Linh Chu​

Chương 1781: Chương 1781: Giết vào Thủy Nguyệt Thiên Cảnh. (1)




- Đáng ghét!

Nhược Lãng Đại yêu vương mặc kệ Phong Phi Vân có thân phận gì, miệng phun ra hà khí màu tím, trong hà khí tràn đầy linh khí. Có mấy trăm linh khí, toàn là chiến binh thập phẩm trở lên.

- Nếu ngươi đã tặng binh khí thì ta không khách sáo.

Phong Phi Vân triệu hoán áo da phượng vảy rồng ra, ánh sáng tím bao phủ mấy trăm linh khí bị xóa sạch. Phong Phi Vân cột lại thu hết vào một giới linh thạch.

Trong quốc gia nhân loại linh khí từ thập phẩm trở lên đã rất hiếm thấy, chỉ những trung cổ thế gia, cảnh chủ phủ đệ mới có. Giờ Phong Phi Vân một hơi thu mấy trăm linh khí.

Phong Phi Vân muốn phát triển thế lực thuộc về mình để đặt nền móng ứng kiếp nên Đương nhiên cần thu gom nhiều tài nguyên. Cướp từ tay những thủ lĩnh yêu tộc là cách tốt nhất.

Đám đại yêu vương hở chút là sở hữu lãnh thổ ức vạn dặm, rất giàu có. Mỗi năm các yêu vương dâng lên báu vật, linh khí, yêu nữ, cổ dược cộng lại là con số khổng lồ, chất đống thành núi, không đếm xuể.

Nhiều đại yêu vương thống lĩnh mấy trăm, mấy ngàn trấn hồn chú, chúa tể một phương.

Chế độ đẳng cấp yêu tộc nghiêm ngặt hơn nhân tộc, mạnh ăn thịt yếu, vương giả ở phía trên. Tu sĩ yêu tộc chỉ nói thực lực, không chơi kiểu pháp luật, bình đẳng, công bằng gì. Đây là một trong những nguyên nhân đại yêu vương giàu sụ.

Kêu thánh hiền giả nhân tộc lấy ra mấy trăm linh khí từ thập phẩm trở lên thì không mấy người làm được.

Nhược Lãng Đại yêu vương tức điên, nó dựa vào thân hình khổng lồ cứng rắn đụng vào Phong Phi Vân, xung lực mạnh còn hơn tinh cầu từ vũ trụ rớt xuống.

Hai tay Phong Phi Vân duỗi ra, sau lưng hiện ảo ảnh một vạn thiên tài tuấn kiệt đánh ra lực công kích gấp vạn lần. Phong Phi Vân một chưởng vỗ vào trán Nhược Lãng Đại yêu vương, dánh hõm vảy cá dày, nắm đấm lún vào trong thịt, xé trán Nhược Lãng Đại yêu vương ra một vệt máu to.

- Nhân loại, ngươi muốn chết!

Cơ thể to lớn của Nhược Lãng Đại yêu vương biến mất, hóa thành lão nhân hơi mập đứng trước mặt Phong Phi Vân, trán có lỗ máu, ngón tay hắn còn điểm ở đó.

Lão nhân như không thấy đau, mặc kệ lỗ máu trên trán, ra tay như điện xé rách tay áo Phong Phi Vân. Lão nhân để lại ba vệt máu trên cánh tay Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân chân đạp luân hồi, nháy mắt bay ra sau lưng lão nhân. Tay Phong Phi Vân cầm Thiên Tủy Binh Đàm hóa thành trường mâu đâm thẳng vào lưng lão nhân.

- So tốc độ với hỗn côn yêu tộc, thật là không biết sống chết!

Trường mâu đâm hụt, Nhược Lãng Đại yêu vương đứng sau lưng Phong Phi Vân từ bao giờ, vỗ vào lưng hắn.

Lần đầu tiên Phong Phi Vân bị thua về tốc độ, một phần tại tu vi của Nhược Lãng Đại yêu vương cao hơn hắn. Nhưng nguyên nhân lớn nhất do hỗn con yêu tộc có không thể nào đệ nhất thiên hạ.

Côn bằng lặn một hơi ra chín ngàn vạn dặm, tiên nhân nhảy cũng tầm đó, tức là tốc độ của côn bằng ngang ngửa với tiên nhân.

Tuy hỗn côn không hóa bằng, không sánh sằng tiên nhân nhưng tốc độ xếp hạng nhất trong thái cổ thánh yêu tộc. Chỉ có phượng hoàng mới ngang ngửa về tốc độ với hỗn côn, nhưng thua nhiều ít thắng.

- Bát quái đạo ấn!

Một đạo ấn bay ra từ lưng Phong Phi Vân, bát quái hai màu trắng đen miễn cưỡng chặn lại một chưởng của Nhược Lãng Đại yêu vương.

Bùm!

Huyết khí trong người Phong Phi Vân cuồn cuộn, một chưởng của Nhược Lãng Đại yêu vương suýt đâm thủng người hắn.

Phong Phi Vân bay tới trước mấy chục dặm miễn cưỡng đứng vững. Sau lưng vang tiếng xé gió, Nhược Lãng Đại yêu vương lao qua, không cho Phong Phi Vân cơ hội thở dốc.

Nhược Lãng Đại yêu vương khinh thường nói:

- Hôm nay thánh địa nhân tộc Thủy Nguyệt Thiên Cảnh còn bị diệt chứ nói chi là thiên kiêu nhân tộc bình thường nhà ngươi?

Tay Nhược Lãng Đại yêu vương ấn đầu Phong Phi Vân, định vỗ bể đầu hắn.

- Chết đi!

Phong Phi Vân vụt xoay người, tay nâng ma nhãn to cỡ nắm tay. Ma nhãn tỏa ánh sáng tím ngút trời biến Thần Thánh phong thành thiên địa một màu tím.

Ma nhãn phát ra tiếng rồng ngâm, hù các tu sĩ yêu tộc sợ hãi run bần bật, như có chí tôn yêu hoàng giáng lâm.

Nhược Lãng Đại yêu vương cũng giật nảy mình, hơi thở từ mắt đại ma long quá khủng bố, làm nó run rẩy từ tận đáy lòng. Nhược Lãng Đại yêu vương cảm thấy hèn mọn trước mắt đại ma long.

Ầm!

Một cột sáng tím bắn ra từ mắt đại ma long đánh bay cơ thể Nhược Lãng Đại yêu vương, ngực thủng một lỗ to như miệng chén xuyên người nó.

Đại yêu vương cũng không ngăn được lực lượng này.

Đùa, đây là mắt đại ma long, đại ma long là ai?

Dó là ma đầu dám đấu với tổ long vơng của long tộc, một số thánh tổ yêu tộc gặp đại ma long còn chùn chân. Nhược Lãng Đại yêu vương cảm nhận hơi thở của đại ma long, không sợ hãi run rẩy mới lạ.

Phong Phi Vân cầm mắt đại ma long, vô số tia chớp tím tụ tập trong tay hắn, phản chiếu hắn thành ma thần.

Nhược Lãng Đại yêu vương lẩm bẩm:

- Trời, sau lưng tiểu tử này chắc có một kẻ hung ác cái thế, không chọc vào hắn thì hơn.

Nhược Lãng Đại yêu vương ấn lỗ máu trước ngực, máu không ngừng chảy ra. Khí ma long đánh đạo tắc trong người Nhược Lãng Đại yêu vương rối loạn, rất khó ngưng tụ lực lượng.

- Muốn trốn? Luyện!

Nhược Lãng Đại yêu vương bay hướng cánh cửa Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, định báo cáo vụ việc cho hỗn côn bán thánh đã lao vào trong. Chỉ có bán thánh mới trấn áp được tiểu tử này.

Phong Phi Vân sẽ không cho Nhược Lãng Đại yêu vương cơ hội trốn thoát, dùng tam vị chân hỏa lô trấn áp nó, nhốt trong lò luyện.

Tam vị chân hỏa lô rung bần bật, đôi khi bay lên chín tầng mây, đôi khi chìm vào lòng đất, đôi khi đụng thủng ngọn núi. Cuối cùng tam vị chân hỏa lô ngừng lại, một viên huyết đan vừa to vừa chói bay ra. Huyết đan quý giá hơn hẳn Vũ Hóa huyết đan, là huyết khí, tu vi tinh khí, tri thức của đại yêu vương bị luyện chế ra. Đại yêu vương trấn áp cửa Thủy Nguyệt Thiên Cảnh còn bị giết, đám tu sĩ yêu tộc sợ đứng tim.

- Ha ha ha ha ha ha! Ta ăn, ăn ăn!

Huyết Giao bay trong bầy yêu, há mồm máu rượt theo các đại yêu tiểu yêu chạy đầy núi.

Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương hú dài, chúng như hai luồng sáng từ chân núi bay lên đỉnh Thần Thánh phong. Trên đường đi Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương nuốt nhiều xác chết cường đại, ngưng luyện ra lực lượng của riêng mình.

Hai con rối bẩm sinh đã siêu mạnh bây giờ càng lúc càng cường đại hơn, dần trở về tu vi trung bình của Diêm Vương, Chuyển Luân Vương. Tuy chưa đến cảnh giới đại yêu vương nhưng kém không xa.

Kỳ Lân Vương, Địa Ngục Diêm La có đa số truyền thừa của Diêm Vương, Chuyển Luân Vương, miễn có đầy đủ thi khí, huyết khí thì lực lượng của chúng nó sẽ liên tục tăng lên mãi khi nào bằng trình độ lúc Diêm Vương, Chuyển Luân Vương còn sống.

Phong Phi Vân không quan tâm đám tu sĩ yêu tộc tu vi thấp, sẽ có tu sĩ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh xử chúng nó. Điều Phong Phi Vân quan tâm nhất bây giờ là tình huống trong Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.

- Mở ra!

Phong Phi Vân cầm mắt đại ma long phá trận pháp chặn trước cánh cửa. Hai mươi bốn yêu vương giữ trận bị đánh bay, thu vào tam vị chân hỏa lô, luyện thành hai mươi bốn Vũ Hóa yêu vương huyết đan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.