Linh Chu​

Chương 541: Chương 541: Quyết đấu đỉnh cao. (1)




Tô Quân đứng ở trên đỉnh núi cười nói:

- Thì ra là đệ Tam điện hạ và đệ Tứ điện hạ của Sâm La Điện đến, khó trách sát khí cường thịnh như thế, thật đúng là vẫn còn có chút làm cho người ta sợ hãi.

- Ha ha! Tô Quân, ta biết tu vi của ngươi cường đại. Với hai người chúng ta thì cũng không phải là đối thủ của ngươi.

Tiếng cười của lão Tam càng nham hiểm hơn.

Lão đã từng giao đấu cùng Tô Quân, ba chiêu bại trận, cho nên đối với tu vi của Tô Quân thì khá hiểu rõ.

Có thể ngăn cản Tô Quân xuất một chiêu mà không chết người thì đều cực kì ít ỏi đến đáng thương. Lão Tam có thể ngăn cản hắn ba chiêu, mà có thể chạy trối chết, từ đó có thể thấy được điện hạ Sâm La Điện đều là nhân tài siêu quần xuất chúng.

- Vậy mà các ngươi vẫn còn đi tìm cái chết.

Tô Quân nói.

- Hừ, Sâm La Thập Điện chúng ta có bảy vị điện hạ đến đây. Tô Quân, ngươi vẫn còn chống đỡ được sao?

Lại có năm tên điện hạ Tà Tông bay ra từ trong mây đen. Mọi người đều là nhân vật nổi bật, là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ tuổi mỗi một điện.

Bảy vị điện hạ trôi nổi tại bẩy phương hướng, vây quanh Tô Quân ở chính giữa. Mỗi một người bọn họ đều mang theo một kiện Linh Khí, có một loại khí thế muốn giết hại thiên tài cấp bậc Sử Thi.

Sâm La Điện là đứng đầu Tà Tông, truyền thừa từ rất xưa, nếu tìm hiểu đến ngọn nguồn thời kỳ đại nạn thì mỗi một điện đều có nền tảng từ thuở xa xưa, bồi dưỡng ra được anh tài vô song nên tự nhiên càng là bộc lộ năng lực rõ mồn một.

Các vị điện hạ của Sâm La Thập Điện đã đến đây bảy vị, mỗi một vị đều là nhân vật cấp bậc xưng vương trong thế hệ trẻ tuổi, đủ sức làm cho trong thế hệ trẻ tuổi không người không sợ hãi.

Từ bẩy phương vị cũng có Linh Khí nổi lên, phong tỏa trời cao, có thần buồm đen tuyền, có cung điện khổng lồ, có Huyết Kỳ khiếp người... Đây là một hình ảnh rầm rầm rộ rộ, bẩy món Linh Khí đồng thời xuất hiện ở trên một vùng trời rồng lớn.

Các tu sĩ chung quanh đều bị lực lượng Linh Khí ép tới vô phương hai chân đứng thẳng.

Phong Phi Vân giờ phút này đã tiến vào cảnh giới Vong Ngã quên hết mọi thứ. Tất cả tâm thần đều bắt đầu thu lại để toàn lực hấp thu năng lượng của Đan Linh Thạch, chỉ có hấp thu Đan Linh Thạch càng nhanh hơn thì hắn mới có thể xuất quan trước khi càng nhiều cường giả chạy tới đây.

Hắn không muốn bởi vì chính mình, mà liên lụy bằng hữu.

- Tô Quân, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, lui một bên đi thôi! Lực lượng của một người dù sao có hạn, ngươi không ngăn được chúng ta.

Thần buồm trong tay Tiết Trường Tiếu đã che một nửa bầu trời.

Tô Quân đứng ở trước miếu cổ, tựa như đã đóng đinh ở trên mặt đất, vững như bàn thạch, không có nửa phần ý định rời khỏi chỗ này.

- Vậy có thêm ta nữa cũng đủ rồi chứ!

Trong màn trời đêm truyền đến một âm thanh cực kì mạnh mẽ.

Một cây Bạch Yến Đà Thương đã xuyên thủng mây đen trên trời cao. Yến Tử Vũ mang theo trường thương, bay xuống trên đỉnh miếu cổ, một đôi mắt hổ quét nhìn chung quanh.

Bảy vị điện hạ Sâm La Điện đều có hơi xao động. Cao thủ đệ nhất thế hệ trẻ tuổi của Vạn Tượng Tháp lại đã đến đây.

Tu vi của Yến Tử Vũ không kém gì Tô Quân.

- Yến Tử Vũ, lần này không liên quan chuyện của ngươi?

Điện hạ Đệ Thập Điện của Sâm La Điện lạnh lùng quát một tiếng.

Yến Tử Vũ kiêu ngạo đứng ở chỗ cao, hắn nói:

- Phong Phi Vân chính là học viên Vạn Tượng Tháp ta. Chúng ta chính là đi cùng, làm thế nào lại nói cũng không quan chuyện của ta ?

- Nói thật hay! Vạn Tượng Tháp và Tà Tông đã sớm hẹn rõ ràng muốn đánh một trận tại bờ Thánh Hồ. Đêm qua, Tà Tông điện hạ các ngươi không đến, tối nay vừa lúc đánh đến long trời lở đất đi.

Công chúa La Phù khống chế Bát Bộ Long Xa xông qua phong tỏa của bảy vị điện hạ Sâm La Điện, Long Xa hạ xuống đỉnh núi Tịch Thần Phong, có Long Hoàng khí xoay quanh Cổ Xa.

Nằm ngoài dự liệu của mọi người, công chúa La Phù lại xuất hiện đúng vào lúc này.

- Meo meo, meo meo!

Vài tiếng mèo kêu vang lên.

Một tiểu cô nương trắng nõn mũm mĩm ôm con bạch miêu nhi đang đi trên Quỷ Tiên Kiều đến, trên mặt vẫn giữ nụ cười mỉm, bàn tay nhỏ bé đang vuốt ve con miêu nhi.

Tiểu Tà Ma cũng đi lên Tịch Thần Phong, nó ngồi ở trên ngưỡng cửa miếu cổ, hai ngón tay đang nắm cái tai rất dài của miêu nhi.

Mấy người đạt trình độ cao nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Vạn Tượng Tháp lại đồng loạt xuất hiện.

Tình thế chợt thay đổi, có mấy người này ở đây, đội hình cường đại như thế, cho dù là mười vị điện hạ của Sâm La Điện đều xuất hiện thì cũng không nhất thiết có thể đủ sức giành được kết quả tốt đẹp.

Lúc này không ra tay thì còn đợi khi nào!

Tô Quân hai tay chắp tay trước ngực, một đạo Thất Thải Hà Quang bay ra từ lòng bàn tay của hắn, biến thành một vòng chiến thật lớn, đồng thời cuốn Tiết Trường Tiếu và lão Tam vào trong vòng chiến.

Lấy một địch hai, lại vẫn hoàn toàn áp chế hai người.

Yến Tử Vũ xuất ra Bạch Yến Đà Thương, một cột sáng trắng lóa chiếu thẳng hướng trời cao. Nó đồng thời đối đầu với ba món Linh Khí, có ba vị điện hạ Sâm La Điện đồng thời đánh nhau với hắn.

Còn lại hai vị điện hạ, chia nhau xuất ra Huyết Kỳ và Thiết Oản. Hai món Linh Khí này, một thứ công phạt sắc bén, một cái phòng thủ kiên cố. Chúng đang muốn đánh lén Phong Phi Vân trong miếu cổ.

Chỉ cần uy lực chết chóc của một đạo Linh Khí là có thể đem giờ phút này giết được Phong Phi Vân.

Nhưng mà hai kiện Linh Khí này lại bị Tiểu Tà Ma đón tiếp !

Thiết Oản kia vốn cao chừng bẩy thước, trên bề mặt có những đường linh vân trong truyền thuyết, trong phong ấn có thú hồn Khí Linh. Nhưng mà nó lại bị bàn tay nhỏ bé của Tiểu Tà Ma dễ dàng bắt lấy, rồi đè ở trên mặt đất.

Linh Mang trên Thiết Oản bị nó hủy hoại, biến thành bát bạc áng chừng chỉ to bằng một nắm tay. Nó ném cho con miêu nhi "Đạm Đạm".

Nhìn ý định của nó thì muốn lấy cái bát bạc này làm thứ đựng đồ ăn cho con Đạm Đạm.

Mà một lá Huyết Kỳ kia cũng bị nó bắt được. Nó bóp nát Linh Mang trên bề mặt, rồi không nương tay chút nào mà đút vào trong lòng mình, thật giống như đó vốn là món đồ của nó.

Hai vị điện hạ Sâm La Điện kia bị tức tối đến trên đầu bốc khói xanh. Bọn họ sớm đã nghe nói Tiểu Tà Ma kia cực kì quái dị. Nhưng mà bọn họ xem ra một tiểu nha đầu mới mười một, mười hai tuổi, coi như là quái dị tới đâu thì cũng chỉ có lớn hơn một chút như vậy, có thể lợi hại được đến đâu ?

Nhưng mà giờ phút này nó vừa ra tay, liền thu mất hai kiện Linh Khí, khiến cho tất cả mọi người được mở rộng tầm mắt.

- Nàng, nàng tu luyện một loại phép cấm, có thể cướp đi Linh Khí của người khác, chẳng lẽ là Trích Tinh Thuật?

Xa xa, không ngừng có ánh sáng lung linh bay tới, số tu sĩ tụ tập càng ngày càng nhiều. Rất nhiều người là đến đây xem náo nhiệt, đương nhiên cũng có một bộ phận đến đây để loại trừ Phong Phi Vân, chính lúc đang chờ đợi thời cơ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.