Linh Chu​

Chương 1752: Chương 1752: Một trăm tám mươi tám giới nhân tộc. (1)




Phong Phi Vân làm bộ nghèo:

- Những linh thạch này dùng để kích hoạt lệnh phù bán thánh, đối phó Thần Thiên tước gia. Nói thật đi, số linh thạch đó không đủ dùng, ta còn phải bỏ một số lớn vào.

Hộ Thánh chiến thần cười nói:

- Được rồi, nếu ngươi đỡ được một chiêu lực lượng một phần mười của phân thân thì ta sẽ tự mình đi báo cáo với chúa tể thánh đình, luận công ban thưởng, ban Đấu vực cho ngươi.

Đỡ một chiêu củap hân thân Hộ Thánh chiến thần, chỉ một phần mười lực lượng.

Đỡ một chiêu là được một tòa vực, điều kiện này rất hấp dẫn người nhưng muốn làm được rất khó khăn.

Hộ Thánh chiến thần là nhân vật như thế nào?

Bán thánh.

Một phân thân của bán thánh đủ trấn áp tất cả tu sĩ dưới bán thánh. Lúc trước một phân thân Thần Thiên tước gia tọa trấn ở thánh đình đã khuất phục thiên hạ, từ đó thấy được lực lượng phân thân bán thánh kinh khủng cỡ nào.

Dù chỉ là một phần mười lực lượng phân thân bán thánh cũng không tầm thường, thánh hiền giả Vũ Hóa đệ ngũ trọng chưa chắc đỡ nổi.

Phong Phi Vân nghiêm túc hỏi:

- Còn nếu ta không đỡ nổi thì sao?

Hộ Thánh chiến thần cười nói:

- Nếu ngươi không đỡ được lực lượng một phần mười của phân thân ta thì làm sao quản lý một vực?

Phong Phi Vân biết Hộ Thánh chiến thần muốn thử thách thực lực của mình.

- Được, ta chấp nhận khiêu chiến của ngươi!

Phong Phi Vân đứng dậy, thánh linh nội đan nhanh chóng vận chuyển. Một trăm bốn mươi tứ khối phượng cốt rực cháy, trong khoảnh khắc Phong Phi Vân đã đến trạng thái đỉnh cao.

- Được rồi, cứ tạm cho rằng ta khiêu chiến ngươi đi.

Hộ Thánh chiến thần không biết nên nói cái gì, lão là bán thánh, đứng ở phía chủ động, qua miệng Phong Phi Vân biến lão thành phe yếu thế.

- Ngươi cũng nên cẩn thận, người dưới bán thánh không thể tưởng tượng một phần mười lực lượng phân thân của ta, nếu bị đánh gãy xương đứt gân gì đừng trách tiền bối ta ra tay qua ác.

Hộ Thánh chiến thần thở ra một hơi, hơi thở bao phủ nguyên cung điện, ngăn cách lão và Phong Phi Vân trong thiên địa độc lập.

Phong Phi Vân cảm giác rõ ràng khí nhạt Xung quanh, khí thể cấu tạo thành một cái lồng. Tuy chỉ là một tầng mỏng manh nhưng Phong Phi Vân suy tính, dù hắn dốc hết thủ đoạn cũng không phá lồng khí này được.

Đây là lực lượng của bán thánh.

Chỉ một hơi thở của phân thân bán thánh đã giam cầm Phong Phi Vân.

Nhưng hôm nay Phong Phi Vân đối diện một phần mười lực lượng của phân thân bán thánh chứ không phải đối kháng cùng phân thân bán thánh. Tu vi Phong Phi Vân hiện tại đòi đấu với phân thân bán thánh là không thực tế.

- Cứ nhào qua đi!

Phong Phi Vân triệu hoán bát quái đạo ấn ra nâng giữa hai tay. Hai âm dương ngư trắng đen trên đạo ấn xoay chuyển tỏa ánh sáng hòa vào nhau.

Bát quái đạo ấn chậm rãi bay lên, trướng to cỡ cái mo lơ lửng trên đầu Phong Phi Vân, bảo vệ thân thể hắn.

Dùng linh khí thập ngũ phẩm bảo vệ bản thân.

Đấu với đẳng cấp phân thân bán thánh, Phong Phi Vân phải hết sức cẩn thận, chuẩn bị đầy đủ, nếu thật sự bị đánh tàn phế thì rất mất mặt.

- Khổ hải vô biên!

Hai tay Phong Phi Vân chắp vào nhau, thân thể bất động như tùng, một vòng phật vàng chói mắt hiện ra sau lưng hắn. Vô số phật văn chạy trên vòng phật, dưới thân là sen phật bảy mươi hai phẩm chói mắt, phật khí mông lung như đóa hoa thần thánh nâng Phong Phi Vân lên.

Trong cung điện tràn ngập phật khí, Phong Phi Vân như vô thượng cổ phật, có vô số phạn âm vạn phật phát ra từ người hắn.

- Mưu mật, mu mễ!

- Mưu mật, mu mễ!

Phật quang tốt tươi, hà khí lấp đầy.

Hộ Thánh chiến thần gật gù, tiểu tử này lại mạnh hơn lần đầu tiên lão gặp rất nhiều. Bán yêu có thể tu luyện đến trình độ như Phong Phi Vân thật là xưa nay không thấy. Không uổng là bán yêu vương giả.

Hộ Thánh chiến thần nghiêm túc hơn, lão là chiến thần, người bảo vệ thánh đình Trung Ương vương triều thứ sáu, chưa từng thua, cũng không thể thua.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Khí thế dồi dào bộc phát từ người Hộ Thánh chiến thần, lão bay lên cao bảy trượng, vô số thiên đạo quy tắc xoay quanh người lão. Râu tóc bay lên, khí phách hiên ngang lấp đầy thế giới do lão cấu tạo ra.

Hộ Thánh chiến thần chưa chính thức công kích, đây mới chỉ là chiến ý trong người lão.

Trong thế giới này phật quang bị ức chế rụt về cách người Phong Phi Vân ba trượng.

Phong Phi Vân cảm nhận áp lực khổng lồ, hắn như đứng trong trời sao, ngàn vạn tinh cầu nhảy nhót tùy thời dập vào người hắn, làm hắn tan xương nát thịt.

Môi Phong Phi Vân mấp máy niệm áo nghĩa cổ kinh văn Kim Tàm Kinh.

Hộ Thánh chiến thần chậm rãi giơ tay lên, lòng bàn tay ngưng tụ ức vạn tia chớp như biển sét.

Động tác Hộ Thánh chiến thần nhìn như chậm nhưng thật ra siêu mau, chớp mắt chưởng ấn đã giáng xuống đầu Phong Phi Vân. Trán Phong Phi Vân nứt một cái khe, một giọt máu chảy ra.

Tay Phong Phi Vân bấm phật ấn điều động tất cả phật lực đánh vào lòng bàn tay Hộ Thánh chiến thần.

Ầm!

Nguyên thế giới lắc lư, hư không bị xé rách toạc, thiên địa quy tắc tan vỡ.

Nửa canh giờ sau.

Phong Phi Vân ra khỏi cung điện hùng vĩ tráng lệ, vẻ mặt mệt mỏi. Ngón tay Phong Phi Vân lau vết máu trên trái, phong độ phiên phiên đi xuống thềm đá ngọc.

Nắng gió trong lành, vạn dặm không mây.

Trong chúa tể thánh đình các tòa ngọc điện, cung nga bay đầy trời, linh thú kéo xe bay vào tầng mây, thác tiên treo ở cuối trời, bức tranh tiên cảnh thánh cung.

Tây Môn Xuy Tiêu, Mao Ô Quy, Thạch Lan, Mao Thành Thật, Huyết Giao chờ dưới đá ngọc dài. Bọn họ thấy Phong Phi Vân từ phía trên đi xuống.

Thạch Lan chạy lên ngay, gót sen uyển chuyển, kiều mà không mị, khí chất thanh tú xuất trần.

Thạch Lan hỏi:

- Sư tôn, sao rồi?

Phong Phi Vân nhìn nữ đồ đệ xinh đẹp, mệt mỏi tan mất.

Phong Phi Vân cười nói:

- Hộ Thánh chiến thần chính miệng đồng ý sẽ tranh công cho ta, xin chúa tể thánh đình ban thưởng Đấu vực. Các ngươi yên tâm, ta đã hỏi thăm rồi, chúa tể thánh đình hiện nay là một nữ nhân tuổi gần bằng ta, chưa thể độc lập chấp chính. Bây giờ thánh đình toàn do Hộ Thánh chiến thần tọa trấn, lão nhân này đã đồng ý thì tuyệt đối không thành vấn đề.

Huyết Giao nhỏ giọng nói:

- Nhân tộc các ngươi ban thưởng lãnh địa còn tùy tiện hơn yêu tộc chúng ta. Yêu vương chưa chắc có đất phong một vực.

- Sau này Đấu vực chính là đại bản doanh, là nhà của chúng ta. Đi, tiếp theo chúng ta đến Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.

Phong Phi Vân nhìn chân trời, không biết trong lòng hắn đang nghĩ gì.

Phong Phi Vân hít sâu, cảm giác ngực nhói đau, lão gài Hộ Thánh chiến thần ra tay thật ác.

Phong Phi Vân âm thầm vận chuyển Kim Tàm Kinh điều dưỡng vết thương, không để lộ ra mình bị thương. Phong Phi Vân sợ làm nữ đồ đệ Thạch Lan lo lắng.

Hiện giờ Phong Phi Vân hơi sợ nữ đệ tử này.

Bởi vì Thạch Lan quá tốt với Phong Phi Vân, muốn gì cũng chiều, nàng như thị nữ, đồ đệ, nha đầu. Chưa từng có nữ nhân nào tốt với Phong Phi Vân như vậy, nên hắn hơi sợ.

Nam nhân chính là như thế, khi không có nữ nhân tốt với mình thì mong sẽ tìm được nữ nhân tốt. Nhưng khi xuất hiện nữ nhân tỉ mỉ chu đáo lo cho mình thì ngược lại cảm thấy toàn thân bứt rứt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.