Linh Chu​

Chương 1225: Chương 1225: Nam hải sôi trào. (2)




Dưới mặt nước vẫn có vô số lực lượng khủng bố đan xen, tia chớp vàng tràn ngập trong biển. Tu sĩ bình thường nhảy xuống dưới sẽ bị cắt nát bấy ngay.

Bùm!

Một vòng chụp linh khí bao phủ Huyền Vệ, gã lặn xuống đáy biển. Có lẽ Phong Phi Vân đã thành tro nhưng chắc chắn Kim Tàm Kinh sẽ không bị hủy diệt, có lẽ nó đã chìm xuống đáy biển.

Nhiều thủ lĩnh tà đạo trốn ra Nam hải, rất nhiều người chết vì dư âm chiến đấu trên bầu trời, vùi thây dưới biển.

Khá nhiều tu sĩ tà đạo tham gia thịnh hội tà đạo, chỉ có thủ lĩnh đỉnh cao nhất mới đến đảo Nam hải. Đa số tu sĩ tà đạo canh chừng bên bờ Nam hải, lúc này bọn họ nhìn chiến đấu trên bầu trời sợ hãi run rẩy.

Cảnh tượng khủng bố biết bao, như thần ma chiến đấu.

Sinh Mệnh Hành Giả Thiên Thu Sinh cũng bị thương nhưng thoát chết, gã đứng bên bờ Nam hải nhìn biển cả mênh mông.

Thiên Thu Sinh lẩm bẩm:

- Là Tà Hoàng, là Tà Hoàng.

- Thật sự là Tà Hoàng! Cũng đúng, chỉ Tà Hoàng mới có tu vi khủng khiếp như thế.

Đám tu sĩ tà đạo bàn tán xôn xao, đa số người bỏ trốn, định chạy ra thật xa mới thấy an toàn.

- Là ai đánh nhau với Tà Hoàng?

- Chắc cũng là nhân vật ghê gớm lắm.

- Long uy trấn thế, bá đạo vô song, hay là thái thượng Tấn đế?

- Rất có thể là thái thượng Tấn đế, nên mới chiến đấu dữ dội với Tà Hoàng được.

Trên bầu trời mây tà cuồn cuộn, vô số cuồng long màu vàng bay lượn. Đất đai rung rinh, vô số sinh linh run rẩy như thể khung trời sắp rơi xuống.

Ba cổ tiên giáo, tu sĩ chư thiên vạn giáo Địa Tử phủ đang trên đường chạy tới, từ xa cảm nhận hơi thở kinh hoàng cách vạn dặm. Mọi người run sợ, không dám đi tới.

Giáo chủ ba cổ tiên giáo cùng ra lệnh:

- Mọi người hãy dừng lại!

Mấy tiên giáo Địa Tử phủ tập kết tu sĩ chạy tới thịnh hội tà đạo, lao vào Nam hải định tru giết đại đạo hái hoa Nhất Trận Phong, thậm chí phá hoại tà đạo thống nhất. Nhưng bây giờ bọn họ cảm nhận áp lực khổng lồ.

Trong trận doanh Nhật Nguyệt tiên giáo, một nam nhân đầu đội vũ quan, mặt ngọc phong độ thần thánh, thoạt trông khoảng ba mươi tuổi, mặc áo bạc, chân đạp cỏ thơm đứng trên một ngọn đồi nhìn hướng Nam hải. Gã không phải tu sĩ của Nhật Nguyệt tiên giáo nhưng giáo chủ Nhật Nguyệt tiên giáo gặp gã thì kính như thần linh.

Nam nhân cảm thán rằng:

- Thú vị thú vị, Long gia không uổng là hoàng tộc Thần Tấn vương triều, cường giả lớp lớp.

Hỏa Công chân nhân đứng bên cạnh nam nhân, mây lửa cuồn cuộn, không khí xung quanh bị nhiệt độ cao từ người gã đốt vặn vẹo. Hỏa Công chân nhân như hóa thân bằng lửa.

- Không ngờ hai người này đã đến cảnh giới như thế.

Nam nhân mặt ngọc biểu tình không thay đổi, lạnh nhạt nói:

- Đúng vậy!

Hỏa Công chân nhân biếta được nam nhân đánh giá như thế đã rất lợi hại, từ xưa đến nay không bao nhiêu người được nhận xét như thế.

Hỏa Công chân nhân chắp hai tay sau lưng hỏi dò:

- Long Khương Linh đúng là lợi hại, lừa cả Thần Linh cung gã. Cung chủ cảm thấy Long Khương Linh và Phong Hoàng ai mạnh hơn?

Nam nhân mặt ngọc trầm ngâm giây lát, nói:

- Khó nói.

Bạch Nguyệt sứ giả mặch cung trang chậm rãi đến gần, cung kính đứng sau lưng nam nhân mặt ngọc, cúi thấp đầu nói:

- Duệ Hâm đã trở về.

Tâm tình Bạch Nguyệt sứ giả rất phức tạp, nàng vô cùng tôn kính nam nhân trước mắt như nhìn thần linh. Liễu Duệ Hâm là nữ nhi Bạch Nguyệt sứ giả và nam nhân này, dù mấy năm nay nhiều người thầm phỉ báng nàng nhưng Bạch Nguyệt sứ giả không hối hận. Hiến thân cho nam nhân này là vinh diệu.

Nam nhân mặt ngọc liếc Bạch Nguyệt sứ giả đứng sau lưng, lòng có chút vấn vương hỏi:

- Duệ Hâm khỏe không?

- Nàng rất tốt.

Bạch Nguyệt sứ giả ngừng một lúc, nói tiếp:

- Thì ta đại đạo hái hoa Nhất Trận Phong là nhi tử của yêu ma Phong Phi Vân.

Hỏa Công chân nhân cười dài, thanh âm như tiếng sấm:

- Ha ha ha ha ha ha! Hôm nay lại thêm một tên lừa gạt ranh ma.

Ánh mắt nam nhân mặt ngọc sâu thẳm, mỉm cười nói:

- Phong Phi Vân, hay cho nhi tử của yêu ma, trốn ra Đồng Lô sơn, thiên tài. Hôm nay thật nhiều chuyện làm người ta ngạc nhiên, mấy năm nay Thần Tấn vương triều ra khá nhiều nhân vật lợi hại. Không biết còn bao nhiêu chuyện Thần Linh cung chúng ta không biết?

Khi nam nhân mặt ngọc nói câu đó thì mắt âm trầm, gã quyết định chỉnh đốn lại Thần Tấn vương triều, đào ra uy hiếp ẩn giấu.

Hỏa Công chân nhân mở miệng nói:

- Cung chủ, Kim Tàm Kinh nằm trong tay Phong Phi Vân.

Nam nhân mặt ngọc nói:

- Hãy nói với Long Khương Linh, Phong Hoàng, ra lệnh cho bọn họ trong vòng bảy ngày đưa Kim Tàm Kinh đến Thần Linh cung.

Nam nhân mặt ngọc nói xong quay người đi, rất dứt khoát.

Hỏa Công chân nhân cười hỏi:

- Nếu bọn họ không nghe thì sao?

- Vậy nghĩa là bọn họ bắt đầu không phục Thần Linh cung, đã không phục Thần Linh cung thì phải chết. Bọn họ nên biết năng lực của Thần Linh cung lớn cỡ nào, tuy bây giờ cánh đã cứng nhưng ta không ngại bẻ gãy đôi cánh đó.

Nam nhân mặt ngọc biến mất trong không trung.

Hỏa Công chân nhân mỉm cười nói:

- Ta sẽ hết sức chuyển lời của cung chủ cho bọn họ, ha ha ha ha ha ha!

Hỏa Công chân nhân quay đầu nhìn chiến đấu phía xa, cười toe toét.

* * *

Phong Phi Vân bị thương rất nặng, tuy có Thanh Đồng cổ thuyền phòng ngự nhưng hắn vẫn da tróc thịt bong, cơ thể suýt rách toác thành mấy mảnh, bị cuồng long màu vàng đánh chìm xuống đáy biển.

- Quá mạnh, nếu không đến tiểu thưa Bất Tử Phượng Hoàng Thân thì không đỡ nổi.

Phong Phi Vân ở đáy biển ho ra máu, phun ra mấy ngụm máu loãng. Linh khí trong cơ thể tiêu hao chín phần, Phong Phi Vân không thể kích hoạt Thanh Đồng cổ thuyền chạy trốn nữa, đành thu nó về.

Tuy không thể kích hoạt Thanh Đồng cổ thuyền nhưng nơi này không thể ở lâu, Phong Phi Vân phải chạy ngay.

Phong Phi Vân cắn chặt răng, căng thẳng thần kinh bơi nhanh dưới biển. Bmột cột nước từ bên trên đánh xuống, Huyền Vệ đẫm máu vỗ một chưởng.

- Bám dai như đỉa!

Người Phong Phi Vân phát ra ánh sáng trắng lấp lánh, Thiên Tủy Binh Đàm ngưng tụ thành một mảnh kiếm vũ phá tan cột nước.

Ầm!

Phong Phi Vân bị thương nặng hơn, cơ thể thụt lùi ra sau, lùi ra mấy dặm mới ổn định thân thể.

- Không uổng là người Tà Hoàng đặc biệt chú ý, vẫn không chết, sức sống của ngươi quá mạnh.

Huyền Vệ lặn xuống đáy biển, linh khí tràn ra lớp da ngưng tụ thành chiến giáp. Tay Huyền Vệ duỗi ra, nước biển ngưng tụ thành băng, biến thành chiến thương huyền băng.

- Muốn Kim Tàm Kinh thì hãy lấy bản lĩnh thật ra đi!

Mắt Phong Phi Vân lạnh băng, Thiên Tủy Binh Đàm ngưng tụ thành cây chiến thương, ánh sáng trắng chói mắt, cực kỳ sắc bén.

Phập!

Huyền Vệ hét to, máu phun ra. Một tia sáng chết chóc vô hình từ đỉnh đầu Huyền Vệ cắt xuống, xẻ đôi người gã ra.

Con ngươi Phong Phi Vân co rút, hắn rất ngạc nhiên.

Ai giết Huyền Vệ?

Vằn nước dao động bên cạnh Phong Phi Vân, Trí Tàng đại sư bước ra, bàn tay phải dính đầy máu khuếch tán trong nước.

Trí Tàng đại sư chắp hai tay, niệm phật:

- A di đà phật, thiện tai, thiện tai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.