Linh Chu​

Chương 376: Chương 376: Năm cửa.




- Nếu không có 《 Phong Thiên Đồ 》, cũng không thể lừa gạt được Phong Phi Vân đã tu luyện 《 Mộ Phủ Tầm Bảo Lục 》, rất khó dẫn hắn vào bẩy rập, Thiên Toán Thư Sinh không hổ là Thiên Toán Thư Sinh.

La Phù công chúa không đi ra khỏi Bát Bộ Long Liễn, tuy rằng thanh âm cũng bình thản, nhưng lại rõ ràng truyền vào trong tay Thiên Toán Thư Sinh ở xa xôi.

- Phong Phi Vân tu luyện chính là 《 Đại Diễn Thuật 》 một trong bát thuật, một khi hắn luyện thành toàn bộ Ngũ Hành chi thuật, dung hợp thành Tiểu Diễn Thuật, vậy thì Linh Giác sẽ tăng lên đến một cấp độ vô cùng khủng bố, cho dù Phong Thiên Đồ đoán chừng cũng không áp chế nổi hắn!

Thiên Toán Thư Sinh một thân nho nhã chi khí, rất có phong thái của thánh hiền lúc còn trẻ.

- Phong Phi Vân có đạt tới mức độ thiên tài cấp bậc sử thi không?

La Phù công chúa hỏi.

- Thiên tài cấp bậc sử thi một thời đại chưa hẳn có một người, chính là vô thượng anh kiệt thật sự, có tiềm lực trùng kích vũ hóa bán thành. Nếu không phải một cái Luân Hồi Kỷ Nguyên qua đi, nghênh đón một Luân Hồi Kỷ Nguyên mới, chính là đang vào lúc Luân Hồi luân chuyển thì Thần Tấn vương triều cũng không có khả năng đồng thời sinh ra đời chín vị thiên tài cấp bậc sử thi, so với thời đại khác gấp mười lần.

Thiên Toán Thư Sinh mịt mờ nói.

Tăng thêm Tiểu Tà Ma, Thần Tấn vương triều hiện giờ tổng cộng có chín vị thiên tài cấp bậc sử thi.

Thiên Toán Thư Sinh tuy rằng không trả lời thẳng vấn đề của La Phù công chúa, nhưng La Phù công chúa lại hiểu rõ.

Người thông minh nói chuyện không cần quá mức rõ ràng.

Thiên Toán Thư Sinh nhìn qua Tinh Hà đầy trời, lại nói:

- Bất quá những ngày gần đây thiên tượng đột biến, Tinh Hà thẳng xuống dưới, lộ ra cách cục ‘ quần long phệ thiên, thái vi thủ tâm ’, thiên tượng thay đổi, địa tượng nhất định cũng sẽ cải biến, trong tương lai không lâu sau, có lẽ là ba năm sau, có lẽ là mười năm sau, thậm chí có thể là ngày mai, sẽ nghênh đón một đại thế chiến hỏa liên miên, có người chỉ thiếu một chút thì có lẽ có thể nắm giữ cơ hội này để trùng kích đệ độ cao thiên tài cấp bậc sử thi, thậm chí còn có thiên tài cấp bậc sử thi mới sẽ ngang trời xuất thế.

Thiên Toán Thư Sinh nhìn qua bầu trời, giống như có thể nhìn thấu tất cả hư vọng của Thiên Địa vậy.

Tay đưa ra ngoài, có một đoàn tinh quang sáng chói đã rơi vào lòng bàn tay hắn, thân thể của hắn phiêu dật mà linh động, hóa thành một đường cong u nhã, bay vào điểm cuối trên trời cao, cuối cùng hoàn toàn biến mất trong bóng đêm.

Phong Phi Vân nắm lấy ba khối chân diệu linh thạch, tựa như nắm lấy ba củ khoai lang nóng phỏng tay vậy, lần này có lý cũng không nói được rồi, sao lại gặp phải một tên đạo tặc vô sỉ vu oan giá họa cho người thành thạo như thế chứ.

- Phong Phi Vân, tối nay chúng ta chính là bắt giặc mà đến, ngươi tên tiểu tặc to gan lớn mật này, cũng dám trộm Bán Thiên Lâu Linh và ba khối chân diệu linh thạch của Mộc đại công tử, thật sự là muốn ăn đòn mà!

Tất Ninh Suất vênh váo tự đắc, trên gương mặt đen kịt tràn đầy chính khí.

- Bổn thiếu gia gia tài bạc triệu, phú khả địch quốc, cũng cần trộm sao?

Phong Phi Vân trực tiếp bỏ ba khối chân diệu linh thạch kia lại về trong túi áo, con mẹ nó, đã nhét vào trong túi mình rồi, nào có đạo lý lại lấy ra chứ.

Bị oan uổng, là không may; bị oan uổng, còn không có được chỗ tốt, đó mới là không may về đến nhà.

Da mặt thật là dày ah! Tất Ninh Suất nhìn Phong Phi Vân lần nữa bỏ linh thạch lại vào trong túi ao, trong lòng thầm đánh giá một câu.

Hắn vốn tưởng rằng chỉ có da mặt của mình mới dày, không nghĩ tới Phong Phi Vân cũng không hề mỏng hơn hắn bao nhiêu.

- Phong Phi Vân, chúng ta chính là nhận mệnh của người, hay người làm việc, ngươi nếu có thể qua khỏi mười chiêu trong tay ta, liền xem như đã qua ta cửa ải này.

Mộc Đàm Thiên nói:

- Ngươi nếu có thể đủ tiếp ta mười chiêu, thì xem như qua cửa thứ hai.

Mộc Thuyết cầm trong tay Bảo Thụ, tuy là nữ tử nhưng chiến ý lại vô song, tự tin như Bạch Hồng quan Cửu Thiên.

Tất Ninh Suất đã hoàn thành nhiệm vụ, ngược lại vô cùng nhẹ nhõm, đứng ở đàng xa, cười nói:

- Tối nay có năm cửa, nếu ngươi không thể xông qua năm cửa này trước lúc hừng đông sáng hôm sau, vậy thì Miểu Quỷ Ban Chỉ từ nay liền đổi thành họ Tất rồi.

- Vậy nên vượt qua thì sao?

Phong Phi Vân cau mày, cảm giác được một cổ hào khí quỷ dị, đối phương tựa hồ không phải là vì giết hắn.

- Hắc hắc! Tối nay ra tay đều là nhân vật có danh tiếng trên 《 Bách Tháp Bảng 》, mỗi một cửa đều tồn tại sát cơ vô tận, cho dù ngươi có thể xông qua bốn cửa trước, cũng tuyệt đối không thể xông qua cửa thứ năm.

Trong miệng Tất Ninh Suất phun ra một ngụm hào quang, Miểu Quỷ Ban Chỉ liền từ trong miệng lao ra, bay đến trong tay của hắn, tung tung trong tay cười nói:

- Còn có một thời thân nữa trời sẽ sáng, hắc hắc, ta đi trước tìm mỹ nhân đệ nhất thiên hạ uống rượu đây, ngươi cứ chậm rãi xông cửa đi!

Tất Ninh Suất vội chạy ngược mà về, biết rõ mỹ nhân đệ nhất thiên hạ Nam Cung Hồng Nhan đang ở trong cổ xe kia, lúc trước vì trộm lấy Miểu Quỷ Ban Chỉ của Phong Phi Vân nên hắn cũng không kịp nhìn mỹ nhân đệ nhất thiên hạ lớn lên đến cùng xinh đẹp bực nào, hiện giờ tự nhiên không thể buông tha cho cơ hội này rồi.

Chỉ có một thời cơ!

- Trở lại cho ta!

Phong Phi Vân vỗ ra một chưởng, bảy đầu kỳ ngưu từ trong lòng bàn tay bay ra, ngưu ảnh như núi, cường tráng mà thần tuấn.

- Đối thủ của ngươi là ta!

Ầm ầm!

Mộc Đàm Thiên ngang trời giết ra, cũng đánh ra bảy ngưu chi lực, đụng tan ngưu ảnh đầy trời, Tất Ninh Suất bay vút trên đỉnh cổ mộc, xoay người làm một cái mặt quỷ với Phong Phi Vân, thật giống như đang nói..., lão tử đi tìm mỹ nhân đệ nhất thiên hạ phong lưu khoái hoạt, Thần Vương truyền nhân bây giờ vẫn nên thành thành thật thật khổ chiến đi, chỉ cần vượt qua rồi, công chúa điện hạ hài lòng thì về sau sẽ có vạn kim chi thân của công chúa làm ấm giường cho ngươi.

Ta đây là đang giúp ngươi thoát khổ hổ hải ah, có công chúa chơi, ai lại chơi loại nữ tử phong trần này, nếu để cho công chúa điện hạ biết rõ ngươi cùng nữ tử phong trần anh anh em em, chỉ sợ Thần Vương truyền nhân như ngươi cũng không còn mạng đâu. Tất Ninh Suất chung quy vẫn cảm thấy mình đây là đang làm người tốt chuyện tốt, tổn mình lợi người, công đức vô lượng.

Loại hông nhan họa mỹ mỹ nhân đệ nhất thiên hạ này cứ giao cho ta tới thu thập đi, Tất Ninh Suất có chút không thể chờ đợi được nữa, lau đi nước dãi bên khóe miệng, cấp tốc chạy vội đi.

Ánh mắt Phong Phi Vân trở nên âm trầm, hắn lấy ra bạch thạch cự đao dài hơn 7m, đề trong tay, trên người có một cổ sát khí đầm đặc lao ra, khiến hai mắt hắn cũng trở nên có chút huyết hồng, một đao giở lên cao bổ ra ngoài.

Đạo đao khí kia hóa thành bay ra, bay trăm dặm, một đao chém vào mông Tất Ninh Suất, chiếc quần vốn rộng thùng thình lập tức biến thành quần yếm, lại còn đang nhỏ máu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.