Linh Chu​

Chương 1599: Chương 1599: Thái cổ Thiên Mộc. (1)




Đế Trủng đem Đế thánh bội giao cho Phong Phi Vân, để cho hắn mang về Đế gia, Phong Phi Vân cuối cùng lại đem Đế thánh bội đưa đến trên thanh đồng cổ thuyền, cho nó làm bạn với thi thể của Đế Trủng.

Đây là lần đầu tiên Đế thánh bội mở miệng nói chuyện.

Đây cũng là lão gia hỏa đi theo bên cạnh Đế Trủng, ít nhất cũng đã sống mấy cái lượng kiếp pháp lực, mặc dù chỉ là một khí linh nhưng mà như cũ không thể coi thường, kiến thức vốn có liền xa xa không phải là Phong Phi Vân có thể so sánh được.

Phong Phi Vân cung kính xá một cái, khiêm tốn thỉnh giáo nói:

- Tiền bối, lời vừa mới rồi là nói hạ đan điền chính là tàng tinh chi phủ, "tinh" ở đây chỉ chính là....

- Ở trên đạo lý của chủ nhân, đem người chia thàm ba bộ phận, tinh, khí, tần, vạn sự vạn vật đều có ba bộ phận này tạo thành, ba bộ phận này đồng thời đối ứng với ba cái đan điền của con người, thượng đan điền là tàng thần chi phủ, trung đan điền là tàng khí chi phủ, hạ đan điền là tàng tinh chi phủ.

Đế thánh bội lại nói:

- Cái gọi là "tinh", chỉ chính là vật chất cơ sở của con người cấu thành, tu sĩ bình thường, như người, long, phượng, hổ, báo, thạch, mộc.... Mọi việc như thế, đều là vật chung đơn nhất, vật chất tạo thành cũng chỉ thuần túy có một loại, cũng sẽ không đồng thời xuất hiện hai loại "tinh".

- Nhưng mà thân thể của ngươi lại bất đồng, trong thân thể của ngươi có "tinh" cấu thành người, cũng có "tinh" cấu thành Long, hai loại "tinh" cùng tồn tại, mâu thuẫn lẫn nhau, bài xích lẫn nhau, dưới tình huống như thế là không thể nào mở ra hạ đan điền.

Phong Phi Vân như có điều suy nghĩ, nói:

- Đây chính là nguyên nhân mà bán yêu không thể bước vào Vũ Hóa cảnh, vật chất cơ sở cấu thành trong thân thể pha tạp, "tinh" không tinh khiết, "tinh" cũng là không tụ, cũng là căn bản không cách nào mở ra hạ đan điền "tàng tinh chi phủ".

Đế thánh bội nói:

- Đây là một loại áp chế của thiên đạo, nhân yêu khác đường, nhân quỷ khác đường, nhân cùng yêu kết hợp sẽ không có kết quả tốt, nhân cùng quỷ kết hợp cũng sẽ không có kết quả tốt, loại áp chế này cũng không vẻn vẹn chỉ xuất hiện ở trên người nhân loại, loại sinh vật bất đồng khác tương hỗ kết hợp cũng sẽ không có kết quả tốt.

- Tỷ như: Ngựa cùng lừa kết hợp sinh hạ ra "la", la liền không có năng lực sinh dục sinh sôi nảy nở, sư cùng hổ sinh ra Sư Hổ thú, Sư Hổ thú cũng không có khả năng sinh sản.

- Chủng sinh vật bất đồng giao tạp với nhau vốn chính là hành động nghịch thiên, sẽ phải chịu trừng phạt của thiên đạo.

- Bán yêu cho dù có thể sinh ra đời sau, hài tử sinh hạ ra cũng sẽ là một đời yếu hơn một đời, muốn bước lên tu tiên đạo cũng càng khó khăn, muốn đạt tới Vũ Hóa cảnh, đó càng là chuyện không thể nào, ngươi tu luyện tới một bước hiện tại cũng đã là bước chân vào đỉnh phong của bán yêu, không thể nào lại có tiến bộ.

Đế thánh bội nói rất vô tình.

Ánh mắt của Phong Phi Vân kiên định, lắc đầu nói:

- Phàm là chuyện thì không có tuyệt đối, hài tử do bán yêu sinh ra cũng không nhất định một đời yếu hơn một đời, thiên đạo chặt đứt con đường, chẳng lẽ sẽ không mở ra một con đường mới, thiên đạo ở trước mặt ta vẽ một con sông, ta có thể xây một cái cầu; thiên đạo ở trước mặt ta xây một bức tường vững chắc, ta có thể tạo ra một cái cầu thang; thiên đạo ở trước mặt ta đặt một vực sâu, ta liền tu luyện ra một đôi cánh.

- Nếu như trước mặt ngươi là một phiến hải dương, cả đời cũng không xây được nổi cầu vượt biển, ngươi nên làm cái gì đây?

- Nếu như trước mặt người là bức tường cao đến cửu thiên, cả đời ngươi cũng không tạo được một cây cầu thang dài như vậy thì làm sao?

- Nếu dưới chân ngươi là vực sâu mà chim bay khó lọt, cho dù ngươi có một đôi cánh thì lại có ích lợi gì?

Đây là vấn đề rất tàn khốc.

Đế thánh bội nói:

- Lực lượng của thiên đạo vô cùng vô tận, căn bản không phải nhân lực có thể chống lại.

- Chắc chắn sẽ có biện pháp.

Phong Phi Vân cũng không nổi giận, nói:

- Qua biển không nhất định dùng cầu, có thể dùng thuyền, qua tường cũng không nhất định dùng thang, có thể đục vỡ vách tường, qua vực cũng không nhất định phải bay, ta trước tiên dùng dây đi xuống đáy vực, lực lượng thiên đạo vô cùng vô tận lại làm sao có thể chu toàn, tu luyện không phải là chuyện nghịch thiên, còn không phải là có người đạp trên con đường này.

Đế thánh bội trầm mặc thật lâu, quang hoa nở rộ, chậm rãi xoay tròn, nói:

- Ngươi có tín niệm kiên định như vậy là chuyện tốt, hi vọng ngươi thật có thể làm được, trên đời này phàm là người có thể cùng trời tương tranh đều là người khó lường, còn có một việc phải nhắc nhở ngươi, tòa cổ thuyền này tương đối khó lường, thường cảnh một đoạn thời gian ở trong cổ thuyền sẽ tràn ra một luồng khí tức, đó là khí tức thuộc về thái cổ.

Tâm thần của Phong Phi Vân vừa động, nói:

- Tiền bối có thể cảm nhận được trong cổ thuyền có khí tức lưu động ra là đến từ vị trí nào không?

Thanh đồng cổ thuyền hoàn toàn phong bế, không có bất kỳ lỗ hổng nào, một cánh cửa duy nhất cũng đã bị mục được dính ở chung một chỗ, căn bản không cách nào mở ra.

Nếu như trong cổ thuyền thật sự có khí lưu tràn ra, cũng là chứng minh có lối đi khác có thể tiến vào trong thuyền.

Đế thánh bội nói:

- Trong Long Mã hà đồ ở trên thân thuyền.

Một tấm thần đồ huyền phù ở mặt trước cổ thuyền.

Một đầu Long Mã toàn thân đều là vết lấm chấm bơi ở trong tiên hà, ngửa mặt lên trời nhìn ra xa, tựa như đang nhìn trộm tinh không, nhìn tinh hải ở xa, bày ra một bức hình ảnh dao động nhân tâm.

Một bức thần đồ này chính là từ trên Miểu Quỷ ban chỉ bay ra, huyền phù ở đỉnh chóp của cổ thuyền.

Phong Phi Vân ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Long Mã hà đồ trên bầu trời, thi triển Đại Diễn thuật suy tính, đi tìm Thái cổ khí tức theo lời của Đế thánh bội.

- Chẳng lẽ một bức Long Mã hà đồ này hẳn là mấu chốt tiến vào thanh đồng cổ thuyền?

Phong Phi Vân tung người bay lên, bay vào trên tiên hà, chân đạp luân hồi tật tóc, hạ xuống trên lưng đầu Long Mã kia.

Long Mã chỉ là một hư ảnh, cũng không phải là thật thể, nhưng mà ở khoảng cách gần tiếp xúc với nó lại phát hiện nó không phải chỉ là một đạo hìn bóng, giống như là có sinh mệnh.

- Trên đời này chẳng lẽ thật tồn tại loại sinh vật Long Mã này.

Phong Phi Vân mới vừa sinh ra ý niệm như vậy đột nhiên cảm giác được một cỗ lực hút khổng lồ, tựa như đưa thân vào trong nước xoáy, hướng lỗ mũi của Long Mã bay vào.

Long Mã đang hô hấp.

Phong Phi Vân không cố ý đi ngăn cản cỗ lực lượng này, dù sao hiện tại hắn chỉ là một đạo thần thức, cho dù tao ngộ nguy hiểm thì ảnh hưởng đối với bản tôn cũng sẽ không quá lớn.

- Thình thịch!

Thần thức của Phong Phi Vân hạ xuống trong không gian một phiến hắc ám, mới vừa gia nhập vào bên trong liền lập tức cảm giác được chung quanh có khí tức hỗn loạn trùng kích đến, giống như là không gian phong bạo có thể xé rách thân thể con người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.