Linh Chu​

Chương 1525: Chương 1525: Khôi lỗi. (2)






Phong Phi Vân đi qua con đường nhỏđầy bùn đất này, đến bên trong một phiến thạch lâm, trong một tòa thạch lâm này tràn đầy cự thạch cao bảy, tám thước, mỗi một khối cự thạch đều tạo thành hình dáng con người, có thủ chỉ thuẫn bài, có giơ lên trường mâu, có ngồi đánh cờ, cóđang giao thủ chiến đấu...

Sợ là phải cóđến cả ngàn thạch nhân, thần thái khác nhau, nhưng mà trên thân mỗi một thạch nhân đều thật giống như dựng dục một loại đạo tắc, làm cho người ta có một loại cảm giác bọn họ tùy thời đều sẽ sống lại.

- Đây... Đây không phải là do cự thạch điêu khắc mà thành, là dùng Bổ Thiên thạch tế luyện mà thành, người nào cóđại thủ bút như vậy, thế nhưng tế luyện ra nhiều thạch nhân khôi lỗi như thế.

Phong Phi Vân cảm giác mình giống như làđi vào một tòa mê cung, những thạch nhân kia tựa hồđang động, nhưng mà loại động này cũng không phải là dùng mắt thường có thể nhận thấy được, hết sức huyền diệu.

Hắn muốn trở vềđường cũ, nhưng mà vừa quay đầu lại thì phía sau đã không còn đường rồi.

- Bổ Thiên thạch, tại sao có thể có nhiều Bổ Thiên thạch như vậy!

Thương thế của Hiên Viên Nhất Nhất đã bước đầu ổn định lại, kiên quyết muốn Phong Phi Vân để nàng xuống.

Mặc dù Phong Phi Vân rất muốn ôm Thánh nữđiện hạ, đây dù sao chính là chuyện mà nam nhân thiên hạđều tranh nhau muốn làm.

Nếu không phải vừa vặn gặp cơ hội, lấy thân phận một cái bán yêu như hắn làm sao đến lượt hắn cứu Thủy Nguyệt thánh nữ chứ.

Chỉ cần một cái tin tức "Thủy Nguyệt thánh nữ gặp nguy hiểm" truyền đi, khẳng định sẽ có ngàn vạn anh kiệt trẻ tuổi mang theo cường giảđi tới cứu viện.

Vì Thánh nữ mà chịu chết, đó là chuyện tương đối vinh quang, sẽđược người tranh nhau làm.

Hiên Viên Nhất Nhất mặc bạch y, ngọc thể thon dài, chỉ thấp hơn Phong Phi Vân nửa cái đầu, đôi mắt xanh thẳm, mũi quỳnh trong suốt, trên da thịt lưu động bạch sắc quang hoa, bộ ngực cũng không tính là quá cao ngất nhưng mà cũng hơi có vẻ bạo mãn.

Một đôi chân của nàng ở trong trường bào nhưng ũng có thể thông qua đường cong mà trong lúc nàng đi lại dẫn ra, nhìn ra đây tuyệt đối là một đôi chân ngọc thon dài mà mảnh khảnh, làm cho người ta muốn giơ váy nàng lên để xem xét một phần phong cảnh chỉ thuộc về tiên tử.

- Ngươi đang nhìn cái gì?

Hiên Viên Nhất Nhất cảm giác ánh mắt của Phong Phi Vân khác thường.

Hai mắt của Phong Phi Vân nóng rực giống như là muốn bốc cháy, yêu ma chi huyết lưu động bàng bạc, da thịt trên người cũng trở nên càng thêm nổi bật, lồng ngực lộ ra vẻ càng thêm khỏe mạnh, hít vào một hơi thật sâu, nói:

- Ta đang suy nghĩ chủ nhân nguyên lai nơi này có phải hay không tu luyện qua Đại Khôi Lỗi thuật, bằng không thì không thể nào tế luyện ra nhiều thạch nhân khôi lỗi như vậy, trên người những thạch nhân khôi lỗi này đều có kèm theo một tia linh hồn, cho dù là tám vạn năm trôi qua, một tia linh hồn kia trong thân thể bọn họ cũng không biến mất, như cũ khiến chúng nó tiếp tục vận chuyển.

- Đại Khôi Lỗi thuật chính là một trong Thái cổ bát thuật, cũng sớm đã bị hủy đi chia thành Đạo khôi lỗi thuật, Phật khôi lỗi thuật, Tử khôi lỗi thuật, Thánh khôi lỗi thuật rồi, có thể học được bất kỳ một loại nào trong bốn loại khôi lỗi thuật đóđều đã hữu dụng vô cùng, càng đừng nói làĐại Khôi Lỗi thuật trong truyền thuyết.

Hiên Viên Nhất Nhất đối với một chút bí sử của nhân loại quốc độ hiểu rõ vượt xa người từ bên ngoài tới như Phong Phi Vân, nói:

- Đồn rằng Cửu Uyên tiên thành cùng Cửu Tiêu tiên thành từng chính là hai tòa thế lực khổng lồ nhất của Hoàn Thiên cảnh, thực lực gần ngang với Cảnh chủ phủ của Hoàn Thiên cảnh, ở lúc đó Cửu Uyên tiên thành xuất ra mấy nhân vật kinh thiên động địa, một người trong đó tên là Niếp Hải, tu luyện chính làĐạo khôi lỗi thuật.

- Niếp Hải chính là nhân vật tu luyện Đạo khôi lỗi thuật tới đỉnh cao nhất của Đệ lục trung ương vương triều lúc ấy, đồn rằng, trong thiên hạ này vô luận làđồ vật có sinh mệnh hay không có sinh mệnh, một khi vào trong tay hắn đều có thể bị hắn điều khiển.

Khôi lỗi thuật nhìn như bàng môn tảđạo nhưng màĐại Khôi Lỗi thuật có thể xếp ở trong Thái Cổ bát thuật liền có thể thấy được sự cường đại của nó, tuyệt đối không chỉđơn giản là có thể luyện chế ra mấy con khôi lỗi.

Khi khôi lỗi thuật luyện đến đỉnh phong, có thể khống chế linh khí của người khác, có thể khống chế tư tưởng của địch nhân, có thể khống chế người khác đánh ra thần thông đạo pháp, đạt tới hiệu quả càn khôn na di, đẩu chuyển tinh di, thậm chí là khống chí vị trí của vực ngoại tinh thần, từ vực ngoại gọi đến tinh thần giúp mình chiến đấu.

Đây là sự thần kỳ của Đại khôi lỗi thuật một trong Thái Cổ bát thuật, tuyệt đối không yếu hơn Đại Diễn thuật mà Phong Phi Vân tu luyện.

- Những thạch nhân khôi lỗi này đều do Bổ Thiên thạch tế luyện mà thành, lực lượng ẩn chứa đều rất cường đại, nếu như có thểđiều động được bọn họ giúp chúng ta chiến đấu, nói không chừng có thể ngăn cản một ít hiền giả kia của Âm Gian giới cùng yêu tộc một thời gian ngắn, vì ngươi mà tranh thủđến một đoạn thời gian điều dưỡng thương thế.

Ánh mắt của Phong Phi Vân co lại, nhẹ nhàng sờ sờ cằm.

- Những thạch nhân khôi lỗi này đều là Chiến khôi lỗi đứng đầu, không phải là khôi lỗi thuật bình thường có thểđiều động.

Hiên Viên Nhất Nhất ngồi xếp bằng ở giữa thạch nhân khôi lỗi, bắt đầu điều dưỡng thương thế, trên người phát ra từng luồng tiên hoa, lại nói:

- Một tòa thạch lâm này giống như là mê cung, người của yêu tộc cùng Âm Gian giới muốn tìm được chúng ta cũng không phải là chuyện dễ dàng, mượn một chút thời gian này có lẽ tu vi của ta có thể khôi phục được.

Nói xong lời này nàng liền khép đôi môi đỏ sẫm lại, không hề nói nữa, bắt đầu toàn tâm tu luyện Thánh Tính, trị liệu thương thế.

Phong Phi Vân dựa vào một tôn thạch nhân khôi lỗi tay cầm trường kiếm, nhìn chằm chằm vào Hiên Viên Nhất Nhất một hồi lâu, sau đó liền đem một quyển thiết trúc trúc giản lấy ra, trải rộng ra trên mặt,

Trúc giản đã hết sức cổ xưa, hủ thực đến khắp nơi đều là lỗ thủng, rách nát giống như là mới đào ra từ trong bùn đất.

Đây chính là Bát Thuật quyển, là một trong ba cuốn của Mạc Phủ Tầm Bảo lục.

- Cư nhiên thật ghi lại Đại khôi lỗi thuật, phía trên Bát Thuật quyển ghi lại thật chính là Thái Cổ bát thuật sao, như vậy Mạc Phủ Tầm Bảo lục lại là tồn tại cấp bậc gì?

Trong lòng Phong Phi Vân rất khiếp sợ, ở một cái địa phương nhỏ như Thần Tấn vương triều lại có thể xuất ra thánh điển như Mạc Phủ Tầm Bảo lục, đây quả thực là không thể tin nổi, vẻn vẹn chỉ là bất kỳ một thuật trên Bát Thuật quyển nếu như bị truyền ra đều nhất định sẽ dẫn đến đại rung chuyển, liền có thể thấy được trình độ trân quý của quyển thánh điển này.

Phong Phi Vân lấy thần thức truyền âm, hỏi thăm Mao Ô Quy, muốn từ trong miệng nó hỏi ra một chút bíẩn.

Đầu ô quy này rất có vấn đề, Phong Phi Vân cảm thấy nó tuyệt đối không phải là một con hải sản tùy tiện ở trên bãi sông là có thể nhặt được, nói không chừng có lai lịch không nhỏ.

- Cái này... Cái này phải nói đến một đoạn bí sử của Thái cổ, hiện tại ngươi biết thìđối với ngươi không có chỗ tốt!

Mao Ô Quy ra vẻ người lớn nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.