Linh Chu​

Chương 944: Chương 944: Gạt người sinh tiểu hài. (1)




Tửu Nhục hòa thượng đột nhiên liền bỗng mất hết hứng thú ăn thịt. Lão để một khối thịt heo cầm trong tay xuống, ánh mắt trợn trừng đến tròn xoe, xoa xoa bàn tay dính đầy mỡ lợn vào áo phật ở trên người mà nói:

- Nha đầu, đừng khóc a, người đã chết không thể sống lại...

Lão còn nửa câu nữa mà không dám nói ra

- Khóc lóc vì kẻ rác rưởi kia thì không đáng.

Nạp Lan Tuyết Tiên một mực cho là Phong Phi Vân đã chết ở phủ Thần Vương, cũng không biết Phong Phi Vân lần đó chính là giả chết. Càng không biết Phong Phi Vân một năm trước cũng đã đến Ngự Thú Trai.

Về phần những chuyện phát sinh sau đó, Tửu Nhục hòa thượng căn bản không có khả năng nói cho nàng. Cứ để cho nàng nghĩ rằng Phong Phi Vân đã chết, như vậy nàng mới có thể đi theo mình để chuyên tâm tu phật.

Về phần chuyện một năm trước Phong Phi Vân được đưa đến Ngự Thú Trai, Tửu Nhục hòa thượng cũng nói cho mọi người, để cho bọn họ ngàn vạn lần phải giữ bí mật, tuyệt đối không thể để cho Nạp Lan Tuyết Tiên biết.

Phong Phi Vân hiện tại ma tính và tà khí so sánh với trước kia không biết đậm đặc hơn bao nhiêu lần. Nếu như Nạp Lan Tuyết Tiên biết hắn đang ở Ngự Thú Trai, khẳng định sẽ vì nghĩa không lùi mà đi tìm hắn mà không ai có khả năng ngăn được. Với tình huống hiện tại của Phong Phi Vân, có trời mới biết đến lúc đó sẽ phát sinh chuyện gì.

- Ta chỉ là muốn đi đốt cho hắn hai xấp tiền giấy mà thôi. Van cầu ngươi, ngươi lại để ta đi ra ngoài đi.

Trong đôi mắt tím mở to của Nạp Lan Tuyết Tiên sóng sánh nước mắt, nàng tội nghiệp nhìn chăm chú Tửu Nhục hòa thượng.

Tửu Nhục hòa thượng do dự chỉ chốc lát, rồi nói:

- Kỳ thật tiền vàng bạc thì đốt ở đâu đều là như nhau. Ngự Thú Trai địa linh nhân kiệt, nơi này rất hợp với nữ nhân. Dưới nhìn xuống Cửu U, trên nối liền Đâu Suất, thật sự là một nơi tốt để hoá vàng tiền hàng mã. Không bằng ngươi suy nghĩ một phen, chiều nay chúng ta đến một khe núi kia rồi đốt một xe ngựa tiền vàng bạc cho hắn. Cam đoan tại tầng thứ mười tám Địa Ngục hắn dùng một trăm năm đều không dùng hết.

Hàm răng trắng tinh của Nạp Lan Tuyết Tiên nhẹ nhàng cắn vào môi, càng nhìn Tửu Nhục hòa thượng càng không vừa mắt. Bỗng nhiên nàngliền lại "Oa" một tiếng bắt đầu khóc lóc.

Trên con đường Thanh Trúc Cổ Đạo, một nữ nhân mắt ngọc mày ngài, da trắng như tuyết như ngọc đang đi tới. Dáng người mảnh mai, tay ngọc mềm mại, đó là một nữ ni cô cực kì trẻ tuổi. Nhưng mà đôi mắt kia của nàng lại như hai viên ngọc Đan Phượng đầy vẻ yêu mị. Nếu như để nàng đi lại trong thế tục, thì tuyệt đối là một yêu nữ mang họa gây ra vô số chiến loạn.

Nàng mặc phật y trắng tinh, mà da thịt so với phật y càng trắng hơn, tựa như một yêu tinh trắng vậy.

- Tiểu sư muội vì sao lại bắt đầu thương tâm khóc rống như thế.

Bạch Như Tuyết hỏi với âm thanh thanh nhã, tinh tế mà bình thản, tựa như dòng suối nhỏ chảy giữa chốn núi rừng.

Có ai sẽ nghĩ tới, vị nữ ni cô này chính là yêu nữ Đệ Tứ Điện Sâm La Điện trước đây.

Bạch Như Tuyết từng bị Nam Cung Hồng Nhan thu phục, điều động nàng ẩn núp ở bên người Nạp Lan Tuyết Tiên để cướp lấy "Nạp Lan Phật Y". Vì vậy dùng khổ nhục kế, bái vào làm môn hạ của Tửu Nhục hòa thượng, tu luyện phật hiệu, trở thành sư tỷ của Nạp Lan Tuyết Tiên.

Nhưng mà Tửu Nhục hòa thượng có tu vi thật sự cao đến đáng sợ, tính cảnh giác quả thực khiến cho một người thông minh tuyệt đỉnh như nàng đều cảm thấy không thể nào hạ thủ. Cho nên nàng một mực đều không có đích thực ra tay đối với Nạp Lan Tuyết Tiên.

Nam Cung Hồng Nhan đã chết, nàng đã không hề bị uy hiếp. Nhưng mà nàng lại cũng không lựa chọn rời đi, vẫn chờ đợi bên người Nạp Lan Tuyết Tiên.

Nàng có hai mục đích: một là, Nạp Lan Phật Y;

Thứ hai là, học trộm Phật Môn bảo điển "Thương Sinh Phật Kinh"của Tửu Nhục hòa thượng.

- Nha đầu kia vẫn không chịu theo ta tu luyện "Thương Sinh Phật Kinh", truyền thụ Thương Sinh Tự Phật Môn đại đạo của ta. Một lòng chỉ nghĩ chạy ra bên ngoài. Ngươi đến vừa đúng lúc, mau khuyên nhủ nàng ta đi.

Tửu Nhục hòa thượng liên tục thở dài, lại bắt đầu uống rượu ăn thịt.

Tửu Nhục hòa thượng căn bản không có khả năng truyền "Thương Sinh Phật Kinh" cho Bạch Như Tuyết. Nếu muốn học được phật hiệu ( Phật pháp) hàng đầu này, nàng chỉ có thể học lỏm từ Nạp Lan Tuyết Tiên.

Đôi mắt tinh tường của Bạch Như Tuyết chớp chớp, hàng mi trắng nhẹ nhàng rung động. Nàng có hơi cong môi lên mà cười nói:

- Tuyết Tiên Tiểu sư muội, ta biết hôm nay Ngự Thú Trai xảy ra một chuyện rất thú vị sự, rất nhiều sư tỷ muội đều đã chạy tới đó xem náo nhiệt.

- Thật à.

Nạp Lan Tuyết Tiên chợt ngẩng đầu lên, sợi tóc đong đưa. Đôi mắt to xinh đẹp bỗng nhiên không còn một giọt nước mắt nào, nàng có vẻ cực kì hưng phấn, lôi kéo ống tay áo của Bạch Như Tuyết mà hỏi:

- Chuyện thú vị gì.

- Được rồi, được rồi, đừng giật. Nói cho muội nghe, nghe nói là ở Thiên Đảo Đàm có một vị nữ đệ tử mang thai. Cụ thể là xảy ra chuyện gì thì ta cũng không rõ lắm.

Bạch Như Tuyết nói.

Tửu Nhục hòa thượng đang ngồi dưới đất, há to miệng ăn thịt bỗng có hơi dừng lại. Ánh mắt liếc xéo, cảm thấy cực kì hứng thú. Cái này thật là một chuyện thú vị ngàn năm khó gặp.

Cuộc sống ở Ngự Thú Trai đích xác là hơi thái bình vô vị, hiếm khi gặp phải một chuyện chấn động như vậy.

- Oa, nàng kia làm thế nào mà to bụng được ?

Nạp Lan Tuyết Tiên mắt nhung lại rơm rớm, cực kì tò mò.

Bạch Như Tuyết đáp:

- Nghe nói là bị một người đàn ông lừa gạt.

- Bị nam nhân lừa gạt thì sẽ có đứa bé trong bụng.

Nạp Lan Tuyết Tiên có hơi sốt ruột lại nói:

- Có điều là trước kia ta thường xuyên bị Phong Phi Vân lừa gạt, nhưng tại sao lại không có bầu nhỉ.

Bạch Như Tuyết ngây người như vậy:

- Ấp úng ấp úng...

- Phốc.

Tửu Nhục hòa thượng nghe nói như thế, một miếng thịt bỗng nghẹn ở cổ họng, nuốt không vào, phun không ra. Lão vội vàng tưới một ngụm rượu vào trong miệng, òng ọc òng ọc vài tiếng trong cổ họng rồi mới khó nhọc nuốt xuống.

Mà trong thời gian lão bị nghẹn kia, Nạp Lan Tuyết Tiên và Bạch Như Tuyết đã bay đi về hướng tới Thiên Đạo Đàm. Để lại giữa không trung hai đạo tiên ảnh xinh đẹp tuyệt mĩ.

- Các ngươi chậm đã,.v..v...... Vi sư, hòa thượng ta cũng muốn.

Đại Phật bào trên người Tửu Nhục hòa thượng hất lên, lão giống như biến thành một con chim to lao lên trời, chỉ thoáng chớp mắt liền đuổi theo.

...

Thiên hạ không có bức tường không lọt gió. Mặc dù Vu Thanh Họa nghiêm cấm đệ tử nói rộng việc này đi ra ngoài, nhưng mà tin tức vẫn không khỏi lan đi. Chỉ trong thời gian không đến non nửa ngày, liền truyền khắp cả Ngự Thú Trai.

Rất nhiều nữ nhân Phật Môn trong trắng như tiên bay đến, tuyệt đại đa số bọn họ đều trẻ tuổi xinh đẹp, trên người mang theo khí chất thuần khiết mà hoạt bát.

Có cả nữ nhân tu vi cường đại, trên người ngưng tụ phật mang, chân cưỡi tiên liên ( sen tiên), trên đầu có vầng hào quang trắng. Ngọc thể vừa khẽ động liền có thể dẫn động tinh hoa cỏ cây, tựa như tinh linh trong tự nhiên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.