Linh Chu​

Chương 547: Chương 547: Muôn người chú ý.




Thoát được rất nhanh!

Công chúa La Phù mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng mà tịnh không để ý quan tâm đến. Bởi nàng cho rằng muốn giết chết Phong Phi Vân cũng không phải một việc khó.

Nàng lại ra tay lần nữa, liên tiếp đánh ra chín chưởng với lực lượng long hổ. Nhưng mà lại cũng vẫn không hề đánh trúng Phong Phi Vân. Tốc độ của hắn, so sánh với trong tưởng tượng của nàng thì nhanh hơn nhiều.

Bóng dáng của Phong Phi Vân đã biến thành làn gió, coi như với thị lực của công chúa La Phù thì cũng chỉ có thể thấy được một hình ảnhmờ nhạt của hắn. Tốc độ quả thực so sánh tốc độ của nàng thì còn nhanh hơn nhiều.

- Công chúa điện hạ, đối với ta thì việc ai làm chủ nhân tương lai của Thần Tấn Vương Triều, đều cũng không có hứng thú chút nào. Đối với ta ngươi có địch ý quá lớn.

Âm thanh của Phong Phi Vân cực kì mờ ảo, tựa như tiếng gió lưu động trong không khí.

Công chúa La Phù đứng ở nơi đó, yểu điệu mà nghiêm trang thần thánh, thật giống như một vị nữ vương nghìn đời. Nàng cười lạnh nói:

- Trừ phi ngươi chết, nếu không trong lòng ta trọn đời sẽ khó an tâm.

- Nhưng mà ngươi hôm nay lại nhất định không giết được ta.

Phong Phi Vân cười lạnh nói.

Tốc độ của Bát Bộ Long Xa đương nhiên đủ truy theo được Phong Phi Vân. Nhưng mà, do có Thánh Bia áp chế nên Linh Khí căn bản không phát huy ra được uy lực. Bát Bộ Long Xa cũng là Linh Khí, tốc độ cũng bị áp chế, nên căn bản không đuổi kịp Luân Hồi Tật Tốc của Phong Phi Vân.

Công chúa La Phù tự nhiên cũng biết điểm này.

- Hừ! Phong Phi Vân, nếu như ngươi dám đi ra bên ngoài nói lung tung, ta dám cam đoan, ngươi không sống quá ba ngày.

Công chúa La Phù hừ lạnh một tiếng, sau đó đi lên Bát Bộ Long Xa. Nàng cưỡi Long Xa liền đã lao nhanh xuống núi, bay ra khỏi vầng sáng bảo vệ của Thánh Bia.

Bóng dáng Phong Phi Vân hiện ra, ánh mắt sâu lắng nhìn theo phương hướng công chúa La Phù rời đi, khóe miệng hiện lên nụ cười. Hắn hơi liếc mắt nhìn về vách đá cách đó không xa. Một người nữ nhân uyển chuyển mặc áo vàng đang trôi nổi ở nơi này, thân thể bán trong suốt.

Đây là công chúa La Phù lưu lại một tia linh hồn!

Lúc này vẫn là Phong Phi Vân lần đầu tiên tận mắt đánh giá dáng người của công chúa La Phù. Không hổ là mĩ nhân xếp hạng trong năm bậc hàng đầu của Thần Tấn Vương Triều, trước lồi sau vểnh, vòng eo mảnh mai. Nàng vẫn còn cực kì trẻ tuổi, trên vành tai trắng nõn có đeo một chuỗi tua rua hoa tai màu bạc. Vẻ duyên dáng làm cho người ta mê muội, cái cổ tinh tế mà trắng nõn, như một con thiên nga trắng kiêu ngạo.

Có một vẻ gian xảo và tùy hứng của thiên nữ hoàng gia, nhưng nhiều hơn cũng là một loại thông minh nhìn xa trông rộng.

Nó cho cho người ta một loại cảm giác sâu không lường được, một cảm giác vô phương hiểu rõ.

Nhưng mà giờ phút này, một tia linh hồn này lại cũng giống như linh hồn của các tiên hiền khác, đều đã mất đi sự kiêu ngạo và thần sắc. Thứ được lưu lại chỉ có một vẻ khiêm tốn, khi nhìn lên vị trí đỉnh chóp bia.

- Vận mệnh hẳn là nắm giữ ở trong tay chính mình, ta cũng muốn nhìn rốt cuộc là một dạng lực lượng gì mà muốn khống chế vận mệnh của người khác?

Trong ánh mắt của Phong Phi Vân mang theo một vẻ kiên định, hắn nhìn ra đỉnh Thánh Bia xa xa. Nhưng mà trong ánh mắt của hắn lại cũng vẫn có vẻ quả cảm và bất khuất.

Hắn đi bước một về hướng tới đỉnh Thánh Bia.

...

...

Các tu sĩ tụ tập ở bên Thánh Hồ, toàn bộ nhìn về phương hướng Thánh Bia đang chờ đợi kết quả.

Trên Thánh Bia, một mảnh hào quang vàng rực chói mắt lóe ra. Có ba chữ cổ lóng lánh tựa như vì sao trên bầu trời đã xuất hiện ở trên Thánh Bia "Long La Phù".

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Toàn thể mọi người sôi sùng sục!

- Trời ạ, công chúa La Phù đã lưu danh trên Thánh Bia!

- Công chúa La Phù cuối cùng vẫn cứ cướp đi thành quả thắng lợi của Phong Phi Vân, trở thành tiên hiền muôn đời lưu danh. Buồn thay cho Phong Phi Vân a, đáng thương a!

- Nghe nói sau khi lưu danh Thánh Bia, tu vi sẽ tăng lên một nấc rất lớn. Không biết công chúa La Phù sẽ tăng lên tới cái dạng cấp bậc gì ?

- Dạng cảnh giới gì thì không ai có thể biết được, nhưng mà nàng đã khẳng định được số mệnh Thánh Bia, được tấn chức xếp vào hàng thiên tài cấp bậc Sử Thi.

- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!

Vầng sáng bảo vệ Thánh Bia mở ra, Bát Bộ Long Xa lao nhanh ra từ bên trong, bay đến trên bầu trời. Tám long hồn trôi nổi giữa trời cao, giương nanh múa vuốt rít gào.

- Chúc mừng Công Chúa lưu danh Thánh Bia, sau ngày hôm nay, cả Thần Tấn Vương Triều đều phải run rẩy dưới chân công chúa điện hạ.

Ngọc công công sắc mặt vui mừng, vội vàng nghênh đón. Lão trực tiếp quỳ gối trước mặt công chúa La Phù.

Với thân phận của Ngọc công công, trước kia căn bản là không cần quỳ xuống trước mặt công chúa La Phù. Nhưng mà hiện tại cũng không giống nữa, thân phận và địa vị của công chúa La Phù đã tăng lên không chỉ gấp hàng chục lần.

Tám vị cao thủ đại nội và những môn khách này đều chạy lại đây, đều quỳ trên mặt đất, mỗi một người đều hưng phấn cực kỳ, cao giọng ca tụng công đức của nàng.

- Sau khi lưu danh Thánh Bia, công chúa điện hạ liền trở thành đệ nhất nhân của thời đại này, lấy hết ánh hào quang của thiên tài cấp bậc Sử Thi.

- Sau khi Đại đế nghe nói tin tức kia, nhất định sẽ thật cao hứng, cả Vương triều đều sẽ hơi bị phấn chấn. Thuộc hạ đã truyền tin tức kia về Thần Đô.

- Tối nay Thần Đô nhất định sẽ là một đêm không ngủ.

...

...

Những người này ai nấy đều kích động không thôi, không ngừng dập đầu trước mặt công chúa La Phù, tựa như đang quỳ lạy đế vương. Cũng khó trách bọn hắn lại kích động như vậy, nếu như công chúa La Phù đăng cơ, như vậy bọn họ cũng được hưởng cảnh một người quang vinh tất cả quang vinh.

- Hiện tại ta liền về Thần Đô.

Công chúa La Phù nói với âm thanh bình thản.

Hào quang trên Bát Bộ Long Xa tăng vọt, ánh hào quang vàng chói tràn ngập trời cao, chỉ thoáng chớp mắt đã tựa như thủy triều mà biến mất trên màn trời. Chỉ còn những tiếng long ngâm, vẫn còn không khí gầm rống.

Ngọc công công và những cao thủ đại nội này, còn có các môn khách đứng lên từ trên mặt đất, sau đó bay về hướng bầu trời phương bắc, cũng quay về Thần Đô.

Đương nhiên cũng có người không mong muốn công chúa La Phù còn sống trở lại Thần Đô, muốn xuất thủ giết chết nàng. Nhưng mà tốc độ Bát Bộ Long Xa thật sự quá nhanh, coi như Cự Kình đều không đuổi kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn công chúa La Phù rời đi.

- Về cái này thì Thần Đô có trò hay để nhìn. Hiện tại cấp thiết nhất vẫn là Thái Tử đương triều Long Thần Nhai. Ngôi vị thái tử chỉ sợ không dám đảm bảo.

Có người đã đoán trước, Thần Đô sẽ phát sinh một trận gió tanh mưa máu.

- Hắc hắc, hiện ở trong triều vẫn còn rất nhiều thế lực đang đứng nhìn, sợ là cũng đến lúc nên đứng vào hàng. Trong vòng năm năm, Thần Đô sẽ có đại biến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.