Linh Chu​

Chương 1569: Chương 1569: Lâm Các lão. (1)




Tu vị Lưu Tô Hồng cũng đạt tới Niết Bàn đệ lục trọng, da thịt trong trắng lộ hồng, nói:

- Mỗi một vực đều có bá chủ thế hệ trước đi theo, người dẫn đội Cảnh Chủ Phủ chính là bảy vị lão tổ trong 'Lão tổ đoàn', Tứ tổ và Lục tổ đều là một trong số đó.

Phong Phi Vân nhíu mày, có những lão bất tử này đi theo thật là một chuyện đau đầu, bọn hắn chắc chắn sẽ không buông tha cho Đại Khôi Lỗi Thuật và thứ gọi là kỳ bảo kia, hiện giờ cũng chỉ có thể chờ bọn hắn ra chiêu, binh đến tướng ngăn cản, nước đến đất chặn thôi.

Rốt cục chờ đến ngày xuất phát, đội ngũ trở nên càng thêm khổng lồ, hơn mười vạn tên tu sĩ, người trẻ tuổi chiếm cứ đại bộ phận, chỉ có số rất ít là lão nhân.

Đương nhiên chi đội ngũ này trong vô tri vô giác cũng chia làm hai bộ phân, một bộ phận ủng hộ dưới trướng Lưu Tô Tử, một bộ khác phận thì thuộc trận doanh Lưu Tô Hồng.

Về mặt số lượng thì trận doanh Lưu Tô Tử chiếm cứ tuyệt đối, cơ hồ có bảy phần đều coi nàng như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

Thông qua địa cực cổ trận đài, đội ngũ Diệp Hồng Cảnh trong cùng ngày đã đến "Nam Cực tinh" của Thánh Đình.

Đây là một trong ngũ đại chủ tinh của Thánh Đình, lơ lửng trên trời cao, cách mặt đất tám ngàn trượng, có thang trời có thể từ mặt đất leo đến Thiên Cực tinh.

Thánh Đình tuy rằng đã suy nhược lâu ngày nhiều năm, nhưng dù sao đã từng là nơi uy nghiêm nhất Đệ Lục Trung Ương Vương Triều, đồ phồn vinh ở đây khiến người hoa cả mắt, linh mạch tại đây cũng như Tinh Hà xuyên thẳng qua trên chín tầng trời.

Không có quá nhiều thời gian đi thưởng thức vẻ cường thịnh phồn hoa ở đây, Phong Phi Vân và những tu sĩ Diệp Hồng Cảnh đã tiến vào Trú Thiên Phủ, nơi này chính là sản nghiệp của Lưu Ly gia tộc, đã kinh doanh nhiều năm.

Lưu Ly gia tộc dù sao chính là chư hầu một phương, mặc dù là ở Thánh Đình cũng có một chỗ cắm dùi, khiến rất nhiều người kính sợ.

Nhưng còn chưa đợi sắp xếp xong xuôi, Lưu Tô Tử và Lưu Tô Hồng liền phân biệt phái người đi đưa bái thiếp cho "Thần Thiên Tước Phủ" .

Mà người Lưu Tô Hồng điều động chính là Phong Phi Vân.

Chữ Lưu Tô Hồng ưu mỹ, bút pháp tinh tế, xinh đẹp linh động, ẩn chứa đạo kính, sau khi viết trong bái thiếp liền trang nghiêm đứng dậy, đưa cho Phong Phi Vân, nói:

- Lần này mục tiêu cúa cảnh chủ là khiến Diệp Hồng Cảnh trở thành Địa tước cảnh, dùng nội tình và phồn vinh của Diệp Hồng Cảnh hiện giờ, trong Nhân tước cảnh tuyệt đối xem như nổi bậc, tuyệt đối có tư cách trùng kích Địa tước cảnh, bất quá tất cả đều phải do Thánh Đình định đoạt.

- Chủ nhân đương kim Thánh Đình n nhìn như chính là Thánh Đình chúa tể, kỳ thật Thánh Đình chúa tể bất quá chỉ là một khôi lỗi, chủ nhân chính thức của Thánh Đình chính là Thần Thiên Tước, đệ nhất tước của Đệ Lục Vương Triều.

Phong Phi Vân từ trong tay Lưu Tô Hồng nhận lấy thiệp mời, trên thiệp mời có chữ "Lâm Các lão" thân khải, liền nói:

- Lâm Các lão này là người nào?

Lưu Tô Hồng nói:

- Mặc dù là cảnh chủ tự mình tiến đến, cũng chưa hẳn có thể được Thần Thiên Tước gia, người chúng ta muốn mời, chính là một vị tâm phúc của Thần Thiên Tước gia, người này là người mà Thần Thiên Tước gia tín nhiệm nhất, mặc dù chỉ là một vị lão bộc, nhưng năng lực lại không phải chuyện đùa, khiến rất nhiều Tước gia cấp bậc cảnh chủ cũng rất kiêng kị, nếu chúng ta có thể được người này trợ giúp, vậy thì đối với đề thăng Địa tước cảnh sẽ có trợ giúp rất lớn.

- Chiếu theo ngươi nói, người muốn mời hắn chắc chắn không ít, muốn được hắn tiếp kiến, chỉ sợ cũng không dễ dàng.

Phong Phi Vân nói.

Lưu Tô Hồng nhẹ gật đầu, nói:

- Người này có một ham mê, đó chính là ưa thích thu thập linh thạch cao cấp nhất, đi bái phỏng hắn, tự nhiên cũng phải hợp ý, một quả linh thạch này ta đã ghi trên thiệp mời, nếu hắn thấy tấm thiệp mời này khẳng định sẽ tiếp kiến chúng ta, hiện giờ trọng yếu nhất là ngươi có thể khiến hắn nhìn thấy tấm thiếp mời này không thôi, ta tin tưởng dùng năng lực của ngươi, tuyệt đối sẽ không khiến ta phải thất vọng.

Phong Phi Vân cầm thiếp mời trong tay, cũng không mở ra xem bên trong đến cùng viết gì, trực tiếp cho vào trong hộp ngọc.

Lúc đi ra khỏi Trú Thiên Phủ, Phong Phi Vân cùng Lưu Tô Tử gặp nhau.

Nàng quạt lông khăn chít đầu, tư thế oai hùng ngạo nghễ, cũng đang phái người đi đưa thiếp người, người được phái ra đúng là vị thiên kiêu kia của Trung Cổ thế gia Mặc gia, Mặc Ngân.

Hai người xa xa đối mặt cười cười, sau đó Phong Phi Vân trực tiếp đi thẳng ra ngoài.

Lưu Tô Tử nhìn chằm chằm vào bóng lưng Phong Phi Vân, nói:

- Phong Phi Vân tuyệt đối đáng sợ hơn ngươi nghĩ nhiều, ngàn vạn không nên xem thường hắn.

Mặc Ngân ánh mắt lẫm lẫm, trên người có một cổ ngạo khí, nói:

- Thất quận chúa yên tâm, nếu ta ngay cả một bán yêu cũng không sánh bằng, vậy thì làm gì có tư cách mưu sự vì thất quận chúa nữa?

Lưu Tô Tử biết rõ Mặc Ngân lòng dạ cao ngạo, thiên tư tuyệt đỉnh, cũng không nhất định kém hơn Phong Phi Vân, bởi vậy cũng không nói thêm gì, nói:

- Tóm lại một câu, lần này đối thủ cạnh tranh ngươi gặp phải sẽ rất nhiều, mỗi người đều không phải nhân vật đơn giản, ngươi cần phải làm là khiến Lâm Các lão nhìn thấy tấm thiệp mời này, hơn nữa lại không thể yếu đi khí độ của Lưu Ly gia tộc ta, phải hiển lộ rõ ràng ra phong thái bá chủ một phương, đi đi, chờ tin tức tốt của ngươi.

Phong Phi Vân cũng không phải một người tiến đến, còn có hai người đi cùng hắn, đều là tuyệt đỉnh anh tài một đời tuổi trẻ, thuộc về nhất mạch Đại quận chúa.

Hai người này Phong Phi Vân cũng không xa lạ gì, đúng là đôi song bào thai tỷ đệ của Vô Thọ Tinh Cung, Du Tử Lăng và Du Tử Lâm, đồng thời cũng là đệ tử của Vực chủ Thủy Kỷ vực.

- Không nghĩ đến chúng ta rốt cục có một ngày hợp tác với nhau.

Phong Phi Vân cười nói.

Thủy Kỷ vực vốn ủng hộ chính là Lục quận chúa, Du Tử Lăng và Du Tử Lâm cũng từng đối phó qua Lưu Tô Tử, sau khi Lục quận chúa cạnh tranh thất bại thì Vực chủ phủ Thủy Kỷ vực tự nhiên phải một lần nữa tìm kiếm chỗ dựa, đầu nhập vào Lưu Tô Tử tự nhiên là chuyện không thể nào, bởi vậy nên mới đầu nhập vào Đại quận chúa.

Du Tử Lâm ăn mặc Thanh y đạo bào, vuốt vuốt cái mũi, nói:

- Ta cũng không nghĩ đến một bán yêu như ngươi lại có thể cưới được Đại quận chúa...

- Cái này quả thực vượt quá dự đoán của rất nhiều người.

Phong Phi Vân vẫn cười như trước.

- Ta nghĩ đến ngươi sẽ lấy Thất quận chúa.

Du Tử Lâm nói.

Phong Phi Vân cười cười, minh bạch vì sao hắn lại có ý nghĩ như vậy, dù sao lúc ở Cửu Uyên Thiên Thành Phong Phi Vân vì bảo hộ Lưu Tô Tử đã từng giết cả Vũ Hóa Hiền Giả, tự nhiên cũng khiến vị tiểu đạo sĩ này cảm thấy hoang mang.

Phong Phi Vân nhẹ gật đầu, nói:

- Ta và Thất quận chúa ngược lại coi như là bằng hữu.

- Đi thôi, xuất phát, Mặc Ngân đã dẫn người đuổi qua trước rồi, chúng ta cũng không thể để hắn chiếm được tiên cơ được.

Du Tử Lăng cũng ăn mặc đạo bào màu xanh, da thịt trắng muốt, đôi mắt dễ thương sáng ngời, có tinh quang quầng sáng quấn thân thể mềm mại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.