín, trên thông thiên văn, dưới rành địa lý, suốt đêm đọc thiên lý mệnh số, có thể dự đoán được họa phúc hung cát .

Trên màn đêm có hơi khựng lại, tiếp theo một đạo âm thanh già nua hạ lệnh, hắn nói:

- Động thủ!

Ở trong không gian chung quanh bỗng sinh ra vô số hoa văn ấn tín, tựa như từng đạo kết giới từ ánh sáng lóa mắt, chia cách thiên địa thành những không gian nhỏ hẹp.

Một tòa thần tháp đen sì bay xuống từ trên tầng mây. Nó có phong cách cực kì cổ xưa, cao chừng tám tầng, bề mặt bám tinh đầy tro bụi, ở trên những lỗ hổng đen sì đang thụt thò những ánh sao thần kì .

- Thập Nhất Phẩm Linh Khí.

Đáy tháp mở ra, để lộ ra một cánh cửa đen nhánh .

- Vút!

Cánh cửa ở đáy tháp giống như một tòa hắc động ( lỗ đen) trên vòm trời, nó bộc phát ra lực nuốt chửng định thu Phong Phi Vân và Hiên Viên Nhất Nhất vào trong tòa tháp màu đen .

- Làm cho xong đi rồi mau nhanh rời khỏi nơi đây, có vài đám người khác đang chạy về phương hướng này, ngàn vạn lần đừng để cho người khác biết được chúng ta đã đến nơi này.

Một ông lão khác mặc trang phục màu đen đội tấm trùm đầu màu đen đã để hiện ra thân hình. Mặc dù đã có áo bào đen che kín người, nhưng mà lại vẫn có thể nhìn ra lão đã cực kì gầy yếu, thân thể lưng còng giống như một con Hầu Tử ở dưới Địa Ngục.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Tòa tháp màu đen kia trôi nổi ở trên không trung, đột nhiên thể tích bắt đầu bành trướng to ra, tăng trưởng gấp hàng chục lần.

Ông lão kia liền biến sắc mặt, lão vươn một đôi tay khô quắt, từ trên ngón tay đánh ra mười đạo Thần Quang, nện về hướng trên hư không như muốn phải cố định cái tháp màu đen kia.

- Chẳng lẽ Kiêu Thần Tháp đều không trấn áp nổi Thủy Nguyệt Thánh Nữ?

Trong hư không, lại có ba đạo nhân ảnh đi ra. Họ đều mặc áo choàng màu đen, mang theo tấm trùm đầu màu đen .

Bộ trang phục đen này đều là được dùng nguyên liệu đặc thù chế luyện mà thành. Nó không chỉ có lực phòng ngự cường đại, hơn nữa có thể ở một mức độ rất lớn ngăn cách khí tức của tu sĩ, làm cho không người nào có thể hiểu rõ chân thân bọn họ.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Cái tháp màu đen lại bành trướng thêm một vòng nữa. Trên thân tháp có những chỗ sinh ra vết rạn, tựa như sắp sửa vỡ tan .

- Hỗn Loạn Châu!

Một nam nhân áo đen thân thể khôi ngô khác liền đánh ra một hạt châu màu xám to chừng bằng nắm đấm. Nó cố định trên đỉnh Kiêu Thần Tháp, bộc phát ra một đám ánh sáng hỗn loạn, để liên hợp trấn áp hai người trong tháp, khiến cho cái tháp không ngừng nhỏ đi.

Đó cũng là một báu vật cấp bậc Thập Nhất Phẩm Linh Khí khác.

Thập Nhất Phẩm Linh Khí mặc dù so với Thập Phẩm Linh Khí chỉ hơn nhau Nhất Phẩm, nhưng mà chênh lệch cũng lớn dị thường .

Thập Phẩm Linh Khí hoàn toàn bị kích hoạt, có thể bộc phát ra lực công kích gấp bốn trăm lần. Còn Thập Nhất Phẩm Linh Khí sau khi bị kích hoạt, có thể bộc phát ra lực công kích gấp tám trăm lần .

Nhân vật có thể xuất ra Thập Phẩm Linh Khí đều tuyệt đối là Đại Năng một chốn.

Có thể xuất ra Thập Nhất Phẩm Linh Khí, càng là nhân vật khó lường, tu vi tuyệt đối đáng sợ.

Đồng thời dùng hai kiện Thập Nhất Phẩm Linh Khí để trấn áp, một cỗ uy năng kia quả thực vô phương diễn tả bằng ngôn từ, khiến cho mọi sinh vật cả một vùng mấy ngàn dặm đều run lên cầm cập.

Cái này vẫn còn là do hai vị Hắc bào sợ gây ra động tĩnh huyên náo quá lớn, cho nên áp chế phạm vi uy lực của Linh Khí, bằng không cũng không chỉ là lan đến mấy ngàn dặm đơn giản như vậy.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Từ trong Kiêu Thần Tháp lại lần nữa lao ra một cỗ lực lượng khổng lồ, nó ép cho Kiêu Thần Tháp bành trướng to ra mấy chục lần. "Rắc rắc", rất nhiều chỗ trên tháp đều nứt ra, làm rơi xuống muôn vàn khối Huyền Thiết, mỗi một khối Huyền Thiết đều nặng đến trên vạn cân, nện thánh những cái hố cực to ở trên mặt đất .

- Vụt!

Hai đạo nhân ảnh bay ra từ trong cửa tháp, rồi lao về hướng bầu trời xa xăm .

- Bọn họ... Bọn họ lại trốn ra được .

Bốn ông lão áo bào đen đồng thời xuất thủ, đều tự thi triển thần thông cái thế hơn đời của mình.

Một người đánh ra đạo điện quang to mười thước. Nó nện về phía chân trời như là một con điện long màu tím, lực lượng cực kỳ khủng bố.

Người thứ hai đánh ra một mảnh đại dương đen tuyền, chính là Thiên Hải ngưng tụ thành từ Huyền Cương Sát Thủy. Nó bao quát ba ngàn dặm, sóng gió mãnh liệt, phảng phất phải quét cho bầu trời đều rụng xuống.

Người thứ ba oanh kích ra Càn Khôn đại ấn, đó cũng là một món Thập Nhất Phẩm Linh Khí, trên bề mặt có mười vạn chữ cổ do đại hiền giả khắc vào. Nó như là một quyển thiên thư, chặt đứt đường lui của Phong Phi Vân và Hiên Viên Nhất Nhất.

Trong thân thể người thứ tư bộc phát ra một con Linh Thú chiến hồn. Chính là một con Thao Thiết cao chừng hơn một trăm thước, thân thể cơ hồ ngưng tụ thành thực chất. Nó xuyên phá trời cao, truy kích theo về hướng hai người, lực lượng lớn đến đáng sợ.

Bốn người này đều là cường giả siêu cấp, tuyệt đối là tồn tại cấp bậc bá chủ một chốn, vừa ra tay liền làm kinh động lòng người, nghiêng ngả đất trời .

- Bốn người này đều là bá chủ một chốn, tu vi cực kỳ đáng sợ, ta đưa ngươi đi trước!

Hiên Viên Nhất Nhất chỉ một ngón tay về hướng hư không. Từ trên ngón tay mảnh dẻ trắng như tuyết mà mềm mại như không có xương của nàng, có một con Linh Lộ ( con đường thần thánh ) bay ra, kéo dài đến phía chân trời với những cơn xoáy xoay quanh - Chỉ Xích Thiên Nhai.

Đây là nàng tu luyện "Thiên Nhai Đạo", hóa gang tấc thành Thiên Nhai, muốn đưa Phong Phi Vân rời đi trước.

Phong Phi Vân thoáng kinh ngạc liếc mắt nhìn nàng, hắn cười nói:

- Ta đây có thể không khách khí, một mình ngươi cẩn thận một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.