Linh Chu​

Chương 1913: Chương 1913: Kho báu thánh linh. (2)




Đi!

Thanh Đồng cổ thuyền lắc mạnh, đụng vỡ hơn mười đại trận giam cầm do tu sĩ yêu tộc bày ra.

Hễ yêu tộc nào dám ngăn cản Thanh Đồng cổ thuyền đều sẽ bị lực lượng thuyền cổ này đụng nát thành huyết vụ.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Mấy giây sau.

Thanh Đồng cổ thuyền lao ra vòng vây đến cách ngàn vạn dặm, tiến sâu vào đại dương.

Mao Ô Quy cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Phong gia quá uy vũ, dễ dàng lao ra trùng vây, có phong độ giống ta lúc còn trẻ.

Mao Ô Quy mở mai rùa ra, vô số báu vật bay ra ngoài, lấp đầy Thanh Đồng cổ thuyền. Có thần tài luyện khí, có đan dược thập thất phẩm, thập bát phẩm có vô số linh khí cao phẩm, có ngàn vạn nguyên hội cổ dược.

Những cái này là báu vật thánh linh cất chứa, rậm rạp bắn thần quang, báu vật vô giá. Món nào cầm đi lãnh thổ nhân loại đều sẽ gây ra chấn động lớn, nếu thế lực như Lưu Ly gia tộc, Cửu Tiêu tiên thành có được sẽ xem như báu vật trấn tộc.

Mao Ô Quy, Huyết Giao thu haoch rất phong phú.

Phong Phi Vân nhìn những kỳ trận dị bảo trước mặt, bình thường hiếm thấy một món nhưng nơi này lại nhiều không đếm xuể. Nếu Sa Hoàng thánh tổ mà biết chắc chắn sẽ tức điên.

- Các ngươi thật sự đi đánh cướp bảo khố thánh linh?

Mao Ô Quy cười ngoác mang tai:

- Lão Mao ta bình thường không phải loại người thích ăn mảnh. Phong ca, núi to này là của ngươi. Núi to này là của thánh nữ điện hạ.

Mao Ô Quy bò trên núi báu chia chác, không chia từng món mà tính bằng núi. Nếu bán thánh khác biết chắc chắn sẽ hết hồn. Báu vật tại đây mỗi một món đều là thứ bán thánh thèm muốn.

- Thành Thật . . . A, phần của ngươi thì ta sẽ tạm giữ giúp. Huyết Giao, ngươi thì . . .

Mao Ô Quy dùng vuốt gãi cổ, tìm trên núi báu nửa ngày moi ra một khúc xương cá thánh linh trong kẽ hở.

Mao Ô Quy vừa lòng gật gù:

- Huyết Giao, đây là phần của ngươi. Đừng trợn mắt, nhận đi. Ta biết ngươi chưa từng thấy báu vật đẳng cấp như vậy, không sao, Quy gia ta rộng rãi.

Xương cá thánh linh có giá trị không nhỏ, rất hiếm thấy, bán thánh đều hiếm lạ. Nhưng so với kỳ trân dị bảo nguyên một núi thì nó không bắt mắt chút nào.

Huyết Giao nhăn nhó nói:

- Cái kia . . . Quy gia xem ta và Quy gia ra sống vào chết, xông thánh trận, hủy thánh cung, không có công lao cũng có khổ lao. Nhóm Phong gia không ra sức bao nhiêu đã được một đống núi báu, tại . . . Tại sao ta chỉ có một khúc xương cá?

Mao Ô Quy thấm thía nói:

- Huyết Giao, đây là xương cá thánh linh, vạn cổ khó gặp.

Huyết Giao uất ức nói:

- Xương cá chứ có gì lạ?

Mao Ô Quy lắc đầu than thở:

- Ra bao nhiêu sức được bấy nhiêu báu vật. Phong ca mang chúng ta lao ra vòng vây, nên được núi báu. Thánh nữ điện hạ cho ta mượn Hiên Viên Kiếm, nếu không có Hiên Viên Kiếm thì sao công phá trận pháp thánh linh được? Thánh nữ điện hạ cũng có công lớn, đương nhiên xứng nhận núi báu.

- Còn ngươi, từ đầu đến cuối ngươi không ra sức gì, chỉ việc chở ta bay đi. Gì? Ngươi gom báu vật? Chuyện này Thành Thật cũng làm được. Tại sao ta không mang nó đi? Bởi vì ta muốn rèn luyện ngươi, để ngươi thấy trường hợp lớn.

- Sao ngươi không chịu hiểu nỗi khổ tâm của ta? Báu vật là vật ngoài thân, rèn luyện và kinh nghiệm mới là thứ quý giá nhất. Ài, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Cầm đi, khúc xương cá thánh linh này có thể giúp ngươi lĩnh ngộ đạo thánh linh.

Mao Ô Quy giáo dục Huyết Giao, Phong Phi Vân thì đưa mắt nhìn Hiên Viên Nhất Nhất.

Phong Phi Vân cười bí hiểm:

- Thì ra nàng âm thầm ủng hộ chuyện này?

Hiên Viên Nhất Nhất dùng khăn tay lau Hiên Viên Kiếm, ngón tay thuôn dài, mắt mông lung:

- Lão Moa là bằng hữu thân thiết của ngươi, ta không thể không cho nó mượn.

Phong Phi Vân lắc đầu, nói:

- Thật là gần mực thì đen. Mao Thành Thật vốn thành thật nhất thiên hạ trở nên không thành thật. Thánh nữ điện hạ băng thanh ngọc khiết nhất thiên hạ có vẻ cũng bị ảnh hưởng. Cổ nhân thành, không ta khi, vật họp theo loài, người theo đàn.

Hiên Viên Nhất Nhất lau khô Hiên Viên Nhất Nhất, cầm kiếm trong tay, kiếm khí bắn lên chín tầng trời:

- Khi gả cho ngươi thì ta đã không phải thánh nữ gì, ta chỉ là thê tử của Phong Phi Vân, một nữ nhân bình thường. Là thê tử tất nhiên suy nghĩ cho nam nhân của mình. Ta biết tham ngộ Phong Phi Vân sẽ tổng hợp lại toàn bộ bán yêu, cần có nhiều tài nguyên và báu vật mới đào tạo bán yêu chính thức hùng mạnh.

Phong Phi Vân nhìn Hiên Viên Nhất Nhất chằm chằm. Đôi khi thấy một nữ nhân lặng lẽ giúp đỡ mình, suy nghĩ vì mình, phân ưu cho mình cũng là chuyện hạnh phúc.

Mao Ô Quy cướp thánh cung của Sa Hoàng thánh tổ được vô số báu vật, nhưng thứ đáng giá nhất là vỏ sò màu tím to cỡ bánh xe.

Mao Ô Quy nói nếu không có Hiên Viên Kiếm thì nó không lấy được thiên châu thần bối, nó bị dựng dục trong môt ạo thánh.

Thiên châu thần bối bị mở ra.

Ầm!

Trong vỏ sò bắn ra hàng ức đạo tắc thánh linh, ánh sáng rực rỡ bắn thẳng lên trời sao.

Ánh sáng quá chói mắt, rực rỡ hơn cả ánh sáng hằng tinh, khổng lồ hơn năng lượng hằng tinh. Mọi người hốt hoảng nhanh chóng thụt lùi.

Ánh sáng trong thiên châu thần bối bao phủ nguyên hải vực, vô số đạo tắc thánh linh xuyên qua, mỗi đạo tắc thánh linh như thần long lao vào nước biển dậy sóng to. Khu vực biển sô itrào.

Trong ánh sáng có năm ngôi sao mông lung lấp lánh, hà khí như sóng, có vô số tinh vụ vòng quanh ngôi sao.

Mao Ô Quy kích động run rẩy, miệng nhễu nước miếng:

- Má ơi, là thánh đan, thánh đan! Là thánh đan trong truyền thuyết!

Huyết Giao hưng phấn suýt xỉu, hít thở nặng nề. Thánh đan tỏa ra khí thánh linh rất đậm đặc, hít vào liền cảm giác cơ thể thay đổi nghiêng trời lệch đất, như thể người đã thành thánh. Đây là thánh vật vô thuượng.

Thánh đan là thứ trong truyền thuyết, nó giống như thánh linh dụng cụ, vô cùng quý giá, chỉ ngộ chứ không thể gặp. Thời gian luyện chế thánh đan lâu dài hơn thánh linh dụng cụ.

Mỗi viên thánh đan do thánh dược tế luyện ra, cần mấy nguyên hội uẩn dưỡng. Năm viên thánh đan đã được uẩn dưỡng trong thiên châu thần bối ít nhất cỡ trăm vạn năm, qua hơn mười đời Sa hoàng rèn luyện. Thiên châu thần bối là thánh vật của mạch Sa Hoàng thánh tổ.

Trước khi Sa Hoàng thánh tổ đi thánh đan lại gia cố trận pháp, chặt chẽ giam cầm thiên châu thần bối, uẩn dưỡng trong thánh trì. Sa Hoàng thánh tổ phái hơn mười vị bán thánh đến trấn thủ vì sợ bị người cướp.

Về mặt lý luận trong tình huống di châu hỗn nguyên đại thế giới không có thánh linh hầu như không ai phá được thánh trận. Sa Hoàng thánh tổ tính tới tính lui nhưng không tính đến báu vật bị Mao Ô Quy nhắm trúng, cộng thêm uy lực Hiên Viên Kiếm, trong thời đại thiên hạ không thánh thì không ai địch nổi.

Giá trị mỗi viên thánh đan ngang ngửa thánh linh dụng cụ.

Nỗi lòng Phong Phi Vân kích động, đây là thánh dược trong truyền thuyết!

Rất nhanh Phong Phi Vân bình tĩnh lại:

- Đồn rằng thánh đan xuất thế sẽ dẫn đến thánh kiếp hủy đan. Hiện tại thánh kiếp chưa đến nghĩa là năm viên đan dược chưa được uẩn dục thành thánh đan, còn kém chút năm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.