Linh Chu​

Chương 859: Chương 859: Thần Hà cấm vệ. (2)




Đương nhiên số lượng Thần Hà cấm vệ vẫn không nhiều lắm, sẽ không vượt qua năm mươi người, chính là cường giả trong cường giả.

- Lão bộc Khúc Trường Ngâm, chính là đầu lĩnh Thần Hà cấm vệ thế hệ này.

Lão giả thân thể cong xuống, không ngẩng đầu lên.

Trong mắt Phong Phi Vân tràn đầy hỏa mang, vận dụng phượng hoàng thiên nhãn nhìn kỹ lão giả này, nhưng mà không cách nào nhìn thấu tu vị của hắn, đây chính là cường giả cấp bậc cự phách.

Nhân vật cấp bậc cự phách đã ít lại càng ít, mười nửa bước cự phách mới có một người có thể bước vào cự phách.

Giống như Bắc Minh phiệt Thần Hỏa doanh, toàn bộ đều là đại nhân vật ngoài nửa bước cự phách, nhưng mà đạt tới cự phách không tới mười người.

Đây đã là nội tình cao nhất của thế lực tu tiên cao cấp nhất Thần Tấn vương triều như Bắc Minh phiệt, có thể thấy được nhân vật cự phách thưa thớt cỡ nào.

Trong Thần Hà cấm vệ, nhân vật cự phách vô cùng thưa thớt, năm ngón tay có thể đếm hết.

- Tất cả mọi người đứng lên đi.

Phong Phi Vân truyền lệnh.

Hai mắt Khúc Trường Ngâm cẩn thận, nói:

- Thần vương đại nhân, chúng ta vào trong nói chuyện.

Phong Phi Vân gật dầu, đi theo sau lưng Khúc Trường Ngâm, Tất Trữ Suất cũng muốn theo vào, nhưng mà bị Khúc Trường Ngâm cự tuyệt, hết sức nghiêm túc nói:

- Thần vương đại nhân, người này là?

- Không sao, cứ cho hắn vào đi.

Phong Phi Vân thản nhiên nói ra.

Thần Hà cấm vệ chính là lực lượng bí ẩn nhất của phủ thần vương, nhưng chỉ là một chi trong đó.

Phải biết rằng nhìn chung lịch sử Thần Tấn vương triều tổng cộng xuất hiện bảy thần vương, Thần Hà cấm vệ chính là lực lượng hộ mệnh của thần vương thứ bảy mà thôi.

Mà trên thực tế thần vương mỗi thời đại đều thành lập một chi lực lượng thần bí, vẫn bảo tồn tới ngày nay, trong đó lực lượng xa xưa nhất đã tồn tại sáu ngàn năm, ai cũng không biết bọn họ cường đại tới mức độ nào rồi?

Cho nên lực lượng che dấu của phủ thần vương chỉ có bảy chi, Thần Hà cấm vệ chỉ là một trong số đó.

Tuy đã qua hơn sáu ngàn năm, nhưng mà Phong Phi Vân không lo lắng độ trung thành của lực lượng thần bí, bởi vì lịch đại thần vương không phải người ngu, nếu không thể cam đoan con cháu của những người này thiên thu muôn đời, cũng không chọn những người này với tư cách là cấm vệ phủ thần vương.

Cũng bởi vì như thế, Phong Phi Vân mới dám yên tâm lớn mật mang theo Tất Trư Suất đi tới nơi này, dù sao cũng chỉ là một chi trong bảy chi cấm vệ mà thôi.

- Thần vương đại nhân làm thế nào chạy ra khỏi phủ thần vương?

Khúc Trường Ngâm nói.

Phong Phi Vân nói đơn giản chuyện xảy ra trong phủ thần vương một lần, nói:

- Chuyện đã xảy ra như thế, đúng rồi, ai là người đầu tiên tiến vào phủ thần vương?

- Phủ thần vương xảy ra đại biến, lão bộc lập tức lao qua, nhưng mà lúc ấy phủ thần vương đã hóa thành biển dung nham nóng chảy rồi.

Khúc Trường Ngâm nói thêm:

- Lúc lão bộc đuổi tới, thái tử điện hạ và một ít tu sĩ Bắc Minh phiệt đã tới đó, trong dung nham nóng chảy tìm ra thần vương lệnh.

- Long Thần NHai!

Phong Phi Vân cười lạnh.

- Móa, đại gia nó!

Tất Trữ Suát đập đùi mắng to một tiếng.

Phong Phi Vân lại nói:

- Thần vương lệnh hiện tại đang ở nơi nào?

- Long Thần Nhai đã hiến thần vương lệnh cho Tấn đế, hiện tại có lẽ trong nội cung, chẳng qua hiện tại tu sĩ trong thiên hạ cho rằng thần vương đại nhân đã chết, Tấn đế hạ lệnh ai có thể thắng trong cuộc chiến phò mã thì kẻ đó chính là thần vương mới.

Khúc Trường Ngâm nói.

Muốn trở thành thần vương, khống chế thần vương lệnh nhất định phải đi vào thái miếu tế tự, còn phải được các lão tổ hoàng tộc trợ giúp nhỏ máu nhận chủ mới có thể nắm giữ thần vương lệnh, trở thành thần vương mới.

- Cuộc chiến phò mã bắt đầu bao giờ?

- Ngày mai chính là ngày đầu tiên.

Khúc Trường Ngâm nói ra.

Ánh mắt Phong Phi Vân quay tít một vòng, lộ ra thần sắc chờ mong.

Khúc Trường Ngâm nói:

- Thần vương đại nhân, có nên hiện tại đo vào trong cung gặp Tấn đế, thu hồi thần vương lệnh?

- Không! Hôm nay thế cục thần đô phức tạp, đấu tranh càng ngày càng hung hiểm, ngay cả Tấn đế cũng rất khó khống chế, nếu ta hiện tại tiến vào đế cung, tuy có thể thu hồi thần vương lệnh, nhưng mà người trong thiên hạ cũng sẽ biết ta còn sống. Người muốn giết ta sẽ tiếp tục ra tay giết ta, chuyện này với ta không có chút chỗ tốt nào cả.

Phong Phi Vân nói ra.

- Ý thần vương đại nhân là?

Khúc Trường Ngâm nói.

- Lui vào chỗ tối, yên lặng theo dõi kỳ biến.

Phong Phi Vân nói.

- Nếu có người thắng cuộc chiến phò mã, phải chăng trở thành thần vương tiếp theo?

Khúc Trường Ngâm nói.

Phong Phi Vân cười cười, nói:

- Ta sẽ đi tham gia cuộc chiến phò mã, lại đoạt lại vị trí thần vương là được.

Phong Phi Vân tự nhiên muôn đi tham gia cuộc chiến phò mã, vì La Phù công chúa nên phải đi.

Cho dù bại lộ thân phận cũng không sao, hôm nay tất cả mọi người cho rằng Nguyệt công chúa đã chết, hắn chính là thần vương phải kết hôn với công chúa mới, tự nhiên càng hợp tình hợp lý.

Phong Phi Vân tự nhiên có mưu đồ trong lòng của mình, nếu Bắc Minh Mặc Thủ muốn chơi, tự nhiên cũng nên chơi với hắn tới cùng.

Rời khỏi cửa hàng linh thạch, Phong Phi Vân và Tất Trữ Suất tách ra.

Xảy ra chuyện lớn như thế, Tất Trữ Suất phải đi gặp Tà Hồng Liên, bằng không xảy ra chuyện gì thì có trời mới biết.

Phong Phi Vân cũng đi gặp một người, cũng không biết nàng có rời khỏi thần đô hay chưa?

Phong Phi Vân ở trong long mạch dưới đất, bên trong căn vài viên Thiên Tủy Đan, tu vị tăng lên thật lớn, Thiên Tủy Đan cũng chỉ là tứ phẩm linh đan, không có đạt tới cấp bậc ngũ phẩm, cho nên tiêu hóa một viên không thể đột phá cảnh giới.

Tuy còn chưa có đạt tới cấp bậc Thiên Mệnh tứ trọng, nhưng mà không kém bao nhiêu cả.

Mà lần này trên đường tiến tới Tuyệt Sắc Lâu, Phong Phi vân ăn hai viên Thiên Tủy Đan.

- Luyện hóa năm viên Thiên Tủy Đan có lẽ có thể đột phá cảnh giới Thiên Mệnh tứ trọng, đến lúc đó trong thế hệ trẻ ai là đối thủ của ta?

Phố dài xổ xưa, con đường tuyết đọng chất đầy.

Bắt đầu có trăng sáng, ánh trăng sáng tỏ, không khí trong trẻo nhưng lạnh lùng.

Phong Phi Vân một mình một người đứng dưới Tuyệt Sắc Lâu, dưới ánh trăng, bóng dáng kéo rất dài.

Ngày mai chính là cuộc chiến phò mã, cơ hồ tất cả thiên tài tuấn kiệt đều đã chuẩn bị chiến tranh, ngày xưa Tuyệt Sắc Lâu phi thường nào nhiệt, tối nay đặc biệt quạnh quẽ.

Bá!

Thân ảnh Phong Phi Vân tiêu thất trong hư không, sau một khắc đã xuất hiện trong Tuyệt Sắc Lâu, lơ lửng dưới cung điện trên không trung.

Phía trên là một cung điện màu son ngọc, có một chiếc linh đăng lóe lên.

Ngay vào lúc Phong Phi Vân xuất hiện dưới ngoc điện, linh đăng lập tức dập tắt, trở nên tối tăm.

- Là hắn đến... Hắn đang ở bên dưới.

Nam Cung Hồng Nhan rất muốn lao ra khỏi cửa, nhưng mà nàng đột nhiên dừng lại.

Huyết Vũ nói:

- Không phải hắn đã chết sao?

Nam Cung Hồng Nhan lắc đầu, nói:

- Không có sai, ta ngửi được khí tức trên người của hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.