Linh Chu​

Chương 549: Chương 549: Địa Cực Cổ Trận Đài. (2)




Thiết Bài này cũng là dài một thước, trên mặt cũng có hoa văn ấn ký cổ xưa, còn có ba chữ vết cổ khắc sâu.

Không ngờ nó lại giống nhau như đúc với đường hoa văn khắc ở trung tâm Thánh Bia này. Vậy rốt cuộc nó là trùng hợp, hay là nói một khối Thiết Bài này lúc trước vốn là để ghép thêm vào ở chỗ này?

Một khối Thiết Bài này chính là Tiểu Tà Ma gỡ xuống từ trên quan tài lão tổ Phong gia, là dùng để trấn áp quan tài Gia chủ Phong gia đời thứ nhất.

Khối Thiết Bài này thực sự không phải là Gia chủ Phong gia đời thứ nhất luyện chế, mà là lão nhặt được trong lúc vô ý, thời gian nó có trên đời đã vượt qua vạn năm.

- Điều này cũng quá khó có thể tin nổi.

Một khối Thiết Bài này ít nhất nặng mười vạn cân, cầm vào tay thì đặc biệt lạnh giá như băng. Nó lạnh đến mức làm cho đầu khớp xương người ta phát đau.

Tổ Địa của Phong gia, Thánh Bia trong Thánh Hồ, Tế Đàn trên Bán Đạp Sơn. Ba điểm này đều nằm ở trong quận Tam Thánh, cơ hồ sắp hàng trên cùng một đường thẳng, được một con đường Cổ Đạo rất xưa nối liền.

Giữa chúng rốt cuộc có cái gì liên lạc hay không ?

Thiết Bài đen nhánh trong tay Phong Phi Vân đã nhận được cảm ứng nào đó, nó phát ra những vòng ánh sáng màu đen. Ở trong vết lõm lõng máng hình vuông trên mặt đất cũng có ánh sáng đồ án lung linh, thậm chí còn đang lan tỏa về khắp tứ phía, khiến cho những hoa văn này và hố to đều bắt đầu bị kích hoạt, làm tản mát ra ánh sáng trong suốt.

Những hố to này, càng là đột ngột xuất ra từng cột sáng vọt lên cao mấy ngàn trượng, phảng phất muốn nối liền cùng các vì sao ở Vực Ngoại xa xăm.

Sau khi những ánh sáng này được nối thành một mảnh, Phong Phi Vân lại nhìn khắp về hướng bốn phía. Hắn phát hiện những đường hoa văn trên mặt đất và những cột sáng này lại đan thành một tòa Tế Đàn khổng lồ, có một cỗ khí tức phong cách cổ xưa mà tang thương từ trên bầu trời trút xuống, cũng không biết đến từ chính phương nào.

- Ta rốt cục đã biết, đây là một tòa Địa Cực Truyền Tống Cổ Trận Đài. Làm thế nào mà Thần Tấn Vương Triều lại xuất hiện Truyền Tống Trận Đài? Địa Cực Truyền Tống Đài ít nhất có thể truyền tống đi những xứ sở ở cách ngàn vạn dặm, thậm chí trên ức dặm. Thần Tấn Vương Triều mới to tới đâu, căn bản là không cần phải có Truyền Tống Trận Đài a!

Coi như kiếp trước của Phong Phi Vân cũng rất ít khi nhìn thấy Địa Cực Truyền Tống Trận Đài. Coi như tồn tại thì cũng là đi thông một vài không gian vị diện và linh vực đặc thù.

Tòa Địa Cực Truyền Tống Cổ Trận Đài này bị bỏ hoang phế đã không biết bao nhiêu thời đại, hơn nữa đã tàn phá kinh khủng, cũng không biết là từ địa phương nào bay tới nơi đây?

Kỳ thật trong lòng Phong Phi Vân quan tâm nhất vẫn là một tòa Địa Cực Cổ Trận Đài này tồn tại với thời kỳ Thượng Cổ, thì đầu bên kia rốt cuộc nối thông đến địa phương nào?

Khẳng định là ở ngoài xứ sở của Thần Tấn Vương Triều, rốt cuộc là ở đầu đại lục phía bên kia, chính là nối thông được một mảnh của dải thiên hà Vực Ngoại nào đó, hoặc là nó nối với quá khứ và tương lai.

Trong lòng Phong Phi Vân rung động rất lớn, hắn cảm giác được một tòa Thánh Bia này rơi xuống Thần Tấn Vương Triều cũng không phải chỉ là ngẫu nhiên, những anh tài kiệt xuất nhất đó của nhân loại mà đã lưu một tia linh hồn trên Thánh Bia, có lẽ có quan hệ lớn lao với đầu bên kia Thượng Cổ Truyền Tống Trận này.

Nếu muốn làm sáng tỏ đáp án này, thì cũng chỉ có kích hoạt Thượng Cổ Truyền Tống Trận này, đi tới đâu bên kia trận đài thì có lẽ mới có thể tìm ra đáp án.

- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!

Cả Thánh Bia đều bắt đầu di động kịch liệt, nước trong Thánh Hồ nổi sóng như muốn khuấy sông lật biển !

Trên bầu trời, từ chỗ xa xôi kia có một lực kéo ngày càng hung dữ mạnh mẽ hơn, cơ hồ phải nhấc Phong Phi Vân rời khỏi mặt đất mà bay đi.

Khổi Thiết Bài màu đen trong tay Phong Phi Vân càng không ngừng rung động, nó phóng về hướng vết lõm hình máng trên mặt đất kia, như muốn được lắp ghép vào với vết lõm hình máng.

Trên đỉnh Thánh Bia, từng đạo cột sáng lao ra từ trong hố to, hào quang nối liền thiên địa đến vài ngàn dặm mà cũng đều có thể nhìn thấy.

- Nguy rồi, một tòa Thánh Bia này vốn đã yên lặng năm tháng vô tận, nay lại bị lực lượng của Thiết Bài kích hoạt. Chẳng lẽ là nó muốn Phi Thiên,đi tới đầu bên kia trên bầu trời ở ngoài vạn dặm ?

Tại Thần Tấn Vương Triều, Phong Phi Vân còn có quá nhiều việc chưa kịp làm. Nếu như thật sự bị Địa Cực Cổ Trận Đài truyền tống đến đại lục bên kia, như vậy không biết năm nào tháng nào mới có thể quay trở về.

Hắn mạnh mẽ giam cầm Thiết Bài màu đen cầm trong tay, rồi ném vào trong Giới Linh Thạch. Sau đó liền triển khai Luân Hồi Tật Tốc, bỏ chạy về hướng dưới chân núi.

Thánh Bia lay động càng ngày càng kich liệt. Nó chậm rãi nổi lên từ đáy nước. Với hình khối thật lớn, nó bộc phát ra năng lượng khủng bố làm nước trong Thánh Hồ bị bốc hơi lên trong nháy mắt, biến thành hồ cạn.

- Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!

- Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!

Hai tràng tiếng nổ!

Hai ngọn núi bên trên Thánh Hồ, Tịch Thần Phong và Triêu Mộ Phong đều bị chấn động đến sụp đổ. Ngọn núi cao sụp đổ làm rung động rất lớn, mặt đất không ngừng run rẩy theo.

- Trời ạ, thế này rốt cuộc là làm sao vậy?

Những tu sĩ vẫn còn chưa đi xa, ai nấy đều bị cảnh tượng trước mắt làm kinh động sợ hãi. Trên đỉnh Thánh Bia lại phóng lên vô số cột sáng, mà ngay cả Thánh Bia đều bay lên.

Thế này rốt cuộc vì sap lại phải ầm ĩ như vậy?

Rất nhiều người đều bắt đầu hộc tốc quay trở về, nhưng mà ở cách Thánh Bia xa đến trăm dặm liền bị một cỗ lực lượng dồi dào trên Thánh Bia công kích đến bay ngược trở về, căn bản là không người nào có thể bước vào một bước trong vòng trăm dặm xung quanh Thánh Bia.

Không ai biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

- Xoẹt!

Có một bóng người bay ra nhanh như tia chớp từ trong vầng sáng bảo vệ Thánh Bia.

- Các ngươi nhìn, người kia là ai?

- Cái...kia... Cái...kia không phải Yêu Ma Chi Tử, hắn không phải đã bị công chúa La Phù cấp loại trừ. Chẳng lẽ chết mà sống lại?"

...

Tất cả tu sĩ vừa mới gấp trở về đều bắt đầu kinh hãi, không ngờ lại dĩ nhiên thấy Phong Phi Vân bay ra từ trong vầng sáng bảo vệ Thánh Bia, điều này quả thực rất khó có thể tin nổi.

Một chiếc Cổ Xa dừng ở cách xa mấy trăm dặm, Tô Quân an vị ở trong xe Cổ Xa, trên mặt hiện lên một nụ cười thoáng qua mà lẩm bẩm:

- Đã biết rõ hắn không dễ dàng chết được.

Kỷ Vân Vân ngồi ở một góc Cổ Xa, cũng lộ ra một tiếng cười hiểu ý.

- Tiện nhân sống lâu!

Tô Huyết mặc hắc y, đầu đội chiếc mũ màu đen, tay ôm Thiết Kiếm màu đen, đứng ở vị trí cách Cổ Xa ba bước. Nàng lạnh lùng thốt lên một tiếng.

Một đệ tử Sâm La Điện, đấm ngực dậm chân nói:

- Ta dám xác định, khẳng định lại là chuyện Yêu Ma Chi Tử đang làm. Ở trong thiên hạ không có chuyện gì mà hắn không dám làm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.